Thế Tử Phi Phúc Hắc

Chương 14: Đấu Trí


Đọc truyện Thế Tử Phi Phúc Hắc – Chương 14: Đấu Trí


Tiết di nương, Tiết Quyên, tiểu thiếp mới của Lịch Trình – con cả của Tuyên quốc công, rất được Lịch Trình yêu thương, ngày thường Lịch phu nhân cũng phải nể mặt nàng ta ba phần, mấy ngày trước chẩn đoán ra Tiết Quyên có mang, Lịch phu nhân liền đưa nàng ta đi dâng hương, xin bùa bình an cho đứa trẻ trong bụng.
Không ai biết chuyện gì đã xảy ra nhưng tiểu hòa thượng ở cửa vào lại nhớ rất rõ những người ra vào Tịch Mai viên: Thủy Linh Lung, Gia Cát Ngọc, An Bình, Tiết di nương và một gã đàn ông, đương nhiên, không ai tin hung thủ là Thủy Linh Lung, một nữ tử trói gà không chặt, Gia Cát Ngọc trở thành người duy nhất người bị tình nghi, hắn có thể đổ cho An Bình nhưng hắn lại không làm vậy.
Trong phòng, không khí nặng trĩu, chuyện đang vui thì lại xảy ra vụ án giết người, sắc mặt Trấn Bắc vương phi cực kỳ nặng nề.
Một lúc sau, Lịch Trình đến.
“Vi thần tham kiến vương phi, tham kiến thế tử.” Lịch Trình lạnh lùng lên tiếng chào hỏi, hiển nhiên hắn đã nghe tin dữ, đang cực kỳ tức giận.
Đức hạnh của con trai mình thế nào, Trấn Bắc vương phi rất rõ, dù sao chuyện này là Trấn Bắc vương phủ đuối lý, bà cũng không tiện bắt bẻ Lịch Trình thất lễ: “Sầm Nhi, dọn chỗ cho Lịch đại nhân.”
Sầm Nhi chuyển ghế dựa đến bên cạnh Lịch phu nhân, Lịch Trình vung tay ngồi xuống, làm như sợ người khác không biết hắn đang tức giận vậy.
Tiết di nương chết không sao, vấn đề là đứa trẻ trong bụng nàng ta, Lịch Trình mới chỉ có ba nữ một nam, chuyện này vẫn luôn là tâm bệnh trong lòng Lịch Trình và vợ chồng Tuyên Quốc công, không cần nói cũng biết Lịch gia coi trọng đứa trẻ trong bụng Tiết di nương thế nào.

Gia Cát Ngọc đúng là đụng phải sọt lớn.


Chuyện này có ảnh hưởng đến số lượng sính lễ không đây? Tần Phương Nghi bắt đầu lo lắng.
Lịch phu nhân quan sát sắc mặt trượng phu, theo lý mà nói thì bà ta mang người ra khỏi phủ, người đã chết thì bà ta cũng khó chối tội.
Ngô phu nhân không dám thở mạnh.
Trái lại, Gia Cát Ngọc – thủ phạm giết người lại vô cùng bình tĩnh.
Thủy Linh Lung liếc nhìn Gia Cát Ngọc, thằng nhãi này có biết mình đá phải sắt rồi không? Tuyên Quốc Công phu nhân là cô cô của Đương Kim Thánh Thượng —— Du An công chúa, hắn giết cháu nội của người ta, Du An công chúa không liều mạng với hắn mới lạ? Nếu không phải hôm nay Du An công chúa phải vào cung yết kiến thánh thượng thì có lẽ lúc này cũng tới rồi.
Nhưng bộ dạng không biết sợ của Gia Cát Ngọc lại khiến Thủy Linh Lung có ý nghĩ mới, Trấn Bắc vương yêu con như mạng, dù quăng quan giáng tước cũng quyết không để con mình chịu uất ức.

Bỏ qua phẩm hạnh và tin đồn khắc thê của Gia Cát Ngọc, hắn đúng là có thể trở thành một chỗ dựa cực kỳ cường đại vững chắc, huống hồ danh tiếng của hắn không tốt, sau này mình có làm chuyện xấu gì cũng có thể đổ lên đầu hắn.
Nghĩ đến đây, Thủy Linh Lung nhét khăn tay lại tay áo.
Lịch Trình giận không kiềm chế được nói: “Vương phi, người đã không thể dạy con thì vi thần chỉ có thể nhờ quan phủ dạy giúp!”

Trấn Bắc vương phi tái mặt: “Lịch đại nhân, ngươi có ý gì?”
Lịch Trình lạnh lùng nói: “Những gì Vương phi nghe được chính là ý của vi thần! Trừ phi Gia Cát thế tử không giết Tiết Quyên!”
Gia Cát Ngọc nhàn nhạt ngước mắt: “Ờ, ta giết đấy.” Bộ dạng lười nhác như đang nói: Ngươi báo quan đi! Mẹ ngươi là công chúa, cha ta là vương gia, dù hai nhà có liều mạng với nhau ta cũng mặc kệ!
“Ngươi…!Ngươi…” Lịch Trình tức không nói được gì.
Thủy Linh Lung đè mi tâm [1], trong ấn tượng của nàng, Gia Cát Ngọc đích thực có một lần phải vào nhà lao, khi nàng được Tuần Phong cứu về phủ Thượng Thư, Gia Cát Ngọc bị giam giữ ở Đại Lý tự, mà phủ Tuyên Quốc Công và phủ Trấn Bắc Vương đã triệt để trở mặt nhau, cuối cùng, Tuần Phong thành công mượn sức của phủ Tuyên Quốc Công.

Chẳng lẽ kiếp trước phủ Tuyên Quốc Công và phủ Trấn Bắc Vương trở mặt nhau là vì vậy?
[1] Mi tâm: Phần giữa hai lông mày.
Đúng là chẳng khác nào đưa gối lúc buồn ngủ, nàng sẽ không để Tuần Phong chiếm được lợi đâu! Thủy Linh Lung đứng lên rồi thi lễ với Lịch Trình, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: “Lịch đại nhân, chẳng lẽ ngài không muốn biết tại sao thế tử gia lại giết Tiết di nương và người đàn ông kia sao?”
Tần Phương Nghi kinh hãi, nha đầu mù quáng kia tham gia làm gì?

Bộp! Là tiếng Gia Cát Ngọc bóp nát quả hạch đào, mọi người chấn động, hắn lại làm như không có việc gì nhét nhân quả vào miệng, mà vương phi cũng không quở trách hắn.
Xảy ra chuyện lớn như vậy mà hắn còn tâm trạng vui chơi giải trí! Lịch Trình tức giận: “Còn có thể có nguyên nhân gì? Hắn ham giết thành tính, nhìn ai không vừa mắt là giết!”
Thủy Linh Lung cười nhạt: “Nhìn không vừa mắt thì cũng phải có nguyên nhân để không vừa mắt chứ.”
“Cái này…” Lịch Trình vì nổi nóng nên cũng chưa hỏi rõ chân tướng, bây giờ Thủy Linh Lung nhắc tới, hắn cũng hơi giật mình.
Thủy Linh Lung không nhanh không chậm nói: “Thực tế là Tiết di nương gặp gỡ tình lang bị thế tử gia bắt gặp, thế tử gia răn dạy bọn họ mấy câu, người đàn ông kia liền muốn giết người diệt khẩu, thế tử gia chỉ có thể tự vệ chém một kiếm, ai ngờ trong cửa sinh tử người đàn ông kia lại đẩy Tiết di nương ra chắn kiếm, dẫn đến thảm trạng Tiết di nương đầu – mình hai nơi.

Thế tử gia cực kỳ tức giận, cảm thấy một nam nhân vì chạy trốn có thể hy sinh cả vợ con quả thực không xứng sống trên hậu thế, liền thay trời hành đạo giết chết hắn, lại tiếp, người hại chết Tiết di nương phải là nam tử kia mới đúng, thế tử gia chỉ trừng trị tội phạm giết người thôi, việc này trong luật pháp Đại Chu cũng không cấu thành tội gì.”
Phì —— Gia Cát Ngọc cười lạnh, Thủy Linh Lung nghiêng người, nói nhỏ: “Câm miệng cho ta! Nếu không ta sẽ cho mọi người biết chuyện ngươi tiểu khó!”
Cái gì…!Cái gì gọi là tiểu khó? Nói những lời như vậy, một tiểu nha đầu như nàng không thấy xấu hổ à? Đợi chút, nàng nghe lén hắn đi tiểu? Tai Gia Cát Ngọc đỏ bừng…
Nếu là người khác uy hiếp hắn như vậy, hắn đã sớm vung kiếm giết chết rồi, nhưng đây là là tiểu nha đầu Thủy Linh Lung chẳng e ngại hắn chút nào, dù hắn giết nàng cũng không có cảm giác chiến thắng.

Hắn hừ mũi, tùy nàng.

“Gặp gỡ tình lang? Con của hắn? Hay đứa trẻ trong bụng nàng ta không phải của Lịch gia chúng ta?” Lịch phu nhân hỏi, giọng của bà hơi run, không biết là sợ hãi hay kích động.
“Là nàng ấy nói như vậy.” Thủy Linh Lung dám tự biên tự diễn như vậy, đương nhiên là vì chắc chắn Lịch Trình sẽ tin.

Nếu Tiết Quyên vừa chết, người đàn ông kia nhanh chân bỏ chạy, hắn sẽ có thể nói đây là âm mưu của Tiết Quyên, nhưng sau khi Tiết Quyên chết hắn cực kỳ bi thương, không tiếc chất vấn Gia Cát Ngọc, chuyện này đã chứng minh là hắn không nói dối, Tiết Quyên đã hai mươi ba, hai mươi tư tuổi, lại mới vào phủ làm di nương, Lịch Trình chắc chắn sẽ điều tra rõ thân phận của nàng ta, có khi, Lịch Trình còn tìm cách che đậy thân phận ấy nữa.
Quả nhiên, trong mắt Lịch Trình xuất hiện sự đau đớn và xấu hổ.
Thủy Linh Lung nói đầy ẩn ý: “Thời gian ta ở Tịch Mai viên tương đối dài, cho nên nghe được không không ít chuyện không nên nghe, khúc mắc của họ ta rất rõ, nếu Lịch đại nhân cố ý báo quan, ta sẽ đứng ra làm chứng.”
Làm chứng cái gì? Làm chứng Tiết Quyên vốn là phụ nữ có chồng, là hắn đoạt vợ của người ta? Đây là tội đấy! Lịch Trình không ngờ người đàn ông kia lại là chồng trước của Tiết Quyên, bây giờ ngay cả hắn cũng nghi ngờ đứa con trong bụng Tiết Quyên không phải của hắn.

Dù sao, quê của Tiết Quyên cũng ở một thị trấn cách đây hơn trăm dặm, khi hắn mang Tiết Quyên đi cũng không để lộ thân phận, nếu Tiết Quyên không hẹn trước thì người kia sao có thể tìm đến?
Hắn lại nhìn Thủy Linh Lung, nàng biết thân phận của người kia nhưng lại chỉ dùng từ “Tình lang”, đây là giữ thể diện cho hắn nhưng ý uy hiếp cũng rất rõ, nếu hắn muốn đụng đến Gia Cát Ngọc thì nàng cũng không sợ mất cả chì lẫn chài đâu!
Hết chương 14.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.