Thích Khách

Chương 25


Đọc truyện Thích Khách – Chương 25

“Trên thân kiếm có độc?”

TTV cười, “Thất điện hạ anh minh.”

Lời này vừa nói ra, binh lính binh đoàn Quanh Vinh đều biến sắc, Joseph vốn dĩ nhàn nhã một bên xem náo nhiệt, cũng giận tái mặt sau khi nghe, đứng thẳng, ánh mắt nhìn về TTV trở nên sắc bén.

“Nếu vậy, có thể nói cho ta biết ta rốt cuộc đã làm chuyện gì, khiến các hạ nhất định đẩy ta vào chỗ chết?”. Khi khiếp sợ lúc ban đầu qua đi, ngữ khí Lezar bình tĩnh trở lại, rốt cuộc trên mặt không có lấy một tia kinh hoảng.

TTV tuy rằng chán ghét diện mạo người này giống y như thất điện hạ kiếp trước, nhưng đáy lòng ít nhiêu cũng bội phục sự bình tĩnh của y lúc này. Chú ý tới hắn không gọi mình là ngươi mà thay bằng các hạ, TTV nhếch môi, nói: “Thât điện hạ nói không sai, là do ta nhận lầm người. Ngươi nếu đã không phải người ta muốn tìm, ta tự nhiên sẽ không giết ngươi.”

“Sẽ không giết?” Lezar bật cười, một omega cư nhiên dám lấy tư thế cao cao tại thượng như thế nói chuyện với mình. Bất quá, cẩn thận nghĩ lại, hắn hình như đúng là có tư cách này.

“Không là cừu gia, cũng không có người mua mệnh, sao phải giết người? Độc trên thân kiếm là ta tự chế, khắp thiên hạ, trừ ta không ai có thể giải. Chỉ cần điện hạ có thể cho ta thứ ta muốn, nhât định sẽ đưa ngươi giải dược.”

“Thứ ngươi muốn?”

“Một chiếc phi thuyền, một túi tinh thạch, trên phi thuyền phải được trang bị đủ năng lượng cho hai lần kích động không gian.”

Tinh thạch cũng giống hoàng kim trong kiếp trước của TTV, là một loại khoáng thạch trân quý, là tiền tệ thế giới này.

Lezar gật đầu, “Ân, ngươi muốn cũng không nhiều.”


TTV cũng không khách khí, “Đổi một mạng hoàng tử, đúng là không nhiều lắm.”

Đang lúc mọi người giằng co, chợt nghe một tiếng cười lạnh ngoài cửa.

“Hừ, thất đệ sao phải cùng người như thế nói chuyện!”

Bên ngoài tẩm cung lại thêm một trận tiếng vang, đại hoàng tử Carsen sắc mặt âm trầm dẫn người từ bên ngoài vào. Binh lính quân đoàn Quanh Vinh tử thủ trước cửa băn khoăn không biết có nên cản lại, đang lúc chần chờ, lại bị nhân số binh đoàn Sứ Mệnh áp đảo ép buộc tách ra.

Lezar nhìn thấy Carsen, cho dù biết y bị thương trúng độc cũng không phẫn nộ, đáy mắt hắn lại ẩn ẩn vui sướng.

Y liếc nhìn Joseph bên cạnh, Joseph nhăn mi, sắc mặt cực kì khó coi.

Hiện giờ hoàng cung Klappa dước sự an bài của Lezar, cũng sớm bị quân đoàn Quang Vinh bí mật phong tỏa, theo lý, hoàng tử Carsen không thể trở về nhanh như vậy, nhưng hắn đã trở lại, chuyện này nói lên điều gì? Mất một năm chỉnh đốn chải chuốt binh đoàn Quanh Vinh, vẫn không cứng được như thép. Đại hoàng tử ở trong doanh nhiều năm, phạm vi thế lực không chỉ dừng lại ở binh đoàn Sứ Mệnh, trong binh đoàn Quang Vinh và binh đoàn Quang Minh, cũng đều có sự hiểu biết.

Căn cơ dày mỏng, vào những lúc như vậy liền có thể lĩnh hội rõ ràng. Cho dù bày mưu tính kế từ trước, cho dù đánh bước nào củng cố bước nấy, cũng sẽ không ngăn được đối phương. Tại hoàng cung to lớn như vậy, tại trung tâm chính chị bề bộn phiền phức này, muốn sống yên, nói dễ hơn làm.

Binh lính binh đoàn Sứ Mệnh sau khi tiến vào tẩm cung liền bao vây TTV, thậm chí ngay cả thất hoàng tử Lezar cũng bị vây vào trong đó. Rất nhiều người trong số bọn họ đều từng bị omega khó chơi này đùa giỡn nhiều lần, lúc này thấy hắn, đã không còn cái vẻ ngả ngớn khi alpha gặp omega thông thường, mà là đề phòng, cẩn thận, đồng thời cũng có chút hận đến nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lập tức bắt người tống vào ngục, vãn hồi uy tín binh đoàn Sứ Mệnh trong lòng dân chúng.

“Thất đệ, đừng để bị omega này lừa, ai biết trên thân kiếm hắn có độc thật hay không, trước hãy cho người đem kiếm đi kiểm tra đo lường, nếu thật sự có độc, ta cũng không tin với trình độ của quân y viện đế quốc lại không giải quyết được. Hơn nữa, cho dù hắn nói trên đời chỉ có hắn giải được, cũng trước soát người hắn thử xem, nếu không có thuốc giải, lại cho quân bộ thẩm vấn, lúc đó còn sợ lấy không được giải dược của hắn sao?”


Lezar nhìn đại hoàng tử Carsen, thần sắc ngạo mạn hất hàm sai khiến, cuồng vọng, không chút nào để y vào mắt. Nếu hôm nay, đứng ở chỗ này, không phải là hoàng tử yếu thế nhất là y mà là một hoàng tử alpha khác, hẳn Carsen sẽ không kiêu ngạo như thế? Cũng dám mang quân đội tự tiện vào tẩm cung của y sao! Biểu tình Lezar không thay đổi, nhưng tay sau lưng càng lúc càng nắm chặt.

TTV bị binh đoàn Sứ Mệnh bao vây, cũng không sợ hãi, ánh mắt thanh lãnh chuyển từ người Lezar đến Carsen, tiếp, hắn chẳng những không chống cự, ngược lại xoay tay thu hồi kiếm, chỉnh đốn trang phục, nhắm mắt dưỡng thần điêu tức.

“Nói không sai, ta quả có khả năng lừa các ngươi. Bất quá nếu muốn kiểm nghiệm, các ngươi phải làm nhanh, qua hai giờ, nếu không có giải dược, độc tính phát tác, đến lúc đó mệnh của thất hoàng tử, chỉ sợ thần tiên cũng không cứu được. Bất quá, có một chút chuyện ta phải nói thằng, giải dược không ở trên người ta, về phần tướng quân nói dụng hình… Ha ha, cứ thử xem, xem có thể lấy được từ ta nửa chữ?”

Mẫu thân Carsen xuất thân vô cùng tốt, tuy rằng hoàng đế Kelmis không cho phong hào, nhưng trong mắt dân chúng, nghị viện và thành viên hoàng tộc, cũng đã sớm có địa vị hoàng hậu. Carsen thân là trưởng tử, lại có mẫu tộc chống lưng, từ khi sinh ra đã là muốn gió được gió hô mưa được mưa, có rất ít người dám khiêu khích quyền uy của hắn rõ ràng như vậy. Nhưng từ khi omega này xuất hiện, hết lần này đến lần khác làm hắn cảm thấy phiền toái, làm hắn không thoải mái. Ánh mắt Carsen nhìn về phía TTV càng thêm tối, hiện giờ hắn đã không còn kiên nhẫn, chỉ muốn làm cho omega không biết trời cao đất dày này phải trả giá đắt.

Vì thế hắn giơ tay lên.

Toàn bộ binh lính binh đoàn Sứ Mệnh có mặt ở đây đợi lệnh.

“Điện hạ.”

Đang lúc Carsen chuẩn bị phất tay hạ lệnh, bỗng nhiên bị một quan quân trẻ tuổi ngăn trở.

Carsen nhìn quan quân trẻ tuổi trước mặt, là da rám nắng, tóc hỗn độn, lún phún râu mép, không biết đã bao lâu không chỉnh lý bản thân, bất quá mặc dù hắn bề ngoài không chỉnh, nhưng ánh mắt hắn lúc này, lại lộ ra kiên định quyết tuyệt. Dựa vào quân hàm, là cấp bậc thiếu tướng, đại khái là một binh đoàn trưởng.

“A? Như thế nào?”


“Điện hạ, việc này liên qua đến an toàn của điện hạ Lezar, chúng ta vẫn không nên hành động thiếu suy nghĩ.”

“Lezar là đệ đệ của ta, ta chẳng lẽ không muốn tốt cho y? Ngươi muốn giải vây cho tên omega kia sao?”

“Dù sao cũng không ai trong chúng ta biết hắn có nói dối hay không, không thể mạo hiểm tính mạng Lezar điện hạ.” Ngữ khí Joseph không kiêu ngạo không siểm nịnh, tay lại nắm chuôi kiếm bên hông, nhìn đại hoàng tử Carsen, không chút thoái nhượng.

“Ngươi làm gì, muốn tạo phản hay sao?”

Nháy mắt, bầu không khí như đông cứng lại, khẩn trương đến mức vô cùng căng thẳng.

Lúc này, bên phía Lezar truyền ra tiếng cười khẽ, TTV mở mắt nhìn Lezar, chậm rãi nói: “Thất điện hạ, xem ra, người muốn mạng ngươi thật không ít.”

Lezar vốn đang trầm ngâm không nói bỗng ngẩng đầu, thật sâu mà nhìn TTV.

“A? Sao lại nói như vậy?”

TTV: “Chẳng lẽ không phải sao? Hiện giờ mỗi một phút giây trì hoãn, nguy hiểm của ngươi liền tăng mấy phần, vậy nhưng vẫn có người cố ý kéo dài thời gian, kỳ thật cho dù trong lòng biết ngươi thật sự trúng độc, cũng chỉ mong ngươi độc phát thân vong đi? Quả nhiên, nhân tâm khó dò.”

“Ngươi nói bậy bạ cái gì!” Carsen sao lại không nghe ra TTV đang khiêu khích mình, giận không thể kiềm chế, đã giơ tay thủ thế chuẩn bị hạ lệnh ngắm bắn. Trong phòng lập tức vang lên một loạt tiếng súng lên đạn, chuẩn bị bắn TTV.

Thế nhưng, TTV vẫn ngồi ngay ngắn, thần sắc lạnh nhạt, giống như không để ý những họng súng tối đen lúc nào cũng có thể bắn ra tia laser trí mạng. Hắn lần thứ hai thanh thản nhắm lại hai mắt, “Xem ra hôm nay khó thoát. Bất quá hoàn hảo, mạng ta không đáng giá, có thất điện hạ chết cùng, cũng coi như không nuối tiếc.”

Lezar nhìn TTV, con ngươi đen chớp động, bên trong lộ tra một tia cười sát ý, ngoài miệng lại nói: “Cũng đã đến hoàn cảnh này, ngươi còn muốn châm ngòi ly gián tình huynh đệ hoàng tử sao?”


Tiếp lại quay đầu nhìn Carsen, “Đại ca nói có lý, vẫn là đem người này đi thẩm vấn tốt hơn. Hiện giờ hắn nháo đến xôn xao dư luận, mọi người đều biết. Binh đoàn Sứ Mệnh là quân hộ vệ hoàng gia, không thể mất uy tín trước dân chúng. Nếu thật đáp ứng yêu cầu của hắn, thả hắn ra, về sau làm sao binh đoàn Sứ Mệnh có thể phục chúng? Đại ca cứ xử lý người này, không cần để ý ta.”

Lezar cứ như vậy nói thao thao, lời vừa nói ra, đã làm Carsen tức đến nội thương. Hiện giờ chuyện đã như vậy, cho dù hắn muốn xử lý omega kia cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Nếu như Lezar vì vậy mà thực sự chết, cuối cùng là trách nhiệm của ai? Đến lúc đó bị chụp mũ mưu hại ấu đệ, hắn thật sự ăn không tiêu.

“Thất đệ sao có thể nói như vậy, còn chuyện gì quan trọng hơn tính mạng của ngươi sao?” Carsen cưỡng chế tức giận, thu tay về, cũng không biết bằng cách nào, nghiến răng nghiến lợi nói ra đầy đủ: “Vị tướng quân này vừa nãy nói không sai, vô luận omega này có giả vờ hay không, cũng không thể để ngươi mạo hiểm.”

Nói xong, Carsen âm trầm đi đến bên TTV, cúi xuống nắm cằm hắn.

TTV rung mình.

Carsen híp mắt nói: “Thứ ngươi muốn, chúng ta sẽ chuẩn bị tốt, bất quá, nếu ngươi dám động tay động chân đến giải dược, nhất định sẽ không bỏ qua ngươi.”

“Điện hạ muốn ám chỉ chuyện gì với ta?”

Carsen sửng sốt: “Ngươi nói cái gì?”

TTV đẩy tay Carsen ra, liếc măt nhìn hắn, “Yên tâm, muốn từ chỗ ta mua mệnh, một túi tinh thạch cùng một phi thuyền xa xa không đủ.”

“Ngươi có ý gì?”

TTV đứng lên, ánh mắt nghênh hướng Carsen, ánh mắt tối như mực, soi rõ nhân tâm, hắn đến bên tai Carsen, thấp giọng thì thầm: “Đương nhiên, nếu có một ngày, ngài muốn động thủ với vị thất đệ này, chúng ta có thể thương lượng. Bất quá, chỉ sợ hôm nay không được.”

Carsen sau khi hiểu được ý TTV, sắc mặt nhất thời xanh mét. Về phần đến cùng hắn là do bị người nói trúng đáy lòng, hay là hận người khác châm ngòi tình huynh đệ mà phản ứng như vậy, chỉ có bản thân hắn biết rõ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.