Bạn đang đọc Thế Giới Thứ 2: Chương 54: Tập Kết Và Hành Quân
Công thành chiến là sự kiện một tháng mới tới một lần, bất cứ game chiến đấu cộng đồng nào cũng đều phải có event này để khuyến khích game thủ chơi game. Thế giới thứ hai cũng không ngoại lệ.
Bối cảnh trò chơi này giống thời thế kỉ 15 – 16, lúc phương Đông vẫn còn áo vải thùng thình, phương tây mặc đồ phồng tôm. Khác biệt một điều là có thêm hệ thống ma pháp, các loại siêu thú và mấy chức nghiệp chiến đấu chỉ có trong tưởng tượng ở thế giới thực thôi.
Thời kỳ này người ta vẫn còn dùng chế độ thành lũy để bảo vệ khu vực dân sinh sống bên trong, bởi vậy, cứ mỗi một bản đồ lại có vài tòa thành lớn nhỏ không đồng đều, do người chơi làm chủ.
Thực ra lúc đầu nó thuộc về các NPC của tập đoàn IMI, nhưng từ khi chế độ công thành chiến được unlock, những NPC này bị quần hùng đàn áp dữ dội, đa phần đều chết không kịp ngáp cả. Dĩ nhiên, loài người thông minh nhất, dã tâm nhất – trở thành chủ nhân mới của các tòa thành.
Cũng vì cái thông minh với dã tâm này, mỗi khi các đợt công thành chiến mở ra, tường thành luôn là những nạn nhân xấu số phải hứng chịu vô số đợt công kích từ những kẻ muốn đá thành chủ hiện tại xuống, ngồi lên cái ghế đó. Dù rằng biết chắc tháng sau cũng sẽ đến lượt mình đóng vai mãnh hổ nan địch quần hồ.
Các thành cứ đổi chủ liên tục, kỷ lục làm thành chủ lâu nhất mới được có sáu tháng. Duy chỉ có một tòa thành sừng sững bất bại bấy lâu, người điều hành vẫn là các NPC thuộc tập đoàn IMI, chưa từng bị công kích bao giờ.
Nó là trung tâm – tổng bộ của IMI tại thế giới thứ hai, trường sinh thành.
…
Cách trường sinh thành sáng chói rực rỡ 10km. Hans và lãnh đạo các thế lực một lần nữa hội họp và điểm danh.
Những người ngồi dự hội nghị ngày hôm đó chỉ tới một nửa. Dẫu sao không phải ai cũng có hứng thú tranh cướp, nhất là lại tranh cướp với người của IMI.
Hans cũng không sợ bọn họ đi mật báo gì đó. Đại thế đã thành, nếu IMI ra tay trước diệt một vài thế lực, trái lại sẽ thành cái cớ ọi người chỉ trích, cuộc chiến sẽ càng nổ ra sớm hơn, người tham dự vì phẫn nộ và nhân cơ hội cháy nhà hôi của cũng sẽ nhiều hơn, được thế thì càng tốt.
Một nửa không đi, nhưng không ngờ lại có rất nhiều gương mặt mới. Tin đồn mấy ông to bà lớn muốn đối đầu với game master đã kích thích không ít thanh niên trẻ trâu mộ danh tìm đến hoặc một số kẻ thấy được cơ hội đầu cơ trục lợi. Đoàn người một đường tiến tới như cầu tuyến lăn dốc, càng lúc càng bành trướng.
Đến khi cách thành hòang kim 1km thì đã có tới cả vạn người nối đuôi nhau mà đi. Tất cả cùng bừng bừng khí thế, giống như bò tót thấy vải đỏ, chỉ hận không mau chóng tới cái thành to lớn đó đánh 1 trận rồi về chia của.
Đủ loại hình dị nhân thi nhau xuất hiện, có người ăn mặc kiểu thời Hùng Vương và Chử đồng Tử, có người áo vải chùm kín toàn thân, nổi bật hơn thì có cả xác ướp di dộng, dây băng quấn quanh người, phất phơ tà dị, chỉ tội hay bay lung tung và bị người khác dẫm phải. Mỗi lúc như vậy, tên xác ướp này giật khựng, đi cà nhắc cà nhắc, rất có phong phạm của xác sống.
Sủng vật thi nhau được triệu hồi. Không phải chỉ có các thuần thú sư mới có sủng vật, các chức nghiệp khác dù khó khăn vẫn có gắng tăng một skill luyện thú và dồn tiền mua một capsule – không gian chứa sủng riêng. Dù sao đây cũng là một lực lượng rất tốt để trợ chiến và làm vật cưỡi. Những con này thì muôn hình vạn trạng, từ voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao đến giọt sữa Izzi cũng có, bay lượn trêu đùa nhau loạn xạ trên khắp đội hình, lắm khi tìm được phối ngẫu, không ngần ngại xin chủ nhân cho phép khởi linh (lai giống) luôn. Hai vị chủ nhân dĩ nhiên mừng quýnh, trong vô vàn người lại gặp được kẻ có sủng vật đặc biệt giống mình, tất nhiên là vui vẻ tác hợp.
Lực lượng đối không cũng có, đa số là các ma pháp sư thuộc phong hệ lơ lửng trên trời, thay phiên nhau cùng thi triển một kết giới phong áp, giúp các pháp sư thể chất yếu ớt khác cũng có thể trôi nổi. Khổ nỗi kết giới này là bất di bất dịch, nhưng con người luôn có cách, sáng tạo thì đâu đâu cũng thấy. Mỗi ma pháp sư phong hệ làm mắt trận tự buộc ngang thắt lưng mỉnh một đoạn dây cáp thật chắc, sau đó buộc vào một con tê giác bốn mắt ở dưới đất, tự thả mình lơ lửng như thả diều, để chúng nó kéo đi.
Loài tê giác này di chuyển không quá nhanh, nhưng cực kỳ ổn định, bắt chúng di chuyển đều nhịp cũng không khó. Và vì vậy, cái trận pháp làm các pháp sư lơ lửng kia cũng được kéo đi chầm chậm theo.
Đội hình cực kỳ xa hoa, nhưng lộn xộn. Dù sao các player cũng không phải lính thật sự, đòi hỏi họ phải di chuyển theo hàng thẳng, mỗi người cách nhau một sải tay thì đúng là hơi quá.
Giữa đội hình, Hans ngồi khoanh chân trên lưng một con đại bàng lớn, lưng đeo đại kiếm, tay áo cụt phất phơ, thực sự cũng có phong phạm của thần điêu đại hiệp.
Khí thế hừng hực, tràng cảnh hoa lệ do vô số những ánh sáng lung linh từ các bảo khí, siêu thú mang lại, đắm chìm trong không gian ấy, tự thân trải nghiệm, đột nhiên có cảm giác mọi ràng buộc khó chịu từ xã hội thực tế đều bay biến.
Còn lại chỉ là nhiệt huyết tuổi trẻ mà thôi.