Bạn đang đọc Thế thân của bạch nguyệt quang càng ngày càng đẹp – Chương 32:
Thời gian quảng cáo kết thúc, cổng bình chọn tạm thời đóng lại, bọn Khanh Hoan và nhóm Chu Noãn Noãn được mời lên sân khấu, đứng bên trái và phải của MC. ánh đèn lộng lẫy của sân khấu chiếu rọi xuống, ánh mắt của toàn bộ khán giá vô thức bị Khanh Hoan hấp dẫn.
Ngay cả người MC có tốt chất chuyên nghiệp nhất cũng không kìm được mà nhìn Khanh Hoan thêm vài lần, sau đó cưỡng ép bản thân thoát khỏi vẻ đẹp lóa mắt đó. Với gương mặt tươi cười, xán lạn, hai nhóm được nhận được những đợt tung hê, khen ngợi nhiệt tình như thường lệ.
Những gì MC nói đều không có mấy ai nghiêm túc nghe, bọn họ đều đang nghiên cứu xem sao Khanh Hoan xinh đẹp như vậy, lại còn mang theo cảm giác đẹp mà không nhận ra, khiến người ta không khỏi ngứa tay, thấy đôi mắt trong veo của cô nhìn sang thì muốn sờ thử một lần.
Trong mũi Chu Noãn Noãn có nhét cuộn giấy, cô ta sợ mình nhìn thấy Khanh Hoan lại chảy máu mũi. Cô ta có loại tâm lý kỳ quái, càng cảm thấy vẻ đẹp của Khanh Hoan chói mắt thì càng muốn nhìn Khanh Hoan.
Khanh Hoan cũng cảm thấy ánh mắt của những người khác đều dán lên mặt cô, trong lòng hơi chột dạ. Có phải bọn họ đều phát hiện gần đây cô trở nên xấu hơn không. Cô bèn lặng lẽ đưa mặt mình ra phía sau bìa cứng mà MC đang cầm, chuyển động mặt cô trái phải, lên xuống theo động tác múa may bìa cứng rất phấn khích của MC, ngăn chặn ánh mắt của mọi người lên mặt cô một cách hoàn mỹ.
Sóng bình luận phát hiện ra hành động nhỏ của Khanh Hoan đầu tiên:
[Quào! Khanh Đại Bàng Nhỏ của chúng ta thẹn thùng kìa! Cái cổ nhỏ linh hoạt ghê, không nhảy điệu Tân Cương đúng là đáng tiếc!]
Lượt bình chọn của khán giả đã có, chênh lệch của hai nhóm không lớn, nhóm Khanh Hoan nhỉnh hơn một chút.
Lòng Chu Noãn Noãn trầm xuống, bởi vì cô ta biết số liệu này vốn là kết quả của việc Mạnh Đoá Nhi giúp cô ta mua phiếu bầu. Nếu sau lần làm giả này mà nhóm cô ta vẫn đứng sau nhóm Khanh Hoan, vậy chứng minh rằng độ nổi tiếng thực tế của họ đã tụt sau nhóm Khanh Hoan một khoảng lớn.
Chu Noãn Noãn cắn răng, miễn cưỡng mỉm cười, vờ như không để ý đến kết quả, chân thành chúc mừng bọn Khanh Hoan tạm thời dẫn đầu với dáng vẻ rộng lượng, nhưng trong lòng lại tẩm đầy vị chua chát. Trong đầu chỉ có một suy nghĩ, tuyệt đối không thể để Khanh Hoan dẫn đầu, trong một tiết mục, vị trí lóa mắt nhất chỉ có một, nếu bị Khanh Hoan cướp đi thì sẽ chẳng ai để ý đến cô ta nữa.
Cô ta hướng mắt đến niềm hy vọng cuối cùng của mình – Thịnh Minh Huyên.
Thịnh Minh Huyên vô thức siết chặt thiết bị bình chọn trong tay, phần biểu diễn của Khanh Hoan hay đến ngỡ ngàng. Nếu không đề cập đến thành kiến thì giữa cô và Chu Noãn Noãn, anh ta nhất định sẽ chọn Khanh Hoan ra mắt.
Nhưng…
Thịnh Minh Huyên khẽ mím môi mỏng.
Noãn Noãn đã phải trả giá quá nhiều cho màn trình diễn này, anh ta không thể để cô ta thua được.
Về phần Khanh Hoan, anh ta và Noãn Noãn phải tách ra vì cô, cho dù bây giờ bất công với cô một chút cũng là trừng phạt đúng tội thôi.
Thịnh Minh Huyên tự thuyết phục mình như vậy, ấn xuống nút bình chọn cho Chu Noãn Noãn, còn nhìn Kỳ Tha đang dừng tay trên phím chọn Khanh Hoan với ánh mắt đầy ẩn ý.
Kỳ Tha hiểu rõ ý tứ trong cái liếc mắt của Thịnh Minh Huyên. Mấy năm nay, trong nước bắt đầu tuyển chọn nhóm nhạc nữ, người mới ùn ùn không dứt. Trong giới, thoạt nhìn cô ấy có tương lai vô hạn, là tiền bối mà những người mới đều sùng bái, kính sợ nhưng bản thân cô ấy rất rõ, bàn về lưu lương, cô ấy vốn không đánh lại đám thần tượng thế hệ mới có đám fan cực trung thành.
Cô ấy cần Thịnh Minh Huyên vươn cành olive ra, cần tài nguyên trong tay anh ta, Kỳ Tha cắn môi, ngón tay di chuyển, đặt trên nút chọn nhóm Chu Noãn Noãn.
Không biết là Đại K có thấy động tác ẩn ý của Thịnh Minh Huyên không, anh ấy luôn luôn mang theo gương mặt phật Di Lặc tươi cười, nhấn nút bình chọn cho nhóm Khanh Hoan.
Cùng lúc đó, Thịnh Minh Huyên cảm thấy Kỳ Tha đã thay đổi ý nghĩ, muốn bình chọn cho nhóm Chu Noãn Noãn, nhóm Chu Noãn Noãn nhất định sẽ chiến thắng. Vậy nên anh ta cong môi, trao Chu Noãn Noãn đang thấp thỏm trên sân khấu một nụ cười an tâm.
Vòng này Chu Noãn Noãn mà thắng thì các vòng sau sẽ thuận lợi hơn, anh ta nhất định có thể đưa cô gái mình yêu nhất đứng trên sân khấu lấp lánh, rực rỡ.
Chu Noãn Noãn thấy được sự tự tin của Thịnh Minh Huyên qua nụ cười của anh ta thì thở phào nhẹ nhõm, cũng cười với Thịnh Minh Huyên.
Kỳ Tha khựng lại một chút, rồi nhắm mắt ấn nút, âm thanh nhấn nút vang lên, Chu Noãn Noãn nở nụ cười nữ thần thắng lợi mà cô ta đã tập vô số lần, nắm tay đồng đội hai bên, đi một bước dài về phía trước, đang chuẩn bị hưởng thụ sự tung hô của thắng lợi, thuận tiện tỏ vẻ tiếc nuối với thất bại của bọn Khanh Hoan, cổ vũ bọn họ sau này tiếp tục cố gắng thì lại nghe thấy…
“Chúc mừng Búp Bê SD đạt được thắng lợi trong vòng battle đầu tiên!”
MC dùng giọng điều trào dâng để tuyên bố nhóm Khanh Hoan chiến thắng, đồng thời kỳ quái nhìn về phía Chu Noãn Noãn dẫn đồng đội thất bại bước vọt về phía trước một bước.
Anh ta không hiểu tại sao Chu Noãn Noãn lại vui vẻ, kích động thế.
Hơn nữa làm gì có nhóm bị loại nào lại đứng trên nhóm thắng cuộc?
Chuyện này không hợp lý!
MC nghĩ ngợi rồi lôi kéo nhóm Khanh Hoan tiến về trước hai bước, thật ra nhóm Khanh Hoan đều đã chuẩn bị nhận thao tác mờ ám* và thua nhóm Chu Noãn Noãn. Không ngờ lại thắng lợi, họ giật mình trong chớp mắt rồi lập tức bước vào trạng thái công khoe lông xinh đẹp, không hề có ý khiêm tốn.
(*) Raw là 暗箱操作, chỉ những hành động dùng quyền lực để làm gì đó bất công với người khác.
Dưới sân khấu, dưới sự dẫn dắt của fan ông nội thì âm thanh tiếp ứng vang lên rung trời, cực kỳ kiêu ngạo.
Chu Noãn Noãn trợn tròn mắt, suýt nữa không khống chế được bản thân mà lay người MC, chất vấn anh ấy có phải đã đọc sai kết quả rồi không, sao cô ta có thể bị loại chứ?!
MC không hiểu rốt cuộc tại sao Chu Noãn Noãn há hốc mồm, anh ấy chỉ biết phản ứng này của Chu Noãn Noãn bị quay được rất sẽ kỳ quái. Vậy nên anh ấy vừa mỉm cười vừa điên cuồng ra hiệu bằng mắt cho Chu Noãn Noãn, để cô ta bình thường một chút, trong miệng còn nói: “Mặc khác, tôi muốn gửi lời chúc phúc cho nhóm Thiếu Nữ Việt Quất. các bạn cũng đã làm rất tuyệt vời, tôi tin rằng trong tương lai, các bạn nhất định có thể tiếp tục tỏa sáng ở những sân khấu khác!”
Chu Noãn Noãn sắp bật khóc rồi, cô ta không muốn sân khấu khác gì hết, cô ta chỉ muốn đứng ở vị trí cao nhất tại sân khấu có Khanh Hoan, để mọi người, bao gồm cả Khanh Hoan phải ngước mắt nhìn cô ta.
Thịnh Minh Huyên quay đầu, ánh mắt lạnh lùng, sắc bén nhìn Kỳ Tha: “Cuối cùng cô đừng hối hận!”
Ngay khoảnh khắc ấn nút, Kỳ Tha đột nhiên thông suốt rất nhiều chuyện, hình tượng lạnh lùng, phản nghịch vốn bị makeup đắp nặn lên đã không còn là hình tượng đơn giản vì ngọn lửa thiêu đốt trong đáy mắt cô ấy.
Giờ khắc này, cô ấy thật sự trở thành nữ vương đại nhân không ai thống trị được trong miệng người hâm mộ, ngay cả Thịnh Minh Huyên đại diện cho hiện thực tư bản cũng không thể làm cô ấy cúi đầu, thỏa hiệp.
Cô ấy mỉm cười với Thịnh Minh Huyên: “Tiểu Minh à, có ai từng nói anh nói chuyện cực kỳ mất nết không?”
Bởi vì tiếng hú hét của khán giả quá ồn, vì lén cô ấy lén nói chuyện với Thịnh Minh Huyên nên không dùng mic, vì vậy Thịnh Minh Huyên không nghe rõ Kỳ Tha đang nói gì, anh ta nhíu mày: “Gì cơ?”
Nụ cười của Kỳ Tha càng rạng rỡ, âm thanh lên cao: “Không có gì.” Rồi làm ra vẻ mặt vô tội: “Vừa nãy tôi bất cẩn trượt tay nên ấn nhầm, xin lỗi nhé, Minh Huyên.”
Thịnh Minh Huyên càng nhíu mày chặt hơn, anh ta không tin Kỳ Tha sẽ dễ dàng trượt tay, nhưng vẻ mặt Kỳ Tha lại khiến anh ta rất quen mắt, dường như đã nhìn thấy nhiều lần trên mặt ai đó rồi.
“Minh Huyên à, anh sẽ không trách tôi, không phong sát tôi chứ?” Kỳ Tha vô cùng đáng thương mà nhăn mặt nhìn Thịnh Minh Huyên, ngữ khí này, vẻ mặt này Thịnh Minh Huyên cũng thấy rất quen thuộc, quen thuộc đến mức khiến lừng anh ta dâng lên cảm xúc bực bội. Anh ta hừ lạnh rồi quay mặt đi, không nhìn Kỳ Tha nữa mà dùng tai nghe để liên hệ với đạo diễn, nói Kỳ Tha bình chọn lộn, anh ta muốn cắt đoạn này đi, để Kỳ Tha bình chọn lại lần nữa, giữ nhóm Chu Noãn Noãn lại.
Đạo diễn khách sáo từ chối anh ta: “Thiếu gia Thịnh à, bây giờ chúng ta đang phát sóng trực tiếp, hàng trăm ngàn đôi mắt đang nhìn chúng ta đấy. Danh tiếng của Thiếu Nữ Vinh Diệu cũng không thể phá hủy trong tay chúng ta được!”
Thịnh Minh Huyên mím môi, đúng thật là Thiếu Nữ Vinh Diệu không phải chương trình chỉ mình nhà anh ta tài trợ vốn, sau lưng tư bản dính dáng khó gỡ, còn liên lụy đến tên Nghiêm Quyết đáng giận kia.
Cân nhắc một hồi, Thịnh Minh Huyên quyết định tạm thời để Noãn Noãn chịu thiệt một chút. Dù sao Noãn Noãn cũng không nhất định phải ra mắt từ Thiếu Nữ Vinh Diệu, tài nguyên trong tay anh ta có cả núi, nâng đỡ Noãn Noãn nổi tiếng chỉ là vấn đề suy nghĩ mà thôi.
Thịnh Minh Huyên đã quyết định ổn thỏa, vẫn không đáp lại Chu Noãn Noãn liên tục nhìn anh ta với ánh mắt xin giúp đỡ, hy vọng có thể thay đổi kết quả.
Kết quả nhóm Chu Noãn Noãn bị loại này cuối cùng cũng chốt kết quả.
Nhóm mạnh nhất là nhóm đầu tiên bị loại, Búp Bê SD chiến thắng ngay trận đầu tiên, người hâm mộ vui vẻ điên cuồng, người đối diện giậm chân, sóng bình luận đầy gió tanh mưa máu.
Khán giả đều cho rằng nhóm Khanh Hoan sẽ dùng màn biểu diễn mạnh nhất cho nhóm Chu Noãn Noãn có thực lực mạnh nhất, các phần trình diễn phía sau nhất định không bằng màn biểu diễn đầu vòng đấu luân phiên.
Nhưng bọn họ nghĩ sai rồi.
Vòng thứ hai, màn biểu diễn của nhóm Khanh Hoan càng tuyệt vời đến bất ngờ hơn, lúc này khán giả mới hiểu ra, bọn Khanh Hoan lấy màn biểu diễn bình thường nhất ra quyết đấu với nhóm Chu Noãn Noãn.
Màn trình diễn bình thường nhất, quyết đấu với nhóm mạnh nhất, lại còn chiến thắng dễ dàng.
Địch thủ mạnh nhất trong mắt người khác cũng chỉ là đối thủ bình thường nhất trong mắt họ.
Tâm lý mạnh mẽ, thực lực đáng kiêu ngạo.
Chu Noãn Noãn nhìn màn hình trong hậu trường, đầu ngón tay siết ly nước trở nên trắng bệch.
Tiếng hét chói tai bên ngoài vang lên vì Khanh Hoan tựa như một đống bàn tay tát lên mặt cô ta.
Cô ta muốn rời đi nhưng các thí sinh phải tập trung lại trên sân khấu khi tìm ra quán quân của mùa này, nếu cô ta không xuất hiện thì nhất định sẽ có người cảm thấy cô ta thua không tâm phục khẩu phục.
Giữa những cuộc quyết đấu thì vẫn có quảng cáo phát lên, quảng cáo mỹ phẩm mà Mạnh Đoá Nhi giành lấy cho Chu Noãn Noãn khiến khán giả xem một cách mất tập trung. Chu Noãn Noãn trong quảng cáo đúng là rất đẹp nhưng có nữ minh tinh nào trong giới giải trí là không xinh đẹp, có ngôi sao nữ nào quay quảng cáo mà tỏa sáng?
So với loại quảng cáo phóng đại giá trị nhan sắc của ngôi sao thì họ thích xem quảng cáo ba láp ba xàm của Khanh Hoan hơn.
Màn hình thay đổi, sau khi tô son xong thì Chu Noãn Noãn chớp mắt và biến mất.
Thay vào đó chính là thông báo khẩn cấp về ngày tận thế sắp giáng xuống, một loại virus ăn thịt người đang lây lan nhanh chóng trong nhân loại.
Thành thị tàn lụi, đổ nát, đường phố toàn khói đen không rõ thành phần, nơi nơi đều là thây ma chuyển động cứng ngắc, máu thịt mơ hồ. Bọn họ há to miệng, phát ra âm thanh cành cạch khủng bố, nơi nào có tiếng người thì chúng sẽ cùng nhau tràn sang như nước đen kinh tởm, nháy mắt nuốt sạch những con người còn sống.
Tiếng thét chói tai và khóc rống ngưng tụ tuyệt vọng thành một tấm lưới hữu hình bao trùm thế giới từng tràn đầy sức sống, phồn hoa và trật tự.
Sóng bình luận có cảm giác ngạc nhiên:
[Đây thật sự là do Sa Hạc quay sao? Tôi không tin! Hiệu ứng đặc biệt này được làm tốt quá, tôi không tin đoàn đội của Sa Hạc có thể làm được một hiệu ứng có giá trị hơn một que cay.]
[Tôi lại không thể nhìn ra là quảng cáo bán gì nữa nè! Ngồi chờ đại bàng nhỏ Khanh lên sàn!]
Màn hình thay đổi, tin tức trong hình lại rơi xuống, MC nghiêm túc, căng thẳng thông báo tin tức mới nhất, nghe nói tinh linh có thể cứu vớt thế giới sắp xuống trần, loài người có thể vượt qua kiếp nạn này không thì đều dựa vào cô ấy!
Sóng bình luận suy đoán:
[Tinh linh nhỏ cứu vớt thế giới hẳn là Hoan Hoan của chúng ta nhỉ!]
Khán giả dựa theo thói quen thích biến hóa Khanh Hoan thành đủ thứ hình dạng kỳ quái của Sa Hạc để đoán rằng tạo hình tinh linh của Khanh Hoan nhất định rất hề hước.
Khi mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng cao dán và dán lên bụng chuẩn bị cười nắc nẻ thì Khanh Hoan xuất hiện trên màn hình.
Mội đôi tai tinh linh, mái tóc bạc xinh đẹp, đầu đội tràng hoa dùng lá cây và hoa tươi quấn quanh, trên trán có viên đá quý xanh biếc rơi xuống khiến đường nét gương mặt cô càng thêm tinh xảo, làn da lại càng trắng sáng hơn.
Váy trên người cô cũng là phong cách Mori* tinh tế, trên mắt cá chân trắng muốt đeo một chiếc chuông, đôi chân trần bước trên không trung, mỗi bước đi đều tạo ra hoa, từ không trung bước xuống, đẹp đến mức tận thế cũng phải tạm dừng vì cô.
(*) Đây là một từ bắt nguồn từ Nhật, Mori nghĩa là rừng, dùng để chỉ những kiểu váy mộc mạc, đơn giản.
Khán giả ngây người trong một giây, sau đó phát ra tiếng sói tru, còn có cô gái kính hiển vi phát hiện ra một chi tiết nhỏ:
[A a a, Đại Bàng Nhỏ của chúng ta thật sự quá đẹp, mấy người nhìn nhóm diễn viên quần chúng diễn thây ma mất nửa đầu bên góc phải ở dưới xem, họ đều chảy nước miếng rồi!]
Đẹp thì đẹp đấy, nhưng lúc Khanh Hoan từ không trung đáp xuống mái nhà thì mọi người phát hiện ra một vấn đề, sao cô lại nhỏ như vậy chứ?!
Cũng chỉ to bằng cái bàn tay thôi, đáng yêu thì đáng yêu đấy. Nhưng cô như vậy thì làm sao cứu vớt toàn nhân loại khỏi đám zombie đây?
Hiểu nhiên tinh linh Khanh Hoan cũng cảm thấy khó xử, cô còn thử bay xuống đánh một ván với đám thây ma nhưng bay được nửa đường thị bị đám thây ma nhe răng nhếch miệng dọa đến sợ run người, phấn hoa cũng rơi xuống, hứ một tiếng rồi quay đầu bay về.
Cảnh bị dọa đến rơi phấn khiến sóng bình luận cảm thấy đáng yêu:
[Bé Đại Bàng, con không cần đi cứu vớt loài người nữa, về nhà với mẹ đi, mẹ nuôi con!]
Tinh linh Khanh Hoan vô tình phát hiện đám thây mà này rất nhạy cảm với âm thanh, vừa nghe thấy âm thanh sẽ hoảng hốt, sốt ruột chạy lại.
Cô chớp chớp đôi mắt xinh đẹp, nở nụ cười vui vẻ, đập đôi cánh trong suốt bay lên tòa nhà cao tầng, hắng giọng rồi lớn tiếng kêu: “A.”
Âm thanh không đủ lớn, thây ma vẫn chạy loạn dưới lầu, tinh linh Khanh Hoan nghĩ ngợi rồi lại lấy một viên kẹo ngậm trong lòng ra, đặt vào miệng, lần há miệng này tiếng A rung cả trời.
Ống kính quay cận cảnh từ trên xuống dưới, thây ma trên toàn thế giới đều bị giọng của Khanh Hoan hấp dẫn, ùa lại đây như thủy triều. Tinh linh Khanh Hoan thấy đám zombie chạy đến thì vui vẻ, đập cánh bay đến tòa nhà xa xa khác, ăn một viên kẹo ngậm, lại kêu lên: “A.”
Đám thây ma quay đầu chạy về bên này.
Sau đó ống kính tăng tốc, tinh linh Khanh Hoan lúc đậu trên tòa cao tầng này “A” một tiếng, lúc chạy đến tòa nhà khác “A” tiếng nữa, thây ma nghe thấy chạy loạn khắp nơi theo cô.
Cuối cùng đám thây ma bị người sống sờ sờ là cô vờn đến chết.
Khanh Hoan lấy một hộp kẹo ngậm ra, lộ nụ cười thương mại mà khán giả đã quen thuộc với ống kính: “Viên ngậm trị trị đau họng sắt*, có nó, tận thế cũng không sợ.”
(*) Là Iron Throat Lozenge (theo mình dịch) vì đây là chế từ một hãng thuốc ngậm ho Golden Throat Lozenge của Trung Quốc:
Sóng bình luận có đủ loại cảm thán kinh ngạc:
[Vậy mà lại là quảng cáo kẹo ngậm! Trí tưởng tượng của Sa Hạc to lớn quá! Hoan Hoan của chúng ta cũng quá đẹp! Muốn đút tinh linh Khanh Hoan vào túi để đem về nhà nuôi á!]
Thời gian quảng cáo kết thúc, kết quả của vòng hai cũng có, nhóm Khanh Hoan thắng lợi trong dự kiến của mọi người, ngay cả đối thủ của họ cũng không quá bất ngờ, thậm chí trước khi MC công bố kết quả, họ đã chắp tay với bọn Khanh Hoan: “Chúc mừng, chúc mừng.”
Đám Khanh Hoan cũng không khách sáo, cũng chắp tay lại: “Đã nhường rồi, đã nhường rồi!”
Khiến MC vừa bất đắc dĩ vừa đáng thương nghẹn kết quả thi đấu ở cổ họng.
Ở vòng thứ ba, nếu nhóm Khanh Hoan lại thắng đối thủ nữa thì nhóm họ sẽ trở thành nhóm quán quân trong mùa này của Thiếu nữ Vinh Diệu luôn, tự động lập nhóm debut.
Nhóm đối thủ của họ lần này thực lực cũng không mạnh, nhưng trong nhóm có một thành viên xuất thân từ gia đình truyền thống Kinh Kịch, nội tình thâm hậu là chuyện mà các thí sinh khác không thể so sánh. Nhóm các cô ấy cũng tận dụng ưu thế này, lựa chọn một đoạn ca cổ ngắn có Kinh Kịch.
Đoạn hí đầy thú vị đã khơi dậy không khí tại trường quay, sáu thí sinh mặc trang phục nhẹ nhàng cách tân, thướt tha, yểu điệu bước ra từ phía sau sân khấu, vòng eo mềm mại, tà áo tung bay.
Phối hợp với bối cảnh thực tế ảo cổ kính, khiến người xem bị cuốn vào bức họa Giang Nam thanh nhã, xinh đẹp.
Ca khúc kết thúc, khán giả còn đang đắm chìm trong cảnh xanh biếc và người đẹp yêu kiều thì trước mắt bùng lên một ngọn lửa đỏ, tiếng chém giết từ nhỏ đến lớn, đồng thời hình ảnh khói thuốc súng, móng sắt 3D ập đến trước mặt.
Cũng là phong cách cổ trang nhưng sự khác ở chỗ, người bước ra sân khấu không phải người đẹp mà là bốn vị tướng quân trẻ tuổi người mặc quân trang, khí phách oai hùng.
Bọn họ vẫn chưa cố tình nam tính hóa dung mạo của mình, nên vân xlaf dáng vẻ xinh đẹp, tinh xảo.
Song, hoặc là híp mắt chau mày, hoặc là tùy ý nhếch môi đã biểu đạt khí khái anh hùng hiên ngang của từng người bọn họ.
Khán giả hơi không phản ứng kịp: “Trời ơi, sao bọn Khanh Hoan lại đùng hàng phong cách cổ trang với đối thủ vậy? Chẳng lẽ bọn họ biết trước đối thủ biểu diễn cái gì nên cố tình làm vậy sao? Như vậy thì hơi quá đáng nhỉ!”
“Bọn họ quá tự tin rồi, cho rằng phong cách nào họ cũng có thể kiểm soát sao?! Nhóm vừa nãy có thí sinh xuất thân từ gia đình có truyền thống Kinh Kịch, vậy bọn Khanh Hoan chẳng phải là múa rìu qua mắt thợ sao?”
“Tôi mặc kệ, tôi mặc kệ, tôi chỉ biết đám Khanh Hoan mặc đồ năm cũng rất đẹp! Tôi đơn phương tuyên bố, sau đêm nay tôi lại có thêm bốn người chồng nữa!”
Dường như bọn KHanh Hoan cũng biết không thể nào so sánh giọng ca và cách hát với nhóm trước, vậy nên bọn họ đặt trọng tâm vào động tác vũ đạo. Bọn họ nghiêng, đè nặng cây giáo buộc ngù đỏ, đôi chân dài bước đến giữa sân khấu, kết hợp động tác múa giáo kiểu Trung Quốc và bước nhảy phương Tây hiện đại.
Khí chất anh dũng, ngù đỏ phấp phới, tinh thần thiếu niên phấn chấn.
Đặc biệt ở phần cao trào, Khanh Hoan đạp tường của bối cảnh, xoay người nhảy lộn vòng trên không, để lại bóng dáng tiêu sái, thanh nhã trong không trung rồi đáp xuống đất, quét một vòng, sau đó là một chuỗi động tác có độ khó cao khiến người ta hoa cả mắt.
“A.” Fan ông nội muốn điên rồi, các khán giả khác cũng tăng huyết áp vì độ ngầu lòi này, hét lên chung với ông cụ.