Bạn đang đọc Thế Giới Thứ 2: Chương 79: Stellar Vermiton
Stellar Verminton đã ngồi làm việc trong căn phòng này được năm năm rồi. Từ trước khi Thế giới thứ hai đi vào hoạt động khoảng hai năm, cô ta đã tự tay bố trí căn phòng với vô số cửa sổ màn hình, có thể theo dõi mọi thứ xảy ra trên trời dưới đất của vùng đất ảo này.
Là người nắm quyền của tập đoàn IMI hiện tại, Stellar vẫn luôn luôn rất chăm chỉ, thậm chí cô dành cả thời gian ở thế giới thứ hai để cố gắng làm nốt những công việc mà ở thế giới thực còn chưa hoàn thành, giống như chạy đua với thời gian. Bởi vậy dù vẫn còn rất trẻ, nhưng khí độ và thần thái của cô ta lúc nào cũng giống như một bà cô ba mươi, trái ngược hẳn với cô em gái thanh xuân hoạt bát của mình.
Ấy vậy mà con người chăm chỉ này chưa được hưởng chút đền bù nào xứng đáng cho công sức bỏ ra của mình. Ngày qua ngày, bất kể là ở thế giới thực hay ảo, những chuyện phiền toái vẫn thi nhau kéo đến, giống như muốn nói rằng phụ nữ không thể nào điều hành nổi một con quái vật khổng lồ như IMI. Stellar vẫn nhẫn nại chịu đựng, hi vọng với khả năng của mình, mọi thứ sẽ dần tốt đẹp lên. Chỉ đáng tiếc cuộc đời không như mơ, Thế giới thứ hai được cả thế giới thực thừa nhận, thậm chí lạm dụng đã bắt đầu xuất hiện vô số triệu chứng bất ổn cần phải che đậy và sử lý gấp, đến cả cô em gái ngỗ ngược cũng đã tới thời kỳ nổi loạn.
Giờ thì hay rồi, đến cả căn phòng Stellar tự tay trang trí này, trong vòng một ngày, hết bị đứa em gái kia quậy tung lên rồi chạy mất thì lại có người chạy đến đạp cửa gào thét đòi cô ta lăn ra.
Đính chính lại, là đạp tường chứ không phải đạp cửa. Cánh cửa đã bị Ren làm sập từ nửa ngày trước rồi.
…
Trong một khắc sững sờ, Stellar ngồi ngẩn ngơ ngắn nhìn chân dung của ké vừa thô bạo phá nhà nhà mình, vừa chầm chậm đánh giá.
Đó là một thiếu niên có gương mặt thanh tú như con gái, nhưng cùng đôi lông mày hơi nhướng lên tạo ra một nét nam tính gỡ gạc lại. Đôi mắt màu đen linh động có vẻ rất láu cá, cùng màu với mái tóc mềm mại phủ trước vầng trán, vẫn còn đang bay bay phấp phới vì dư lực của cú xung kích chưa tiêu tán đi hết. Tương phản với mái tóc và đôi mắt là một màu trắng tinh của bộ quần áo cậu ta đang mặc, lúc này vẫn còn rực rỡ hào quang, như minh chứng cho giá trị của một bảo khí. Đáng nói là một bên ống tay của hắn trống không, người này…
Bị khuyết tật sao !?
…
Cứ ngắm mãi như vậy cũng không phải là cách. Stellar thở dài một hơi, chống tay vào mặt bàn đã phủ đầy bụi uyển chuyển đứng dậy, đi tới giữa gian phòng, nói với vẻ đạm mạc:
“Ta đây, có việc gì !?”
…
Người đứng đầu hiện tại của IMI lại chỉ là một cô gái như vậy. Nếu như không dính dáng với Lilith và Thần Tiễn, Hans còn nghĩ đó phải là một ông già lụ khụ chống gậy gần đất xa trời nhưng đôi mắt vẫn còn rất tinh anh và lão luyện mới phải đạo.
Nhưng tất cả những thông tin thu thập được đều chỉ ra, cô gái này chính là người nắm quyền cao nhất ở cả hai thế giới thực lẫn ảo của IMI, đồng thời qua miệng của Tiểu Bạch, Hans cũng biết được người đang chỉ huy cho đám lính thủ thành chống lại Thú Triều cậu ta vất vả gây dựng vô cùng hiệu quả kia, hay người đích thân điều Thần Tiễn đi bắt Lilith về chính là cô ta.
Stellar Verminton, chính là Boss cuối mà Hans cần phải đối mặt, trước khi gặp lại Lilith, giống như bác Mario phải gặp một con rồng lửa mỗi khi được diện kiến công chúa quấn tã lót ở cuối mỗi game vậy. Chỉ tiếc là quanh đây không có cái rìu nào để chặt cầu treo cho cô ta rơi xuống dung nham chết quách đi cho rồi.
Đây là lần đầu tiên Hans thấy một cô gái đẹp như vậy ngoài Lilith, cô ta có một mái tóc vàng óng cùng vài lọn xoăn xoăn ở cuối giống như một quý bà, nước da trắng muốt, đôi môi hồng thuận, cùng đôi mắt dịu xuống, trông có vẻ rất mệt mỏi nhưng vô cùng hấp dẫn. Và nhất là cái cằm, Hans cảm thấy nó lúc nào cũng có xu hướng nhướng lên giống như muốn thay cho chủ nhân biểu thị thân phận ưu việt của mình, một cái cằm kiêu ngạo, có thể dìm chết những tên đàn ông yếu đuối tự kỉ, và đánh động khát vọng chinh phục của đại đa số đấng mày râu trên thế giới.
Cô ta rất cao, dù không đi giày cao gót chỉ sợ cũng không thấp hơn Hans là bao, bước đi từ đôi chân dài ấy lại rất nhẹ nhàng uyển chuyển, kết hợp với ba vòng khe khẽ đưa đẩy hiển lộ đường cong khiến cậu ta muốn phụt máu mũi.
“Cực phẩm, cô gái này thật… cmn, hấp dẫn quá ! So với Lilith Ren chỉ sợ còn muốn hơn vài phần.”
Hans nuốt khan một ngụm nước bọt, thầm mắng mình hạ lưu rồi mới ho khan vài tiếng ổn định tinh thần.
Lúc này Stellar đã đi tới trước mặt cậu, hai người cách nhau khoảng 2m, giữa căn phòng chiếu toàn cảnh chiến trận bên ngoài, và vô số tạp âm của binh khí va chạm cùng những tiếng hò hét, cùng lặng thinh không động sóng gió, bắt đầu ôn tồn nói chuyện.
…
“Ta đây, có việc gì !?”
Hans thoáng ngẩn ra vì lời thoại quá tự nhiên của trùm cuối, nhưng cũng rất nhanh trầm giọng nói:
“Trả lại cho tôi !”
“Cái gì !?” Stellar nghiêng đầu nói.
“Cô gái mà các người bắt đi ấy ! Là bạn gái của tôi đó !”
“Ngươi bị điên hả !? Đó chỉ là một phần mềm nhân tính hóa thôi !”
“Con người cũng chỉ là một chương trình hoạt động với mục tiêu đem về cảm giác thoải mái hay lợi ích cho toàn bộ chuỗi tế bào trong cơ thể thôi.” Hans gằn giọng đáp.
“Tư duy ngu ngốc, tự xem thường giá trị của bản thân và đồng loại ! Không thể thuyết phục được ta ! Không trả !” Stellar cười lạnh nói.
Hans mím môi, lẳng lặng đưa lên lưỡi kiếm Brave Sword, đôi mắt gườm gườm xuống, hạ giọng nói từng chữ:
“Trả… lại… cho… tôi !”
Đối lại, Stellar lúc này đã hết ngỡ ngàng vì mấy sự cố liên tiếp ập đến vừa rồi, chỉ vừa lắc đầu vừa cười nhạt:
“Nằm mơ !”
Giọng nói nhẹ nhàng, nhưng sự cương quyết trong đó Hans dùng đầu gối cũng nghĩ ra được.