Thiên Hạ Đệ Cửu

Chương 34: Giả Bất Liễu


Đọc truyện Thiên Hạ Đệ Cửu – Chương 34: Giả Bất Liễu

Team dịch: ๖ۣۜTà ๖ۣۜTu ๖ۣۜChi ๖ۣۜĐịa

Địch Cửu lại cảm thấy như thế cũng tốt, nghe đồn rằng người tu luyện tới cảnh giới Võ Vương sẽ có thể bay lượn trên không.

– Những người như thế có nhiều hay không?

Mong muốn đi Tiên Nữ tinh của Địch Cửu trở nên bức thiết, nếu không có nguy hiểm thì đồng nghĩa với không còn thứ gì người tới sau, có nguy hiểm thì người tới sau mới có thể tìm được chút thứ tốt còn sót lại.

Hồ Thiên Lý suy nghĩ một chút rồi nói:

– Tôi đã rời khỏi Tiên Nữ tinh vào khoảng một năm trước, lúc đó nghe nói đã có sáu người đạt tới nửa bước tiên thiên, bây giờ chắc đã có người bước vào cảnh giới tiên thiên thật sự. Suy cho cùng đồ vật tốt trên Tiên Nữ tinh nhiều quá, một khi có duyên lấy được ……

Hồ Thiên Lý bỗng nhiên im lặng, Địch Cửu liền hiểu ra vấn đề.

– Thiên Lý này, lúc đó làm cách nào để đi vào Tiên Nữ tinh vậy? Nếu bây giờ đi vào Tiên Nữ tinh, có cần bên phía liên minh công nhận tôi là học sinh viện võ thuật không? – Địch Cửu hỏi.

Nghe Địch Cửu hỏi, Hồ Thiên Lý nhanh chóng trả lời:

– Khoan đã Cửu thiếu gia, Tiên Nữ tinh là một cái hố to, thiếu gia đừng có đi. Lúc đầu người đi đến đó, ngoài số ít có mai mắn trở về Trái Đất, đa số đều nằm lại ở Tiên Nữ tinh. Người có thể đạt tới cảnh giới nửa bước tiên thiên, đều là vận khí may mắn cho đến mức tận cùng trời đất rồi. Không phải Tiên Nữ tinh không có hàng tốt, ngược lại là ở đó có rất nhiều đồ tốt, chỉ có điều nơi đó vô cùng đáng sợ. Thiếu gia hãy nghĩ lại đi.

Địch Cửu không tiếp tục dò hỏi, hắn cần phải đi đến Tiên Nữ tinh.


Dù Địch Cửu chưa có nói mình muốn đi Tiên Nữ tinh, Hồ Thiên Lý cũng cảm nhận được quyết tâm đi Tiên Nữ tinh của Địch Cửu, gã đành nhăn mặt trả lời:

-Bây giờ thiếu gia muốn đi Tiên Nữ tinh chỉ có cách dùng tiền, lúc trước tôi là do người nhà họ Hồ bỏ ra rất nhiều tiền mới lọt vào danh sách được phép đi Tiên Nữ tinh. Giờ kể cả học sinh viện võ Thuật thật lòng muốn đi Tiên Nữ tinh, cũng phải xem sắc mặt người khác để nói chuyện. Bởi vì Tiên Nữ tinh quá mức nguy hiểm, trước mắt người đi Tiên Nữ tinh cơ bản đều tập trung trong phạm vi quảng trường Tiên Nữ.

– Toàn bộ quảng trường đều có tường laser bảo vệ, Ở trong quảng trường các thế lực lớn muốn đi tìm bảo vật, đều lập tổ đội cùng ra ngoài. Ở quảng trường Tiên Nữ, có một liên minh viện võ thuật Tiên Nữ. Học sinh viện Võ Thuật trên trái đất được tuyển chọn tới Tiên Nữ tinh cũng muốn xin vào liên minh viện Võ Thuật Tiên Nữ để học võ của họ, khi đạt tới một trình độ mới có thể được các thế lực lớn chiêu mộ, sau đó mới có tư cách bước vào Tiên Nữ tinh.

– Ủa vậy làm sao mới có thể mua sắm đồ vật Tiên Nữ tinh?

Địch Cửu rất muốn đi Tiên Nữ tinh ngay bây giờ, có điều vấn đề trước mắt là hắn cũng cần phải học được Địch Gia Thất Đao.

– Hầu hết các vật lấy được từ Tiên Nữ tinh đều được đưa về để tổ chức đấu giá, theo như tôi được biết, ba tháng sau ở Yến Kinh sẽ có một buổi đấu giá đặt biệt bán ra những đồ vật lấy được trên Tiên Nữ tinh. Chỉ là hội đấu giá kia cấp bậc quá cao, tôi cũng không có cách nào kiếm được vé vào cửa. Mỗi một thứ trong buổi đấu giá đều có giá cả cao tới mức làm người ta phải kinh sợ. – Hồ Thiên Lý nói.

Địch Cửu biết bản thân mình bây giờ chẳng những không có tiền, kể cả thực lực cũng không đủ đi đấu giá hội. Trước kia lúc hắn còn ở Tế Quốc trên đại lục Á Luân, cũng đã từng tham gia hội đấu già vài lần rồi.

Hắn biết rõ một khi hội đấu giá đem bảo vật đỉnh cấp ra sẽ khiến cho rất nhiều người mơ ước tới, ai lấy được bảo vật đó, rất có khả năng liền sẽ trở thành kẻ bị giết. Trái đất có khả năng sẽ tốt lên, nhưng thứ mà mọi người coi là bảo vật, đối với Địch Cửu xem ra cũng chả tốt tí nào.

Địch Cửu im lặng một lúc rồi đứng lên nói:

– Cảm ơn anh nói cho tôi biết những tin tức này, bây giờ tôi phải đi rồi.

Hồ Thiên Lý cũng đứng lên


– Cửu thiếu gia, cả nhà tôi phải cảm ơn cậu mới đúng, số tiền ấy tôi không thể lấy ra được, mong Cửu thiếu gia thông cảm cho.

Địch Cửu vỗ vai Hồ Thiên Lý cười hì hì.

– Cái tôi cần là một khoản tiền lớn, đủ để tôi có thể tham gia hội đấu giá. Số tiền đó anh giữ lại dùng đi, tôi sẽ nghĩ cách kiếm sau.

Hắn không phải vô duyên vô cớ nói câu này, lúc còn ở Tể Quốc hắn điên cuồng chế thuốc để tìm cách có võ căn, hắn vô tình phát hiện ra mấy phương thuốc. Mấy phương thuốc này không thể giúp hắn tu luyện võ thuật, nhưng có trợ giúp rất lớn cho người có võ căn, chỉ có điều hắn không có cách nào tu luyện mà thôi. Đặc biệt là có loại thuốc dùng Hoang Minh Lô làm chủ dược để luyện chế, có thể độ tăng cường sức mạnh và tiến độ tu luyện của người luyện võ. Số thuốc này hắn đã từng lén lút thử nghiệm trên người của đệ tử luyện võ trong Địch Gia.

Dược liệu này trên người hắn còn có một ít, đến lúc đó hắn sẽ chế thêm mấy bình thuốc, một phần để dành bản thân mình dùng, dư thừa thì có thể cầm đi bán đấu giá.

Nghe Địch Cửu muốn đi hội đấu giá, Hồ Thiên Lý chỉ có thể thu hồi thẻ của mình lại. Trong thẻ của hắn còn vài triệu, hắn biết rõ nhiêu đó tiền đi đến hội đấu giá Tiên Nữ tinh cũng không mua được gì.

– Cửu thiếu gia, nếu cậu muốn đi hội đấu giá, thật ra cậu có thể đến Kế gia ở Yến Kinh xem thử.

Hồ Thiên Lý nói.

Không đợi Địch Cửu phải dò hỏi, hắn liền giải thích:

– Kế gia là một gia tộc buôn bán đứng hàng đầu trên thế giới, cũng có thể được xếp hạng trong top 10 trong các gia tộc kinh doanh trên toàn thế giới, Kế Bách Thiện giống như tên của anh ấy là người rất hiền hòa, cũng là một người lương thiện. Đáng tiếc cháu trai dòng chính Kế Hiểu Đinh trúng độc ở Tiên Nữ tinh, tuy rằng được cứu mang về Yến Kinh, nhưng chất độc cậu ta dính phải đến bây giờ vẫn không thể giải. Cha Kế Hiểu Đinh là kế Thang Hoành vì giúp con giải độc cũng đi Tiên Nữ tinh, nghe nói từ sau đó không còn tung tích.

– Ý của anh là tôi tới đó khám bệnh ư?


Địch Cửu lập tức nói.

Hồ Thiên Lý gật đầu:

– Đúng vậy, Kế Bách Thiện có thế lực vô cùng lớn, hắn không những có thể lấy được vé vào cửa buổi đấu giá Tiên Nữ tinh ở Yến Kinh, còn có thể vì con cháu dòng chính trả bất cứ giá nào.

– Tôi hiểu rồi, cảm ơn anh.

Địch Cửu nhìn Hồ Thiên Lý gật đầu.

Hồ Thiên Lý biết hắn thiếu hai thứ để tham gia hội đấu giá, một là không có tư cách đi vào, thứ hai là không có tiền.

Địch Cửu làm việc hay nói chuyện đều dứt khoát, sau khi tạm biệt Hồ Thiên Lý cùng Lâm Ba, hắn lập tức lên tàu đi Yến Kinh.

Thành phố Đái Trình nằm ở biên giới phía bắc của Hoa Hạ.

Hồ Tam Kiều bên trong Thành phố Đái Trình là nơi có phong cảnh đẹp nhất, giá đất cũng cao nhất. Đặc biệt là Tiên Nhân sơn trang trong khu Tam Kiều, nơi này mỗi biệt thự đều được trang hoàng hết sức xa hoa.

Tiên Nhân sơn trang chiếm địa thế tốt nhất tại khu này. Lúc này trong phòng khách của biệt thự, Bỉ Trịnh Sinh đang mặt đầy kính cẩn cúi đầu, bên cạnh Bỉ Trịnh Sinh, ngoài cô gái mặt có sẹo và ông lão kia, thì những người khác đều không có tư cách bước vào.

Trong đại sảnh ngoài Bỉ Trịnh Sinh ra, còn có mười mấy người cả nam lẫn nữ, mọi người đều rất là im lặng ngồi nghe Bỉ Trịnh Sinh giải thích.

Ngồi ở vị trí cao nhất là một người đàn ông thoạt nhìn không lớn hơn bao nhiêu so với Bỉ Trịnh Sinh. Người đàn ông này tinh thần sung mãn, nhìn rất có khí thế. Trên thực tế hắn đã sáu mươi ba tuổi và là sư phụ của Bỉ Trịnh sinh – Giả Duyên.


Nhắc tới Giả Duyên, chỉ cần là người luyện võ thì không có mấy ai không biết gã. Nghe đồn trước khi Tiên Nữ tinh xuất hiện, Giả Duyên đã là cường giả huyền cấp. Sau khi Tiên Nữ tinh xuất hiện, Giả Duyên cũng thuộc nhóm người đầu tiên đi Tiên Nữ tinh. Rất nhiều người đi Tiên Nữ tinh đều đã chết, riêng Giả Duyên thì không, sau khi trở về võ đạo đã đột phá tới địa cấp.

Gã còn có một biệt hiệu là Giả Bất Liễu. Ý là hắn nói ra đều là chính xác, chắc chắn không bao giờ sai.

Chờ Bỉ Trịnh sinh nói cho hết câu, Giả Duyên lúc này mới lạnh lùng lên tiếng:

– Nói như vậy cậu thanh niên tên Địch Cửu cùng con mặt đối mặt đấu trực diện, sau đó giết bảy người của con, rồi thong thả rời đi. Mà con lại bại lộ lôi đài Thái Bình dưới cao ốc Bỉ Hà, bị người ta đuổi chạy tới đây?

Bỉ Trịnh Sinh làm gì còn thái độ kiêu ngạo coi trời bằng vung như lúc trước ở cao ốc Bỉ Hà? Nghe Giả Duyên nói xong thì lập tức quỳ xuống nói:

– Sư phụ, lần này là do bất cẩn, con nhất định sẽ tự mình bắt Địch Cửu tới đây.

Giả Duyên bưng ly trà bên cạnh, ung dung thong thả uống một ngụm, qua một hồi lâu mới bình tĩnh nói:

– Con không phải thua do chủ quan, vì con đã quen sống trong nhung lụa rồi. Con biết ở Hoa Hạ chúng ta để xây lôi đài như lôi đài Thái Bình gian nan cỡ nào không? Mà Lạc tân còn là nơi rất quan trọng, con vậy ma đem nơi này phá tan tành, theo con ta có thể cho con cơ hội hay không?

– Sư phụ……

Bỉ Trịnh Sinh thấy có vẻ không ổn, vội kêu lên.

Giả Duyên giơ tay bảo hắn ngừng lại, nói với cô gái cực kỳ xinh đẹp đứng kế bên

– Hãy nói xem, đã điều tra ra được gì?

Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.