Bạn đang đọc Thế Thân Hoàn Hảo – Chương 55: Có Nên Đi Cửa Sau
“Cậu lạ thật đấy, đến chuyện này cũng hỏi” Chu Tinh Tuệ vỗ bẹp bẹp xuống bàn nước một cách khó hiểu, không rõ có chuyện gì với cô bạn này, tại sao đến chuyện này cũng không biết được cơ chứ?
“Còn hỏi mình làm cách nào, cậu muốn đi cửa sau à?” Chu Tinh Tuệ rất bức xúc, giọng nói không kiềm chế được vang vội trong quán nước, khiến cho mọi người xung quanh đưa đôi mắt nghi hoặc nhìn về phía bàn nước của hai người.
An Hạ vội vàng bịch lại cái miệng oa oa của cô bạn, hướng mắt đến các vị khách kia cười ngại, Chu Tinh Tuệ hư hư giọng nói phản bác.
“Nhỏ nhỏ thôi, bộ cậu muốn mọi người nghĩ chúng ta đi cửa sau hả?”
Buông ra Tinh Tuệ, Tinh Tuệ trừng mắt đẹp “Là tại cậu hỏi ngu ngốc.”
An Hạ cười khổ, thật tâm muốn biết làm cách nào để đi cửa sau, nếu có cách đi cửa sau để lấy bằng thì còn gì tuyệt vời hơn, lần nữa dò hỏi “Thì làm cách nào, cậu nói đi.”
Tinh Tuệ mặt nhăn mày nhó, ánh mắt lạ kỳ nhìn cô bạn của mình, đôi khi cô cảm thấy đây hoàn toản không giống cô bạn kiêu ngạo ngày trước của mình.
Nhìn cứ ngốc ngốc làm sao, đến vấn đề này cũng hỏi, Tinh Tuệ liếc dọc liếc ngang, xác định không ai nhìn, kề lên lỗ tai An Hạ nói nhỏ.
“Còn làm gì ngoài ngủ với lão dê già ấy.”
An Hạ bất thần vài giây, suy nghĩ đi cửa sau của bản thân bị đánh tan trong tích tắc, Chu Tinh Tuệ cười cười ma mị.
“Sao nào, muốn đi cửa sao?”
“Eo…” An Hạ lắc đầu, hai bàn tay xua xua “Không muốn đi nữa.”
“Có anh chồng quyền lực vậy để làm gì, nếu cậu muốn đi cửa sau chỉ việc nói với anh chồng cậu một tiếng thì được thôi” Chu Tinh Tuệ đưa ra giảo pháp, An Hạ cười khổ, bàn tay nhỏ gãi gãi đầu trong u sầu “Haha…”
Chuyện đâu dễ dàng như thế, Tinh Tuệ không phải người trong cuộc, An Hạ gật gù vài giây rồi hỏi thêm một câu vô cùng ngu ngốc.
“Làm sao cậu biết chuyện Gia Linh đi cửa sau với giáo sư vậy?”
“Trời…!Cậu quên lần đó chúng ta đi ăn ở Bạch Nguyệt à? Chính mắt cậu thấy cô ả ngồi ăn cùng giáo sư sau đó đi lên tầng khách sạn.”
Tinh Tuệ thuật chuyện vô cùng chi tiết “Lúc đó mình và cậu còn mải mai nghi, nên đi theo họ, hai cái người kia ôm ôm ấp ấp nhau đi vào phòng thì còn có thể làm chuyện gì.”
“Ừm ừm” An Hạ gật đầu lia lịa như gà mổ thóc, tám chuyện đã đủ, Chu Tinh Tuệ lấy bản photo đề thi kỳ vừa rồi đưa cho An Hạ “Đây, về nhà nghiêng cứu đi.”
“Cảm ơn cậu” Nhận được đề, An Hạ vui mừng chăm chú đọc đề bài, đọc qua một lần, đôi mắt tròn chớp chớp lại đọc qua một lần nữa, trên gương mặt cô xuất hiện nếp nhăn, còn biểu thị thêm một cái nuốt nước bọt đầy lo lắng.
Đúng là đề thi tiến sĩ, thật sự rất khó, đọc không hiểu, hiểu cũng chưa chắc đã biết đường làm.
Cuộc gặp mặt với Tinh Tuệ kết thúc, An Hạ trở về nhà, mẹ chồng đang cười vui với chiếc điện thoại nhìn thấy cô, bà lập tức vẫy tay gọi cô đi đến.
Có vẻ như mẹ chồng đang facetime với ai đó, An Hạ đi đến, nhìn vào điện thoại trên tay mẹ.
Đó là ông bà nội, An Hạ chỉ gặp ông bà nội một vài lần vào lúc kết hôn, có dự định cuối tuần rảnh rỗi cô và La phu nhân sang nhà bác hai thăm ông bà nội nhưng có vẻ như ông bà nội đã phải đi đâu đó.
“Cháu dâu xinh đẹp của tôi kia à” Bà nội cười hiền từ, gương mặt đầy phúc hậu.
“Con chào nội” An Hạ đáp lại, La phu nhân hẩy cù trỏ vào cánh tay An Hạ, ý muốn cô nói chuyện nhiều hơn, An Hạ nhanh chóng hương bà trong điện thoại hỏi “Nội đang ở đâu vậy?”
“Nội đang ở Venice California, chỗ bác sáu, con có nhớ bác sáu không?”
Bác sáu…!Thuộc trong những họ hàng xuất hiện trong lễ cưới đi, An Hạ có một chút ấn tượng nhưng do họ hàng nhà anh dày đặc quá, cô không thể nhớ mặt hết, chỉ có chút ấn tượng lướt qua.
An Hạ cũng không thể trả lời bậy, hướng nội vẽ ra nụ cười xinh đẹp đáp ngắn gọn.
“Nhớ ạ.”
“Sang bác sáu con có chút việc ấy.”
“Dạ…!Khi nào nội về?” An Hạ đáng yêu hỏi, giống như đứa cháu nhỏ làm nũng với bà của mình.
“Tầm hai ba tháng nữa mới về thành phố S, tiện thể sang chỗ bác sáu thì nội với ông quyết định sang thăm bác tư, cô năm luôn, cho nên sẽ hơi lâu.”
“Dạ” An Hạ không biết làm gì ngoài gật đầu nghiêm túc, bác tư theo trí nhớ của An Hạ cũng ở California, còn cô năm hình như là ở Pháp.
Chắc hẳn nhờ dịp này, ông bà đi du lịch để thư giản tâm hồn đây mà.
Trả lại điện thoại cho mẹ và bà nói chuyện, An Hạ ngoan ngoãn ngồi bên cạnh mẹ lắng nghe cuộc nói chuyện điện thoại, nhưng sâu trong tâm trí An Hạ chỉ nghĩ về đề thi.
La Thành Dương sẽ dùng kỳ thi này để kiểm tra rõ ràng thân phân của cô, nếu cô không vượt qua được, đồng nghĩ với việc cô bị vạch trần.
An Hạ phải tìm cách vượt qua kỳ thi này, lấy được bằng văn tiến sĩ ném vào mặt anh mới có thể yên tâm tiếp tục dưới thân phân chị.
Nhưng với thực lực của Chu Tinh Tuệ còn không vượt qua thì làm sao xét đến cô, An Hạ suy nghĩ mãi, đến tận buổi tối chiều.
Trong phòng tắm, ngồi dưới vòi sen, nước ấm nóng phủ lên cơ thể mỹ miều đẫy đà, nước ấm làm cho da thịt cô đỏ ửng.
Làn nước phủ đầu, An Hạ vẫn chỉ đăm chiêu về kỳ thi ấy, cô tích cực suy nghĩ cách thức nào đó có thể giúp cô.
Đi cửa sau? Chắc chắn phải đi cửa sau nhưng không phải ngủ với lão dê già ấy, thực lực không có, An Hạ phải mưu mẹo để vượt qua thôi.
Người khác có thể dùng cách thức đi cửa sau để qua ải thì cớ gì An Hạ không được đi cửa sau, nhưng mà làm cách nào đây, làm cách nào mà không ngủ với lão dê già ấy vẫn có thể thông cửa.
Dùng tiền ư? Giáo sư chắc hẳn không cần tiền.
Cạch…!
Một âm thanh mở cửa phát ra, An Hạ mắc kẹt trong suy nghĩ đến đăm chiêu, tiếng vòi nước xào xào phủ lên đầu hoàn toàn che lấp âm thanh mở cửa, An Hạ đứng dưới vòi sen nóng thẩn thờ, tay cầm bông tắm chậm chạp di chuyển.
Hoàn toàn không phát giác ra sự xuất hiện của ai đó, đến khi anh đến phía sau cô, vòng tay to từ phía sau bắt lấy thân thể cô.
An Hạ mới giật thót, hoảng đến làm rơi bông tắm.
“Á!”
Đột nhiên lại có ai xông vào phòng tắm của cô, bản năng thiếu nữ phòng bị ôm lại ngực mình, vai vai rút lại bước chân chao đảo muốn ngã, may mắn được người phía sau ôm lại.
Vội vàng xoay đầu nhìn, gương mặt thanh tao tuấn mỹ đập vào mặt An Hạ, hoá ra là anh.
Nghĩ cũng phải, người có thể vào phòng tắm trong phòng ngủ này thì chỉ có thể là anh.
Ngô An Hạ thở phào một hơi, xoa dịu lại nhịp đập trái tim, ổn định lại tâm thất bị doạ, muốn phung ra một câu mắng người.
Bỗng nhiên anh dí sát cô vào bức tường, để cô áp mình vào bức tường nước, nâng lên một bên đùi ngọc, từ phía sau mang nam căng to tướng đâm vào u hoa nhỏ.
“Ách…!K…!Khoan…”
Vốn định phung ra lời mắng người, còn chưa kịp mắng, người kia đã gấp rút đi vào, cái kia cứng rắn y đầu chui vào liền thúc người mang toàn bộ tiến thẳng vào bên trong.
An Hạ bám trụ lên bức tường đầy nước, vòi sen phung ra làn nước ấm nóng phủ ướt thân thể hai người.
Bên ngoài phòng ngủ nghe ngóng vào phòng tắm, âm thành xào xào của tiếng nước hoà trộn cùng thanh âm thao bất tuyệt của hai thân thể lập phập và âm mị ngọt ngào của thiếu nữ diễm hồng.
Còn tiếp…!
(P/s Phòng tắm nóng bỏng, hai con người trần trụi dính chặt càng nóng bỏng hơn, Ngô An Hạ bị thao đến mếu máo mà mắng người.
“Lão biến thái!”
Ừ thì anh bị chửi biến thái hơi nhiều, đến cuối truyện không biết bao nhiêu lần.)
_ThanhDii.