Đọc truyện Thầy Trò Or Anh Em – Chương 11: Mê
CV + Edit: Ý Ý
” Lý Xa Xa, cậu có cảm thấy hôm nay thầy giáo Tiêu đến trường đặc biệt có tinh thần không?”
” Có sao?” Anh trai thối!.
” May mà thầy ấy đi đường cẩn thận, nếu không thiếu chút nữa đã bị cậu vươn chân ra ngáng làm cho ngã rồi.”
Đúng thế, thiếu chút nữa là thành công rồi, thật sự là đáng tiếc đáng tiếc. Lý Xa Xa không để ý tới Ngô Nguyệt Hồng làm bộ dáng may mắn, cô ấy đang suy nghĩ gì, tuy rằng Lý Xa Xa không thể đáp lại, nhưng cũng vô cùng thắc mắc..
Tiêu Văn Nhưng như vậy, tại sao lại có người thích a~~~.
” Thầy ấy làm sao chứ?” Lý Xa Xa tự nhận mình là người bình thường, không hề có hứng thú đối với người “nổi tiếng”.
” Không biết thầy giáo Tiêu gần đây gặp chuyện gì tốt, rất có thể là đã có người yêu.” Ngô Nguyệt Hồng thì thầm.
” Yên tâm, làm sao có thể!” Lý Xa Xa khoát tay, chịu không nổi suy nghĩ của Ngô Nguyệt Hồng, tâm nghĩ “Dù thế nào đi nữa hắn chắc chắn sẽ không hỏi mình về cái vụ bạo lực này đâu, hắn cũng chứng kiến lá gan của mình nhỏ thế nào mà.”
” Vậy, chẳng lẽ là gần đây thầy giáo Tiêu đang tìm người yêu?” Tin tốt lành đây rồi!.
” Cái gì mà tìm người yêu? Nói thẳng ra, thầy ấy bây giờ mới chỉ tiến vào thời kì phát tình* mà thôi.” Nói như vậy là còn dễ nghe đấy, “Chỉ có thể là vậy”
( Phát tình*: nguyên văn là động dục)
Đàn ông phát tình, hình như cũng giống như tâm trạng hiện nay của tên anh trai thối kia.
” Thật sao!” Ngô Nguyệt Hồng nhẩm tính, nhất định vào tiết của thầy giáo Tiêu phải ngoan ngoãn nghe giảng, tích cực giơ tay phát biểu, tranh thủ biểu hiện cơ hội!
Aizzz…. Nói chuyện với Ngô Nguyệt Hồng thật sự là một chút hiệu quả cũng không có. Lý Xa Xa không còn tâm trí đâu để ý đến Ngô Nguyệt Hồng nữa, trong lòng lại tự nhủ “Không được, mình không thể cứ chờ đợi như vậy, còn không bằng đánh đòn phủ đầu, đi tìm hiểu thông tin; biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.”
Hỏi thăm tin tức, người có ích nhất, đương nhiên là Lâm Mẫn Quân a~~
Tuy rằng quá trình thống khổ, chính là kết quả hữu dụng là được..
” Cậu muốn hỏi mình chuyện gì vậy?”
Khó khi nào thấy được Lâm Mẫn Quân sắc mặt vàng vọt như vậy..
” Đúng vậy, mình cũng không hẳn là có chuyện gì, nhưng mà nếu biết một chút, mình mới có thể yên tâm hơn.” Kỳ thật không có gì, chính là danh tiếng của người nào đó quá kém, khiến Lý Xa Xa không tìm hiểu được gì.
Chỉ là khủng hoảng nho nhỏ mà thôi..
” Ừ, hẳn là không có việc gì a.”
” Mình cũng nghĩ vậy. Đúng rồi… à… ừm… mình quên mất không hỏi cậu, Trịnh Diệp kia rốt cuộc là ai vậy?” Đừng là cái gì sát thủ giết người, đánh nhau rồi đánh nhau, hay là bang phái đấu tranh linh tinh nha.
” Có thể là sát thủ giết người, đánh nhau rồi đánh nhau, hay là bang phái đấu tranh linh tinh gì đó, dù sao đó cũng là người mà cả sơ cấp, trung cấp đều kiêng kị nhắc đến, cho nên mình cũng không biết.” Không phải mọi người đều nghĩ hắn như vậy sao?.
Lý Xa Xa ngất ~~
” Aizz… đây là điều mà mọi người vẫn nghĩ đó.” Tuy rằng không biết có đúng sự thật hay không. Hay là một truyền mười, mười truyền trăm, càng ngày càng khoa trương, xem ra sẽ không có ai nói cho cô biết được chính xác rốt cục là có chuyện gì xảy ra..
” Đúng rồi, mình nhớ lần trước cậu nói, lớp bọn hắn có hai lão đại, còn có một người là bạn Trịnh Diệp, chắc cũng có nhiều lời đồn đại về hắn phải không? ”.
” Ừ”
” Hắn là dạng người thế nào? Có cảm giác bị áp bức giống Trịnh Diệp không?”
“Cậu chưa thấy qua hắn sao?”.
” Cậu hỏi vô nghĩa vậy?” Đương nhiên là chưa thấy qua thì mới hỏi nha.
” Hắn……” Lâm Mẫn Quân đang muốn nói lại thôi. Chết tiệt, từ khi nào thì Lâm Mẫn Quân nói chuyện giống như bị táo bón vậy chứ.
” Hắn thế nào? Có gì đặc biệt?” Là trên mặt có vết đao chém sao?.
” Hắn tên là Tống Vũ Phạm, thật sự hắn rất tuấn tú, chính là hắn……” Xem ra Lâm Mẫn Quân thật sự không thể nói nên lời, bởi vì mặt cô đều đỏ lên, ” Dù sao cậu vừa nhìn thấy hắn là biết, ừm, không người nào dám nói ra đâu.”
Cái quái gì vậy? Ngượng ngùng gì chứ? Bất quá có một điều Lý Xa Xa rất chắc chắn, bọn hắn đúng là một bọn quái dị, đây mới là vấn đề lớn.
” Quên đi, mặc kệ cái tên ‘tặng cá cơm’* kia, chỉ vì hắn thôi mà cậu nỡ làm lòng hiếu kì của mình từ không rõ cảm giác trở thành lên đến đỉnh điểm.” Con gái đúng là con gái..
( Tống Vũ Phạm* đọc gần giống với Tống Ngư Phạn = Tặng cá cơm)
Lý Xa Xa nhìn qua Lâm Mẫn Quân, thấy cô nàng có điểm chột dạ, biểu cảm của cô bạn vô cùng khả nghi nha.
” Không thể nào, sao cậu lại biết hắn đến tìm mình có việc gì?” Làm sao có thể? Lâm Mẫn Quân ngơ ngác hỏi Lý Xa Xa.
” Đương nhiên mình không biết.” Lý Xa Xa rất nhanh phủ nhận nhưng trong lòng lại nghi hoặc một đống.
” Lâm Mẫn Quân!”
Có tiếng gọi vang lên, ” Vào học thôi, mình trở về lớp học đây.”
Nhìn cô ấy vui vẻ không kìa. Không nghĩ tới trừ bỏ lanh mồm lanh miệng ra, Lâm Mẫn Quân còn có bộ mặt khác đáng yêu như thế..
” Anh…… sao anh lại đến tìm tôi?” = 口 =
Không phải Lý Xa muốn tới nơi này mà là cô bị bắt phải tới..
Trịnh Diệp cười cười, ” Làm sao vậy, xúc động quá à?”
” Đương nhiên…… không phải.” Lý Xa Xa lắc đầu, “Tôi nghĩ anh sẽ hung bạo đến tìm tôi giống như kiểu đưa ‘thư quyết đấu’ đến chẳng hạn, hoặc là sẽ cường hãn xông vào lớp lôi tôi ra ngoài trước mặt các thầy cô giáo chứ.” Mà không phải ở lúc nghỉ trưa, thực ôn hòa gọi cô đi ra ngoài một chút.
Thư quyết đấu, ha ha ha. Theo như quan niệm của cô ấy, muốn mất hết thể diện bị mời ra ngoài như vậy, thông thường đều không phải là những nữ diễn viên chính bị người khác hung hăng đánh đập một phen sao. Mà hắn hôm nay tới tìm cô không phải là để giải quyết bạo lực nên đương nhiên không thể làm như vậy rồi.
” Ừ, anh thuộc kiểu người thời đại mới, không thưởng thức được cách hành xử truyền thống như vậy.” Trịnh Diệp dừng lại một lúc, ” Bất quá em thật sự rất thú vị, hơn nữa, em không sợ anh.”
” Đầu tiên, không phải tôi không sợ mà là tôi sợ muốn chết luôn, chính là hiện tại một chút tôi cũng không còn sợ nữa.” Tuy rằng bây giờ là thời gian tự học giữa trưa, không có mấy người ở trên hành lang..
” Vì cái gì?” Trịnh Diệp tò mò..
” Cái kia……” Lý Xa Xa đánh bạo kéo hắn lại đây một chút, ” Anh có thấy chỗ kia không, chính là đối diện Giáo Học Lâu tầng ba đó……”
” Cái gì vậy?” Có cần dùng đến kính viễn vọng hay không a?
” Ở chỗ đó, trên cửa sổ thứ ba trong văn phòng có một ánh mắt phản quang chiếu đến đây, có một bóng đen sẫm đang ẩn núp tại nơi đó……”
” Bóng đen sẫm gì?” Như thế nào lại giống quỷ vậy? Trịnh Diệp bắt đầu nghi ngờ có phải hắn đang nói chuyện với kẻ điên hay không.
” Anh nhìn kỹ a, ở đó có bóng người mặc áo trắng đang rình coi tôi và anh.” Ha ha, nhìn kĩ đi, để xem ngươi trốn được đi đâu..
” Rình coi anh và em làm gì?” Không phải cô bị điên, cô chính là đang có ý tứ xấu xa. Trịnh Diệp từ khi sinh ra tới nay lần đầu phát giác có người không sợ hắn, ngược lại còn có tố chất thần kinh rất khỏe..
” Ừm……” Đương nhiên là xem bộ dạng sợ chết khiếp của tôi chứ sao!.
Bất quá không thể nói trắng ra như vậy với hắn, nếu không lại phải giải thích nhiều thêm, ” Là như vậy, là thầy giáo Tiêu, thầy chủ nhiệm của tôi, thầy ấy lo lắng cho tôi, sợ anh sẽ làm chuyện gì xấu với tôi nên đứng bên đó dõi theo bảo vệ tôi.”
” Vì vậy, ” Lý Xa Xa quay đầu lại nói với Trịnh Diệp, ” Tôi tuyệt đối sẽ không sợ, bởi vì, đó là thầy giáo của tôi, thầy ấy sẽ không đứng yên nhìn tôi bị ăn hiếp.”
Trịnh Diệp như thế nào cảm thấy được Tiêu Văn Nhưng này cũng có thói quen xấu muốn rình rập người khác như vậy? Hắn rõ ràng biết mình tìm Lý Xa Xa có chuyện gì. Mặc kệ hắn, ” Anh tìm em, cũng không phải cần phát sinh bạo lực gì.” Trịnh Diệp chần chờ một chút..
“Tôi đề nghị anh nói chuyện nhanh lên, hôm nay tôi chịu đủ cái kiểu ‘muốn nói lại thôi’ giống như con rùa rụt đầu đấy rồi.” Có người làm chỗ dựa, Lý Xa Xa cũng bớt sợ hơn, dù sao thì dường như là Trịnh Diệp có việc gì đó nhờ vả cô thì phải.
Trịnh Diệp chỉ lẳng lặng đưa cho Lý Xa Xa đồ vật gì đó để cô nhìn xem..
Lý Xa Xa kỳ quái nhận lấy, càng xem càng toát mồ hôi, càng xem càng muốn ngất xỉu, “Anh…… anh làm sao có thể lợi hại như vậy a?”
Tiểu nữ tử bội phục sát đất..