Bạn đang đọc Thế Giới Thứ 2: Chương 7: Thế Giới Thực (2)
“Alo, Danny Armstrong xin nghe, chúng tôi nhận chở bất cứ thứ gì…”
“Danny, là tôi… Hans đây.”
“Ồ, chàng trai, lâu lắm không gặp, cậu vẫn khỏe chứ !? Haha…”
“Lâu lắm của anh là ba ngày trước ấy hả !? Tôi khỏe, ít nhất thì tôi ở thế giới này vẫn luôn khỏe mạnh.”
“Thế giới này !? Hans, cậu luôn nói chuyện như thể mình đến từ thế giới khác ấy !? Thế giới thứ hai tuy hay, nhưng đây mới là nơi chúng ta thực sự sống, đừng bao giờ lầm lẫn…”
“Tôi tìm được rồi.”
“Hả… ớ… tìm được cái gì cơ !?”
“Răng nanh của vua sư tử hai đầu, bao giờ anh có thể dùng nó làm thanh kiếm cho tôi như đã hứa đây !?”
“Tìm được !? Thật !? Ôi chúa tôi… Hans, nói tôi nghe, làm thế nào cậu làm được !? Không, không quan trọng, cậu có thể bán lại cho tôi cái map dẫn đến chỗ đó được không !? Lạy chúa… item cấp SS quý hiếm vô cùng, hình như chỉ có trong truyền thuyết ấy chứ… bán lại đi, bán cho tôi nhé…”
“Tôi cho anh luôn cũng được. Nhưng ích gì !? Mỗi lần đụng độ con người, vua sư tử sẽ đổi chỗ ở của nó, làm gì có chỗ ở cố định. Nói chung là anh có định làm không đây !? Hay để tôi tìm một thợ rèn khác !?”
“Có có… tôi làm chứ !! Lạy chúa, Hans, nếu như có thể đăng nhập thế giới thứ hai vào ban ngày, ngay bây giờ, tôi thề tôi sẽ bỏ việc, đấm một cú vào mặt lão sếp của tôi, sau đó cho lão mấy ngày lương cùi bắp kia, tôi…”
“Được rồi, vậy ba ngày nữa gặp ở Midgar, tôi cúp đây.”
“Ơ, khoan đã, này này…ê..”
Cúp máy điện thoại, Hans ray ray lỗ tai của mình, Danny là một thợ rèn cậu ta quen được ở thủ đô Midgar ở thế giới thứ hai, ở thế giới thực thì là nhân viên giao hàng của một công ty nào đó. Hai nghề nghiệp chẳng liên quan, nhưng đó mới là điểm làm thế giới thứ hai trở nên hấp dẫn.
Bạn có thể sống một cuộc đời khác, vui vẻ, theo ý thích của mình.
Hans còn biết có một thầy giáo mặt lạnh như tiền ở trường, nhưng khi tham gia thế giới thứ hai lại thành một play boy khét tiếng các sòng bài và các câu lạc bộ đêm. Chẳng ai quản, sống ở thế giới thứ hai không phức tạp như thế giới thực này, có quá nhiều gò bó. Nơi đâu cũng có camera an ninh, cùng robot giữ vệ sinh và trật tự công cộng.
Ngồi vào bàn học, bắt đầu làm bài tập về nhà như bao học sinh cấp ba tiêu chuẩn khác, Hans vẫn còn thấy bên tai mình có chút nhức. Có lẽ do Danny đóng vai thợ rèn đã ba năm nay, cổ họng anh ta lúc nào cũng phát ra sóng siêu âm tra tấn màng nhĩ của bất cứ ai vô phúc nghe được mỗi khi anh lải nhải. Một thợ rèn lắm chuyện, lại thích lên giọng dạy mấy bài đạo đức tiêu chuẩn, dù vậy tính cách hào sảng của anh ta vẫn hấp dẫn được nhiều khách hàng, kể cả loại player độc lập độc hành như Hans.
Từ khi gặp được tiểu tinh linh Lilith, Hans cắt đứt hết liên lạc với những người quen cũ của mình, điên cuồng mạo hiểm luyện cấp, cho đến bây giờ đã vượt xa bọn họ, có ngẫu hứng ra ngoài đánh quái cũng chẳng còn gặp một gương mặt quen thuộc nào nữa.
Bỏ hết lại đồng bọn cũng không làm Hans gặp khó khăn hơn trong việc luyện cấp, Lilith dường như biết hết mọi ngóc ngách trong thế giới thứ hai, những nơi nào có quái vật yếu, nhưng cho nhiều điểm kinh nghiệm, những map bí ẩn mà chưa có player nào khám phá ra. Hay chỉ đơn thuần là những vùng có cảnh sắc tuyệt đẹp cho Hans đến đó ngủ trưa, dưới nắng và tiếng chim hót. Nói chung, nhờ có Lilith, thế giới thứ hai như mở rộng ra cho Hans một vùng đất mới, với cảnh sắc muôn màu, cuộc đời phiêu lưu độc hành, những mối quan hệ mới, những kỹ năng, bảo vật mà thế giới thực khó có thể thấy được. Với IMI’s gear, Hans có thể đi khắp thế giới thứ hai rộng lớn vô cùng và càng lúc càng yêu thích nó.
Gác lại cơn tự sướng mông lung, Hans chăm chỉ làm tiếp bài tập về nhà của mình. Danny nói cũng có phần đúng, dù sao vẫn phải học hành, kiếm việc gì đó mà làm, mới có thể nuôi được cơ thể này để có thể tiếp tục sống trong thế giới thứ hai.
…
“Không tìm ra được à !?” Stellar vẻ mặt mệt mỏi nói. Đống giấy tờ trên bàn cứ chất đống mỗi ngày khiến cô muốn điên đầu. Thế giới thứ hai cung cấp cho tập đoàn IMI nguồn tài lực và lượng thông tin tình báo vô cùng lớn, nhưng những thông tin thu được, trải qua vô số chuyên viên xử lý, đưa ra kết luận ngắn gọn nhất đến chỗ cô vẫn nhiều ghê người. Nếu không phải có thể lực cực tốt, Stellar đôi lúc hoài nghi mình có thể bệnh chết vì mớ văn kiện này không.
“Vẫn chưa, thưa cô, nhưng chúng tôi đã giăng quân đội bao vây mọi lối trở về thị trấn bắt đầu từ khu rừng. Chỉ cần hắn quay trở lại, chắc chắn sẽ bắt được.” Người trung niên mặc bộ áo giáp màu đen trong quán rượu, hôm nay đã trở lại bộ vest quen thuộc, kính cẩn nói.
“Không cần giải thích, đi làm việc đi, tôi chỉ cần kết quả.” Stellar tháo kính, dụi dụi đôi mắt, duỗi lưng ra sau một cái, để lộ ra thân hình tuyệt mỹ. Nhưng người đàn ông trung niên không dám nhìn chút nào, cẩn trọng gật đầu, sau đó đi ra ngoài, nhẹ nhàng khép cửa.
Căn phòng rộng lớn xa hoa, lại chỉ còn mình cô gái trơ trọi đơn độc, với những tiếng lật giấy xột xoạt.