Đọc truyện Thế Thân – Bán Tiệt Bạch Thái – Chương 6: Bông Tai Màu Đỏ
Hotsearch lên vội vàng không kịp chuẩn bị, đến sáng ngày thứ hai Mạnh Oánh mới biết, Lưu Cần biểu cảm không dám tin, bên trong nhóm chat của đoàn làm phim cũng sôi trào.
Chủ yếu là hình ảnh chụp trong phim trường, thật hiển nhiên là do nhân viên công tác tung ra ngoài, tổng cộng ba tấm, tấm thứ nhất là Mạnh Oánh mặc váy trắng đứng trước mặt Cố Viêm, chiều cao vừa xứng, Mạnh Oánh chỉ tới bả vai Cố Viêm, hai người đều đang mỉm cười, nhìn nhau, ánh mắt thâm tình.
Tấm thứ hai là Cố Viêm đưa tay về phía Mạnh Oánh, cô đặt tay vào trong lòng bàn tay của anh, hai người vẫn như cũ mỉm cười nhìn nhau, tình chỉ nhiều không ít.
Tấm thứ ba là hai người đi đến bậc thang, nhà gái eo nhỏ mông kiều, khoác lên một mái tóc đen.
Nhà trai anh tuấn lãng tử, bóng lưng cao lớn, cộng thêm ánh sáng tốt,trở thành một bức ảnh có cảnh sắc.
Lại thêm caption của chủ thớt: “Hai người thật xứng đôi, bóng lưng cũng đẹp đến như vậy.”
Quần chúng cũng không tự chủ được mà cảm thấy xác thực rất xứng đôi, bình luận hưởng ứng theo rất nhiều, liền sau đó đại quân fan hâm mộ của Cố Viêm giết tới, ngươi một câu ta một câu, mạnh mẽ đem tin này lên hotsearch Weibo, mà cùng lúc đó, Cố Viêm bấm follow Mạnh Oánh, còn bình luận thể hiện sự khen ngợi ở tường nhà cô.
Quả thực là thêm dầu vào lửa, thế là hotsearch càng thêm sôi trào.
Đương nhiên, đồng xu bao giờ cũng có hai mặt, hotsearch này tự nhiên cũng không hoàn toàn tốt, cũng có anti, mắng Mạnh Oánh hám fame Cố Viêm không ít.
[ Viêm Tiểu Tiệp Mao: Cái gì tới cũng tới, Mạnh Oánh nổi lên nhờ hám fame, cọ nhiệt Dương Đồng chưa đủ liền cọ đến nam thần chúng ta.
]
[ Tiểu Lạt Thái Dễ Thương: Ha ha, Mạnh Oánh giống như Hứa Khuynh thấp hèn, không có tiền đồ nên đành phải hám fame.
]
[ Bà Xã Cố Viêm: Tại sao chồng phải nhận kịch bản này chứ, hoặc là hỏi một chút đoàn làm phim tại sao phải để Mạnh Oánh nhận vai Linh Dao, ngay từ đầu đã thấy không ưa gì rồi.
]
[ Trong Lòng Ta Chỉ Có Một Cố Viêm: Mấy tấm ảnh này không phải Mạnh Oánh thả ra thì cũng do đoàn làm phim thả ra, muốn tăng độ hot đây mà, bực mình.
]
[ Một Con Rồng Bao Nuôi Cố Viêm: Nhưng mà các ngươi không phát hiện hai người bọn họ thật rất xứng đôi sao? ]
[ Quán Ven Đường: Gào cái gì, đi nói Mạnh Oánh cọ nhiệt nam thần nhà mấy người, cũng không nhìn lại là ai tối qua follow Mạnh Oánh, lại còn khen ngợi, nếu Cố ảnh đế của mấy người không có tâm tư thì có thể chủ động như vậy được sao? ]
Lời này sau khi truyền ra ngoài, tiếng mắng Mạnh Oánh ít hơn, mọi người lại đi tìm tòi nghiên cứu tâm tư của hai người.
Đoàn làm phim bên này lại không thể hiện, đạo diễn Khương ở trong nhóm chat tức giận không ít, mắng xối xả.
Đạo diễn Khương: Là ai truyền ra ngoài? Đi ra đây, tự thú sớm một chút sẽ được khoan hồng, nếu không chờ tôi tra ra được thì mấy người liệu hồn.
Sau khi đạo diễn Khương xổ ra một tràng, đoàn làm phim bên trong vắng lặng như tờ, chỉ có lẻ tẻ vài người ra nói chuyện, biên tập dừng một chút, cũng gửi một câu vào nhóm.
Biên tập Lăng Dật: Đạo diễn trước tiên đừng nóng giận, không bằng đi hỏi người trong cuộc cảm thấy như thế nào?
Loại chuyện này phát sinh, phải xem tâm tình của chính chủ, sở dĩ đạo diễn Khương tức giận như vậy chủ yếu là sợ chọc tới Cố Viêm, đây là nhân vật lớn, có vị trí nhất định trong giới, chẳng qua vì nể mặt ông nên mới nhận bộ phim này, mới bắt đầu liền xảy ra loại chuyện này, cộng thêm lại là cùng Mạnh Oánh “hám fame” thanh danh không tốt lắm, đạo diễn Khương đương nhiên phải tra, vừa tra nhân viên công tác, lại điều tra một chút Mạnh Oánh.
Nếu đổi lại là người khác, ông cũng không có rỗi hơi đi quan tâm mấy chuyện này.
Biên tập Lăng Dật nói xong lời này, liền tag Cố Viêm, vì sáng sớm phải đi quay phim, sợ Cố Viêm quên nhìn điện thoại di động.
Không bao lâu, Cố Viêm trả lời, một câu, hời hợt.
Cố Viêm: Không có gì đáng ngại.
Lập tức bầu không khí bên trong nhóm liền hoà hoãn lại, mà Mạnh Oánh cũng xem group wechat, cô biết ý tứ của đạo diễn Khương, nên muốn đi giải thích một chút trong nhóm chat, nhất thời còn đang nghĩ cách giải quyết, cuối cùng nghĩ lại, định gặp trực tiếp đạo diễn Khương để giải thích, Cố Viêm bất ngờ nói một câu như vậy, Lưu Cần liền thở phào cả người nhẹ nhõm, nói: “Nếu Ảnh đế đã không ngại, thì chúng ta cũng không cần phải lo lắng quá nhiều.”
“Tiền để hạ hotsearch xuống không ít, không đáng phải làm vậy, dù sao em cũng có không ít hotsearch, coi như xong.” Lưu Cần đưa quần áo cho Mạnh Oánh mặc.
Mạnh Oánh ừ một tiếng, cô chủ yếu là sợ trễ giờ quay phim, cũng sợ phải thay đổi nữ chính.
Cô cúi đầu lại mở Weibo, tối hôm qua đăng ảnh chụp là cô tỉ mỉ chọn lựa, để lộ xương quai xanh cùng bả vai, hồi trước có người nói xương quai xanh của cô có thể chứa nước, Hứa Điện còn thích dùng đầu ngón tay sờ xương quai xanh này, cúi đầu nhìn cô thẹn thùng.
Khi đó, anh giống như đang lừa tình nhưng lại gợi cảm.
Cô cố ý chụp lại, chính là muốn cho anh xem.
Đáng tiếc anh không trả lời wechat nên mới gửi Weibo.
Fan hâm mộ của cô đại đa số đều là vì thích sắc đẹp, lúc này ở phía dưới tất cả đều gào thét, đương nhiên cũng vì có Cố Viêm ấn like nên fan của anh đến xem náo nhiệt tìm tòi nghiên cứu, chỉ một đêm như vậy cũng tăng mấy ngàn follow.
Còn có người không ngừng tag cô vào ảnh chụp cùng Cố Viêm.
Nếu nhìn thoáng qua, không nhìn mặt cô gái, cô có ảo giác, bức ảnh này được chụp rất đẹp, thật xứng.
Lại nhìn vào top hotsearch, đã đè tin tức Hoa Ảnh rút lui món tiền khổng lồ đầu tư Tinh Tế xuống, đứng top 1, nếu lên Weibo, nhất định sẽ thấy.
Anh, hẳn là cũng thấy được?
Dù sao cô cũng là lần đầu tiên có tin đồn tình cảm cùng nam diễn viên.
Lúc này, Hứa Khuynh nhắn tới wechat: Em được nha, thế mà lại có tin đồn tình cảm, Hứa tổng ghen không?
Mạnh Oánh: Không biết, có lẽ anh ấy còn không có nhìn thấy?
Hứa Khuynh: Anh ta đã thấy rồi, nghe trợ lý nói, tối hôm qua Hứa tổng hộ tống Dương Đồng đi quay, lúc ấy trợ lý Dương Đồng nói chuyện này ở đó.
Hứa Khuynh: Anh ta đến bây giờ còn không có động tĩnh gì sao? Mạnh Oánh, em có xác định anh ta thích em chứ? Đã nói rồi, anh ta đối với em quá vô tình, em còn ngu ngốc trao thân cho anh ta!
Hứa Khuynh: Nếu là một người đàn ông bình thường, sẽ vô cùng trân quý em, lúc này chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình, còn nữa, anh ta có quyền như vậy, hung hăng triệt hạ hotsearch mới đúng, em nhìn xem, hotsearch còn không có lung lay kìa!
Từng câu từng chữ của Hứa Khuynh như hướng tim cô mà đâm, đâm đến ngàn thương trăm lỗ, đầu ngón tay cô đều phát run, không biết phải trả lời Hứa Khuynh như thế nào.
Cô cùng Hứa Điện qua lại, cũng chỉ có Hứa Khuynh biết, cô không biết kể với ai, cũng chỉ có thể nói cho Hứa Khuynh.
Nhưng Hứa Khuynh không nói thì thôi, vừa nói luôn luôn có thể làm trái tim cô rỉ máu.
Cuối cùng, cô buông đầu ngón tay xuống, gương mặt thất thần, chỉ là nhìn qua hotsearch trên Weibo, lại bị Lưu Cần thúc giục đi đến phim trường.
Sau khi hốt hoảng, nhìn thấy độ nóng của hotsearch, Lưu Cần lại sinh ra cảm giác phấn khởi, “Không thể không nói, em với Cố nam thần thật xứng, em vào group kết bạn với anh ấy trên wechat đi.”
Ngẩng đầu một cái, nhìn thấy sắc mặt Mạnh Oánh tái nhợt, Lưu Cần sửng sốt một chút, “Em làm sao vậy?”
Đi tới gần phim trường, Mạnh Oánh tỉnh táo lại, hướng Lưu Cần mỉm cười, “Em không sao.”
Thần sắc bình thường trở lại, Lưu Cần lo lắng vén tóc của cô, lại nhìn thêm một chút, nhìn cô không có biểu hiện gì khác thường, sắc mặt cũng hồng hào trở lại nên không hỏi nữa.
Mạnh Oánh thở dài trong lòng.
Vẫn biết rõ anh là người như thế nào, lúc này khổ sở thì có ích lợi gì.
Suy cho cùng thì cô tự nguyện nhảy vào, sau chuyện ở trường đại học ngày đó nên đã động tâm với anh, thu thập tư liệu của anh, mang theo tình yêu mãnh liệt cẩn thận từng li từng tí tìm tin tức của anh, lần nữa gặp mặt là hai năm trước, cô đi thành phố A để tham gia một cuộc thi, ngày đó Lưu Cần không đi theo.
Sau khi kết thúc, cô đứng chờ xe của công ty, vừa lúc chạm mặt với Dương Đồng, Dương Đồng cũng đang chờ xe, lúc ấy cô cùng Dương Đồng vẫn chưa biết nhau, chỉ là nhân vật không tên tuổi.
Hôm đó trời có gió, Dương Đồng nhìn qua cô mấy lần, còn khen bông tai cô xinh đẹp, cô có chút ngại ngùng cùng Dương Đồng chào hỏi, gọi lão sư, thật cung kính.
Dương Đồng lễ phép cười một tiếng, cảm giác xa cách mười phần.
Chỉ chốc lát sau, một chiếc xe con màu đen lái đến trước mặt Dương Đồng, Dương Đồng nhấc váy ngồi vào chỗ ngồi phía sau, cửa sổ xe tại vị trí lái khi đó lại hạ xuống, trong xe Hứa Điện nghiêng đầu nhìn ra, đôi mắt nheo lại, rơi ở trên mặt của cô.
Thấy rõ người trong xe, tim Mạnh Oánh đập mạnh, gió thổi vù vù, cô càng không ngừng dùng tay giữ tóc.
Hứa Điện tự phụ lãnh đạm, không có biểu lộ gì nhìn cô một hồi lâu, mới ấn cửa sổ xe, cửa sổ xe chậm rãi kéo lên, xe con màu đen lướt qua người cô, mau chóng hòa vào dòng xe.
Khi đó.
Cô cho là anh nhận ra cô là người đứng ở cửa ra vào của trường đại học ở thành phố Lê.
Thì ra anh không nhớ.
Lần thứ hai gặp nhau, anh ngồi đối diện hút xì gà, cổ áo sơmi rộng mở cắn xì gà, toàn thân trên dưới mang theo dáng vẻ bất cần đời, lười nhác mà phong lưu.
Mỉm cười khen cô: “Bông tai rất xinh đẹp, hợp với em.”
Tiếp theo, anh ở trước ánh mắt của mọi người, đưa một cái hộp gấm cho cô, bên trong tất cả đều là bông tai màu đỏ, có loại làm bằng bảo thạch, cũng có loại làm bằng trân châu, còn có nhãn hiệu chế tác tinh tế, tất cả đều là ngọc đẹp, các cô gái thích chưng diện đều kinh hô.
Rất nhiều người ồn ào bảo cô hãy nhận lấy.
Nói thiếu gia Hứa gia hiếm khi tặng quà, khi đó cô còn không biết anh là tổng giám đốc Hoa Ảnh, trong tiếng ồn ào của mọi người, cô không nhận hộp gấm, chỉ là đưa tay đem hộp gấm đẩy trở về cho anh.
Vừa đụng phải hộp gấm, tay kẹp lấy xì gà liền sờ lên mu bàn tay của cô, cô cúi đầu, chống lại ánh mắt mỉm cười của Hứa Điện, anh quàng tay ra sau lưng cô, hỏi: “Số Wechat bao nhiêu?”
Cô đáp.
Anh cũng đưa số của anh cho cô, đêm đó cô về nhà liền cùng anh nhắn tin, nhưng là nửa ngày cũng không biết nói thế nào, chỉ gửi một icon đang cười mỉm.
Mấy phút sau anh nhắn lại, hỏi cô: “Nếu không thích bông tai, thì em thích gì?”
Khi đó, trán cô nóng lên, co người lại, gửi: “Anh.”
Sau đó, Hứa Điện trả lời lại bằng một tiếng cười, trầm thấp, nặng nề, cô vì một thanh âm này, tâm loạn như ma, trở nên ngây ngốc.
Về sau, cô chủ động gửi tin nhấn cho anh, anh cũng ít trả lời, nhưng thỉnh thoảng có hứng sẽ gọi điện thoại cho cô, lại còn hẹn cô, có một ngày hai người cùng nhau ăn cơm, anh chỉ lỗ tai cô nói: “Chỗ này có dính cái gì này.”
Cô tưởng thật, nghiêng đầu, để cho anh nhìn, rồi lấy xuống giúp cô.
Kết quả anh cầm một đôi bông tai hồng ngọc, đeo lên cho cô.
Bông tai truyền đến cảm giác lạnh buốt, cô rùng mình, còn muốn nói chuyện, anh lại trực tiếp hôn lên, ngậm lấy vành tai của cô, tiếng nói rất thấp ở bên tai cô nói: “Đêm nay đến Hildon uống chén rượu?”
Hildon là khách sạn, uống rượu có ý nghĩa gì, trong nội tâm cô rõ ràng, nhưng bây giờ anh cách cô gần như vậy, đưa tay ra là có thể chạm được.
Cô căn bản không có đề phòng.
Cuối cùng đồng ý, hai người phát sinh quan hệ, lúc ấy cô còn là lần đầu tiên nên rất đau, đẩy anh ra, anh cười nhẹ, trở nên ôn nhu hơn.
Từ ngày đó trở đi, mỗi lần hẹn hò, đều có phần ở trên giường.
Có một lần sau khi làm xong, cô dựa vào ngực Hứa Điện, hỏi anh: “Chúng ta đang là quan hệ thế nào?”
Hứa Điện miễn cưỡng vuốt ve bờ vai của cô đáp: “Chẳng lẽ không phải quan hệ nam nữ?”
Anh vân vê tay của cô, cười đáp: “Là bạn gái.”
Cô liền càng thêm nghiêm túc, nghiêm túc đối đãi chút tình cảm này, từ đơn phương trở thành tình yêu, Mạnh Oánh liền trao trái tim cho anh, anh nói không công khai mối quan hệ này, cô đáp ứng.
Anh nói không thích nhắn tin, cô cũng đáp ứng.
Cô biết Lê thành rất nhiều thiên kim xếp hàng chờ làm bạn gái anh, cô càng thêm thỏa hiệp, chỉ vì có thể đi cùng với anh, chỉ cần anh còn có chút thích cô, cô đều có thể.
Hứa Khuynh mắng cô ngu xuẩn, ngốc nghếch.
Cô đều vờ như không nghe thấy, chỉ cần anh còn có chút thích cô.
Chỉ cần như vậy.
Trên thế giới nhiều phụ nữ như vậy, anh chọn trúng cô, chính là thích cô.
Cô nghĩ như vậy.
Cũng tự an ủi mình.
Chỉ là, con người mà, không biết khi nào là đủ, chẳng biết từ lúc nào, cô để tâm đến việc anh đi nâng đỡ Dương Đồng, thế nhưng cô chỉ biết gắt gao đè nén, không thể biểu lộ ra.
Bởi vì ở trong mối quan hệ này anh có thể bứt ra dễ dàng, mà đối với cô thì quá khó.
Chỉ vì một ánh mắt năm đó mà lầm cả một đời.
Cô tắt khung chat Hứa Điện đi, cất điện thoại di động.
Đi vào phim trường, liền nhìn thấy Cố Viêm đang đi tới, bước chân Mạnh Oánh dừng lại, Cố Viêm cũng dừng bước, tựa vào cây cột đằng sau, mỉm cười với cô.
Mạnh Oánh trong lòng nhất thời nhẹ nhõm, xem ra anh thật sự không để ý đến hotsearch, cũng sẽ không nói là cô cọ nhiệt anh.
Cô cũng hướng Cố Viêm cười một tiếng.
“Đi thôi, quay phim.” Cố Viêm vẫy gọi.
“Vâng.”
Mạnh Oánh mỉm cười đi lên trước.
Lưu Cần ở phía sau, híp híp mắt, chậc chậc hai tiếng.
Nhìn chằm chằm hai người phía trước, ánh mắt lại hướng về phía Cố Viêm cao lớn, nghĩ tới anh chủ động follow Mạnh Oánh, còn ấn like vào bài đăng của Mạnh Oánh.
Cố ảnh đế chỉ luôn luôn chuyên chú diễn xuất, không có làm qua loại chuyện này.
Khó trách fan Cố Viêm không mắng Mạnh Oánh nhiều, đều lặng lẽ đi follow Mạnh Oánh.
Lưu Cần nghĩ tới đây, có chút hưng phấn, mau đuổi theo, “Chờ chị với.”
Hôm nay phân cảnh rất nhiều, Mạnh Oánh chỉ nghĩ đến diễn xuất, nửa đường nghỉ ngơi, Lưu Cần bỗng nhiên nhào tới, vô cùng hưng phấn: “Dương Đồng vậy mà lên hotsearch, hơn nữa, ha ha ha em nhìn đi.”
Điện thoại di động đưa tới trước mặt Mạnh Oánh.
Dương Đồng đánh trợ lý tại phim trường, trợ lý khóc quỳ xuống đất [ hot ]
Bấm vào hotsearch là một cái video, trong video Dương Đồng ôm cánh tay, lạnh lùng nhìn chằm chằm cô gái quỳ xuống đất, còn dùng giày cao gót đá cô một cái.
Như vậy đủ quá phận, đủ phách lối, đủ ác độc.
Tiếp theo, còn có mấy hotsearch đi lên, còn có mấy tiêu đề tính tình Dương Đồng vốn là không tốt.
Dương Đồng nhân phẩm kém cỏi, cô không có thực lực diễn xuất.
Dương Đồng diễn xuất kém, cho nên nếu có người khen diễn viên khác có tài năng, cô ta liền tức giận.
Lập tức tất cả hotsearch xếp ngay ngắn đều là Dương Đồng, đều đang mắng cô, bôi đen cô.
Đoạn thời gian trước tương lai xán lạn cộng thêm tin tức về Tinh Tế có thể nói là tiền đồ vô cùng tốt, hôm nay đột nhiên thất bại.
“Ha ha ha ha trước còn tự hỏi sao cô ta lại có thể may mắn đến vậy.”
“Sao Hoa Ảnh lại một mực nâng cô ta, còn không phải vì sợ thất bại sao.”
“Ha ha ha ha ha, thừa cơ hội này, cướp tài nguyên của cô ta, chị lập tức đi liên hệ.” Lưu Cần lập tức giống xả được cơn giận, cầm điện thoại di động liền bắt đầu công việc.
Mạnh Oánh uống một hớp nước, hỏi Trần Khiết điện thoại di động của cô, cúi đầu nhìn hotsearch.
Trước kia mỗi lần cùng Dương Đồng lên hotsearch, cô luôn là người bị mắng, đây là lần đầu nhìn Dương Đồng bị mắng.
[ Nhất Chích Li Ba: Tôi nói mà, tính tình Dương Đồng làm sao tốt được? Tính cách thiên kim tiểu thư, tốt cái rắm.
]
[ Lại Lại: Cảm giác trợ lý thật đáng thương, hồi trước tôi còn thay cô ta mắng Mạnh Oánh, ha ha ha.
]
[ Xao Xao Xao: Chậc chậc, lúc trước mấy người đều tâng bốc cô ta lên tận trời cơ mà, ai xui xẻo lắm mới làm trợ lý cô ta.
]
[ Hôm Nay Ta Đã Ngủ Chưa: Hoa Ảnh còn đi lăng xê cho cô? Hoa Ảnh liền bưng ra một cái bình hoa di động như vậy? Ra khỏi giới giải trí giùm cái đi.
]
Lướt lướt.
Vậy mà hotsearch trên Weibo bắt đầu biến hóa.
Tiếp theo.
Mạnh Oánh cùng Cố Viêm thật xứng đôi.
Mạnh Oánh liệu có ôm đùi Cố Viêm?
Mạnh Oánh nắm tay Cố Viêm.
Phía dưới fan hâm mộ đã bùng nổ.
[ Cmn chứ, hotsearch này không phải mới lên hồi sáng sao? Tại sao bây giờ lên lại? Mạnh Oánh mua hotsearch đi, chuẩn bị hút máu tới mức nào đây? ]
[ Đại khái là nhìn hotsearch của mình bị Dương Đồng đè xuống, Mạnh Oánh mới đập tiền đem cái của mình lên lại.
]
[ Mạnh Oánh cũng nên ra khỏi giới đi! ]
Hotsearch Dương Đồng không thấy một cái, hotsearch Mạnh Oánh liền bị đẩy lên, cứ như vậy vừa lúc nhìn thấy hotsearch sáng loáng, fan hâm mộ bắt đầu mắng Mạnh Oánh, đem toàn bộ sự phẫn nộ từ Dường Đồng rơi lên người Mạnh Oánh.
LưuCần nhảy dựng lên: “Sao lại thế này? Mẹ kiếp “
Trần Khiết cũng vì Mạnh Oánh bênh vực kẻ yếu: “Vì sao thành ra như vậy? HotsearchDương Đồng lại bị đẩy nhanh xuống dưới?”
Lập tức, toàn bộ người ở phim trường đều nhìn về phía Mạnh Oánh, đạo diễn chầnchờ hỏi: “Này sẽ không phải là cô mua đó chứ?”
Cái này không thể chấp nhận được.
Mạnh Oánh lắc đầu: “Không có.”
Lưu Cần hướng đạo diễn cười: “Chúng tôi chưa bao giờ đi mua hotsearch, khôngbao giờ, đạo diễn phải tin tưởng chúng tôi.”
Nói xong, cô đen mặt quay người, cầm điện thoại di động gọi điện thoại.
Không qua mấy giây, Lưu Cần quay người trở về, tức giận vô cùng nhìn Mạnh Oánh:”Lại là Hoa Ảnh, Hoa Ảnh vì cứu Dương Đồng, đem em đẩy lên.”
Ngón tay siết chặt di động răng rắc một tiếng, Mạnh Oánh trân trân nhìn Lưu Cần.
Lưu Cần hốc mắt đỏ lên, nhìn Mạnh Oánh nói: “Ai bảo chúng ta không có hậutrường tốt.”
Lưu Cần cũng vì Mạnh Oánh suy nghĩ, nhìn vẻ mặt Lưu Cần.
Mạnh Oánh đau đớn mộttrận trong lòng.
Sau đó cô đứng dậy, cầm điện thoại di động, đi đến nơi khuất người, cúi đầu, bấmsố Hứa Điện.
Thông hồi lâu.
Đầu kia mới tiếp.
Giọng nói có chút lười nhác: “Ừ?”
“Anh vì cứu Dương Đồng, đem em đẩy lên hotsearch?” Mạnh Oánh run giọnghỏi.
Đầu kia.
Truyền đến tiếng bật lửa, Hứa Điện cắn xì gà, cười nói: “Mang cho em độhot.”
“Không tốt sao?” Anh ngữ điệu thờ ơ.
Mạnh Oánh nắm thật chặt điện thoại di động, còn muốn hỏi, lẽ nào anh không ghen?
Cuối cùng, cô không có hỏi, chỉ là cúi đầu, nhấn tắt điện thoại di động.
Hỏi lại như thế nào? Anh rõ ràng không thèm để ý, nếu để ý thì làm sao có thể lạiđẩy cô cùng người đàn ông khác lên hotsearch như vậy.
Mạnh Oánh chống trán vào tường, nghiêng đầu rơi lệ.
.