Thế Thân - Huân Khang

Chương 22


Đọc truyện Thế Thân – Huân Khang – Chương 22

Hừ! Thật không tin nổi, anh ta khám thì cứ khám đi, hắn chỉ đứng đây quan sát cũng không được hay sao? 

Cái tên thầy thuốc này vừa xuất hiện liền mang đến cho hắn loại cảm giác bị chèn ép, anh ta cười một cái thôi là chói lóa hơn cả mặt trời ban ngày, đến hắn còn thấy mình thua kém thì phụ nữ chắc chắn sẽ bị hớp hồn mất!

Mà khoan! Lam Triệt không thể hiểu nổi mình, một người luôn cao ngạo tự tin như hắn cũng có ngày thấy mình thua kém người khác ư? Là hắn đang sợ sao?

Hắn sợ Châu Giang sẽ động tâm trước người kia. Nhìn kìa, ánh mắt của cô nhìn người đó đầy thiện cảm, điều này làm hắn xung huyết hô lên:

– Châu Giang em đừng có nhìn anh ta nữa! Trên mặt anh ta chỉ có 2 mắt, 1 mũi, 1 miệng, có gì lạ đâu mà nhìn?

Trời ạ…mình đang nói cái quái gì vậy? Lam Triệt cảm nhận như lồng ngực mình đang bị thiêu đốt. Cái cảm giác chết tiệt khó gọi tên này cứ đang dần xâm lấn. 

Hắn chỉ muốn trong mắt Châu Giang luôn có mỗi mình hắn mà thôi. Từ khi nào mà hắn lại muốn chiếm hữu một người mạnh mẽ đến thế? Chắc là vì hắn yêu cô thật rồi. 

Châu Giang và Lục Lam Thần đồng loạt nhìn hắn một cách kì quái. Lục Lam Thần dường như đoán ra được tâm tư của Lam Triệt rồi, anh chỉ cười hiền hậu:

– Tiên sinh, cô ấy là bệnh nhân của tôi, tôi chỉ quan tâm đến bệnh tình của cô ấy mà thôi. Anh đừng nghĩ quá nhiều. 


Hắn nhìn Châu Giang, thấy cô cũng làm mấy động tác ý nói hắn đừng lo lắng, cô khám một chút sẽ ra. Cô không có biết là hắn đang ghen mà tưởng hắn sợ cô bị nguy hiểm nên trong tim càng thêm cảm động. 

Cuối cùng thì Lam Triệt cũng phải bất đắc dĩ đi ra ngoài đứng chờ, từ chỗ mà hắn đứng ra đến cửa chỉ khoảng mười bước chân mà thôi nhưng hắn đã quay đầu lại hết 5 lần. 

Ừ, dù sao cũng chỉ là khám bệnh thôi, mắc mớ gì hắn phải cuống quýt lên cơ chứ! Tự trấn an mình là vậy thế nhưng hắn vẫn không yên tâm nổi, cứ chốc chốc lại lén lút vén màn che để nhìn vào. 

Lục Lam Thần cười nói với cô:

– Chồng của cô quả nhiên là một bình giấm khổng lồ! 

Anh cẩn thận bắt mạch cho cô, trong mắt hiện lên một tia lạ thường. Rồi anh bảo cô nằm xuống giường, tự mình bày ra một loạt những cây kim châm cứu vừa dài vừa mảnh, cô nhìn thôi đã thấy lạnh sống lưng. 

Động tác của anh nhẹ nhàng như cơn gió, xác định huyệt đạo cần châm rồi đem “hào kim” châm vào những nơi cần thiết, lúc kim châm vào da thịt cô cứ ngỡ là sẽ đau đớn lắm nhưng không ngờ y thuật của anh thực sự lợi hại, nó không đau, ngược lại còn đem đến cảm giác tê tê, sau đó cả người trở nên nhẹ nhõm thoải mái hẳn. 

– Cô đừng cử động, đợi khoảng 15 phút đi. 

Xong việc dặn dò, Lục Lam Thần vén màn bước ra bên ngoài, vừa hay chạm phải ánh mắt đang nảy lửa của Lam Triệt. Anh hơi giật mình nên giọng nói vấp vấp:

– Tôi vừa thực hiện bắt mạch cho cô ấy, tình cờ phát hiện ra một tin vui. 

Lam Triệt lập tức quăng sự ghen tuông ra sau đầu, tò mò hỏi:

– Tin vui gì cơ?

– Theo mạch tượng, tôi đoán không nhầm là cô ấy mang song thai, 1 nam 1 nữ. Xin chúc mừng anh! Còn nữa, cô ấy cần ở lại đây 3 ngày để tôi chữa trị, sau 3 ngày sẽ nói chuyện được thôi. 

Nói rồi anh rời đi sắc thuốc. Lam Triệt vui vẻ đến mức khóe môi cười tươi chan chứa hạnh phúc. Thật tốt quá, cô sắp nói chuyện được rồi, lại còn mang song thai nữa. Lam Triệt dường như cảm nhận rằng mình chính là người hạnh phúc nhất trên đời này!

Hắn vén màn vào trong, cảnh tượng trước mắt làm hắn trừng mắt. Châu Giang không khác gì một con nhím nằm trên giường, khắp người toàn là kim châm. 


Hắn đau lòng muốn khóc, sướt mướt nắm lấy tay cô:

– Phải để em chịu khổ rồi, may mắn còn cách chúng ta không xa nữa đâu, em cố gắng lên, anh sẽ ở bên em. 

Rồi hắn áp má mình vào tay cô, dịu dàng hôn lên. 

– ——–

– Sao ạ? Chị mang song thai cơ à? Vậy là em sẽ có tận 2 đứa cháu đúng không? 

Lam Luật kẹp điện thoại bên tai, tay kia lật lật mớ hồ sơ trên bàn. Nghe xong tin vui này anh vứt luôn hồ sơ, ôm lấy điện thoại vui vẻ cười. 

– Rồi khi nào 2 người về?

– 3 ngày sau hả? 

– Vâng vâng em biết rồi. 

Ở đầu dây bên kia, Lam Triệt nói cái gì mà thần bí lắm làm cho Lam Luật cười tít cả mắt. Tắt máy xong, anh lập tức gọi cho một người. Chuông chưa đổ đến hồi thứ 3, một âm thanh lạnh lùng vang lên:


– Tôi nghe đây!

Nghe được chất giọng quen thuộc của người kia đã khiến tim Lam Luật xuyến xao, anh nói:

– Tôi đã nghe anh tôi kể lại rồi nha, thì ra em cũng thích tôi đúng không? Còn âm thầm lưu ảnh tôi về điện thoại, không ngờ một người lạnh lùng như em cũng có sở thích như vậy. Em nói xem em lưu ảnh tôi về làm gì? Tôi toàn đăng ảnh khoe body rất quyến rũ đó nha, không phải em lưu để XXX đấy chứ? Trời ạ. 

Lam Luật không nói thì thôi, mà mỗi lần nói ra là toàn đem mấy chuyện bậy bạ ra để chọc Trình An. Dường anh có thể nghe được tiếng nghiến răng của cậu:

– Anh câm miệng cho tôi. Tôi tức giận thật rồi đấy!

– Được được, em làm gì tôi cũng không quản, nếu em muốn tôi có thể không mặc gì mà đứng trước mặt em cũng được luôn. Tối nay chúng ta hẹn hò đi!

Trình An không thể nghe thêm những lời chọc ghẹo thế này nữa nên dứt khoác cúp máy. Trời ạ, thật không thể tin nổi tên Lam Luật này có thể thốt ra những lời không biết ngượng như thế. 

Nhưng cậu sực nhớ ra một điều, lúc nãy Lam Luật nói cái gì mà hẹn…ấy nhỉ. Đột nhiên tim cậu đập nhanh bất thường, bèn nhấn gọi lại. 

– Tối nay hẹn hò đi, anh qua nhà đón tôi! 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.