Đọc truyện Thích Khách – Chương 23
Trên trang nhất Nhật báo Đế Quốc, tin tức omega trốn khỏi tinh cầu Mai Tả dùng tốc độ tên lửa truyền khắp đế quốc cao thấp.
Đối với đại bộ phận dân chúng mà nói, tinh cầu Mai Tả vẫn luôn là một sự tồn tại thần bí, mọi người chỉ biết hàng năm sẽ có một đám omega bị đưa tới Mai Tả, chờ đến tuổi thành niên mới được đưa ra, phân phối cho nhóm alpha, những tin tức khác dù là nhỏ tí tẹo cũng chưa hề nghe qua. Cho nên bản tin này thật đúng như một quả bom, chọt trúng điểm G quốc dân.
Có omega trốn thoát ngay dưới mí mắt quân đội, còn tới đế đô? Quả thực xưa nay chưa từng có a!
Từ khi tin tức được phát hành cho tới chiều cùng ngày, Carsen đã bị hoàng đế Kelmis gọi đến mắng thẳng mặt. Bất quá thế lực đại hoàng tử điện hạ cùng quân bộ thật không thể xem thường, rất nhanh liền dùng biện pháp cứng rắn áp chế đoạn tin tức này. Bản tin trên internet toàn bộ bị xóa bỏ, các tờ báo cũng tận lực thu về, mà còn trong thời gian gấp rút nhất tiến hành hiệu đính thanh minh, công bố tin này chưa xác định rõ, tình huống cụ thể thế nào còn chưa điều tra xong.
Không đến một ngày, đã bình ổn được nửa phần, Carsen xử lý xong các chuyện khẩn cấp, liền ưu tiên phái người điều tra kẻ tung tin lên Nhật báo Đế Quốc, phó chủ biên, đáng tiếc lúc tìm được tới nhà hắn, sớm đã vườn không nhà trống.
Ngược lại Carsen đối với omega bỏ trốn lại không để trong lòng, dù sao thì một omega, có thể làm được gì? Làm hắn chân chính hận đến nghiến rang chính là có người dám đem việc này ra ánh sáng! Một phó biên nho nhỏ của một tờ báo làm sao có lá gan này, nhất định là có người chống lưng.
Nếu vậy, cuối cùng là ai, dám dưới mắt hắn ngang nhiên gây sự.
Mặc dù tức giận đến muốn giết người, Carsen hiện tại không có sức lực điều tra đến tột cùng là ai sau lưng đâm hắn. Việc cấp bách hiện giờ, là bắt về omega chạy trốn kia. Vì vậy lúc này hắn tập hợp nhân thủ, bí mật tiến hành lùng bắt trên phạm vi toàn tinh cầu Lama, cũng hạ lệnh, phải bắt được người trong vòng 3 ngày. Bất kể sống chết. Hừ, những kẻ dám can đảm khiêu khích uy nghiêm đế quốc, dám can đảm chặn đường thừa kế ngôi vị hoàng đế của hắn, đều là tội không thể tha.
Đang lúc Carsen ngồi trong tổng bộ chỉ huy binh đoàn Sứ Mệnh, nhìn đến ảnh chụp omega kia, răng nanh nghiên đến kêu khanh khách, một phi thuyền loại nhỏ, thừa dịp bóng đêm, lặng lẽ đáp xuống sân bay quân dụng đế quốc.
Một quan quân trẻ tuổi từ phi thuyền đi xuống, tóc tai hỗn độn, râu ria xồm xoàm, áo trên quân trang cũng không gài nút, hở đến ngực, lộ ra lồng ngực tinh tráng. Ngậm điểu thuốc trên môi, nhìn qua có nét lôi thôi du đãng.
Lezar đã chờ ở đây từ sớm, thấy quan quân trẻ kia không nhanh không chậm đi tới, chậm rãi gợi lên khóe môi: “Joseph, đã một năm không gặp, sao ngươi vẫn không khác gì vậy?”
“Ta đây còn có thể thế nào? Ta ở chỗ kia thong thả dễ chịu, sao ngươi lại gọi ta về, nói đi, chuyện lớn gì? Ta ngược múi giờ còn chưa có quen đâu.” Joseph hút hai hơi, ném mẫu thuốc lá, mắt mở hí, một bộ dáng chưa tỉnh ngủ.
“Đương nhiên là chuyện trọng yếu, ta cho ngươi xem vật này trước.”
Vị quan quân trẻ tuổi này chính là Joseph đêm qua nói chuyện với Lezar, hai người quen biết tại học viện quân sự, vừa là đồng học, vừa là bằng hữu. Hiện giờ Joseph nhậm mệnh dưới trướng binh đoàn Quang Vinh, binh đoàn trưởng binh đoàn 19. Binh đoàn 19 là một trong 32 binh đoàn của đế quốc, là binh đoàn đặc biệt nhất, các binh đoàn khác đều đóng quân rải rác các nơi, chỉ có binh đoàn 19 phân bố binh lực trên các tinh cầu, binh chủng giỏi về điểu tra và ẩn nấp, nhân số không nhiều lắm, danh sách nhân viên thậm chí còn giữ bí mật với cả quốc vương, có thể coi là lực lượng tinh nhuệ nhất của binh đoàn Quang Vinh.
Lezar nhìn Joseph, lấy một tệp tin chứa tư liệu và đoạn video quan sát thu được ở ga trung tâm trấn Glycine đưa cho hắn.
Joseph cúi đầu xem tư liệu, sau đó xem video, mới đầu hắn còn có chút không tập trung, sau khi xem xem một lúc, không khỏi ngồi ngay ngắn, càng lúc càng chuyên chú.
“Thế nào?” Lezar hỏi.
“Thân thủ không tồi, cho dù là so với người của ta cũng không hề kém. Bất quá, ta ngược lại rât tò mò, hắn làm sao biến mất khỏi đoàn tàu kia? Hắn là omega thật? Có lầm không?”
“Ta cũng tò mò.” Lezar nhìn màn hình, chằm chằm nhìn bóng dáng người kia, thật lâu không dời tầm mắt. “Toàn bộ, ta đều rất ngạc nhiên.”
Joseph ở bên cạnh nhìn hắn, bỗng nhiên cười rộ lên ái muội, “oh oh, thất điện hạ băng thanh ngọc khiết của chúng ta, không phải là biết yêu đi”
Lezar không phủ nhận, thản nhiên liếc Joseph một cái.
“Tóm lại, người này ta sẽ định. Tuyệt không để hắn rơi vào tay Carsen.”
“Cho nên ngươi bắt ta chạy từ xa đến, chính là để đoạt vợ cho ngươi sao?” Josep cười tinh tường, nói xong còn gõ đầu Lezar. “Được, chuyện này ta làm, ngươi yên tâm đi.”
Ngày hôm sau, bản tin Nhật báo Đế Quốc hài hòa, hoàng tử Carsen phi thường hài lòng, nhưng khi hắn nghe nói, những người phái đi bắt omega kia đều tay không mà về, vẫn tức giận đến ném bể ly.
“Một đám phế vật! Một omega cũng bắt không xong, còn làm được chuyện gì!”
“Điện hạ, ngoài ra, còn có một tin tức không tốt…” Quan quân đang báo cáo với Carsen lúc này cảm thấy hắn thập phần may mắn, chính là nói chuyện qua màn ảnh.
“Nói.”
“Hôm nay… truyền thông lại bắt đầu đưa tin về omega kia. Hắn để lại tung tích tại rât nhiều địa phương, người chứng kiến cũng rất nhiều, đã không còn che dấu được.”
“Để lại tung tích? Ngươi có ý gì?” Một omega lén bỏ trốn khỏi căn cứ, nhất định là giống con chuột nhỏ trốn đông trốn tây, làm sao ban ngày ban mặt dám để lộ hành tung?
“Ưm…ngài…ngài mở tivi xem đi, hiện giờ rất nhiều kênh tư nhân đang phát sóng.” Quan quân này nói xong liền tự ý cúp, bởi vì hắn thật sự không dám nhìn biểu tình kế tiếp của Carsen điện hạ.
Carsen nhíu nhíu mày, lập tức mở tivi ra, chuyển qua vài kênh, quả nhiên sắc mặt đại biến.
Chỉ thấy trên tivi, cơ hồ chiếm trọn bản tin sáng hêt đài này đến đài khác, là về omega chạy trốn khỏi tinh cầu Mai Tả kia, sáng nay bị quân đội đuổi bắt, ba mươi mấy người thuộc binh đoàn Sứ Mệnh vây bắt một người, cuối cùng thế nhưng để hắn trốn thoát!
Hiện giờ chuyện một omega trốn thoát khỏi căn cứ Mai Tả đã như ván đóng thuyền, vô luận thế nào cũng không che dấu được nữa, mà cùng lúc với sự việc này bị lôi ra ánh sáng, tư liệu có liên quan đến omega kia cũng bị giới truyền thông từ từ đào ra.
Omega dung mạo tuyệt hảo này, sau hơn một năm, lại lần thứ hai bước ra tầm nhìn công chúng, mà lần này không phải dựa vào độ thuần huyết đại biểu cho khả năng gây giống cao, mà dựa vào thân ảnh màu đen khó lường kia. Lúc này đây, điều mà mọi người nhớ rõ, không phải là 99.99% thuần huyết, mà là một cái tên: Thẩm Tu Vân.
Nhìn người chủ trì đưa tin hưng phấn đến độ ánh mắt cũng phát sáng, Carsen càng cảm thấy như thể có người cho mình một bạt tai chính diện. Nhưng chân chính làm cho hắn không nghĩ tới là, đây chỉ là khúc nhạc dạo mà thôi.
Hết thảy chỉ vừa mới bắt đầu.
Hai ngày sau, toàn bộ tinh cầu Lama cơ hồ đều bị omega tên TTV này tác động, hầu như cứ mỗi vài giờ, đều sẽ tuôn ra tin tức “áo choàng đen” thấp thoáng. Mà mỗi lần, phía sau omega này, đều sẽ có người của quân đội truy đuổi không bỏ. Kí hiệu sau lưng những sĩ binh kia, đều là sư tử uy vũ của binh đoàn Sứ Mệnh, giờ này phút này, lại càng giống một loại trêu chọc.
Carsen mắt mở trừng trừng nhìn bọn thủ hạ của mình, bị một nhân dạng đùa giỡn khắp đế quốc, chính là mỗi khi đến thời khắc cuối cùng, vào lúc bọn họ bức được người kia vào bước đường cùng, hắn đều sẽ biến mất thần kỳ, tìm không thấy.
Hai lần ba chặp đều là như thế, binh đoàn Sứ Mệnh dưới sự châm biếm của toàn bộ công chúng, mất hết mặt mũi.
Carsen thậm chí cảm thấy, nếu không phải bởi vì tinh cầu Lama chính là đế đô, hắn thật muốn nã pháo hủy luôn cái tinh cầu chứa omega kia. Cuối cùng, vị hoàng tử tính tình vốn không được tốt lắm bị bức đến cực hạn, khi omega đáng giận như chuột bọ xuất hiện, hắn rời bộ chỉ huy, tự mình dắt người đến hiện trường truy bắt.
Mà trong khi Carsen sục sôi ý chí chiến đấu, chuẩn bị đầy đủ tiến đến tây bắc bộ tinh cầu tróc người, TTV cũng đã lặng yên không một tiến động mà tiến nhập hoàng cung Klappa.
Lúc còn ở trong căn cứ, hắn đã tìm được bản vẽ 3d của hoàng cung Klappa, hiện giờ có thêm thời gian ba ngày, đủ để hắn tiến hành khảo sát thực địa đối với tòa cung điện khổng lồ này. Bởi vậy tuy rằng một đường mạo hiểm, hắn vẫn lướt qua hết các chướng ngại, thuận lợi tiến vào tẩm cung thất hoàng tử Lezar.
Lúc này thất hoàng tử đang ngồi trong thư phòng, trong gian phòng trống trải xa hoa, chỉ có y, một người.
TTV lẳng lặng nhìn y, từ khi y bắt đầu vào cửa, tới khi y đến ngồi sau bàn, rồi cầm lấy giấy bút vùi đầu…Nhất cử nhất động của người kia, đều rơi vào mắt hắn.
Trong con ngươi đen vốn không tồn tại bất cứ cảm xúc nào, bỗng dâng lên sát ý, TTV nắm chặt kiếm trong tay, thanh kiếm đã không phải thanh kiếm laser lúc trước, mà hắn cố ý vì hôm nay, vì giờ khắc này, hoặc là, vì chính người này, mà chuẩn bị, một thanh kiếm dài kim loại.
Từ ánh sáng đèn trần hoàng kim thật lớn chiếu rọi xuống, thân ảnh hắn nhẹ nhàng phất qua bàn hoàng tử Lezar.
Lezar ngẩng đầu, còn chưa kịp có bất cứ phản ứng nào, liền trực tiếp nhìn thấy một thanh kiếm chói sáng như tuyết hướng mình đâm tới.
Cho dù y lấy tốc độ phản ứng của alpha, cũng không thể tránh thoát hoàn toàn, chỉ cảm thấy một cơn đau nhức, cánh tay bị trúng một vết thương thật sâu. Mà chuôi kiếm này sau khi chém hắn, thế nhưng không thu hết, dư lực kiếm phong trực tiếp thuận thế hạ xuống, chém lên công vụ Lezar vừa xử lý xong trên bàn, thành hai nửa.
Lezar nhíu mày, cho dù có chuẩn bị tâm lý từ trước đi nữa, lúc này cũng sẽ vì đối phương ra tay tàn nhẫn mà cả kinh trong lòng. Liền sau đó, không cho y cả một cơ hội thở dốc, một kiếm tiếp một kiếm sắt bén đánh lại, chiêu chiêu không lưu đường sống, khắp nơi đều là tử địa.
Lezar lui về sau từng bước, sau cùng thực sự chống đỡ không nổi, rốt cuộc tìm được khoảng cách rút đao ở thắt lưng ra, chắn ngang trước người, chỉ nghe một tiếng “đương”, kiếm bị chặn đổi hướng chém lên cần cổ y.
Thất hoàng tử nâng mắt, đối diện đôi ngươi tối đen lạnh lùng.
TTV nhìn gương mặt cho dù có luân hồi chuyển thế cũng không thể nào quên, nghĩ đến chính tại người này, hại hắn chết rồi trọng sinh, lại trọng sinh vào một thân thể khiến hắn cảm thấy nhục nhã, hận ý trong lòng toàn bộ biến thành sát chiêu dưới kiếm, muốn giết chết người này!
“Thất điện hạ, đã lâu không gặp!”. Dưới tình huống giằng co, TTV nhìn nam nhân dưới thân, lạnh lùng mở miệng: “Không biết thời thế thay đổi, ngươi còn nhớ rõ ta?”