sáng vừa mở mắt là chụp điện thoại. nt chúc t.a ngày tươi đẹp theo thiết kế của mấy thím.
mà lần nào chụp là t.a cũng đã nt trước. haizzzzzzz sao thức sớm thế không biết.
vừa gửi đi đã có tn rep lai.
t.a: dậy rồi à. xíu qua chở em nhé e không đi với AXO nữa đâu.
em: sao thế a qua lần nào cũng đi theo sau mà a có chán đâu.
t.a: ko biết đi sáng lạnh chỉ muốn ôm anh cơ.
em: ế ế cô nương ôm thật ko đấy.
t.a: có anh ngu gi ko ôm. ko ôm để nhỏ khác nó ôm ah.
em: hehe. cung biết giữ ah, lỡ a qua mà anh kia đứng đó thì sao. quanh nhau dành chở em nhờ.
t.a: khỏi lo. a cứ đứng chỗ cũ đi.
em: rồi 20p nữa có mặt
tắm xong xịt em nước thơm…. rồi nhảy lên xe phóng. đi đc 100m e quanh đầu về lại nhà. cất xe ấy xe 4 banh ra đi. vì trưa có hẹn đi ăn với ông thầy. bàn về mấy dự án. dù gi cung đi nhà hàng cho nó có dáng tí. dù j ông cũng tiến sĩ.
đi qua t.a dừng xe, thì anh chàng kia cũng đang đứng đợi. dừng xe ngó gương chiếu hậu coi nàng ra khỏi nhà thế nào. thì có ng gõ kính xe. quay qua nang cưởi tươi sáng chói cả góc đường. tay giơ giơ cái bịch có 2 ổ bánh mỳ. kéo kiếng xuống.
t.a: ơ mở cửa cho em vào.
em khờ đi hay sao ấy. chắc tại nụ cười đó làm em ngất ngây đi đâu ấy.
em mở cửa chạy qua bên đó mở cửa mơig nàng vô xe.
t.a: ủa sao nay a đi xe này.
em: ah trưa a đi công chuyện với thầy tí.
t.a: ăn bánh mì đi anh rồi mình đi. sang ai thấy 2 đứa ngồi trong xe gặm bánh mì thì xác định luôn nhé.
đang ăn thì có đt. t.a ngó qua nhìn em. em nói t.a nghe máy đi có gì đâu.
t.a: t.a nghe nè.
axo:………
t.a: t.a đi rồi đã nói axo đừng qua nữa mà. kỳ quá ah. axo cứ vậy làm t.a khó sử hơn thôi. đã nói t.a có người yêu rồi đừng vậy nữa. anh H ko nói j nhưng t.a không muốn như vậy. t.a cúp mấy ah.
t.a: anh hok ghen ah.
em: có 1 sự yêu nhẹ hề hề.
t.a: đỏ mặt quay lại gặm bánh mỳ tiếp.
xong em chở t.a cùng ra quán làm. tới quán thì thấy axo đứng trước quán em quay qua t.a hỏi ” giờ sao”.
t.a: hay nhờ cô vân koi quán a với em đi chơi đi.
em: thôi ko được đâu. lỡ ba ghe quán là chết. rồi đi xe này nữa giờ này đi đâu đc kẹt xe chết. thôi em cứ vào quán đi ko có j đâu. a qua kia để xe rồi vào sau.
lúc đi vào thì axo vẫn đứng đó nhưng t.a đã vào rồi. em lại gần
em: chào bạn.
axo: chào.
em: bạn vào quán chơi đi minh nc chút.
axo: thôi mình đang bận để bứa khác mình hẹn.
em: vậy thôi mình vào nhé. làm nhé
xong em đi vào a kia cung đi luôn.
vô tới quầy thì t.a ngồi trên cai ghế cao đặt ở quầy. nhìn em cười tủm tỉm a chả hiểu con mẹ j. phủi phủi đầu phủi mặt koi có dính gi không thì càng cười tươi hơn. thế là em quê đi lại nhéo cái mũi t.a 1 cái rồi dọt lẹ ra đi zong zong coi quán.
tầm 9h thì L đi vào quán 1 mình.
em: trời người đẹp vậy mà đi uống cafe 1 mình ah. thế này thì sang nay nhân viên anh làm mệt nghỉ vì khách tăng đột biến qua.
L: cái miệng a lúc nào cúng thế thì hỏi sao.
em: sao là sao. vụ gi vậy.
L: đã thế còn khờ khờ hỏi đứa nào chịu nổi.
em: hề hề em mà chịu ko nổi thì ai. uống j anh vô order cho.
xong xuôi em vô quầy order rôi order luôn cho t.a ly nước cam. rồi kêu t.a ra ngồi chơi với L em thì ngồi quầy cho. tới trưa em nói với t.a 1 câu rồi đi qua bên trường đợi thầy ra đi ăn với ổng.
tầm 11h30 thì có đt rung rung.
t.a: anh ơi em bị đứt tay huhu.
em: trời có sao không hậu đậu quá đi. băng lại đi xíu a về a coi.
t.a: huhu đau.
em: rồi xiu về hun phát hết đâu liền chuyển sang tê tê.
t.a: anh dê hứ ko chơi với anh nữa. đò dê xờm.
em: ờ ko dê ba mẹ buồn. haha.
cùng lúc thầy cũng ra em ra chào thầy rồi 2 thầy trò kiếm cái quán ngồi chém. thầy cũng còn trẻ chỉ tầm 35 đến 40 thôi. ko chính xác. học vên anh về thì phải cũng lấy đc cái bằng tiến sỹ.
2 thầy trò bàn luận về thuyết hỗn loạn và mấy kết quả chạy mô phỏng.
nhin ra bàn bên góc giật mình. lại là L vẫn 1 mình. chắc có j buồn đây. em xin phép thầy qua bên đó 1 tí.
em: người đẹp lại gặp. mà sao lại ngồi 1 mình thế này.
L: ủa a H đi với ai vậy. thì lâu lâu tận hưởng cảm giác 1 minh cũng thú vị mà anh.
em: nhưng mặt em lại khai ra là ko có như vậy. có gì thì nói a nghe với buồn giùm cho chút xíu. chứ a chả biết buồn là gi. số a nó thế đó em.
L: cười ng ta muốn vui a thì muốn buồn.
em: đó cười như thế như thế. ngồi an đi từ giờ đến chiều em có bận j không. rồi ngồi ăn đi. đợi a 1h.
rồi em chở lại bàn với thầy. chém tiếp khoảng nửa tiếng nữa, rồi chở thầy về nhà luôn vì chiều nay thầy ko có tiết.
xong em gọi đt cho t.a
t.a: alo
em: alo chồng nghe nè cưng
t.a: khùng vừa thôi. cưới chưa mà chồng con j.
em: ah mà em nhỏ L có j buồn ah.
t.a: sao a biết.
em: a thấy sáng nó đi ra quán mình 1 mình. rồi giờ a gặp nó đi ăn cung 1 mình nè.
t.a: uk hinh như gia đình nó co chuyện. ba me nó hinh như lục đục gi đó.
em: um. hay a đi chơi với nó xíu nhé koi có chuyện j sẵn cho nó bớt buồn chú lủi thủi 1 mình tội quá.
t.a: um anh đi đi koi nó có gi kể với em với. sang em hỏi nó chỉ ậm ự.
em: thế không ghen ah.
t.a: ai thèm. vớ vẩn là em giết chết.
em: rồi rồi thế nhá. chắc chở nó ra ngoại ô hóng gió phát.
t.a: ùm anh đi cẩn thận nhé.
nói chuyện với t.a xong em phóng xe về nhà ôm cái máy ảnh với dàn len nhét vô cốp xe.
xong phong lại quán khi nãy vô em tính tiền rồi ra bàn L. L vẫn đăm chiêu nhìn xa xăm em tới gần còn không biết.
nè đi đc chưa.
L: Đi đâu.
em: đi không thì bảo. đi nhanh nhanh. rồi em chúp cái giỏ sách với cái áo khoác đi
L: Ê Ê đợi em tính tiền đã.
em: khỏi quán này quán của anh.
L: linh tròn xoe mắt nhìn.
em kệ xạo luôn haha tin thì hơi ngố.
L: đi đâu vậy anh H.
em: ah mấy nay a ngứa tay. ngứa mắt. em nói rảnh a tạm thời bắt cóc em làm người mẫu a chụp hình đi đây đó cho thoải mái hehe.
em: mà em có chuyện buồn ah. đời mà em buồn thì ai chả có.
a không biết a thần kinh hay suy nghĩ của a non nớt chứ a thấy buồn cũng bình thường. chuyện gi cung vậy thôi. sao không chấp nhận nó để sống tốt với chính bản thân mình. ko tự làm mình vui nhỉ. time em sống có bao nhiu đâu. em tính koi 1 ngày em thức bao nhiu tiếng e ngủ bao nhiu tiếng. rồi em sống đc bao nhiu năm. vậy time e tồn tại đích thực là bào nhiu giờ. hehe
xe gửi ở nhà hàng luôn. em đánh xe chạy qua phía cầu phú mỹ. tấp vô nhà ông bác ruột gửi xe. xong hốt luôn chiếc lead của ông bỏ đồ nghề vô cốp cho thoải mái.
chạy ra cầu phú mỹ làm vài bô rồi xuống mấy bãi đất dưới chân cầu. làm vài kiểu. toàn những kiểu độc và là. nhìn là chỉ có cười. L cung cười tươi ko còn thấy buồn gi nữa.
chơi chán 2 ae lai về trả xe xong phóng đi ăn kem. rồi chở L về.
về nhà L cảm ơn rồi kêu vô nhà chơi. em xin khất chào rồi về quán luôn. cung 5h rồi chứ ít gì.
về quán nt báo t.a là đã về quán rủ tối đi chơi không thì nàng rep lại liền ” ok chồng em.” đệt nay mạnh miệng thế.
……………………. em hầu mấy thím ạ ạ ạ ạ ạ ạ