Bạn đang đọc Thế Thân O Là Vạn Nhân Mê – Chương 23: Quan Điểm Của Phó Đoạn
Ánh nắng từ cửa sổ chiếu rọi vào căn phòng âm u, Phó Đoạn cao cao tại thượng ngồi trên ghế, phía dưới là Chử Thử đang quỳ rạp dưới đất, cơ thể run rẩy không thể kiểm soát.
Phó Đoạn nhìn tư liệu trên bàn, trên tay mạnh bạo dụi tắt mẫu thuốc.
Hắn hờ hững hỏi: “Ai giúp ngươi đem người vào phòng.”
Chử Thử không thể nào có bản lĩnh lẻn vào Kim Thiền được, camera ghi hình lại bị hack, mọi thứ diễn ra quá trùng hợp, trùng hợp đến mức hắn không thể không nghi ngờ.
Chử Thử đôi môi đã khô nứt, hốc mắt hãm sâu bộ dạng xấu xí, hắn run rẩy trả lời: “Không, tôi thật sự không biết.”
“Có, có người nặc danh gửi thông tin vào hòm thư của tôi, bảo rằng nếu tôi muốn lấy lòng ngài tốt nhất nên đưa cho ngài một mỹ thiếu niên.”
“Tôi tìm được người rồi nhưng nửa đường hắn lại đổi ý, nên, nên mới nhắm đến cậu ấy.
Sau đó làm theo hướng dẫn của người kia đưa cậu ấy đến Kim Thiền.” Chử Thử không dám giấu giếm đều khai ra hết.
Hắn nhíu mày, nó giống hệt với những gì hắn điều tra được, hoàn mỹ không một sơ hở.
Phải biết chỉ có người Phó Đoạn tin tưởng mới biết mật khẩu phòng của hắn.
“Mau kéo hắn ra.” Phó Đoạn bực bội nói.
Rất nhanh có vệ sĩ kéo Chử Thử ra ngoài.
Phó Đoạn dựa lưng vào ghế, ánh mắt xa xăm như nghĩ tới điều gì đó, hắn nhớ tới biểu tình quyết tuyệt khi Chu Hạc nhìn hắn.
Thật xa lạ, hắn chưa bao giờ nghĩ cậu sẽ dùng ánh mắt như thế để xem hắn.
Phó Đoạn hơn Chu Hạc chỉ 2 tuổi, 25 tuổi đã là tổng tài của Diệu Minh, ba mẹ của Phó Đoạn đều mất do tai nạn máy bay, khi ấy hắn 10 tuổi, Phó Đoạn được quản gia già nuôi lớn, buộc hắn phải trưởng thành từ sớm.
Phó Đoạn đúng là thiên tài trong các bạn cùng lứa, trực giác nhạy bén trong thương nghiệp.
Hắn và Dự Lam gặp nhau năm 15 tuổi là buổi tiệc mừng sinh nhật của hắn.
Dự Lam khoác trên người bộ lễ phục màu trắng, đứng trước bức tranh sơn dầu tự tay vẽ tặng cho Phó Đoạn, khi ấy trong mắt hắn Dự Lam như một vương tử.
Hai người là bạn cùng trường, quan hệ thân thiết nhưng Dự Lam chưa bao giờ đồng ý lời tỏ tình của hắn.
Đến năm 18 tuổi, Dự Lam muốn ra nước ngoài, Phó Đoạn giúp Dự Lam chuẩn bị chu toàn tất cả sau đó tiễn cậu đi.
Hai năm sau Phó Đoạn gặp Chu Hạc.
Chu Hạc trong bộ đồ thể dục màu trắng đã bạc màu, đứng giữa đám người cũng sẽ trở thành tiêu điểm nổi bậc nhất, thật giống Dự Lam khi đó.
Hắn trợ giúp Chu Hạc, Chu Hạc cũng thật ngoan thật nghe lời, có một sự kiện diễn ra, hắn thấy người khác muốn giết cậu, đầu óc nóng lên nhất thời đỡ lấy nhát dao đó.
Kể từ ngày ấy Chu Hạc càng ngoan.
Năm Chu Hạc 20 tuổi, đã là 4 năm Dự Lam đi du học, Dự Lam hẳn là phải về nước.
Nhưng Dự Lam đã từ chối yêu cầu của Phó Đoạn, 4 năm trông chờ khiến Phó Đoạn không vui.
Hắn muốn hù dọa Dự Lam nên đã cùng Chu Hạc đi đăng ký kết hôn, chuyện này chẳng ai biết, chỉ có ba người họ biết.
Đến vài ngày sau Phó Đoạn dẫn Chu Hạc đi tham gia một buổi tiệc, cậu bỗng dưng phân hóa! Phó Đoạn hoàn toàn không thể chấp nhận việc Chu Hạc không ngửi được tin tức tố của hắn!
Trong tư tưởng của Phó Đoạn, Chu Hạc đã là của hắn, hắn không thích nhiều người dùng ánh mắt theo đuổi nhìn cậu, thậm chí trong đám Alpha kia có khả năng xuất hiện người có độ phù hợp càng cao với cậu.
Thích khống chế thích kiểm soát và chiếm hữu như Phó Đoạn sẽ không cho phép điều đó diễn ra.
Dù Chu Hạc chỉ là hàng dự phòng cũng không thể.
Vì vậy Phó Đoạn lập tức tổ chức hôn lễ của hai người, báo tin họ đã kết hôn cho giới hào môn.
Đồng thời cũng ép Chu Hạc tiêm vào thuốc cách trở tin tức tố, khiến hương hoa hồng như bị phong ấn lại vào cơ thể.
Phó Đoạn suy nghĩ rất đơn giản lại rất ác liệt.
Cậu không ngửi được tin tức tố của hắn thì đừng hòng để người khác ngửi được tin tức của cậu.
“Reng reng reng.” Đúng lúc này tiếng chuông điện thoại cắt đứt dòng suy nghĩ của hắn.
“Phó Đoạn, cuối tuần anh có thời gian không? Em muốn mời anh đi ăn.
Có một quán ăn mới mở rất đặc sắc.” Âm thanh mang theo ý cười của Dự Lam vang lên.
Phó Đoạn đương nhiên sẽ không từ chối, Phó Đoạn như cũ đồng ý và bảo trợ lý chuẩn bị quà cho hắn.
Dự Lam dạo gần đây càng thêm nhiệt tình khiến Phó Đoạn rất vui sướng nhưng khi về lại biệt thự chẳng thấy Chu Hạc đâu làm hắn có cảm giác hụt hẫng.
Phó Đoạn cho rằng Chu Hạc đang giận dỗi mà thôi, cậu yêu hắn nhiều như vậy sao có thể dễ dàng thay đổi được.
Nếu là ngày thường hắn sẽ rất vui lòng mà chiều theo cậu nhưng lần này Chu Hạc lại lớn gan dám ly hôn! Điều này vượt quá tầm kiểm soát của hắn, Phó Đoạn không chấp nhận sai sót này.
Người ngoài không hiểu Phó Đoạn đang chần chừ cái gì, muốn có được Dự Lam lại muốn giam cầm Chu Hạc, hai người hắn đều muốn.
Dự Lam là vương tử của hắn, Chu Hạc là người tình hoàn hảo do chính tay hắn tạo ra, sao có thể để cậu chạy thoát..