Đọc truyện Theo Chiều Gió Full – Chương 17: Hầm
” Harry con đưa những lọ độc dược này cho giáo sư Snape giùm ta được không ” Harry đang ngồi trên đọc sách liền ngẩn đầu.
Cậu gật đầu sau đó đóng sách lại, đứng dậy cậu lấy áo khoát rồi tiếng về phía bà Poppy.
” Hiện tại hơi bận nên ta đành nhờ con, Harry đây hai bình con nói với giáo sư Snape là Poppy đưa nhé ” Bà Poppy nói với cậu, Harry nhanh chóng gật đầu rồi sau đó liền cầm hai bình đó bỏ vào túi. Khoát chiếc áo khoát ra ngoài Harry bắt đầu nhìn vào bản đồ.
Trong hành lang những ánh đèn chiếu sáng cả đường đi thỉnh thoảng vẫn có vài học sinh Đi qua trò chuyện với nhau, Harry nhìn vào bản đồ rồi bước nhanh.
< Thật lạ không phải đây là đường đến hầm của giáo sư Snape sao > Harry gãi đầu nhìn vào bản đồ, cậu đã Đi được rất lâu rồi cũng sắp tới giờ giới nghiêm mà vẫn chưa tìm được hầm của giáo sư là Sao.
” Bịch bịch ” Trong hành lang vắng lặng, một thân ảnh nhỏ nhắn di chuyển rất nhanh, Harry hoang mang nhìn bản đồ rồi nhìn xung quanh, hình như đã tới giờ giới nghiêm….
” Potter có thể cho ta hỏi vì Sao nhóc con như trò lại ở đây vào giờ này ” Cậu đang hoang mang nhìn đường Đi thì liền nghe một giọng nói, hơi giật mình quay qua cậu liền thấy giáo sư Snape. Thở phào một hơi Harry liền nhanh chóng lấy sổ ra viết.
* Bà Poppy nhờ con đưa hai lọ độc dược này cho giáo sư, nhưng thầy thấy đó con bị lạc đường….. * Harry hơi vô tội nhìn Snape.
Giật giật khoé miệng Snape nhìn nhóc con nào đó, anh hơi thở dài nhìn thằng nhóc. Nhóc Potter học rất giỏi kể cả trong môm độc dược của anh nên anh cũng không ghét thằng nhóc lắm nhưng thằng nhóc này luôn có một điểm yếu là luôn Đi lạc đường và nhờ nó mà thường xuyên đến muộn các tiết học.
” Được rồi để ta dẫn trò về bệnh thất ” Nhận lọ độc dược từ Tay Harry, Snape nhanh chóng nói. Harry mặt mừng rỡ nhìn Snape, giáo sư Snape thật là tốt bụng.
Harry đi phía sau Snape. Bây giờ Trời rất tối xung quanh là những ánh đèn nhạt nhoà , bênh ngoài trăng đã lên khá cao, trong hành lang có hai thân ảnh di chuyển một thì cao lớn một thì nhỏ nhắn.
” Được rồi đã tới ” Snape hơi rủ mi nhìn vào cửa bệnh thất cho tới khi anh thấy cái bảng kia thì liền câm nín.
Giáo sư Snape nhờ anh chăm sóc Harry giùm tôi hai ngày, hiện giờ bệnh thất đang sữa chữa không thể vào được Cùng lúc đó hai người điều nghe tiếng động lớn bênh trong. Harry và Snape hai mặt nhìn nhau.
” Chết tiệt ” Snape nói nhỏ trong miệng, trừng mắt nhìn nhóc con khuôn mặt ngây thơ.
” Trò Potter ta mong trò có thể Đi theo vị giáo sư đáng thương này trở về hầm ” Snape hơi mệt mỏi nói, vì Sao chứ anh không muốn a, dù bớt địch kiến nhưng vẫn là ghét nhé.
Harry đi theo sau Snape hướng hầm mà Đi, trong đầu cậu nghĩ rất nhiều thứ, hầm của giáo sư Snape sẽ thế nào nhỉ, chất đầy vạc?, mùi độc dược thơm nồng?, hay đen thui?? ….
” cạch ” Snape đi vào theo sau đó là Harry, cậu hơi bất ngờ đánh giá xung quanh, nhìn cũng không tâm tối lắm hơn nữa rất có thẩm mĩ.
” Trò Potter hiện giờ ta phải Đi tuần mong là cậu bé vàng đây ngoan ngoãn mà nằm trên ghế Sofa đừng đụng vào bất cứ thứ gì ” Snape hơi âm trầm nói với cậu, Harry hơi nhẹ gật đầu.
Snape trước khi ra khỏi phòng còn nhìn Harry một cái , vẫy đũa phép biến ra cho cậu chăn và gối dày . Harry nhìn cánh cửa đóng lại liền nghĩ một chút sau đó liền mĩm cười rồi nằm xuống.
< Giáo sư thật tốt bụng > Harry nghĩ nghĩ sau đó nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.
Khi Snape trở lại là đã hơn 2h , anh hơi mệt mỏi xoa đầu. Đột nhiên khi anh đi ngang qua ghế tiếng về phòng thì liền khựng lại một chút, nhìn đứa nhóc nằm trên ghế Sofa.
“….” Harry nhíu mày miệng lẫm bẩm không ra tiếng, chiếc chăn trên người cậu đã tuột xuống eo từ đời nào. Snape hơi thở dài cuối xuống chỉnh sửa lại chăn cho thằng nhóc , nhưng có lẽ Harry mơ thấy gì đó rất rất đáng sợ liền trong vô thức bắt lấy tay Snape.
Snape cứng người nhìn hai bàn tay, anh nhìn Harry nhíu mày rồi thở dài.
” Nhóc Potter có chuyện gì sảy ra với ngươi vậy ” Snape nói nhỏ nhìn đôi mày đang nhíu của Harry, anh ngồi xuống nắm lại tay Harry. Cả đêm đó Snape nắm bàn tay của Harry.
………
Harry mở mắt nhập nhèm nhìn trần nhà màu đen, cậu hơi nghi hoặc sau đó liền nhớ ra, cậu ở nhờ chỗ giáo sư Snape 2 ngày.
Im lặng ngồi dậy Harry xoa đầu mình, cậu nhìn xung quanh sau đó hơi ngẩn người.
” Nếu cậu bé vàng đã tỉnh thì xin mời ngồi dậy vì chỉ con chưa đầy 30 phút nữa là tới bữa sáng ” Snape Đi ra từ một cánh cửa khác . Harry ngơ ngác nhìn Snape một lúc rồi sau đó liền trợn mắt lên .
” Vệ sinh cá nhân thì ở phòng bênh phải, trong 15 phút thì có mặt ở đây ” Snape từ từ nói, anh tiến tới ngồi lên Sofa.
Harry nghe lời Snape nhanh chóng chạy vào vệ sinh cá nhân, nhìn mình trong gương Harry liền hơi ngu ngơ hình như mình trắng hơn à….
Khi Harry đi ra thì đã 15 phút đúng, Snape đang cúi đầu đọc sách nghe tiếng động liền ngẩn đầu lên sau đó anh liền giật giật mắt nhìn thằng nhóc.
” Trò Potter có thể cho ta biết vì Sao trò ăn mặt vậy không?!!” Snape gằn lên từng chữ nhìn nhóc nào đó ăn mặc độc nhất áo sơ mi ngẩn ngơ.
* Con để đồ của mình ở trong bệnh thất, nên là tạm thời phải mặt vậy trong 2 ngày * Harry rất nhanh viết ra câu trả lời. Snape hơi câm nín nhìn dòng chữ rồi nhìn qua Harry.
Đứng dậy Đi vào phòng mình sau đó khi đi ra liền cầm trên tay một chiếc áo khoát máu đen, thảy qua cho Harry đang đứng đó.
” Trò nếu không muốn trễ bữa ăn thì Đi theo ta ” Snape nói sau đó tiến về phía cửa, Harry mĩm cười gật đầu khoát chiếc áo lên chạy về phía Snape.
< Giáo sư là người tốt >
——–…….——–……..————-
T/g : các độc giả học hành Sao rồi, phải nói là tác giả trong những ngày này đau đầu ghê.