Đọc truyện The Princesses vs The Princes – Chương 10
Buổi sáng, mặt trời đã ló dạng, cũng như mọi hôm, Jiro và Hebe lại là người thức sớm nhất nhà, hai người cùng một thời gian, cùng một công việc, đó là đi đánh thức 3 tên mê ngủ, à không, phải nói là 6 tên mê ngủ mới đúng. Công việc này có lẽ đã trở thành thói quen của hai anh chị. Sau khi mọi việc xong xui, các anh chị tung tăng tới trường. Cũng cùng thời gian đó, bên nhà của Hebe, bà Tian đang ngồi uống trà buổi sáng thì bà có điện thoại, đầu dây bên kia là giọng nói có vẻ rất lạnh lùng, nhưng còn rất trẻ.
– Hello, má mi hả, là con đây, con đã hòan thành khóa học rồi, và con đã quyết định sẽ về Đài Loan. Con đang ở ngòai sân bay, có lẽ chiều nay sẽ về tới Đài Loan. Má mi không cần cho người đón con, con sẽ tới thẳng chỗ chị hai, sau đó con sẽ về thăm daddy với má mi sau. Okay, thôi con vào trong đây, bye bye má mi. (người ấy nói một lèo, làm bà Tian chả nói được tiếng nào).
Bà Tian cúp máy thở dài và nói
– Ôi cái thằng con của tôi, nó chỉ biết có chị hai nó thôi, tôi không biết là tôi sinh nó ra hay chị hai nó sinh nó ra nữa. Nó vẫn thế, chỉ cần nói điện thoại là nói 1 lèo, chả cho ai nói gì.
Bà Tian là một người phụ nữ thành danh trên thương trường, hiện giờ bà đang giữ chức phó đổng sự trưởng của tập đòan Tian. Bà rất lạnh lùng và quyết đóan, ai cũng rất nể sợ bà, nhưng có ai biết rằng, bà là người mẹ dịu dàng và hiền từ, điều quan trọng hơn đó là bà bó tay với hai người con của mình. Thôi không nói chuyện tào lao nữa, chúng ta đến xem các anh chị như thế nào nha.
Hôm nay là ngày thứ 3 các anh chị tới trường YUKI, hiện giờ thì nữ sinh và nam sinh đang vây quanh cổng trường để chờ các anh chị, có vẻ như các anh chị vui vẻ, hòa đồng và dễ kết bạn, hầu hết học sinh trong trường đã yêu mến các anh chị, tuy vậy, vẫn có vài người không mấy có thiện cảm với họ. Các anh các chị vừa đến trường, thì tiếng hò hét của những sinh viên khác đã la lên ầm ĩ, khi họ bước ra còn la lên to hơn nữa. Ai ai cũng chịu được, duy chỉ có Hebe là khó chịu, cô không thích sự náo nhiệt này, nó quá ồn ào vào buổi sáng. Sáng giờ Hebe cứ cảm thấy bồn chồn khó chịu, cô không tỏ vẻ gì ra ngoài, nhưng khuôn mặt lạnh như băng, cùng với luồng khí lạnh tỏa ra làm các sinh viên khác tưởng tượng như đang ở vùng bắc cực lạnh giá. Cô đi thẳng vào lớp học, đột nhiên GuiGui chặn cô ngay ở trước cửa và lên tiếng
– Chà chà, tiểu thư Tian à, sao sáng sớm mà cô làm mọi người tưởng như đang ở Bắc Cực vậy, cô có thấy là cô làm cho mọi người trong lớp khó chịu không?
– Tôi không nghĩ là cô nên chọc cô ấy lúc này nếu cô còn muốn yên thân, cô bạn lớp trưởng ạ (Ar đứng sau lưng GuiGui lên tiếng làm cô giậc mình quay lại)
– Cậu có cần ở sau lưng tôi mà hù như thế không? Bộ cậu là ma hả? (GuiGui hét toáng lên)
– Tôi không nghĩ là có con ma nào đáng yêu như tôi đâu, mà có chắc tôi là con ma đầu tiên, phải không các bạn? (Ar nhí nhảnh nháy mắt với mọi người trong lớp)
– Không, Aaron không phải là ma, cậu là hoàng tử trong lòng các cô gái. (đám con gái reo lên khi Ar nháy mắt)
– Đúng đấy, Ar là người vui tính lắm, cậu ấy có nói gì sai đâu mà bạn bảo cậu ấy là ma (bây giờ tới lượt đám con trai)
GuiGui cứng họng trước tất cả mọi lời nói, cô giở thói mè nheo, khóc thút thít, làm mọi người phải xuống nước nhẹ. Cô mỉm cười đắc thắng nhìn Hebe, nhưng cô càng tức hơn khi Hebe chẳng phản ứng gì, mà ngồi đó nghe nhạc như là không biết chuyện gì đang xảy ra, tệ hơn là Hebe còn hát theo nữa chứ. Cuối cùng cũng tới giờ ra chơi, các anh chị họp nhau lại ở can-teen, vì từ khi sang đây, họ chỉ có thể gặp nhau ở can-teen lúc ở trường. Thấy Hebe có vẻ lạ, Gen lên tiếng hỏi
– Cậu sao vậy Be, cậu không khỏe hả, hay là chuyện tối qua …… (nói đến đây Gen ngập ngừng nhìn cô bạn của mình)
– Mình cảm thấy bồn chồn khó chịu quá, như là sắp có gì xảy ra (He nói và hơi chau mày)
Trong khi He và Gen đang trò chuyện thì hai cô nàng Sel và Ella lại gây ra chuyện với đám nữ sinh cá biệt của trường.
– Con bé kia, mới sang trường này thôi, đã giở thói hồ ly tinh rồi hả, sao mày lại quyến rũ bồ của tao hả? (Cô gái với chiếc váy ngắn cực hot hất mặt hỏi Sel)
– Này bà chằn kia, tôi quyến rũ bồ cô hồi nào, tôi có biết hắn là ai đâu, cô ăn nói cho cẩn thận nhá. (Sel tức giận lên tiếng)
– Còn dám nói à, cái người đã tặng hoa cho mày sáng nay đó, đó là bồ tao, anh ấy chia tay tao và nói là sẽ theo đuổi mày. (Cô gái đó cố hét lớn hết sức có thể)
– Này mụ chằng tinh, thứ 1 là do tên đó tự tặng hoa cho Sel, thứ 2 hắn chia tay cô thì cô đi mà tìm hắn sao lại tìm chúng tôi, thứ 3, và là điều quan trọng nhất, Sel KHÔNG BAO GIỜ QUYẾN RŨ AI CẢ, NGHE RÕ CHƯA CON MỤ CHẰN TINH KIA (Ella vừa uống hết ly sữa và nói)
– Mày …. Mày …. (cô ta cứng họng trước lời nói của Ella và Sel)
Cùng lúc này GuiGui đi tới, cô liền lên tiếng giải vây cho cô gái kia
– Các người chỉ là học sinh giao lưu, có cần làm nổi như thế không, sang đây học chỉ mới được 3 ngày, mà đã ra tay cướp bạn trai của người khác rồi, không thấy mình quá đáng à.
– Gì chứ, chúng tôi không có chơi nổi, lại càng không cướp bạn trai của người khác, cô ăn nói cho cẩn thận nhá. (Gen lúc này cũng tức giận đi lại và nói với GuiGui)
– Oh thế sao, thế mà 5 năm trước HỘI TRƯỞNG của các người đã cướp bạn trai của tôi đấy thôi. (GuiGui cố ý nhấn mạnh từ hội trưởng cho mọi người nghe thấy)
– Này ăn nói cho cẩn thận nhé (Sel hét lên )
– Tôi nói không đúng à, các cô là bạn thân mà, chắc các cô cũng còn nhớ chứ. (GuiGui tiếp tục làm khó các sis )
Lúc này He đã ăn xong phần ăn trưa của mình, cô mới bước lại gần và lên tiếng
– GuiGui tiểu thư này, hình như cô đi nhầm đề tài rồi, tôi nhớ là cô bạn kia và bạn tôi đang cãi nhau về vụ việc bạn trai mà, sao cô lại lôi tôi vào nhỉ?
– Cái gì? (GuiGui nhìn He với ánh mắt viên đạn)
– Còn nữa, chỉ có những người không đủ năng lực giữ bạn trai của mình mới để người khác cướp mất. (He chỉ thẳng tay vào cô gái kia, nhưng mắt vẫn nhìn GuiGui)
– Chúng tôi chỉ tới đây giao lưu, chúng tôi cũng không cần các bạn có hoan nghênh chúng tôi hay không, cũng không cần mọi người thích chúng tôi, chúng tôi là chúng tôi, các bạn đừng có moi móc đời tư người khác. ( He đưa mắt nhìn những ai có mặt tại can-teen )
– Cô … cô nói cái gì hả? (GuiGui đang rất tức hỏi ngược lại He)
– Còn chuyện của chúng ta, tôi nhớ nó đã kết thúc 2 năm về trước, cô đối xử với tôi như thế nào, cô có dám nói hết ra cho mọi người biết không, hay cô chỉ dám ấp mở để mọi người tò mò rồi đóan già đóan non. (He đưa mắt lạnh lùng nhìn Gui)
– Cô …………………………………. (Gui cứng họng nhìn He )
– Đừng tự làm mất mặt mình nữa (Sel lên tiếng mỉa mai Gui )
– Mặt cô dày quá à, có cần tôi cho người làm cho mỏng bớt không (Ella cười khinh bỉ)
– Cậu quá đáng đó Ella à, mặt cô ta giờ không có người nào làm mỏng hơn được nữa đâu (Gen cũng thêm vào)
Gui định giờ tay lên tát vào mặt He nhưng Danson và Nana đã kịp thời ngăn chặn lại. Nana lên tiếng
– Cậu không định làm mất mặt hội học sinh chứ GuiGui?
– Người quá đáng nảy giờ là các người đó, họ là học sinh mới, họ không có lỗi. Người có lỗi là học sinh trường YUKI đó. Nhân danh hội phó, tôi muốn các người giải tán ngay lập tức, đừng làm mặt mo cho mọi người cười nữa. Còn cô, Gui tiểu thư, hội trưởng cần nói chuyện với cô kìa. (Danson tức giận nhìn mọi người)
– À mình quên mất, mẹ của các cậu đang ở phòng hiệu trưởng, và hiệu trưởng cho gọi 8 bạn lên văn phòng kìa. (Nana mỉm cười nói với mọi người)
– Cám ơn nha (mấy anh chị cười và cám ơn Nana, nhưng He vẫn không cười)
– Các người đứng lại, chúng ta chưa giải quyết xong mà (Gui hét với theo)
– Thôi đi, GuiGui
Lúc này WangZi từ đằng sau bước ra nói và lôi Gui đi thẳng ra sau sân vườn.
– Anh buông ra coi, anh làm gì thế hả? ( Gui tát vào mặt WangZi )
– Anh không muốn em làm gia đình bị phá sản thôi, em chống đối với bát đại gia tộc em có nghĩ gì tới gia đình chúng ta không hả? (WangZi lúc này không chịu đựng được nữa, anh hét thẳng vào mặt Gui)
– Anh nói thế là có ý gì? Anh nên nhớ, gia đình chúng ta cũng có tiếng trên thương trường mà, việc gì phải sợ họ chứ (Gui vẫn bướng bỉnh cãi lại)
– EM THÌ BIẾT CÁI GÌ. Sau sự việc 2 năm trước, gia đình chúng ta suy sụp, vốn luyến của công ty bị giảm đi hết 8 phần, nợ nần chồng chất, mọi người vất vả lo lắng cho công ty, ngay cả anh, cũng phải đi làm để phụ giúp gia đình trả nợ, bởi vì em là con gái, lại yếu ớt từ nhỏ nên mọi người không ai nói cho em biết, nên em cứ tưởng gia đình chúng ta giàu có lắm, em có biết bát đại gia tộc đáng sợ thế nào không, em lúc nào cũng chỉ nghĩ tới bản thân mình, em có nghĩ tới ba mẹ em, em có nghĩ tới anh không hả? Mất mặt như thế còn chưa đủ sao, em có biết trong 2 năm qua, gia đình chúng ta cực khổ thế nào mới duy trì được sự nghiệp không? Bát đại gia tộc đã rút hết các cổ phần của họ ra khỏi công ty chúng ta rồi đó. Mẹ em trở bệnh và mất cũng vì lao lực quá độ cho việc tìm kiếm vốn luyến cho công ty. Nếu không có Hebe Tian năn nỉ ba mẹ cô ấy hãy ủng hộ gia đình mình, nếu cô ấy không ra mặt thì 8 vị cổ đông lớn nhất đông nam á sẽ không ra tay giúp đở gia đình mình đâu, em hãy tỉnh ra đi GuiGui à. Đây là lần cuối anh nói với em, anh mong em không gây khó dễ cho họ nữa, hãy cố gắng học hành đi, đừng ngang bướng nữa. Bây giờ cổ phần của tập đòan nhà họ Tian là nhiều nhất trong công ty chúng ta đó, em làm ơn đi, coi như không vì gia đình anh và anh, thì em hãy vì ba em, người đã và đang làm tổng giám đốc đi, có được không? Hãy suy nghĩ kĩ những gì anh vừa nói. (Nói xong WangZi bước đi bỏ lại GuiGui ở đó với đầu óc trống rỗng)
Quay trở lại các anh chị đang ở trên phòng hiệu trưởng thì có vẻ cũng chẳng vui vẻ gì, nói đúng hơn các chị không vui, còn các anh thì vui như bắt được vàng. Các sis đang giận vì một lý do hết sức hoang đường đã đem các sis và các bro phải sống chung 1 nhà. Tồi tệ hơn đó là căn nhà chỉ có 4 phòng, mỗi phòng 2 người, rồi các bà mẹ ra lệnh là nam nữ chung phòng. Các anh thì đang đấm bóp, xoa vai cho 4 bà mẹ của mình, còn các chị thì đang phừng phừng lửa giận nhìn các bà mẹ. Biết tính mẹ nói là làm, Hebe lên tiếng trước
– Con muốn biết lý do?
– Lý do à, là vì từ nhà các con đi đến trường mới rất xa, nên bọn ta đã mua căn nhà nhỏ cho các con ở chung với nhau, cho tiện việc đi lại, với lại học chung trường, ở chung nhà các con có thể giúp đỡ lẫn nhau mà. (Bà Tian vừa uống trà vừa nói)
– Nhưng như thế không có nghĩa là nam nữ chung phòng. (He cũng uống trà và nói)
– Tuy nam nữ có những việc không thể nói nhau nghe, nhưng vì hồi đó đi học, mẹ và bác Yan ở chung phòng, nên giờ mẹ muốn con chung phòng với con của bác ấy. (Bà Tian tiếp tục bình tĩnh)
– Nhưng 2 bác là nữ, còn tụi con là nam với nữ đó (Gen lên tiếng)
Bà Tian và He nhìn Gen, cô chợt nhớ ra rằng khi mẹ con nhà Tian nói chuyện, ghét nhất ai đó xem vào, nhất là khi những chuyện quan trọng. Nếu ai xen vào, họ có thể giết chết người đó. Từ trước tới nay, người đầu tiên và cũng là người cuối cùng đi bệnh viện chính là ba của He. Mẹ con nhà Tian nhìn thục nữ dịu dàng nhưng thực chất rất đáng sợ.
– Thế thì bọn con phải cám ơn các người phải không mẹ yêu (Sel như bốc khói nhìn bà Ren)
– Ôi con gái yêu, đừng nhìn mẹ như thế, mẹ sợ (bà Ren khóc òa lên)
– Thôi nào Nana, mẹ đã quyết định như thế, các cậu không làm theo cũng không được đâu. Chúng ta đi thôi (He lạnh lùng bước đi)
– Bebe quyết định rồi, chúng ta làm sao đây? (Gen lên tiếng hỏi hai cô bạn của mình)
– Đành chịu, cậu ấy quyết định thế nào thì tụi mình thế ấy đi, biết làm sao (Sel và Ella nhún vai trả lời)
– CÁC ANH LIỆU HỒN ĐÓ, COI CHỪNG BỌN TÔI ĐẤY, ĐỒ CÔNG TỬ BỘT TƯNG TỬNG (3 sis quay sang hét với 4 bro rồi bỏ đi)
Đến lúc tan học, mọi cặp mắt đổ dồn về 1 phía, có 1 chàng trai ăn mặc rất mốt, nhìn anh cũng đẹp trai, à không, phải nói là rất đẹp trai. Gương mặt lạnh lùng của anh đã đốn ngã hết các nữ sinh xung quanh đó, ngay cả những người đi ngòai đường cũng choáng váng. Anh đứng tựa lưng vào gốc tường, cứ xem đồng hồ, như đang chờ đợi ai đó. Đột nhiên có người con gái chạy đến rồi nói
– Anh gì ơi, anh đẹp trai quá, anh … anh có thể cho em xin cái 1 cái hẹn được không? (ôi trời, con gái gì mà chủ động ghê quá)
– Đi chỗ khác đi bà chị, tôi không quen mấy người xấu như bà chị đâu (chàng trai nói nhưng cứ lo nhìn đồng hồ)
– Quái thiệt, giờ này chắc hẳn phải ra rồi chứ (Chàng trai thắc mắc)
Cậu chàng chờ một lúc thì các sis và các bro đi ra, chàng trai hét lên và chạy lại ôm chầm lấy Hebe, chàng ôm lấy He rồi bế nàng lên xoay vòng vòng, sau đó hôn vào má He một cái, làm mọi người há hốc mồm mà ngạc nhiên. Tuy nhiên các sis nhà ta chẳng ngạc nhiên gì cả, còn cười nữa là đằng khác.
– Bebe, Jin về rồi nè, Jin nhớ Be lắm, nhớ phát điên lên được. Sao Be không sang Hàn Quốc thăm Jin? Be có nhớ Jin không? Sao mà Be nhẹ hều vậy? Có ăn uống đầu đủ không? Có ốm đau gì không? Có buồn khi Jin không ở bên cạnh Be không? (chàng trai tuôn nguyên 1 liên khúc “không” ra với He)
– Okay STOP (He ôm đầu chóng mặt ra hiệu cho chàng trai kia ngừng lại)
– Về khi nào thế Jin? (Sel ôm lấy chàng trai và hôn lên má)
– Về mà không báo là bị phạt đó nha (Ella đanh đá thường ngày cũng dịu dàng đặt lên má chàng trai 1 nụ hôn)
– Không gọi mọi người ra đón, mà đến đón mọi người, đúng là phong cách của Jin (Gen mỉm cười với chàng trai, nụ cười mà biết bao nhiu người muốn có, rồi Gen cũng hôn vào má người đó)
– Welcome Back, Jin (He nhẹ nhàng ôm chàng trai và hôn vào má chàng trai lần nữa)
Giới thiệu nhân vật mới
Lee Jae Jin as Jin Tian : Cậu là con trai út nhà Tian, em trai của Hebe. 15t đã tốt nghiệp loại ưu đại học Cambrigde ở Anh. IQ còn cao hơn cả Hebe, 205. Chỉ vì chút bồng bột, nên bị Hebe đưa sang Hàn Quốc học võ và sống ở trên núi với cậu họ 2 năm. Không sợ trời, không sợ đất, chỉ sợ mỗi Hebe. Tuy sợ nhưng thương Hebe nhất, và cũng rất nghe lời Hebe. Tính tình rất lạnh lùng và rất kỹ tính (giống Jiro), ngay cả ba mẹ cũng thế, nhưng lại vui vẻ và trẻ con trước mặt 4 bà chị của mình (Jin xem Sel, Ella, và Gen như chị ruột của mình vậy, và họ cũng thế, xem Jin như em ruột). Thích nhất là ăn (giống Chun), xem phim họat hình Tom and Jerry (giống Bu rồi), thích phung phí nhưng không thích con gái như Cal. Tính cách của Jin là kếp hợp của 4 bro, nên sau này họ rất thân với nhau.
Trong khi các sis đang vây lấy Jin, các bro đang rất tức giận và thầm hỏi tên Jin đó là ai, mà sao các sis lại dịu dàng với hắn như thế. Tuy nhiên Ar đã không tức giận, mà còn mỉm cười nữa, vì anh biết Jin là ai, đã đến dự sinh nhật một lần rồi. Lần đó 3 anh kia không đến nên không biết Jin.
– Tên nhóc mặt búng ra sửa kia là ai, sao Ella dịu dàng với hắn như vậy, đã thế còn hôn hắn nữa. Cô ấy không bao giờ dịu dàng với mình, tòan đánh mình thôi. (Chun gầm gừ nhai luôn cái vỏ bịch bánh snack)
– Kì lạ, sao cái bà hậu đậu ấy cười và hôn tên ấy mình lại tức nhỉ? Mặc kệ là tại sao, giờ đây mình chỉ muốn binh cho hắn một phát thôi. Thật tức chết đi, sao hậu đậu lại cười với hắn ấm áp hơn cả khi cười với mình? Mình đẹp hơn hắn nhìu mà (Ji vò đầu bức tóc nói thầm đủ để 3 chàng kia nghe thấy)
– Bà chằn ham tiền đó sao lại hôn tên ấy chứ, nhìn hắn còn thua xa mình mà, lùn hơn cả mình nữa, thật tức quá mà. Uả nhưng mà sao mình lại tức khi bả hôn tên đó nhỉ, thiệt là kì lạ mà, chẳng phải mình rất ghét bả sao? (Cal cũng thắc mắc tại sao lại tức)
– Chunie tức khi Ella hôn người đó thì mình còn hiểu vì Chun bị trúng tên tình yêu với Ella rồi. Nhưng cả 2 người cũng tức khi Sel và Gen hôn hắn thì mình hơi bị nghi ngờ nha, hay là ………… các cậu bị trúng trên luôn rồi (Ar cười nham hiểm)
– DẸP CẬU ĐI (Ji và Cal đồng thanh hét lên)
Hét thì hét thế thôi, nhưng Ji và Cal đang suy nghĩ lời nói của Ar. Bỗng điện thoại của Ar reo lên, nhìn thấy số rất lạ, Aaron trả lời với giọng nghiêm nghị không còn nhí nhảnh nữa.
– Hello, tôi Aaron Yan xin nghe.
– Nhóc con, chị hai tới sân bay rồi nè, ra đón nhanh lên, không thôi chị sẽ trị tội đấy. (1 giọng nữ vang lên bên đầu dây bên kia)
– Chị hai, chị về rồi sao, em ra đón chị ngay, chờ em xíu nhá (Ar lại trở về giọng nhí nhảnh của mình)
– Mình đi đón chị Beatrice, các cậu cứ về nhà mới trước đi nha, lát mình về sau. (vừa chạy đi vừa quay đầu lại nói với các bro)
Nhân vật mới tiếp theo
Beatrice Yan : Con gái lớn của nhà họ Yan, hiện đang làm chức tổng giám của tập đòan Yan thị. Rất thương và chìu chuộng em trai mình. Có hôn ước với Vic Ren (Vic Zhou – ZaiZai), anh trai Selina, nhưng Sel hòan tòan không biết việc này. Rất dịu dàng, xinh đẹp, thông minh và rất tài giỏi. Thích Hebe từ cái nhìn đầu tiên, mong muốn cô làm em dâu của mình, sau này thương Hebe hơn cả Aaron.