Thiên Hạ Hữu Địch [Luận Anh Hùng]

Chương 2: Một Kiếm Phát Tài


Đọc truyện Thiên Hạ Hữu Địch [Luận Anh Hùng] – Chương 2: Một Kiếm Phát Tài

Đương nhiên là “một kiếm phát tài”, bởi vì chỉ cần giết được Thích Thiếu Thương, bốn vị Kiếm Thần nhất định sẽ phát tài.

Bởi vì Thái Kinh nhất định sẽ thưởng lớn cho bọn họ, không chỉ có Thái Kinh, ngay cả những quyền quý giàu có như Đồng Quán, Thái Du, Lương Sư Thành, Vương Phủ, Chu Miễn cũng sẽ cầm tay chúc mừng, ban thưởng hậu hĩnh, kể cả phe phái đối địch với Phong Vũ lâu nhất định cũng sẽ cho đám người La, Ôn, Hà, Lương không ít “chỗ tốt”, hơn nữa còn có thể giành được nhiều “danh tiếng”.

Vì danh vì lợi, nhất định phải giết.

Vì công vì tư, nhất định phải làm.

Tất cả đều do La Thụy Giác sắp đặt, nhưng có không ít người trợ giúp hành động, trong đó đương nhiên bao gồm tám đại cao thủ của Giang Nam Lôi gia Phích Lịch đường là “Như Hữu Lôi Đồng, Tất Thuộc Xảo Hợp” .

Ba người Hà, Lương, Ôn cuối cùng đã chờ được.

Nhẫn nại đủ rồi, hôm nay phải hành động.

Địa điểm hành động là ở đường lớn Lam Sam.

Hôm nay thời tiết nóng bức, mặt trời như lửa, gió nóng quét qua mặt đất làm bốc lên khí than, chó lè lưỡi không thể rụt vào trong miệng, người người đều mồ hôi thấm ướt áo mỏng. Giống như chỉ cần đem một rổ đậu nành đảo ở lòng đường, không lâu sau hạt đậu sẽ tự nhiên bị ánh mặt trời rang chín.

Nhưng bầu trời phía xa lại có mây đen giăng đầy, thấp thoáng có tiếng sấm, giống như sâu trong bầu trời có một con rồng giận dữ đang ẩn nấp, chờ thời cơ bộc phát.

Nơi này rất cần một trận mưa.

Hôm nay quá nóng, nóng đến mức giống như đang nhẫn nại và chờ đợi.

Chờ đợi một cơn bão táp.

Đến từ tình báo chuẩn xác, hôm nay Thích Thiếu Thương sẽ đi qua đường lớn Lam Sam.


Y bí mật hẹn gặp một người gặp tại Tam Hợp lâu.

Tam Hợp lâu nằm ở đường lớn Hoàng Khố phía tây, muốn đến đó thì khó tránh khỏi phải đi qua đường lớn Lam Sam.

Từ sau khi bị huynh đệ tâm phúc Cố Tích Triều ám toán, Thích Thiếu Thương trở lại gây dựng uy danh, hành tung cẩn thận hơn rất nhiều, trái ngược với phong cách của y năm đó là đi lại một mình, đối xử chân thành với bằng hữu, không hề đề phòng. Nhất là hiện nay y đã là tổng bang chủ thay mặt của đệ nhất bang hội kinh sư, ra vào chẳng những phòng vệ nghiêm ngặt, hơn nữa đệ tử và hảo thủ trong Kim Phong Tế Vũ lâu, Tượng Tị tháp, hai đảng Phát Mộng đều tình nguyện giúp y hộ pháp, mở đường, phối hợp, chiếu cố.

Y là lãnh tụ của bọn họ, bọn họ không thể để mất vị thủ lĩnh quần long này.

Có nhiều lúc, Thích Thiếu Thương thậm chí không cần tự mình động thủ, động thân, chỉ phái thân tín như Dương Vô Tà, Trương Thán, Tôn Ngư đi đến là có thể giải quyết.

Ngày xưa khi Thích Thiếu Thương nắm giữ Liên vân trại, trên giang hồ đã gọi y là “Cửu Hiện Thần Long”, ý nghĩa là “thần long thấy đầu không thấy đuôi”, xuất quỷ nhập thần, thoắt hiện khó lường. Hiện nay y trấn giữ kinh sư, là lâu chủ tôn quý, chỉ huy điều động, vận dụng tự nhiên, người khác muốn dò xét hành tung và nơi chốn của y, muốn đi phục kích ám sát y, đương nhiên càng không dễ dàng.

Là không dễ, nhưng không phải là không thể làm được.

Cũng không chỉ có nhóm người La Thụy Giác muốn giết Thích Thiếu Thương, còn có nhân vật lợi hại hơn, cấp bậc cao hơn.

“Bọn họ” cung cấp nhân thủ, còn có “tư liệu” của Thích Thiếu Thương.

Hôm nay Thích Thiếu Thương nhất định sẽ đến đây, bởi vì y ước hẹn với người khác, hơn nữa y nhất định sẽ tự mình tới.

Người ước hẹn với y có thân phận đặc biệt, cho nên Thích Thiếu Thương chắc chắn sẽ không mang theo quá nhiều đệ tử cùng đi.

Nếu như cao thủ bên cạnh y quá nhiều, đối phương nhất định sẽ không gặp y, cho dù có gặp cũng sẽ biến thành một trận so đấu thực lực, chứ không phải thương lượng đàm phán chuyện quan trọng.

Cho nên Thích Thiếu Thương nhất định sẽ đến.


Đối với đám người Ôn Kiếm Thần, Lương Kiếm Ma và Hà Kiếm Quái, Thích Thiếu Thương đã là người chết.

Bất kể là ai giết được Thích Thiếu Thương, nhất định sẽ nổi danh thiên hạ.

Kiếm Thần, Kiếm Ma và Kiếm Quái đều muốn danh chấn thiên hạ. Bọn họ đều cảm thấy mình đã phụ một thân bản lĩnh giỏi giang, còn chưa đủ nổi danh.

Xét về danh tiếng, bọn họ thậm chí vỗ ngựa cũng không theo kịp La lão yêu.

Bọn họ nhất định phải thành danh.

Thành danh rồi, còn sợ không có lợi sao?

Do đó, không chỉ vì báo thù, bọn họ cũng phải giết chết Thích Thiếu Thương.

Ai có thể một kiếm giết chết Thích Thiếu Thương, không chỉ là một kiếm thành công, còn là một kiếm phát tài.

Muốn phát tài không dễ như vậy.

Ngươi cứ đi sòng bạc xem thử là biết, đây là nơi dễ phát tài nhất trên thế giới, nhưng được bao nhiêu người chiến thắng? Ngay cả một phần sáu cũng không. Cho dù có, cũng nhất định phải thua trở về, trừ khi là đánh nhỏ cho vui, vậy thì không tính cũng không đủ tư cách là đánh bạc thật sự.

Giết người cũng như vậy.

Kẻ giết người chết, có lúc giết không được người mình cũng phải chết.


Ôn Hỏa Cổn đã cổn lên như hỏa (nóng lên như lửa).

Hắn đã bị chiến chí thiêu đốt.

Kiếm của hắn quả thật đang đói khát.

Đấu chí của hắn giống như đốt cháy cả đầu đường.

Trên thực tế, đầu đường cũng đang bốc cháy.

Một chiếc kiệu đã bị đốt thành cầu lửa, bởi vì nhiệt độ quá cao, gió trợ thế lửa, ngọn lửa đã lan đến mấy sạp quầy bên đường, cháy lên lách tách, thế lửa rất hung dữ.

Còn có hai chiếc kiệu khác dừng ở lòng đường, trong đó một chiếc đã bị đập đến tan tành rải rác, rách nát tả tơi

Đều do những chiếc kiệu đáng chết này.

Tổng cộng có ba chiếc kiệu, theo như tình báo mà hắn nhận được, người ngồi ở hai chiếc kiệu trong số đó chính là Dương Vô Tà và Thích Thiếu Thương.

Thích Thiếu Thương đáng chết, nhưng Dương Vô Tà cũng đáng chết.

Sở dĩ Tôn Ức Cựu, Dư Yếm Quyện và Ngô Phấn Đấu bị chết không minh bạch, ngoại trừ do Thích Thiếu Thương ra tay, nhất định còn là do Dương Vô Tà hiến kế.

Ai bảo Dương Vô Tà là quân sư.

Trong lòng Ôn Hỏa Cổn, hễ là quân sư thì đều đáng chết.

Bởi vì loại “vật thể” như quân sư, không cần động thủ, không cần đao thương, chỉ dùng mưu kế hại người, giết người. Đối với Ôn Hỏa Cổn, đó quyết không phải là hành vi của anh hùng, cũng không phải là hảo hán.

Những kẻ dùng quỷ kế hại người đều đáng chết.


Ai cũng biết, từ sau khi Tô Mộng Chẩm qua đời, Vương Tiểu Thạch chạy trốn, nếu như không có Dương Vô Tà trợ giúp, vị trí của Thích Thiếu Thương tại Kim Phong Tế Vũ lâu quyết không thể ngồi được ổn như vậy, vững như vậy, lâu như vậy.

Kỳ quái là Thích Thiếu Thương vẫn có thể chung sống hòa thuận với Dương Vô Tà, giúp đỡ lẫn nhau. Đây có lẽ là do Thích Thiếu Thương vẫn luôn dũng cảm, bạo dạn, thậm chí giỏi về vận dụng trí giả mưu lược? Giống như ngày đó tại Liên Vân trại, y cũng rất trọng dụng “Tái Gia Cát” Nguyễn Minh Chính.

Vì vậy, muốn giết chết Thích Thiếu Thương, trước tiên phải qua được Dương Vô Tà.

Tốt nhất là đồng loạt giết cả hai người.

Theo như tin tức mà Ôn Hỏa Cổn, Lương Thương Tâm và Hà Nan Quá nhận được, hôm nay những nhân vật cao tầng của Kim Phong Tế Vũ lâu sẽ xuất động, bao gồm Thích Thiếu Thương, Dương Vô Tà và Tôn Ngư, nhiều nhất chỉ có Trương Thán của Hắc tổ dẫn người theo hộ tống.

Bọn họ có thể thừa dịp một lưới bắt hết những kẻ cầm đầu Phong Vũ lâu hiện nay.

Giết chết toàn bộ.

Bọn họ đã sớm mai phục ở đầu đường, lòng đường, bên đường.

Bọn họ đang chờ đợi, đang nhẫn nại.

Bọn họ cuối cùng đã chờ được.

Ba chiếc kiệu, rèm kiệu phân biệt là màu vàng, xanh lá và trắng, còn có hơn hai mươi tên tinh anh của Phong Vũ lâu.

Ba chiếc kiệu này, có lẽ là để cho Thích Thiếu Thương, Tôn Ngư và Dương Vô Tà ngồi?

Mặc dù ba người bọn họ không ai biết rõ, rốt cuộc là người nào ngồi trong kiệu nào, nhưng tóm lại cứ giết chết một lần là được.

Vì vậy bọn họ không cần chờ, không cần nhẫn nữa.

Bọn họ vừa nghe được một tiếng trống giống như tiếng sấm kia, lập tức rút kiếm, động thủ, đánh lén, giết người.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.