Đọc truyện Thiện Cơ – Minh Dã – Chương 27
“Được, các ngươi hàn huyên đi, ta sẽ bồi hoàng huynh cùng nhau dùng bữa.” Triệu Tập vẫn là để Tô Hoàn Thanh và A Chấp ôn chuyện xưa, còn bản thân thì tới ăn cơm cùng Triệu Dịch.
Triệu Tập vừa ngồi xuống, thái giám đứng bên cạnh liền lấy thêm chén đũa.
“A Chấp cô nương thật đúng là tuyệt sắc.” Triệu Tập cảm thán nói.
“Hoàng Thượng có hứng thú với nàng sao?” Triệu Dịch bất động thanh sắc hỏi.
“A Hoàn tựa hồ rất coi trọng nàng, nếu A Chấp có thể cùng A Hoàn vào cung, có lẽ A Hoàn sẽ theo ta hồi cung.” Kỳ thực hắn rất vui nếu kết quả như vậy.
“Tô cô nương có thể cùng Hoàng Thượng trở về hay không, không phải dựa vào A Chấp là có thể giúp được.” Triệu Dịch hiển nhiên không vui vẻ nếu A Chấp theo Triệu Tập tiến cung.
“Hán Vương là luyến tiếc A Chấp cô nương phải không?” Triệu Tập cười hỏi, hắn đương nhiên biết A Hoàn có quyền lựa chọn của riêng nàng, không liên quan quá lớn đến A Chấp.
“Hoàng Thượng nói đi đâu vậy!” Triệu Dịch nhìn vẻ hài hước tươi cười của Triệu Tập, mới ý thức được là hắn đang thử mình.
“Hiếm khi thấy hoàng huynh lại quan tâm một nữ tử như vậy, A Chấp cô nương khuynh quốc khuynh thành, cũng khó trách hoàng huynh động tâm. Quân tử bất đoạt nhân sở hảo*, ta sao có thể cùng hoàng huynh tranh đoạt đây? Chỉ là tính tình của A Chấp cô nương không thực sự tốt. Chẳng phải hoàng huynh từng nói, nữ nhân quan trọng nhất chính là dịu hiền……” Triệu Tập nghĩ, mấy câu vừa rồi A Chấp nhằm vào hắn chứng tỏ nàng tuyệt đối không phải nữ tử dịu dàng nghe lời.
*Quân tử sẽ không đi tranh đoạt những thứ mà người khác yêu thích
“Có chút dã tính cũng thú vị, nếu luôn dịu hiền, sẽ thành ra nhạt nhẽo.” Dáng vẻ của Triệu Dịch chính là nhất định phải chiếm được A Chấp mới bằng lòng.
Triệu Tập nghĩ thầm, năm đó hoàng huynh còn bảo mình vì cái gì lại phải quan tâm một nữ nhân như vậy, hiện tại chẳng hóa ra tự vả mặt hay sao.
Tô Hoàn Thanh nắm tay A Chấp đưa nàng đến căn phòng mình đang ở tạm.
A Chấp mặc cho đối phương kéo tay mình, nàng cảm thấy cho dù là chân trời góc biển, bản thân cũng đều nguyện ý đi theo A Thanh.
Vào phòng, Tô Hoàn Thanh rót một ly trà cho A Chấp, sau đó cùng nhau ngồi xuống.
“Mấy ngày qua đã làm ngươi phải lo lắng rồi.” Giọng điệu Tô Hoàn Thanh vô cùng ôn nhu.
“Nhìn thấy A Thanh thì mọi thứ đều tốt.” A Chấp nói, không biết vì sao lại có cảm giác A Thanh không hy vọng mình đến đây tìm nàng.
“Ngươi tới nơi này, ta cũng không biết nên vui hay buồn.” Ngữ khí của Tô Hoàn Thanh có chút phức tạp.
“Sao vậy, có phải ta không nên tới?” A Chấp thấp thỏm nói, chỉ sợ A Thanh trách cứ mình, nhưng cho dù bị A Thanh trách cứ, nàng vẫn không hối hận vì đã đến đây.
“Dung mạo ngươi mỹ diễm dị thường, trú ẩn nơi thôn dã sẽ có thể sống an ổn bình đạm, hiện giờ lại kinh diễm hậu thế, cũng không biết sẽ mang đến cho ngươi biến số kiểu gì.” Tô Hoàn Thanh cảm thán trả lời.
“Vì sao ngươi nói như vậy?” A Chấp biết A Thanh lo lắng cho mình, đại khái có liên quan tới Triệu Dịch.
“Hán Vương quyền quý bất phàm, mệnh cách đủ ngạnh cho nên không sợ bị ngươi cô khắc, ngươi cảm thấy Hán Vương thế nào?” Tô Hoàn Thanh hỏi, mệnh cách của nam tử bình thường nhất định cưới không được A Chấp. Nếu A Chấp muốn gả chồng sinh con, kỳ thực Hán Vương là lựa chọn không tồi, chẳng qua A Chấp chưa chắc sẽ thích Hán Vương. Bất quá sự yêu thích của Hán Vương đối với A Chấp đã rất rõ. Tính tình Hán Vương lại không giống Triệu Tập, bị Hán Vương coi trọng, sợ rằng sẽ khó mà thoát thân.
“Ta không thích Hán Vương, hắn bất quá chỉ là coi trọng sắc đẹp của ta, nam tử tầm thường.” A Chấp lập tức tỏ rõ lập trường của bản thân.
“A Chấp không thích Hán Vương, nhưng ta vẫn lo lắng Hán Vương sẽ không dễ dàng từ bỏ.” Tô Hoàn Thanh bất an nói, đến lúc đó chỉ có thể nhờ Triệu Tập tương trợ.
“A Thanh thì sao? Hoàng Thượng cũng thích ngươi, ngươi có thể thoát thân không?” A Chấp không hề lo lắng cho bản thân mình, nàng càng là lo lắng vì A Thanh hơn, vừa rồi nghĩ tới chuyện vạn nhất A Thanh bị Hoàng Thượng cường ngạnh triệu vào cung, thì nàng cũng sẽ đi theo A Thanh đến đó. Chỉ cần không phải rời xa A Thanh, cho dù phải thờ chung một chồng, nàng cũng vẫn bằng lòng. Còn về Triệu Dịch, A Chấp không lo lắng gì nhiều, dù sao Vương gia có quyền quý thế nào đi nữa cũng không thể hơn Hoàng đế.
“Hoàng Thượng tính tình vẫn coi như ôn thiện, hắn hiện tại chỉ là có chút không cam lòng, cuối cùng hắn sẽ để ta được tự do.” Tô Hoàn Thanh và Triệu Tập cùng nhau lớn lên, nàng hiểu rất rõ tính tình của hắn.
“Thật sao?” A Chấp không chắc chắn hỏi lại, nếu là như vậy thì thật không còn gì tốt hơn, nàng đương nhiên không hy vọng A Thanh gả cho Triệu Tập.
“Dĩ nhiên, bằng không bốn năm trước, hắn cũng sẽ không dễ dàng thiện bãi cam hưu như vậy.” Tô Hoàn Thanh gật đầu, Triệu Tập căn bản có rất nhiều biện pháp để bức nàng đi vào khuôn khổ.
“Vậy là tốt rồi.” A Chấp tuy vẫn có chút bất an nhưng tâm tình đã tốt hơn một ít, A Thanh hẳn là nắm chắc vài phần thì mới nói như thế.
“Nếu ngươi không thích Hán Vương, rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt.” Tô Hoàn Thanh đề nghị.
“Ngươi có cùng ta trở về không?” A Chấp dĩ nhiên là muốn rời khỏi đây nhưng tiền đề là đi cùng A Thanh, bằng không một mình nàng cũng không nghĩ sẽ trở về.
“Bây giờ còn chưa được, Hoàng Thượng vừa gặp lại ta, tạm thời sẽ khó để ta rời khỏi.” Hơn nữa, nàng còn chưa thể thuyết phục Hoàng Thượng từ bỏ ý niệm đưa mình hồi cung, phải cần thêm một thời gian nữa.
“A Thanh không trở về, ta cũng sẽ không quay về.” A Chấp bướng bỉnh nói.
Tô Hoàn Thanh thấy đối phương kiên trì như vậy, cũng không tiện đuổi A Chấp rời đi, chỉ là nàng cảm thấy A Chấp ỷ lại vào mình thật không khác gì Triệu Tập năm đó cả. Cảm giác tương đồng này làm Tô Hoàn Thanh có chút kinh hãi!