Bạn đang đọc The Mermaid Curse – Lời nguyền Tiên Biển: Chương hapter 4 : Đêm nay, Ta sẽ ngủ với Ngươi !
VOTE and MENT if you think i DESERVE it ! Thanks !
JK
………………….
The Mermaid Curse
Hôm sau ,
Haida ngủ và cảm thấy đỡ hơn nhiều , sau một giấc ngủ dài Haida cảm thấy tất cả chỉ là giấc mơ chỉ có điều là giấc mơ này rất thật, thật đến đáng sợ .
– Em đang làm gì ? – nó nghe giọng nói cùng một ánh sáng mờ nhạt, chất giọng ấm áp khôn cùng như Thiên Thần vậy .
– Ở Địa Ngục ! Cứu tôi !
Nó nhìn thấy một bóng người dù không thấy rõ mặt nhưng cảm giác quen thuộc nó vội chạy đến, mặc cho váy áo vướn víu, nó chạy đến theo bóng trắng , là Thiên Thần Hộ mệnh nhưng thay vào đó….là một áo choàng đen với cặp mắt đáng sợ . Nó bật dậy thở hổn hển. Nhìn xung quanh , hai mắt nó mở to, nó hi vọng đây chỉ là một giấc mơ và thức dậy nó sẽ quay lại căn phòng ủa nó nhưng không, nó nhận ra mình đang nằm trên giường và nhìn sang bên cạnh, một vòng tay quanh eo nó , một kẻ đang chống tay lên cằm nhìn nó bằng đôi mắt sắc đỏ nhưng thú hoang nhìn con mồi ,nó sợ hãi đạp người né tránh nhưng bàn tay ma quái vẫn giữ cứng lấy nó . Một nam nhân, nó dám chắc là ác quỷ dù chưa bao giờ thấy nhưng đôi mắt của hắn , không lẫn vào đâu được, nó hút mắt người và đáng sợ hơn. Hắn có khuôn mặt góc cạnh nhưng thon gọn nam tính, chiếc mũi cao cùng đôi môi mỏng. Từng đường nét hoàn mỹ đẹp đến lạnh người, hắn rất điển trai, nếu ở thế giới của nó đảm bảo sẽ có hàng khối cô xin chết vì hắn nhưng nó thật sự bây giờ chỉ muốn hắn biến đi, chết đi càng tốt, cảm giác nhìn thấy hắn là sự sợ hãi và kinh thường tột độ. Dù rằng hắn vô cùng đẹp , một vẻ đẹp nhìn vào đã biết nó không thể thuộc về một ai đó , đơn giản vẻ đẹp đó làm con tim người khác ngừng đập, kể cả tim nó, dù nó căm hận hắn nhưng cũng phải thẩn ra một giây bắt gặp khuôn mặt thật của hắn, cũng là chiếc mũi cao, làn môi mỏng , khuôn mặt góc cạnh , ở loài người không thiếu gì người hội tụ ưu điểm đó nhưng những tiểu tiết trên khuôn mặt hắn được kết hợp hài hòa đến hoàn hảo tạo nên vẻ đẹp làm người ta tưởng chỉ có thần thánh mới có thể sở hữu được. Nhưng đôi mắt đỏ sánh kia không thể thay đổi, đôi mắt nâu của nó se lại một nỗi sợ hãi của bản năng quệnh cùng căm thù, nó thề nếu có cái gì có thể giết hắn nó sẽ đâm cho hắn chết ngay còn bây giờ hắn ngồi cạnh , một tay chống cằm nhìn như muốn ăn tươi nó :
– Um, Thiên Thần xuất hiện trong giấc mơ ! Thì ra đó là cách liên lạc của gã ! – hắn nói nhìn con mồi trừng mắt quan sát hắn, hai tay nắm chặt chuẩn bị dùng lúc cần , giọng hắn trầm và sệt mùi chết choc – Nhưng Ngươi nên nhớ bây giờ Ngươi thuộc quyền sở hữu của Ta ! Ta cấm Ngươi dù có là trong suy nghĩ hay giấc mơ thấy kẻ thù của Ta ! – đối với không có thuật ngữ tạm thời chỉ có thuật ngữ phải thuộc nằm long “phục tùng tuyệt đối”
Nuốt nước bọt, Haida thật sự không hiểu hắn, hắn muốn cái gì đây chứ. Một con bé tay không chút sức, chưa bao giờ gây thù chuốc oán , kể cả gặp cũng không nhưng hắn đã làm gì với nó. Đáng đập, hành hạ, tra tấn…đủ cả , bây giờ đến suy nghĩ cũng không được. Một chút hi vọng cũng bị hắn một tay hất đổ. Haida thấy bản thân ngộp thở bởi hắn, từ cái ngày Haida nhìn thấy hắn cùng đôi mắt đáng sợ của hắn. Một cảm giác bất cần xen lẫn tuyệt vọng, Haida buông lời kiềm chế nước mắt. Không được khóc, trước mặt hắn.
– Chẳng phải Ngươi muốn Thiên Thần đến cứu Ta nên Ngươi bắt cóc Ta sao ? – Haida cứng cỏi nói duy ánh mắt vẫn né tránh ánh nhìn đáng sợ của hắn
– Phải ! Từ đây đến lúc đó Ngươi vĩnh viễn không thoát và là vật sở hữu của Ta ! – hắn ngạo nghễ nói, có chút không hài long khi nhận ra nếu Thiên Thần đến thì có khả năng nó chỉ là sở hữu “tạm thời” của hắn , cứ như hắn thật sự là chủ nhân của nó vậy . Với một đứa ương ngạnh như Haida, thậm chí cứng đầu nhưng lúc này nó cũng cảm thấy hoàn cảnh nó quả thật không còn lối thoát, bó tay mà thôi.
– Từ bao giờ Ta từ con tin thành đồ chơi của Ngươi vậy ! – Haida hỏi mỉa mai , giọng nó chua chat cười cợt cho bản thân vì sao lại rơi vào tay hắn ,nhìn khuôn mặt điển trai độc ác thâm hiểm vô nhân tính . Nó sựt nhở ra hắn vẫn vòng tay qua eo, từ cổ họng bỗng thấy buồn nôn. Nó bây giờ thật sự hiểu cảm giác kinh tởm một người là thế nào. Bàn tay nó dụng sức, cố gỡ cái bàn tay như kềm sắt trên eo mình ra. Từ đáy mắt của nó, hắn thấy sự căm hận, đôi mắt nâu sáng long lanh thường ngày hắn đã thấy nay ánh lên sự căm ghét hắn . Sự căm ghét, chẳng phải là một chất dược liệu của quỷ hay sao . Ý nghĩ khiến hắn tự khắc nhoẻn miệng cười, đẹp chết người nhưng chắc chắn nó càng ghét hắn hơn vì sự giận dỗi như ngọn lửa ánh lên trong nó. Nhưng trước hết phải dạy dỗ lại kẻ dám có tư tưởng không phục tùng hắn như nó. Hắn siết chặt cổ tay nó, nó đau đớn đi theo cảm giác hắn sắp bẻ gãy tay mình đến nơi. Nó nửa muốn chống lại nhưng vì hắn quá mạnh nên nó bị lôi đi. Đến một trại tù trong pháo đài của hắn, bọn lính kính cẩn cúi đầu nhường đường rồi cút đi, dù vô cùng tò mò nhưng chỉ dám liếc trộm rất nhanh cô gái đi cùng không rõ dung mạo do đội khan voan đen.
Một tên cai ngục bước lại cúi đầu nói với hắn :
– Điện Hạ ! Thần đã làm đúng chỉ thị của Điện Hạ !
– Mở ra ! – hắn buông lời giọng lạnh lùng. Từ bước tường bê tông chuyển động , là căn phòng ngục . Nó nhìn vào căn phòng , nhìn và kẻ xấu số bị còng tay .
Haida vốn dĩ là một con bé cứng đầu, ở cuộc sống thường nhật, nó im lặng và hầu như không nghe lời người khác. Chắc chắn không phải dạng tiểu thư đài các hay công chúa nhỏ xinh xắn, là một mẫu khá lạnh. Nhưng bây giờ khi thật sự đối mặt, cái cá tính lạnh lùng đó, thật sự bị lay chuyển, khi tận mắt chứng kiến một kẻ bị hành hạ một cách dã man không còn nhận ra hình người nữa thì. Trong bóng tối hắc từ đuốc, nó nhìn vào vật tối sẫm treo lơ lửng bởi những sợi xích sắt , đến khi nhận ra đó là một tù nhân, bàn tay kia đưa lên bịt miệng nhưng không khỏi thốt ra một tiếng khiếp đảm. Trước bản tính dã man của hắn, Haida chết lặng, khuôn mặt nó in hằn rõ sự sợ hãi, mặt xanh lại . Hắn nhoẻn cười hài long, biết con người đằng sau đang vô cùng sợ , sợ hắn , đây là dằn mặt, nếu cô ta không nghe lời , kẻ tiếp theo bị treo lên dây sắt kia sẽ là cô ta. Cổ tay trong bàn tay hắn không dám dằn co chống cự dữ dội như ban nãy nhưng lại cố tuột thoát ra, hắn biết khi sợ hãi con người thường lùi lại rất xa khi thần kinh cảnh báo có nguy hiểm, nó thật sự bây giờ muốn cách xa hắn tram cây số, triệy hay tỉ tỉ cây số cũng được. Hắn chau mày thoáng nét không hài long vì hành động chống trả này, dù chỉ là theo bản năng. Hắn đẩy nó vào một góc.
Hắn bước đến nhìn con quỷ kia không còn hình dạng cụ thể, khẽ nhếch mép, nụ cười mỉa mai trên môi hắn không làm kẻ đối diện tức giận vì bị trêu tức mà còn sợ hãi :
– Điện Hạ , xin …tha…mạng ! Xin…tha…mạng..! – kẻ đó van xin hắn, giọng khiếp sợ, đầu dập trong không trung. Gã đã khai tất cả, kẻ chủ mưu, nội gián nhưng điều đó chưa làm hắn hài long .
– Ngươi biết bí mật gì của mật cung Danhem ? – hắn hỏi, Vương tử Danhem, an hem cùng cha khác mẹ với hắn không ít lần cử gián điệp ..
– Thần…thần..không biết..thật sự không…biết chỉ biết….Vương Tử thường lui đến …
– Đến ? – hắn hỏi giọng nhẹ thẫn bất cần .
– Cung Tây Bắc gần khu tạm…dịch…Ngoài ra..thần…không
– Không biết !
– Dạ….xin tha
Kẻ kia chưa nói hết câu thì ….Haida hai mắt mở tròn in hằn trong đôi mắt của cô gái sự kinh hoàng, đòn roi của hắn rất đau đớn, dã man nhưng đó chưa phải là cùng cực. Đây mới là cùng cực khi nhìn hắn tay không chỉ một cử động nhỏ làm kẻ tù đáng thương kia một đường thẳng làm ngực gã đứt lìa.
Hai tay nó đặt trên môi, đôi chân bủn rủn sụp xuống, một thi thể nhiễu máu cùng một nửa nằm trên sàn.
Bờ vai nó co rút nhìn cảnh tượng muốn rời mắt nhưng sự sợ hãi đã làm nó đông cứng, bàn chân tụ giác lùi lại dựa vào tường kiềm nén sự sợ hãi. Hắn lấy một tấm vải trên khay chuẩn bị sẵn lao bàn tay tanh hôi dính máu của hắn , nhìn Haida mặt cắt không còn hột máu, trong đôi mắt nâu trong trẻo thường ngày, nhuốm lên sự sợ hãi, né tránh khi hắn bước lại gần. Hắn thích thú ngắm nhìn nó co người lại. Bản năng sinh tồn trỗi dậy trong nó, nó không muốn chết đặc biệt là chết dưới tay hắn.
– Thế nào ? – hắn buông lời , giọng đùa cợt
Bờ môi hồng của nó nó mấp máy nhưng cổ họng không nói nên lời nhưng hắn biết nó đang nói gì :
– Thật tàn… nhẫn !
Trong tích tắc không đầy một giây hắn đọc được trong mắt nó ngoài sự sợ hãi hắn , một ánh mắt quyết tâm trốn chạy khỏi hắn, dù chỉ là một tia trong ánh mắt nhưng hắn vô cùng nhanh nhạy nắm bắt.
Một cái chết cho nó, hắn không ban phát, một cái chết là quá dễ dàng. Kế hoạch vùi dập nó gợi cho hắn một vài suy nghĩ kha khá . Dù rằng hắn đang vận áo choàng kín mặt nhưng nó chợt thấy hắn đang toan tính điều gì đó .
Một trong những điều cơ bản trong quỷ luật và một thứ làm hắn tạm thấy hứng thú ngoài trò giết chóc mà hắn muốn từng bước chà đạp đó . Đó là….
Nhục dục.
Haida tự khắc lùi lại khi thấy nguy hiểm nhưng chưa được nửa bước đã bị hắn bóp chặt cổ tay lôi về căn phòng cũ.
Chiếc áo choàng dính máu của hắn rơi xuống đất , một bàn tay hắn quàng ra sau lung Haida nhấc bổng con bé lên, từ bờ môi của hắn phả ra tiếng cười theo từng hơi thở vào cổ Haida, nó bỗng chốc lùi lại. Hành động của hắn làm nó lien tưởng đến cái ngày nó bỏ trốn và rơi vào tay Fruta với vai bị dính vết thương. Vào cái ngày nó tỉnh lại với vết thương được bang bó , khi Fruta bước đến, nó thoáng đầu cảm thấy mình vô cùng may nhưng khi nhìn thấy nụ cười lấp loáng trên khuôn mặt ưa nhìn của gã, nó không rét mà run, cách gã quàng tay qua eo nó cũng như hắn lúc này. Dù Fruta là một kẻ rất sát gái nhưng ở tên Điện Hạ này có cái gì rất đáng sợ, một nỗi sợ trắc ẩn thấp thoáng trong lòng nó. Haida được tay hắn nâng lên khi nó có thể nhìn thấy khuôn mặt hắn ở cự li gần, chỉ có bốn từ để nói : Cực Phẩm Mỹ Nam . Vẻ đẹp hoàn hảo làm người đối diện tự ti và vô cùng ghen tị. Nhưng đôi mắt này, nó chợt cảnh giác, đôi mắt đó không nhìn nó đầy sát khí nhưng có cái gì đó …một sự quyến rũ chết người. Một ánh mắt khiêu khích nó, rồi bàn tay hắn đặt sau gáy, hơi thở hắn ngày càng rõ rệt mát lạnh phản phất qua cổ nó , nó bất chợt co rút vai . Hắn là kẻ đáng sợ, độc ác nhất – Haida cắn răng nghĩ, lập tức cảnh giác trước hành động thân mật đáng sợ đó. Rồi một luồn gió nhẹ theo hơi thở hắn phả vào tai :
– Đêm nay , Ta sẽ ngủ với Ngươi !