Bạn đang đọc Thiên Hạ Đệ Nhất Thái Tử Phi: Chương 10
Quận chúa Các.
– Lam Doanh, ta muốn làm một chút bánh trôi.
– A…quận chúa…để nô tỳ làm cho, quận chúa cứ nghỉ ngơi đi.
– Không được, ta sẽ tự làm, ngươi giúp ta tìm nguyên liệu.
– A…vâng.
Lam Doanh bất ngờ, từ khi bị vương gia đánh, quận chúa thay đổi rất nhiều, người lại biết làm bánh trôi nữa.
Sau một hồi chật vật, món bánh trôi đã làm xong, Tuyết Băng vui vẻ mang bát bánh trôi đến phủ vương phi.
– Cung kính mẫu thân.
Tuyết Băng nhìn xung quanh, hình như hôm nay phủ vương phi có khách, người trong phủ đông hơn a…
– A…Băng Nhi, ngươi đến đây, để ta giới thiệu cho ngươi.
Vương phi tâm trạng vui vẻ, nhìn thấy nữ nhi của mình lại vui vẻ hơn bội phần.
– Băng Nhi, đây là Lộ phu nhân.
– Cung kính Lộ phu nhân.
Tuyết Băng lễ phép chào hỏi, Lộ phu nhân thấy thế liền hài lòng, cảm giác quận chúa này không như lời đồn, không hề điêu ngoa, không hề ấu trĩ, chỉ cảm nhận được từ nàng sự trong trắng, thuần khiết.
– Thiên quận chúa thật biết phép tắc, dung mạo lại như tiên, Thiên vương phi thật có phúc khí.
Thiên vương phi nghe vậy thì hai mắt cười híp lại, tâm trạng rất tốt a…
– Nương, Lộ phu nhân, Băng Nhi xin chịu tội, Băng Nhi không biết hôm nay phủ có khách, chỉ làm một ít bánh trôi.
– A…Băng Nhi, ngươi biết làm bánh trôi? – Thiên vương phi bất ngờ.
– Thưa, vâng.
– Không ngờ quận chúa biết làm bánh trôi a… – Lộ phu nhân cảm thán khen. – Nhưng chỉ có một ít bánh trôi, vậy chúng ta cùng vịnh thơ, thơ ai hay sẽ được thưởng thức, có bánh trôi ở đây, vậy đề sẽ là bánh trôi.
Mọi người trong phủ liền hưởng ứng, Thiên vương phi thì toát mồ hôi, Băng Nhi trước giờ có bao giờ làm thơ, nếu để sự việc diễn ra như vậy e sẽ rất hổ thẹn.
– Băng Nhi, ngươi làm được thơ không? Nương sẽ cố nói cho ngươi. – Thiên vương phi kéo Tuyết Băng đang ngồi gần đó, nói thầm.
– Nương, không sao đâu. – Tuyết Băng cười trấn an Thiên vương phi, nhưng nụ cười đó khiến vương phi lo lắng gấp trăm lần.
– Nào, chúng ta bắt đầu. – Lộ phu nhân lên tiếng, trong phủ cũng cho phép nha hoàn làm thơ, thơ hay sẽ được thưởng bạc.
Mọi người cùng cắm cúi viết thơ, cũng có người ngồi nhìn tờ giấy trắng, vì trong phủ cũng có vài nha hoàn không biết chữ.
Sau khi chấm bút, Lộ phu nhân mỉm cười, ôn nhu nói:
– Thiên quận chúa là người làm bánh trôi, cũng xem như là người ra đề, ta sẽ bắt đầu với bài của quận chúa.
Nói rồi Lộ phu nhân nhận cuộn giấy từ Tuyết Băng, nhẹ nhàng mở ra, một hàng chữ thanh mảnh hiện lên:
“Tròn tròn trắng trắng vẹn tài sắc
Nước đưa nước đẩy ngập xuân xanh”