Thế thân của bạch nguyệt quang càng ngày càng đẹp

Chương 53


Bạn đang đọc Thế thân của bạch nguyệt quang càng ngày càng đẹp – Chương 53:

Trong nhà rộng lớn với thiết kế nội thất tông màu lạnh cao cấp, Thịnh Minh Huyên đứng bên cửa sổ, tay cầm ly thủy tinh, ngửa đầu uống cạn rượu vang đỏ trong ly.
 
“Anh Minh Huyên.” Một giọng nữ mềm mại gọi tên anh ta, Thịnh Minh Huyên quay người lại, khuôn mặt khó giấu được sự mỏi mệt, nhưng anh ta vẫn cố mỉm cười với Chu Noãn Noãn: “Noãn Noãn, em mới về, ngủ thêm chút đi.”
 
Ánh mắt anh ta dừng trên người Chu Noãn Noãn rồi dời đi ngay lập tức, dù đã cật lực kiềm chế nhưng khuôn mặt tuấn tú vẫn méo mó một chút.
 
Một tháng không gặp Chu Noãn Noãn, cô ta đã thay đổi rất nhiều, thân thể “cường tráng” hơn trước mấy lần, nhưng vẻ mặt vẫn giống trước đi, động một cái là rơi nước mắt, yếu ớt, đáng thương nhìn Thịnh Minh Huyên: “Anh Minh Huyên, Noãn Noãn sợ lắm, anh có thể ở cùng Noãn Noãn không?”
 
Thịnh Minh Huyên siết chặt ly rượu, anh ta tự nhận mình không phải là người trông mặt mà bắt hình dong, nếu không thì anh ta cũng sẽ không bỏ qua Khanh Hoan kiều diễm hơn Chu Noãn Noãn để thích một mình Chu Noãn Noãn. 
 
Nhưng mà…
 
Nhìn vẻ mặt, nghe giọng nói của Chu Noãn Noãn béo như heo, lại còn luôn miệng xưng Noãn Noãn, anh ta thật sự không chịu nổi.
 
Thịnh Minh Huyên cắn răng, cố nặn ra nụ cười: “Noãn Noãn, em đừng sợ, ở chỗ của anh, không ai có thể làm tổn thương em.”
 
Chu Noãn Noãn nắm chặt làn váy, rưng rưng lệ nhìn Thịnh Minh Huyên không thèm tiến về phía cô ta một bước, tủi thân cất lời: “Anh Minh Huyên, có phải anh chán ghét Noãn Noãn không?” Cô ta nghiêng người, để lại bóng dáng Thịnh Minh Huyên với nỗi chua xót: “Noãn Noãn biết rồi. Noãn Noãn sẽ rời đi ngay. Đỡ làm gai mắt anh Minh Huyên.”
 
Không biết có phải do Chu Noãn Noãn trở nên khổng lồ mà Thịnh Minh Huyên đã nhìn thấy những thứ anh ta chưa từng nhận ra hay không. Giống như bây giờ, Chu Noãn Noãn luôn miệng nói phải rời đi nhưng chỉ quay 90 độ, sau đó không di chuyển thêm bước nào. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc – Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
 
Rõ ràng là đang đợi anh ta giữ cô ta lại.
 
Thịnh Minh Huyên đột nhiên hiểu ra lý do lúc anh ta nói muốn đón Chu Noãn Noãn về, muốn gặp cô ta ngay lập tức, lại còn phải ở bên cô ta, bảo vệ cô ta mọi lúc mọi nơi mà bà ta không những không ngăn cản, còn nhìn anh ta với ánh mắt như nhìn kẻ thiểu năng.
 
Chắc chắn là mẹ anh ta đã đoán được sự dằn vặt của anh ta khi đối mặt với Chu Noãn Noãn.
 

Chu Noãn Noãn không thấy Thịnh Minh Huyên giữ mình lại thì hơi gấp gáp, cô ta cất lời, giọng nói trầm xuống: “Anh Minh Huyên, anh còn nhớ không? Trước đây anh từng nói, cho dù Noãn Noãn biến thành hình dạng gì thì anh sẽ luôn thích Noãn Noãn.” Cô ta ngẩng đầu, liếc mắt đưa tình với Thịnh Minh Huyên: “Những lời này của anh Minh Huyên là tia hy vọng cuối cùng chống đỡ cho Noãn Noãn. Nếu tình yêu của anh Minh Huyên không còn thì Noãn Noãn cũng không có lý do để níu giữ chút tơi tàn này nữa.”
 
Nước mắt của cô ta trượt xuống lớp mỡ rung rinh vì nói chuyện: “Đây là lần cuối chúng ta gặp nhau, anh Minh Huyên ạ, vĩnh biệt anh.”
 
Từ trước đến nay, Chu Noãn Noãn rất thích văn chương, lúc nào cũng chọn những bộ truyện đau xót. Có mấy lần cô ta còn nhắn tin cho Thịnh Minh Huyên, nói rằng cô ta phải rời khỏi thế giới tươi đẹp này, lí do là cô ta cảm thấy mình nợ Khanh Hoan quá nhiều, lần nào cũng khiến Thịnh Minh Huyên sợ đến mức tìm kiếm cô ta trong đêm, tuy mỗi lần đều sợ bóng sợ gió một hồi nhưng Thịnh Minh Huyên đều cho rằng Chu Noãn Noãn thật sự buồn bã muốn chết, vậy nên anh ta đều đổ hết lên đầu Khanh Hoan, sau đó ở bên Chu Noãn Noãn. Thật ra anh ta cũng muốn trả thù Khanh Hoan, để cô cảm nhận nỗi tuyệt vọng mà Chu Noãn Noãn từng trải qua.
 
Trước kia Chu Noãn Noãn xinh đẹp, điềm tĩnh, tỏ ra đau thương một chút thôi cũng rất có cảm giác “phim ảnh”, nhưng bây giờ cô ta… là một cái đầu heo u buồn, Thịnh Minh Huyên có thể nhìn ra sự giả trân của cô ta. 
 
Song Thịnh Minh Huyên vẫn không nỡ mặc kệ Chu Noãn Noãn, anh ta đứng dậy, dỗ Chu Noãn Noãn về phòng như một cái xác không hồn. Thịnh Minh Huyên chịu đựng Chu Noãn Noãn lau nước mắt vào áo sơ-mi của mình như trước, sức nặng to lớn ập vào lòng anh ta, thiếu điều đè bẹp cánh tay anh ta, rồi lại còn phải liều chế đặt nụ hôn xuống cái trán bóng dầu và làm một loạt hành động mà trước kia anh ta cảm thấy ngọt ngào, vất vả lắm cũng dỗ cô ta đi ngủ được. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc – Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
 
Cả ngày nay Thịnh Minh Huyên cũng mệt rã rời, cứ thế ngã xuống bên cạnh Chu Noãn Noãn ngủ thiếp đi, nhưng ngủ được một lúc, anh ta cảm thấy như có người đang cởi quần áo mình.
 
Thịnh Minh Huyên lập tức tỉnh táo, mở mắt ra, nhìn thấy Chu Noãn Noãn nhắm tịt mắt đang sờ soạng cúc áo của anh ta. Lúc cô ta ngủ thì không lộ ra nhiều biểu cảm màu mè, cũng không dầu mỡ như thế, cuối cùng Thịnh Minh Huyên cũng tìm thấy chút cảm giác khi xưa trên người Chu Noãn Noãn.
 
Anh ta mừng thầm, quả nhiên anh ta không phải kiểu người chú trọng vẻ ngoài, anh ta không quan tâm Chu Noãn Noãn béo hay gầy, anh ta chỉ không chịu nổi biểu cảm yếu ớt trên gương mặt to bự của cô ta thôi.
 
Thấy Chu Noãn Noãn đã ngủ mà còn muốn cởi quần áo của mình, Thịnh Minh Huyên cong môi, cưng chiều chạm chóp mũi cô ta, vừa định nhỏ giọng nói gì đó thì thấy Chu Noãn Noãn kéo ống tay áo anh ta lên, tay cầm một miếng cọ xoong nồi không biết lấy ở bếp từ lúc nào, cô ta quen tay nhấc tay anh ta lên, chà xát với lực mạnh mẽ.
 
Thịnh Minh Huyên ngớ người, đến khi phản ứng lại thì cánh tay đã nóng rát. Anh ta muốn giãy giụa nhưng Chu Noãn Noãn đã rèn được sức mạnh khi làm việc trong nhà tắm, Thịnh Minh Huyên không thể đánh lại cô ta.
 
Nửa tiếng sau, quần áo Thịnh Minh Huyên xộc xệch, toàn thân đỏ bừng như con tôm luộc, anh ta lăn xuống giường và chạy biến đi khi Chu Noãn Noãn còn đang ngáy to hơn cả sấm.
 
Sao cô ta lại thành ra như vậy?
 
Thịnh Minh Huyên chưa kịp ổn định tinh thần đã ngồi phịch xuống nên bất cẩn làm rớt chiếc ly, nó va chạm với cái bàn, vang lên tiếng vang giòn gỡ khiến Thịnh Minh Huyên sợ run người, cảnh giác nhìn cánh cửa phòng ngủ, nơi Chu Noãn Noãn đang ngủ say, sợ bóng dáng khổng lồ sẽ chạy ra kỳ cọ anh ta nữa.
 

Nghe thấy tiếng ngáy của Chu Noãn Noãn không ngắt, Thịnh Minh Huyên thở vào nhẹ nhõm.
 
Không thể không nói, thủ đoạn của mẹ anh ta quá đỉnh!
 
Lúc đầu, anh ta cho rằng mẹ sẽ đưa Chu Noãn Noãn đến nơi xấu xa bẩn thỉu, thậm chí anh ta đã chuẩn bị tâm lý để chấp nhận chuyện Chu Noãn Noãn bị mẹ bắt đi làm gái bán hoa, anh ta còn sẵn sàng tìm Chu Noãn Noãn trở về, sau khi xác định sự tàn nhẫn mà mẹ đã làm với cô ta thì sẽ phân rõ giới hạn với mẹ mình. 
 
Không ngờ rằng người của anh ta lại tìm được Chu Noãn Noãn trong khu dịch vụ tắm rửa*. Lúc tìm được thì cô còn đang gồng sức chà lưng cho khách, bởi vì mỗi ngày đều bị ép phải chà lưng 12 giờ đồng hồ nên tay cô ta trở nên mạnh mẽ, cường tráng, vì kỳ lưng là công việc tốn thể lực nên mỗi ngày Chu Noãn Noãn đều ăn rất nhiều. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc – Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
 
(*) Chỗ này là một chỗ dịch vụ, trong đó có nhân viên chà lưng cho khách, Việt Nam mình không có chỗ này.
 
Mẹ anh ta còn cố tình cho Chu Noãn Noãn làm ca đêm, buổi tối ăn rất nhiều mà lại chỉ cung cấp cho cô ta đồ ăn có nhiều chất béo và lượng calo cao. Cho dù lượng công việc của Chu Noãn Noãn rất nhiều nhưng cân nặng vẫn cứ tăng đều đều, hơn nữa, vì phải thức đêm kỳ lưng nên cô ta ngày càng hói.
 
Thịnh Minh Huyên vẫn nhớ như in cái ngày anh ta tràn ngập mong chờ đến gặp Chu Noãn Noãn trong làn hơi nước mờ trong phòng tắm, trơ mắt nhìn Chu Noãn Noãn lao đến như con tê giác, vừa khóc lóc vừa gọi tên anh ta, tay cô ta còn cầm cái khăn kỳ lưng dơ bẩn…
 
Thịnh Minh Huyên xoa huyệt thái dương, không dám nhớ lại nữa. Tiếng ngáy của Chu Noãn Noãn ngày càng chói tai khiến anh ta chỉ ước rằng mình có thể thoát khỏi địa ngục của con heo khủng bố này. Anh ta cầm điện thoại, gọi cho người đại diện của mình, bảo người đại diện lấp kín lịch trình của anh ta. Ngày mai, không, ngay đêm nay anh ta phải rời khỏi nơi này.
 
Người đại diện còn mơ ngủ, chưa kịp tỉnh táo, nghe thấy giọng nói gấp gáp của Thịnh Minh Huyên thì dụi mắt khó tin: “Thiếu gia, chẳng phải cậu nói là phải nghỉ ngơi một thời gian sao, đã bảo em cắt hết lịch trình của cậu rồi mà?”
 
Vốn dĩ Thịnh Minh Huyên còn mấy cái hợp đồng phát ngôn, còn có mấy buổi chụp hình tạp chí, cậu ta đều đã từ chối hết cho Thịnh Minh Huyên, bây giờ trong tay chẳng còn gì.
 
“Đừng hỏi nhiều như vậy.” Thịnh Minh Huyên nghiến răng nghiến lợi, nghe thấy âm thanh mơ màng gọi anh ta từ phòng ngủ của Chu Noãn Noãn, mặt Thịnh Minh Huyên trắng ngắt, anh ta nhỏ giọng bổ sung: “Tôi muốn lên sóng ngay, thời gian càng dài càng tốt, chương trình gì cũng được!”
 
“Anh Minh Huyên?” Giọng Chu Noãn Noãn nghèn nghẹn, Thịnh Minh Huyên giật thót tim, biết cô ta đã bước xuống giường nên nói với người đại diện nhanh hơn: “Lát nữa gọi điện thoại cho tôi, nói là có công việc gấp, tôi phải đi ngay lập tức, hiểu chưa?!”
 

“Anh Minh Huyên, sao anh ở bên ngoài vậy?” Chu Noãn Noãn đi chân đất ra, hốc mắt ửng hồng nhìn Thịnh Minh Huyên vội vàng cất điện thoại: “Có phải Noãn Noãn lại làm gì sai khiến anh Minh Huyên buồn lòng không?”
 
Thịnh Minh Huyên cảm thấy mình hít thở khó khăn, kéo chiếc cà vạt vốn đã lỏng ra, miễn cưỡng cất lời: “Đâu có, anh ra đây uống nước, em mau về ngủ đi.”
 
“Không, Noãn Noãn muốn ngủ cùng anh Minh Huyên.” Chu Noãn Noãn bước về trước mấy bước, giữ chặt cánh tay Thịnh Minh Huyên, kéo anh ta về phòng ngủ, còn tận tình cởi áo giúp Thịnh Minh Huyên.  Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc – Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
 
“Không không.” Thịnh Minh Huyên vội ngăn “móng heo” của Chu Noãn Noãn lại.
 
“Anh Minh Huyên, sao vậy ạ?” Chu Noãn Noãn nhíu mày, tủi thân vô cùng: “Chẳng phải trước đây chúng ta đều thế này sao? Có phải anh chán ghét Chu Noãn Noãn béo lên không? Anh đã bảo…”
 
Lại nữa rồi, Thịnh Minh Huyên cảm thấy mình sắp không chịu nổi nữa, may là điện thoại vang lên kịp thời. Anh ta đẩy Chu Noãn Noãn ra, bắt máy rồi giả vờ nghiêm túc đáp lại hai tiếng, sau đó giơ tay, đi một vòng rồi vỗ lưng Chu Noãn Noãn đang bĩu môi với vẻ mặt không vui: “Công ty anh có việc, còn phải chạy show nên hai ngày tới sẽ không trở lại, em muốn gì thì cứ nói với quản gia nhé.”
 
Nói xong anh ta chạy ngay ra cửa, ngay cả giày cũng khoogn kịp đổi, đi dép lê ra ngoài luôn.
 
Chu Noãn Noãn đứng trong bóng đêm, cắn môi nhìn Thịnh Minh Huyên ra khỏi cửa, cô ta cảm giác được Thịnh Minh Huyên đang cố ý tránh mình.
 
Cô ta nhất định phải nhanh chóng ốm đi! Chu Noãn Noãn phẫn nộ giẫm chân uỳnh uỳnh, khiến quản gia nghe thấy tiếng thì sợ đến mức chạy vội ra, vịn vào tường xem.
 
Người đại diện của Thịnh Minh Huyên dựa theo yêu cầu của anh ta mà tìm mấy chương trình, bởi vì lúc trước Thịnh Minh Huyên từ chối nên các nghệ sĩ mới nhận hết rồi, không dùng được nữa. Trong trường hợp khẩn cấp chỉ còn mấy cái chương trình tạp kỹ, người đại diện còn tưởng Thịnh Minh Huyên sẽ không nhận, ai ngờ Thịnh Minh Huyên đồng ý không chút do dự luôn.
 
Người đại diện nhanh chóng đưa thông tin của mấy chương trình đó cho Thịnh Minh Huyên xem, để anh ta tự chọn lựa.
 
Thịnh Minh Huyên không thèm ngước lên nhìn, anh ta dựa vào sofa, đang chơi điện thoại, chỗ tối qua bị Chu Noãn Noãn chà vẫn còn đau rát: “Nội dung mấy chương trình này không thành vấn đề, tôi chỉ cần chương trình có thời gian quay nhiều ngày, không ở trong thành phố, đi càng xa càng tốt.”
 
Người đại diện chấm hỏi đầy đầu, nhưng vẫn chọn một cái theo yêu cầu của Thịnh Minh Huyên, chọn xong cậu ta nhăn mày: “Thiếu gia ạ, mấy chương trình gần đây đều là quay một ngày, chỉ có mỗi một cái, nhưng là chương trình đồng quê tiết tấu chậm, khách mời phải đến vùng nông thôn để trải nghiệm cuộc sống…”
 
“Vậy thì chọn cái đó đi.” Thịnh Minh Huyên mở mắt, tuy anh ta ghét chương trình tạp kỹ, cũng không thích nông thôn nhưng để có thể tránh Chu Noãn Noãn thì chuyện này không đáng là gì. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc – Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
 
“Còn một vấn đề nữa.” Người đại diện nhìn tư liệu: “Khách quý còn lại của chương trình này là Khanh Hoan.” Cậu ta nhìn Thịnh Minh Huyên: “Có cần em đánh tiếng với tổ chương trình để bỏ Khanh Hoan ra không ạ?”
 

Đây cũng không phải là lần đầu cậu ta làm chuyện này, trước kia, lúc Khanh Hoan chưa tham gia Thiếu Nữ Vinh Diệu, có mấy lần lịch trình của họ dính dáng đến nhau, nhưng cho dù chỉ là dùng chung một cái sân thì Thịnh Minh Huyên đều kêu cậu ta làm hoạt động của bên Khanh Hoan phải gạch tên Khanh Hoan ra.
 
Mỗi lần đều như vậy nên người đại diện của Thịnh Minh Huyên cũng biết được quy luật, không đợi Thịnh Minh Huyên đáp lại, cậu ta sẵn sàng gọi cho tổ chương trình, nhưng chưa kịp ấn gọi thì đột nhiên nghe Thịnh Minh Huyên rầu rĩ cất lời: “Không cần đâu.”
 
Người đại diện còn tưởng mình nghe nhầm, kinh ngạc nhìn sang, Thịnh Minh Huyên lúng túng quay đi, giọng điệu mất kiên nhẫn: “Tôi trả tiền cho cậu để cậu ngớ người ở đây à?”
 
Người đại diện nghe thấy sự tức giận trong lời nói của Thịnh Minh Huyên thì sợ hãi, nhanh chóng gật đầu, ôm tài liệu ra ngoài làm việc tiếp.  
 
Thịnh Minh Huyên vươn tay vuốt mặt, nặng nề nhìn video fan quay Khanh Hoan và nhóm Búp bê SD tan làm sau khi kết thúc hoạt động trong điện thoại.
 
Khanh Hoan đi tất cao cổ, mặc bộ đồng phục học sinh mà chân váy đã được cắt ngắn, ôm con gấu bông do bên chương trình cho, đi theo nhân viên công tác ra. Nghe thấy có fan gọi tên cô, cô lập tức ngẩng đầu, lộ hai cái lúm đồng tiền đáng yêu, cuồng nhiệt tiếp ứng qua lại với fan, bao nhiêu là fan như thế cũng không hò hét high bằng cô, cuối cùng vẫn là Tống Hi lạnh mặt, không nhìn nổi nữa mà kéo Khanh Hoan lên xe khiến các fan, dù không phải là fan của Khanh Hoan cũng phải bật cười ha hả, không khí tại hiện trường vui vẻ hết sức. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc – Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.
 
Đoạn video dừng ở chỗ Khanh Hoan bị Tống Hi nhét vào xe mà vẫn trộm tạm biệt người hâm mộ, đôi mắt cô cong cong, lấp la lấp lánh, cách màn hình cũng có thể khiến người ta cảm nhận được năng lượng tỏa ra từ người cô.
 
Thịnh Minh Huyên mím chặt môi, nhìn một lúc lâu rồi mới ném điện thoại lên bàn trà.
 
Không, đương nhiên không phải vì anh ta có cảm giác không nên có với Khanh Hoan nên mới không bảo người đại diện đá cô ra khỏi chương trình tạp kỹ.
 
Không có khả năng đó! Thịnh Minh Huyên lắc đầu, anh ta còn nhớ rõ những cái tát Khanh Hoan từng đánh anh ta, lần trước, không biết cô dùng tà thuật gì mà hại anh ta xấu mặt ở phim trường như vậy!
 
Hẳn là anh ta phải ghét cô hơn trước chứ! Thịnh Minh Huyên nhắm mắt, không hẳn là anh ta chưa từng lung lay với Khanh Hoan, nhưng trước đây, chỉ cần có một dòng suy nghĩ như vậy thôi thì anh ta sẽ nhớ đến dáng vẻ của Chu Noãn Noãn, nhớ xong thì anh ta biết người mà trái tim mình luôn hướng về là ai.
 
Song bây giờ nhắm mắt lại, tưởng tượng đến Chu Noãn Noãn thì chỉ toàn là cơ thể đầy mỡ rung rung, đè anh ta, dùng miếng cọ xoong nồi chà lên người anh ta như chà củ cải.
 
Thịnh Minh Huyên giật mình mở mắt, đẩy hết hình ảnh kinh khủng ra khỏi đầu.
 
Khanh Hoan cũng không biết Thịnh Minh Huyên đã tìm Chu Noãn Noãn về. Gần đây, ngoài việc chạy show ra thì cô còn suy nghĩ cách khiến Yến Hoài tin tưởng mình, để cô giúp anh chữa khỏi chân. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc – Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.

 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.