Đọc truyện Thế Thân Bạch Nguyên Quang Của Tra Công Không Muốn Làm Nữa – Chương 24
Đọc đến cuối có bất ngờ!!!
Địch Tư Lạc thấy mình xong rồi, giờ có lẽ là toàn anti-fan vào weibo mắng cậu chắc luôn.
Cậu nơm nớp lo sợ mở bình luận nhưng lại thấy bên dưới đang rất hoà thuận.
“Á, giọng nói của anh trai ngọt quá, mặt cũng đẹp trai nữa, tình yêu tới rồi!”
“Mà không ngờ lúc anh trai nhỏ mắng người ta mà nhìn cũng hấp dẫn quá nha.”
“Lầu trên nói vậy cũng không đúng, cái này sao gọi là mắng được? Đây là thấy sao nói vậy mà [buồn cười].”
“Ha ha ha ha ha, mấy giám khảo ai nấy cũng như bị táo bón vậy.
Xem chương trình này như xem trò hề.”
“Yêu cầu cho anh trai nhỏ làm khách mời chính thức!”
Tất nhiên bên dưới cũng có vài bình luận trái chiều nhưng rất nhanh đã bị mắng lại.
“Địch Tư Lạc là ai vậy? Là cái thá gì mà có tư cách chê người khác không hát nhảy được?”
“Lầu trên là đứa nào, có bị điên không vậy.
Rồi bạn có được như người ta không mà nói? Cháu trai của tôi học mẫu giáo còn nhảy tốt hơn kìa, cần tôi quay video cho xem không?”
Không lâu sau, người bình luận được lên top đầu này thật sự đăng một đoạn video cháu trai trong nhà nhảy jazz ở trường mẫu giáo và nhanh chóng hot trên Weibo.
Còn có blogger nhiệt tình làm một video so sánh với chương trình tuyển chọn lại được thêm mấy nghìn chuyển tiếp.
“Ha ha ha ha ha, so sánh kiểu này cũng quá đáng quá rồi, người hơn hai mươi tuổi mà còn không bằng một đứa nhỏ không biết sẽ thấy sao?”
“Đù, cháu trai bà trực tiếp ra mắt center luôn được rồi!”
“@Tổ tiết mục Thiếu Niên Nhiệt Huyết, ra đây xem nè!”
“Để tui tag anh trai Địch Tư Lạc vào xem coi có hết hồn không nha.”
Sau khi lên hotsearch một hồi, Weibo của Địch Tư Lạc đã tăng hơn tám mươi nghìn fans trong vòng một ngày.
Địch Tư Lạc sững người, cậu nhớ hình như chương trình kia của Diệp Chức cũng phát sóng mà? Sao chưa hot?
“Cậu hỏi Theo Đuổi Giấc Mơ 101 hả, đã phát sóng hai ngày trước rồi nhưng không có tiếng tăm gì, kịch bản thì cũ rít, người tham gia cũng toàn gương mặt quen thuộc nên khán giả chán rồi.
Hình như cũng chỉ có CP Diệp Chức với đội trưởng nào đó nổi được chút.”
“Hơn nữa bây giờ tự nhiên Thiếu Niên Nhiệt Huyết hot lên nên bên đó càng chìm, một ngày mua mười cái hot search nhưng lượt xem trên mạng vẫn giảm liên tục.
Tôi thấy tổng giám đốc Tinh Hải sắp hết quần lót mặc rồi.”
“Đúng rồi, tập 1 quá tốt nên cậu mau chuẩn bị đi, đến làm khách mời chính thức.”
“Vẫn phải tới à?” Cậu phải xem những yêu ma quỷ quái kia lần nữa sao?
“Yên tâm đi, đạo diễn nói chất lượng thí sinh dự thi ở tập 2 được cải thiện rất nhiều, nói không chừng còn có thể tìm được mấy tài năng cho tương lai.”
“Tôi phải về nhà giúp công ty, gần đây cũng không rảnh, không đi được không?” Địch Tư Lạc không vui lắm.
“Tăng lương gấp mười.”
“Đi, ngày mai tôi rất rảnh.”
Hình thức của chương trình Thiếu Niên Nhiệt Huyết là vừa quay vừa phát sóng, mục tiêu là có thể tương tác với khán giả.
Vốn dĩ kinh phí không đủ, tổ chương trình chỉ chuẩn bị quay mấy tập rồi bỏ chạy nhưng không ngờ mới tập đầu mà đã hot tới vậy, còn có một đại gia đầu tư thêm cho bọn họ.
Kết quả hôm đó khi Địch Tư Lạc đến trường quay ghi hình tập hai phát hiện máy móc kỹ thuật của studio cao cấp hơn trước rất nhiều.
Ban giám khảo cũng hòa thuận với cậu.
Dù sao bây giờ Địch Tư Lạc cũng là người đảm bảo sức nóng của chương trình này của bọn họ, nếu video ăn ngay nói thật của Địch Tư Lạc không hot thì chắc tập đầu cũng sẽ không leo được đến vòng này.
Lý Nhạc nói không sai, đúng là chất lượng thí sinh đợt 2 tiến bộ khá nhiều.
Cho nên lần này Địch Tư Lạc không còn độc miệng nữa mà thậm chí còn đặc biệt khen ngợi một người.
Đó là một chàng trai cao gầy, chơi guitar hát một bản ballad.
Vẻ ngoài chàng trai tầm thường không được nổi bật giữa đám thí sinh ăn mặc đẹp đẽ, giọng nói khàn khàn trời sinh, tuy giọng hát rất êm tai nhưng bởi vì căng thẳng nên hát vẫn còn vấp.
Nhưng chỉ có Địch Tư Lạc biết, vài năm sau chàng trai bình thường này sẽ trở thành một hoàng tử ballad nổi tiếng khắp cả nước.
Mỗi album sau này của y sẽ nổi đình đám trên các đường phố, càn quét vô số giải thưởng âm nhạc.
Lời bài hát mà y viết không có ca từ hoa mỹ chỉ giản dị đơn thuần nhưng lại đánh thẳng vào trái tim của người nghe.
Giai điệu luôn chất chứa nỗi buồn man mác khiến người ta nghe qua một lần là nhớ mãi không quên.
Địch Tư Lạc cũng thích nghe nhạc của y, kiếp trước còn nhờ Lý Nhạc giúp cậu xin chữ ký.
Cậu biết gia đình thiếu niên nghèo khó, từng thử gửi vài bản demo đến các studio nhưng vẫn không ai đánh giá cao y.
Sau khi tốt nghiệp đại học nhiều năm y vẫn luôn sống trong tầng hầm chỉ có mười mét vuông, quanh năm chỉ ăn bánh bao trắng sống qua ngày, thậm chí lúc tuyệt vọng nhất còn nghĩ đến việc tự tử.
Là một fan hâm mộ, Địch Tư Lạc muốn làm điều gì đó cho y.
Xét thấy màn trình diễn của thiếu niên quá tệ nên mấy giám khảo cho điểm không cao, nhưng chỉ có Địch Tư Lạc là cho tròn điểm.
“Tôi thấy giọng hát của bạn không chê vào đâu được, lời bài hát cũng được viết rất ý nghĩa.
Tôi đánh giá cao về bạn và tin chắc bạn sẽ sáng tác ra nhiều bài hát hay hơn nữa.
Nhưng cố gắng tự tin hơn nhé.”
Ánh mắt thiếu niên dần ướt át khi được nghe cậu khen ngợi.
Đây là lần đầu tiên y được động viên như thế.
Y ôm đàn guitar, cúi người thật thấp chào Địch Tư Lạc.
Những người khác nghe Địch Tư Lạc khen mà trợn to mắt, đây có phải là Địch Tư Lạc độc miệng kia không vậy?
Nhưng rất nhanh sau khi thí sinh tiếp theo lên sân khấu, tính tình Địch Tư Lạc lại quay về như trước.
“Sao mặt bạn như có người nợ bạn năm trăm triệu vậy?”
“Nói thật là nhìn bạn nhảy tôi còn tưởng đang nhìn học sinh trung học tập thể dục đó.
Cái khác là họ còn tập dứt khoát hơn bạn.”
Được rồi, xem ra miệng lưỡi của tên này vẫn không thay đổi chút nào.
Ghi hình tập hai kết thúc, Địch Tư Lạc quay về công ty một chuyến.
Trùng hợp thay vừa ra khỏi thang máy, cậu thấy hai nghệ sĩ có mâu thuẫn với cậu trong bữa tiệc hôm đó.
“Anh Tư Lạc.” Người thấp hơn có gương mặt con nít vừa nhìn thấy Địch Tư Lạc lập tức cười ngọt ngào như thể chưa từng có khúc mắc nào với cậu.
Địch Tư Lạc biết rõ những người này theo thói quen nịnh nọt, ai đang nổi thì khúm núm quỳ gối còn ước gì mình có thể hưởng ké danh tiếng từ người ta.
Cậu cười lạnh một tiếng, “Đừng gọi tôi là anh, tôi không nhận nổi đâu.
Hơn nữa chiều cao của cậu mà ở nhà tôi thì tôi còn nghi là đột biến gen đó.”
Gương mặt non nớt trắng nõn bỗng chốc đỏ bừng.
Địch Tư Lạc khẽ cười, quay người đi đến phòng làm việc của Lý Nhạc.
“Bây giờ cậu được một triệu fans rồi, cũng nên phát phúc lợi cho fans đi.” Lý Nhạc nhắc nhở cậu.
Hiển nhiên Địch Tư Lạc không để ý lắm đến số lượng fans của mình.
“Tôi muốn bàn một chuyện với cậu, công ty chúng ta có ký với ca sĩ không?”
“Cậu muốn làm gì?”
“Hôm nay tôi ghi hình tập hai phát hiện một hạt giống cực kỳ tốt, tên là Tiêu Vũ, cậu ấy hát bài tự mình sáng tác, rất có tài năng.”
Lý Nhạc lắc đầu.
“Ca sĩ thì không được, công ty chúng ta chủ yếu đào tạo diễn viên thôi, chưa lấn sang mảng âm nhạc, cậu bảo cậu ấy đi tìm mấy studio thu âm cũng được mà.”
Địch Tư Lạc đã chuẩn bị tâm lý nên cũng không quá thất vọng, chỉ lộ ra vẻ mặt tiếc nuối.
“Nhà cậu có tiền mà, tự mở công ty môi giới đi.” Lý Nhạc trêu chọc cậu.
“Tôi không hiểu mấy thứ này, hơn nữa nhà tôi cũng đâu có nhiều tiền mà mở công ty môi giới cho tôi chơi chứ.”
Lý Nhạc gật đầu rồi bỗng nhiên nói, “Cái người Tiêu Vũ cậu nói thật ra không phù hợp với chương trình tuyển chọn này lắm, cậu ấy cứ hát theo ý cậu ấy là tốt nhất, chỉ cần cậu ấy thật sự có năng lực thì chỉ cần đăng một video ngắn cũng có thể nổi tiếng rồi.”
Video ngắn…!
Bỗng nhiên Địch Tư Lạc nhớ tới CC, có lẽ cậu có thể nhờ ngài Z nhỉ?
Vào một đêm mùa hè, gió nhẹ nhàng thổi qua không khí mang theo mùi hương của hoa sơn chi.
Thẩm Trác Lễ vừa mới xuống xe lập tức phát hiện một bóng người đang ngồi xổm trước cửa nhà mình.
Địch Tư Lạc ngồi xổm đến tê cả hai chân, thấy Thẩm Trác Lễ về nhà vội vàng đứng lên.
“Chú Tư!” Sau khi suy nghĩ thấy không thích hợp lắm lại đổi cách gọi, “Anh Trác Lễ.”
“Tiểu Lạc, em chờ tôi nãy giờ à? Sao em không gọi cho tôi?”
“Có gọi rồi mà anh không nghe máy.” Địch Tư Lạc đáng thương nói.
Lúc họp anh có thói quen để điện thoại trong văn phòng, nhìn ánh mắt oan ức của Địch Tư Lạc, Thẩm Trác Lễ nhịn không được xoa đầu cậu.
“Lần sau họp tôi sẽ mang theo điện thoại, xin lỗi em.”
Địch Tư Lạc theo anh vào biệt thự, cậu đã tới đây quá nhiều lần rồi nên cũng quen thuộc như ở nhà mình, sau khi ngồi xuống còn ân cần pha trà cho Thẩm Trác Lễ.
Thẩm Trác Lễ nhìn tròng mắt cậu xoay tròn, nhịn không được cười nói, “Có chuyện gì thì em cứ nói thẳng, có phải muốn tôi giúp gì không?”
“Sao anh biết?” Địch Tư Lạc hơi chột dạ.
“Em nghĩ gì đều viết hết lên mặt, hoàn toàn không cần phải đoán.”
Địch Tư Lạc gật đầu, cậu cầm tách trà gốm sứ xanh ngọc cẩn thận nhìn Thẩm Trác Lễ.
“Anh Trác Lễ, lần trước anh nói anh và ngài Z có quan hệ rất tốt phải không?”
“Ừm, đúng vậy.”
“Vậy anh có thể giúp em giới thiệu một người với ngài Z không? Là một ca sĩ em gặp lúc quay chương trình…”
Sau đó cậu nói hết mọi chuyện về Tiêu Vũ, nói giọng hát của y xuất sắc thế nào, lời bài hát được viết đến lay động lòng người đến cỡ nào.
Thẩm Trác Lễ càng nghe càng cau mày sâu hơn.
Người tên Tiêu Vũ này là ai mà có thể khiến Tiểu Lạc để ý đến vậy?
Hơn nữa kiếp trước hình như anh cũng đã nghe qua cái tên này ở đâu rồi thì phải?
“Tiểu Lạc, tôi có thể hỏi tại sao em lại muốn Tiêu Vũ nổi tiếng được không?”
Địch Tư Lạc thở dài.
“Có lẽ là do cảm thấy cậu ấy rất giống em, mẹ cậu ấy cũng mất sớm, có bạn gái nhưng đã chia tay với cậu ấy.
Em thấy cậu ấy rất đáng thương, có tài mà không gặp được may mắn nên muốn giúp cậu ấy.”
Thẩm Trác Lễ nhìn ánh mắt của cậu, xác nhận không thấy bất kỳ tình cảm nào khác ngoài hâm mộ thì mới yên lòng.
“Tiểu Lạc, tôi có thể giúp em.”
“Thật tốt quá, cám ơn anh!”
“Nhưng tôi có một yêu cầu.”
Địch Tư Lạc hoang mang nhìn anh.
“Em cũng nên chuẩn bị phúc lợi cho một triệu fans đúng không?”
Tai Địch Tư Lạc lập tức ửng đỏ, “Anh….anh cũng theo dõi weibo của em à?”
Thẩm Trác Lễ mỉm cười gật đầu, “Tôi cũng là một trong những fan của em.
Nếu em muốn gây ấn tượng với ngài Z thì ít nhất cũng phải thể hiện sự chân thành của mình chứ.
Vì lợi ích của một triệu fans, em có thể phát sóng trực tiếp trên CC hoặc quay một video ngắn.”
“Ngay cả tài khoản CC em cũng không có, sao có thể phát sóng trực tiếp được chứ?” Địch Tư Lạc khó xử.
“Vậy em phải tự tìm cách rồi.
Tiểu Lạc đừng lười biếng nữa, nếu đã trở thành diễn viên vậy thì phải nổ lực hết mình, kịp thời mở rộng kinh doanh để thỏa mãn sự mong đợi của người hâm mộ.”
“Anh Trác Lễ, anh đừng nói giọng tư bản đó nữa.”
Phàn nàn thì phàn nàn nhưng Địch Tư Lạc vẫn hiểu rõ, cậu không thể nợ nhân tình của ngài Z được nên tạo một tài khoản livestream trên CC, nói không chừng cũng là một biện pháp không tồi.
Cậu nói chuyện này với Lý Nhạc, đối phương tất nhiên vỗ tay khen ngợi.
Trước khi tập hai phát sóng, Địch Tư Lạc đăng ký một tài khoản CC và đăng một video ngắn.
Sau khi video thẳng thắn mắng chửi các thí sinh nổi tiếng, không ít người nói cậu chỉ biết ra vẻ chứ làm gì có tài năng thật.
Còn có fans của Theo Đuổi Giấc Mơ 101 bên kia thấy Thiếu Niên Nhiệt Huyết đang cướp spotlight của họ nên đụng một cái là gõ phím.
“Một tên tuyến mười tám vô danh cũng không có tác phẩm nào nổi bật mà còn không biết xấu hổ nói người khác?”
“Chắc hát cũng không nổi một bài đâu ha, nói người ta hát nhảy không được, vậy cậu có tài gì?”
“Làm màu chính là làm màu, cũng không dám ló cái mặt ra, chắc sợ bị mất fan rồi.”
Địch Tư Lạc nghĩ thầm lần này cậu phải lộ mặt thật đẹp mới được.
Khi quay tập đầu tiên, cậu ăn mặc đơn giản, bị camera quay thẳng mặt, cho dù ở góc độ chết nhưng vẫn đẹp trai không chê vào đâu được.
Anti fan muốn bash nhan sắc cũng không thể.
Quay video phát phúc lợi của fan, Lý Nhạc cũng không dám lơ là, chuyên nghiệp thuê studio điều chỉnh ánh sáng và góc quay tốt nhất, cho cậu ngồi trên ghế chân cao lộ ra tỷ lệ cơ thể hoàn hảo.
“Sao tôi thấy mình như khách mời vậy.
Cái áo này còn có ren nữa, sao kỳ thế?” Địch Tư Lạc không được tự nhiên khi mặc trang phục biểu diễn.
“Cậu thì biết cái gì, phải lộ ra mới có nhiều fan hơn.” Lý Nhạc bước tới giúp cậu cởi nút áo sơ mi.
“Cứ vậy đi, xương quai xanh cũng lộ ra rồi, lộ xíu cơ ngực lại càng tốt.”
Địch Tư Lạc lườm một cái lười để ý tới y nữa, cậu vẫn đang nhẩm lại lời bài hát, không muốn lãng phí thời gian vào mấy chuyện quần áo này.
Cậu hát một bài ballad trữ tình, cầm cây guitar mới học mấy ngày trước, dù chưa quen tay nhưng đã chơi được trôi chảy.
Sau khi đăng video, cậu lên weibo thông báo một tiếng rồi không để ý tới nữa, mãi đến mười phút sau, Lý Nhạc gọi điện thoại tới với giọng nói tràn đầy vui mừng.
“Video của cậu lên bảng hot của CC rồi, còn đứng đầu bảng nữa, lượt xem là năm triệu.”
Địch Tư Lạc qua ống kính càng đẹp hơn, mấy hôm nay còn được tổ chương trình hối giảm cân, sau khi nghe thấy tin tức dưa chuột trong miệng cậu thiếu chút nữa đã rớt xuống đất.
“Thật không? Trình gà của tôi mà cũng leo lên bảng hot được à?”
Cậu tự nhận mình nghiệp dư hơn so với ca sĩ chuyên nghiệp nhưng trong mắt người thường thì hoàn toàn khác, trong phần bình luận của video đều là lời khen ngợi.
“Anh trai hát hay quá đi, tuy có vài chỗ chưa ổn nhưng trình độ đã đủ đánh mấy người đang hot rồi.”
“Ừm hát cũng thường thôi, nhưng với trình độ này mà tham gia Theo Đuổi Giấc Mơ 101 mấy khi có thể được làm hát chính đó.”
“Lầu trên coi chừng chương trình Theo Đuổi Giấc Mơ report bây giờ!”
“Ủa sao tui không nghe ảnh hát mà toàn nhìn mặt ảnh không vậy? Đẹp trai vậy cho dù hát song ca cũng hay nữa!”
“Ủa mấy chị em, bộ có mình tui thấy cặp chân dài của ảnh thôi hả? Chân dài bằng cái ghế chân cao luôn rồi, mlem mlem!”
“Bắn thêm tim cho anh quay video nha, cuối cùng hôm nay cũng không quay góc chết nữa.
Chụp màn hình tấm nào cũng làm poster được hết á.”
“Không chỉ chân dài mà tui còn thấy xương quai xanh của anh trai nữa, còn có hai chấm ở dưới lúc hiện lúc ẩn nữa nha…[Chảy máu mũi].”
“Á ** má, ai nói tui không thấy hả, sau khi chụp màn hình tui còn zoom lên nữa.
Coi như tui chết rồi đi…”
Các bình luận bên dưới ngày càng không hợp với thiếu nhi.
Địch Tư Lạc nhìn không nổi nữa.
Đều do Lý Nhạc bảo cậu mặc cái áo sơ mi ren đó chứ người như cậu sao có thể mặc kiểu đó được hả?
Địch Tư Lạc thấy mình thiệt quá nhiều rồi, vì giúp Tiêu Vũ mà cậu phải hy sinh đến mức này.
Đang định gọi điện thoại mắng Lý Nhạc thì bỗng xuất hiện một thông báo.
[Video của bạn đã bị khóa vì không tuân thủ tiêu chuẩn cộng đồng.
Bạn có thể liên hệ với quản trị viên 18 để xử lý.]
What the phắc?
Video của cậu không tuân thủ tiêu chuẩn, không phải cậu chỉ ngồi hát thôi sao? Cũng mặc đồ đầy đủ vậy có chỗ nào không phù hợp với tiêu chuẩn?
Fans cũng hoang mang bình luận trên Weibo hỏi nguyên nhân, đoạn video của cậu không chỉ bị khoá mà thậm chí còn lên cả hotsearch của weibo.
“Quỷ CC rác thiệt chứ, nhiều người khoe thịt trắng trợn không khoá mà đi khóa video hát ballad?”
“Quả nhiên thị trường trong nước vẫn là quan trọng nhất, tuyến 18 không có tiếng nói, muốn khóa là khoá.”
“Tôi nghĩ có thuyết âm mưu, đừng nói là Theo Đuổi Giấc Mơ 101 đang gây chuyện nha…”
…!
Địch Tư Lạc cũng bối rối gọi điện thoại cho Lý Nhạc, đối phương nói đã liên lạc với quản lý CC, tạm thời vẫn chưa rõ nguyên nhân.
Địch Tư Lạc không nhịn được gửi tin nhắn than thở với Thẩm Trác Lễ.
Địch Tư Lạc: Hình như em thấy CC không hợp nhau với em thì phải, mới đăng video đầu tiên mà đã bị khóa.
Bên quản lý có vấn đề gì không vậy.
Thẩm Trác Lễ đang họp, sau khi cầm điện thoại lên nhìn, vẻ mặt dần trở nên kì lạ.
Anh gọi thư ký vào thì thầm vài câu.
Không bao lâu sau, thư ký mang theo vẻ mặt phức tạp đi liên lạc với trụ sở CC.
Thư ký cũng là người đã gặp qua sóng to gió lớn trên thương trường nhưng hôm nay quả thực rất khó hiểu.
Ông chủ bị gì vậy? Lúc thì bảo cô khóa video, lúc lại bảo cô mở khoá cho người ta, cuối cùng ý anh là sao đây? Nếu thích người ta thì cứ nói thẳng đi chứ, sao phải lòng vòng chi vậy!
Địch Tư Lạc đợi cả buổi cũng không thấy Thẩm Trác Lễ trả lời mình, đang thấy nản thì lại nhận được voice chat của Lý Nhạc.
“Video của cậu được mở khoá rồi kìa, mà ha ha ha ha, hài vãi!”
Có gì buồn cười vậy! Địch Tư Lạc cạn lời với tên này, đăng nhập vào CC vừa nhìn đã mắng to một câu mẹ nó.
Ai ghép một nhãn dán trước ngực cậu vậy! Còn là nhãn dán Hello Kitty màu hồng nữa cơ chứ!
“Tôi cũng không biết nữa, vừa mở đã vậy rồi, tôi đoán là quản lý bên đó làm.” Lý Nhạc cũng không hiểu.
“Mà nghe nói bây giờ chuyện kiểm duyệt video rất chặt, có lẽ bên quản lý cũng không còn cách nào, ít nhất người ta đã mở khoá cho cậu là được rồi.”
Địch Tư Lạc không thấy mình được an ủi xíu nào.
Trong phần bình luận, fans đang cười lên cười xuống.
“Má ơi vì qua mặt kiểm duyệt mà cho hẳn sticker Hello Kitty luôn chứ, quá đỉnh!”
“Chỉ là video ca hát thôi mà mấy người này cứ nghĩ đi đâu ấy, thật là kỳ cục!”
“Bộ anh trai ở Nam Phi hay gì? Lộ xương quai xanh cũng không cho hả?”
“CC rác này, tui tức quá! Ai gửi bản gốc cho tui sẽ được trả rất nhiều tiền nha.”
“Chị em cho tui một slot nữa!”
……!
Hai ngày sau, tập hai của Thiếu Niên Nhiệt Huyết được đăng lên mạng.
Có tập đầu làm bước đệm cộng thêm tên tuổi của Địch Tư Lạc nằm trên hotsearch mấy ngày nay nên trong đêm vừa phát sóng tập hai đã bùng nổ.
Khán giả vốn ôm thái độ xem hài kịch đều trợn mắt há mồm.
“Sao tôi thấy chất lượng của các thí sinh của tập hai tốt hơn nhỉ? Anh trai nhảy đường phố đỉnh quá!”
“Đúng vậy đúng vậy, còn có người hát ballad tên là Tiêu gì đó nữa, giọng hát trời cho đó!”
“Cười vl, miệng Địch Tư Lạc vẫn trước sau như một.”
“Sai rồi nha, cậu ấy còn khen người nào đó quá trời kìa.”
Đoạn clip Địch Tư Lạc khen một mình Tiêu Vũ rất nhanh đã bị cắt ra, tài khoản tiếp thị lập tức bắt đầu gây chuyện.
Hóng chuyện giới giải trí V: Trong nhóm chat đều nói hình như Tiêu Vũ của tập hai có người đứng sau, tại sao Địch Tư Lạc lại chỉ khen một mình cậu ta, có phải có sự nhúng tay của tư bản không, mọi người nghĩ sao?
“Chứ sao nữa, làm gì thì cũng đi theo con đường này thôi, tư bản cút giùm đi!”
“Ha ha, lần trước tôi còn thấy Địch Tư Lạc sống thật ngay thẳng, thì ra thấy người có tiền mới chịu khen, hình tượng gì đó nát hết rồi, quá giả tạo.”
“Nhất định là có người đập tiền cho rồi, nhìn Tiêu Vũ cũng bình thường thôi, nhan sắc của thí sinh nhảy kia cách xa cậu ta tận mấy con phố, cậu ta dựa vào đâu mà giành được hạng hai chứ?”
“Tôi muốn nói là tôi thấy Tiêu Vũ hát rất tốt đó, lời bài hát cũng do chính cậu ấy tự viết, chỉ hơi thiếu kỹ thuật xíu thôi.”
“Lầu trên là nick clone của Tiêu Vũ hả, người ta trả cho nhiêu tiền thế?”
Một cuộc gõ phím diễn ra.
Địch Tư Lạc sợ Tiêu Vũ sẽ bị những bình luận này ảnh hưởng nhưng không ngờ vào đêm đó, Tiêu Vũ đã dùng thực lực của mình vả vào mặt đám bôi đen kia.
Y bật livestream trên CC hát bài hát nổi tiếng mà y từng hát trong cuộc thi rồi còn thu âm một bài hát do mình viết làm thành video ngắn.
Giọng hát êm tai như trời cho cùng với ca từ hấp dẫn lòng người làm cho người ta cảm thấy như được thư giản, bài hát mới được y phát hành mười phút sau đã lên bảng hot của CC, lượt like còn đạt hơn hai triệu.
Trong phần bình luận có không ít fans nghe đến khóc:
“Trời ơi, lời bài hát này tuyệt quá đi, vừa hát câu đầu tôi đã khóc rồi.”
“Nhớ đến người mình đã bỏ lỡ năm đó, [nước mắt].
“Còn hay hơn nghe trên sân khấu nữa, quá xuất sắc.”
Đúng là thần tượng của mình mà! Địch Tư Lạc kích động khen ngợi Tiêu Vũ.
Lẽ nào CC đã liên lạc với Tiêu Vũ? Chứ không sẽ không có vị trí đề cử tốt thế này.
Cậu không nhịn được tò mò gửi tin nhắn Wechat cho Thẩm Trác Lễ.
Địch Tư Lạc: Cảm ơn chú Tư rất nhiều! Lần sau em mời chú một bữa nhé!
Thẩm Trác Lễ: Không cần chờ lần sau, bây giờ cũng được.
Chẳng lẽ chú Tư đang ở nhà? Địch Tư Lạc vén rèm cửa sổ ra nhìn, phát hiện đèn trong biệt thự cách vách quả nhiên đã sáng lên.
Địch Tư Lạc thay giày nhanh chóng chạy qua.
Phòng khách lầu một không có ai, chỉ có tiếng nước phát ra từ phòng tắm, Địch Tư Lạc đoán Thẩm Trác Lễ đang tắm, vừa định tránh đi thì nghe thấy bên trong vang lên giọng nói dịu dàng của người đàn ông.
“Đừng nhúc nhích, ngoan nào.”
“Hôm nay làm rất tốt, lát nữa thưởng cho nha.”
Địch Tư Lạc bối rối.
Không lẽ chú Tư nuôi người tình, hai người ở trong đó làm cái gì…!
Bỗng nhiên trong lòng cậu thấy chua chát lạ thường.
Vừa xoay người định đi thì chợt nghe thấy mèo kêu.
Gì vậy? Sao lại có tiếng mèo!
“Bé Chín à, cái đó không chơi được đâu!” Tiếng mèo lại kêu lên.
Địch Tư Lạc vội vàng xông vào lập tức thấy một con mèo vàng lông dài ướt sũng đang kéo dầu gội đầu trên tủ, mà Thẩm Trác Lễ đang túm gáy nó kéo xuống.
Thì ra Thẩm Trác Lễ đang tắm cho mèo! Suýt chút nữa cậu đã hiểu lầm!
Địch Tư Lạc thở phào nhẹ nhõm, vội vàng lấy khăn quấn mèo vàng, hai người cùng phối hợp cuối cùng cũng đưa được thằng nhóc quậy phá vào lồng sấy thú cưng.
“Tiểu Lạc, cũng may em tới kịp.” Người Thẩm Trác Lễ ướt đẫm, dưới lớp áo sơ mi màu sáng lộ ra đường cong cơ bụng mập mờ.
Trong phòng tắm đầy hơi nước, máy sấy phát ra tiếng ong ong, dưới ánh đèn vàng ấm áp, đôi mắt đen của Thẩm Trác Lễ đầy ý cười.
Địch Tư Lạc nhìn anh, không hiểu sao tim lại đập nhanh nên không dám nhìn thẳng anh nữa.
“Em ngồi đi, tôi đi thay đồ.”
Địch Tư Lạc gật đầu rồi ngồi trong phòng tắm nhìn con mèo.
Mèo vàng mệt mỏi vì bị lăn qua lăn lại nên nằm sấp trong máy sấy ngủ luôn.
Địch Tư Lạc nhìn bộ lông dài của mèo vàng dần trở nên bồng bềnh, chờ thời gian vừa hết lập tức bế thằng nhóc ra rồi vùi mặt vào hít mạnh.
Mèo vừa thơm vừa mềm!
Mèo vàng ghét bỏ tránh cậu, cái đuôi quất lên mặt cậu, kêu một tiếng rồi đi ra phòng khách.
Địch Tư Lạc sợ nó quậy phá nên vội vàng đi theo phía sau, thấy mèo vàng vào phòng sách lập tức chạy theo vì sợ nó làm rối tung đồ của Thẩm Trác Lễ.
“Bé Chín, đừng nhảy lên đó, mau xuống đây!”
Con mèo vàng ngẩng đầu không muốn để ý tới con người này nữa.
Cái đuôi to lông xù vung lên cùng với móng vuốt làm đồ thủ công mỹ nghệ bằng sắt trong tủ rầm rầm rơi xuống, thấy khung ảnh thủy tinh bên cạnh cũng rơi xuống, Địch Tư Lạc vội vàng đưa tay bắt lấy.
May là cái này không bị vỡ.
Cậu khẽ thở dài rồi lật khung ảnh lại, kinh nhạc khi nhìn thấy một thiếu niên tuấn tú với một người phụ nữ xinh đẹp.
“Đang nhìn gì vậy?” Phía sau bỗng nhiên vang lên giọng nói trầm thấp của người đàn ông.
Địch Tư Lạc cầm khung ảnh khó hiểu hỏi, “Chú Tư, sao chú lại có ảnh của Thẩm Duy Hi? Người bên cạnh là ai vậy?”
Đồng tử Thẩm Trác Lễ hơi co rút.
“Tiểu Lạc, em nhận sai rồi, đây là ảnh cũ của tôi và mẹ tôi.”
Tác giả: Câu đố cuối cùng: ai mới là thế thân thực sự?.