Đọc truyện Theo đuổi vợ càng sớm càng tốt – Chương 27:
Làm xong thủ tục, cầm thẻ phòng xong, Cao DU Giai kéo Ngô Đông Nghiên mặt đỏ bừng đi đến thang máy, trực tiếp coi Chu Chiếm như không khí.
Chu Chiếm ngu ngơ nhìn hai người họ, mẹ nó, một chút phản kích cũng không có, thật không coi hắn ra gì. Coi hắn là Durex, sử dụng một lần rồi ném đi sao?
Chu Chiếm coi như Cao Du Giai lặng im chính là chấp nhận, liếc mắt nhìn hai người rồi rời đi.
Ngô Đông Nghiên khẩn trương nhìn Cao Du Giai. Từ lúc gặp mặt một câu anh cũng không nói với cô. Không rõ vì sao mà cô không cảm thấy vui, có chút khổ sở.
Vừa vào cửa, Cao Du Giai quay người dùng sức kéo Ngô Đông Nghiên , đem thân thể nhỏ nhắn đặt trong ngực, đặt trước của rồi cúi xuống hôn môi cô.
Cao Du Giai dùng sức hôn, rút lấy hương vị trên người cô, hương vị chỉ thuộc về một mình anh.
Dù sao hai người cũng đã mấy tháng không gặp, tựa như chỉ có phương thức như vậy mới có thể giải bớt nỗi nhớ.
Mặt Ngô Đông Nghiên đỏ bừng, có chút không chịu được nụ hôn kích thích này, bàn tay chống ở ngực anh hơi kháng nghị muốn đẩy ra, không ngờ lại khiến anh càng xâm chiếm hung mãnh hơn, nụ hôn dày đặc chuyển xuống cái cổ trắng nõn.
Tay của anh thuận tiện dò xét vào trong vạt áo, từng chút từng chút ma sát hông cô. Bàn tay từ từ đưa lên, cách áo ngực nắm lấy nơi mềm mại, nhẹ nhàng xoa lấy.
Ngô Đông Nghiên đang chóng mặt đột nhiên tỉnh táo hơn môt chút, hai tay đẩy anh ra, âm thanh ngượng ngùng mang theo lo lắng:” Đừng… em còn chưa tắm.”
Ở trên xe lửa một đêm, mùa hè nằm trên xe lửa các loại hương vị đều có, Ngô Đông Nghiên cảm thấy không sạch sẽ. Vốn dự định tắm rửa thay quần áo lại bị anh… khi dễ như thế, cô liền cảm thấy không tốt lắm, lo lắng trên người mình có mùi.
Nghe cô nói như vậy, động tác hôn của Cao Du Giai dừng lại. Ngô Đông Nghiên thật sự nghĩ trên người mình có mùi nên anh mới dừng lại, lập tức cảm thấy lúng túng. Động tác đẩy anh càng gia tăng thêm vài phần lực, sắc mặt càng đỏ hơn.
Đột nhiên anh chôn mặt ở cổ cô hít một hơi thật sâu, nụ hôn nóng hầm hập lại rơi vào cổ trắng nõn, Ngô Đông Nghiên chỉ nghe được Cao Du Giai lẩm bẩm.
” Bà xã, em vẫn thơm như vậy… Anh rất nhớ em.”
Bàn tay đang đẩy anh dừng lại, chậm rãi buông ra, vòng qua ôm eo anh, đầu chống ở ngực anh cọ xát, ôn nhu nói:” Em cũng rất nhớ anh.”
Không khí trong phòng đột nhiên yên tĩnh, hai người im lặng ôm nhau.
Thời khắc này, cô chưa kịp hoàn hồn thì nghe được giọng Cao Du Giai mang theo ý cười vang lên bên tai:” Vậy ý của em… Có phải tắm xong là được?”
Ngô Đông Nghiên đang chôn đầu trong ngực anh lập tức cứng đờ, có phải anh hiểu lầm rồi không?
Đầu cô còn chôn ở ngực anh, mặt dán lên ngực anh, bên tai chính là âm thanh tim anh đập bình bịch.
Đột nhiên cảm giác ngực trái tê rần, Ngô Đông Nghiên ngẩng đầu, khuông mặt đỏ bừng, trừng mắt nhìn Cao Du Giai oán trách:” Anh làm gì?” Vậy mà anh còn cố gắng nắm ngực cô…
” Em thất thần, vẫn chưa trả lời câu hỏi của anh đâu!” Cao Du Giai cúi đầu cắn lỗ tai cô.
Ngô Đông Nghiên thấy hơi ngứa, đưa tay đẩy anh. Đột nhiên cô nhớ tới lúc trước rõ ràng anh còn đang tức giận, vừa vào cửa đã chiếm tiện nghi của cô.
Cô đưa tay che lỗ tai, không cho anh tiếp tục đùa giỡn, ngẩng đầu hỏi:” Vậy trước đó anh tức giận cái gì? Không nói chuyện với em, em còn cho rằng anh không thích em tới đây tìm anh.’
Cao Du Giai cười bất đắc dĩ. Đương nhiên anh biết cô đang muốn nói sang chuyện khác. Lúc đầu cũng chỉ muốn trêu cô mà thôi. Cô vừa xuống xe, chắc chắn rất mệt, anh còn không nỡ để cô mệt thêm đâu.
” Hôm trước bảo em khi nào đặt vé thì nói với anh, sao không nghe lời?”
” Em muốn tạo cho anh kinh hỉ, thật đấy.”
” Kinh hãi thì đúng hơn. Em chưa từng đi một mình đến thành phố xa lạ, vạn nhất nếu bị lừa bán thì anh làm sao?”
“… Sao lại dễ dàng bị lừa bán được, em không phải người ngu o(>0