Đọc truyện Thế Giới Huyền Huyễn – Chương 103: Quỷ Thánh
Binh lính thủ thành sắc mặt ngưng trọng, nhìn biển người quái thú Bạch! Bạch! Bạch! Lùi xuống.
Bọn họ đóng giữ đế đô bao nhiêu lâu nay, tràng cảnh quái vật nào chưa từng trải nghiệm qua. Vài trăm năm trước chiến tranh bất quá đánh trận số lượng mới đến 100 vạn người, chỉ riêng lần này, thật sự là to lớn trận thế, quái vật đã lên đến ngàn vạn con số, khó có thể hình dung. Đặc biệt là lũ quái vật này, hình dạng đen ngòm, vuốt chảo đầy tay, nhìn không ra chủng loại, đứng thẳng như gấu, chạy tựa như báo, cứ như từ trống rỗng chui ra một dạng tạo vật.
Nhi nhít một biển quái thú, không một con nào là yếu cả, thấp nhất là Võ Tướng mà cao nhất thì là Võ Hoàng đỉnh phong, phải biết số lượng Võ Tướng trên đại lục không nhiều như đàn yêu vật này, một đoàn yêu vật này cũng đủ để lật lên thế cục, đứng ở đại lục cũng là trung tầng cấp bậc, bằng 2 đại quốc binh sĩ cộng lại, quá kinh rồi. Võ giả đại lục, lấy số lượng Võ Tướng, Võ Hoàng là thật sự có hạn, đào tới một đám nhi nhít quái vật thế này, thủ bút phía sau có bao nhiêu khủng bố.
Bọn này thủ vệ đứng trên tường thành không một chút do dự, lập tức quyền chưởng đánh ra, công pháp, võ kỹ, pháp bảo, tuyệt chiêu ầm ầm rơi xuống, mưu đồ đẩy lùi đám quái thú, bất quá bọn họ không thành công, quyền chưởng đánh vào đám yêu vật tiêu diệt vài ngàn con là quá nhỏ, lòng đã có ý muốn lui.
Tên tướng quân nhìn vào tình hình trước mắt, thấp thỏm ngước lên hỏi: “Đế Thiên đại nhân, chúng ta phải làm sao bây giờ.”
Vị tướng quân giọng nói hạ thấp, kể cả trong tình hình này hắn không đổi sắc. Đùa gì, Võ Tôn tại trận, hơn nữa còn có Võ Đế cường giả áp trận, ngàn vạn yêu vật muốn thảm.
Tại trong vòng bảo hộ quân lính vây quanh, Đế Thiên không có trả lời, gần như là bơ tên tướng lĩnh. Sắc mặt hắn cực kỳ ngưng trọng, so với quân lính còn muốn thêm mấy phần. Có thể tạo ra nhiều yêu vật như vậy, kẻ địch không hề đơn giản, dám tấn công Đế Thành thì không thể không có chuẩn bị từ trước.
“Lão Tổ, thỉnh ngài ra tay.” Đế Thiên nhìn về trên cao đế thành, một lão giả đang tại trôi nổi giữa hư không, khí tức như có như không, để người mạc danh sợ hãi.
Lão Tổ Tổ Tông Đế Long Quốc, Khai Quốc Người, Đế Long.
Đế Long lại không có ra tay theo ý Đế Thiên Hoàng Đế chút nào, để ý vào lớp xương khói phía sau đám quái vật, hắn có cảm giác nguy hiểm ập tới, tim đập nhanh thình thịch, như có cảm giác khủng bố tồn tại nào đó đang theo dõi hắn, Vì Vậy, hắn không ra tay.
“Rống!”
Đột nhiên, kèm theo một tiếng khổng lồ thú hống, thú triều yêu vật màu đen như bị một cái gì đó quỷ mị tác động tới, chớp nhoáng dịch ra hàng trăm km đại địa. Hư ảo trong dải sương mù bao phủ, binh lính nhìn tới một cái hình bóng run rẩy, từ từ xuất hiện. Một tiếng thú rống vang lên, lệnh tất cả mọi người đều vì vậy mà quỳ xuống, thần sắc sợ hãi.
“Sao, sao có thể mạnh như vậy được, đây rốt cuộc loại quái vật nào?. Ta chưa từng nhìn qua.”
“Lớn quá, lớn quá, nó sao có khả năng lớn như vậy. Đúng rồi, Lão Tổ Tông….”
Bóng đen to lớn tách ra, thân hình khổng lồ xuyên thấu tầng mây, ít nhất có hơn 3000m chiều cao, chạm đến tầng khí quyển bên ngoài, thân thể khổng lồ giống như một tòa pháo đài di động trên đám mây, có thể nhìn thấy khuôn mặt quái vật trải rộng trăm mét đại địa, tròng mắt hoàn toàn màu trắng với hàm răng nanh đen xì, vài cây xương trắng khổng lồ cuốn lấy khuôn mặt.
“Không thể nào,….Võ Thánh, Võ Thánh Cảnh,…..Thiên Đạo sẽ không thể nào chấp nhận chuyện này, Võ Thánh tồn tại là chấm kỵ…. Thiên Địa sao có đủ linh khí để sinh ra….. Ân, có chút quen mắt.” Đế Long Lão Tổ đứng trên không trung nháy mắt ngây người, ở miệng hắn nói ra câu này không che dấu được nghi ngờ, yêu vậy này giống ảnh con gì đó hắn xem trong sách cổ, tên Quỷ Thánh đi.
Cùng thời gian, Đế Thiên nửa quỳ nửa đứng ở trên ngai vàng chốc lát đều ngây người, miệng không nhịn được gằn từng chữ: “Không thể nào.”
Chớp mắt, hắn nhớ ra điều gì, thời khắc sinh tử luôn có nhớ ra chuyện, vội vàng hô to: “Đại trận, mau mở ra.”
Rống!
Ầm!
Trước mắt, hắn nói gần như kịp, cự thú toàn thân đâm xuống. Chạy như điên chính diện đụng vào cực dày tường thành, ở một đụng phía dưới xung kích, tường thành cao lớn làm bằng đá giống như thạch đồng dạng bị đụng vỡ một mảng, đá vụn văng tung tóe, móng vuốt to lớn vung vẩy ở giữa đã là đâm xuyên đi vào, kiến trúc tàn phiến văng tứ phía, va chạm sinh ra bụi đất dâng lên một đạo cột khói, binh lính trước mặt nó bị trấn nát bét, chết nhìn không ra dạng người.
Cả dải tường thành phá hủy, binh lính chết vài trăm người, đáng tiếc là đòn tấn công của nó không có đột phá được phòng ngự đại trận, long văn ánh sáng chặn lại tấn công của nó rạn vỡ cũng đang dần dần hồi phục, nhích thêm tý nữa cự vuốt chắc liền toàn diệt đột phá phòng ngự.
Đế Thiên Thở phào một hơi, nhẹ nhõm: “May mà đại trận còn dùng được, nếu không lần này ta không xong.”
Đế Long đại trận như 1 tấm át phòng ngự của Đế Thiên, hắn tin tưởng, năng lượng của cả một tòa thành cộng hưởng có thể ngăn chặn con quái vật kia. Phi Dương lúc trước có thể một mình diệt quốc là phá từ trong ra ngoài, nhân lúc người không chuẩn bị, hơn nữa đám lão tổ của Thiên Xu đang bế quan nên không kịp kích hoạt trận pháp cản hắn ở bên ngoài thôi.
Cứ như vậy một đòn bị chặn lại, yêu vật lần nữa rống giận cực kỳ, có thể thấy sự tức giận của nó đan xen lẫn phẫn nộ ý chí âm thanh của nó, đại trận có vẻ như khiến nó cảm giác không vui cho lắm.
Kết quả cũng đúng là như vậy.
Ầm!
Khói bụi tung bay, tiếng tan vỡ không gian hóa thành to lớn trùng kích, không gian đều bị cái này thanh âm to lớn chấn động ra đổ vỡ, hắc động cắn nuốt xuất hiện, cái này cao 3 ngàn mét yêu vật cự quái gào thét đập ra, tựa hồ lần này hắn sử dụng lực lượng so với đòn đầu tiên lớn, lực phá hoại đã vượt qua 20 tòa tiểu thế giới chi cầu hợp lại.
“Mẹ nó cường như vậy.” Đế Long trên trời không nhịn được chửi một câu, Yêu Vật đã đâm tới.
Ầm ầm ầm
Cờ rắc!
Bị cái này yêu vật đụng trúng, tường thành lập tức vỡ nát, cả một dải tường đá sụp xuống, hàng ngàn binh lính chết trận, dữ dội đung đưa bên trong,chớp mắt một cái công phu, đại trận lập tức xuất hiện liên hoàn vết nứt. Có câu mai rùa cứng mấy rồi cũng vỡ quả không sai, lấy đại trận hộ pháp căn bản không giữ chân được yêu vật quá lâu. Đám yêu vật nhỏ con cũng lợi dụng cơ hội liên tục công kích đại trận, tính huống lâm vào khó khăn.
Ầm! Ầm!
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Binh lính tường thành còn sót lại trong thời khắc này cảm nhận tuyệt vọng, từng tiếng đập kéo đến một mảnh sợ hãi, tinh thế cho bọn họ cảm giác tử vong uy hiếp. Còn lại Đế Long Lão Tổ ngưng trọng ở lại duy trì đại trận, Võ Thánh quá mạnh, hắn không phải đối thủ, Đế Thiên ở sau cùng cầm thạch truyền âm điên cuồng hò hét: “Dương Tiểu Hữu, ngươi mau tới a.”