Thầy Phong Thủy

Chương 390: Đột Nhiên Tôi Cảm Thấy Hoảng Hốt


Đọc truyện Thầy Phong Thủy – Chương 390: Đột Nhiên Tôi Cảm Thấy Hoảng Hốt


Ánh mắt của tượng người gỗ liễu lúc giận dữ trông càng âm hiểm hơn.

Tôi cũng nhanh chóng nhận ra được sự giận dữ của tượng người gỗ liễu.

Bốn con rắn đang quấn quanh tay chân tôi cũng cuốn lấy tay chân tôi càng ngày càng chặt và mạnh.

Cơ thể tôi như sắp bị xé rách ra, vốn dĩ tôi đã bị thương giờ lại bị cơn đau thấu trời này hành hạ nên đau đến nỗi chỉ hận một nỗi mình không thể ngất luôn đi.

“Ranh con, cho cậu thêm một cơ hội suy nghĩ cho cẩn thận! Tôi muốn cướp thân xác cậu thì dễ lắm nên đừng có rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!”
Tượng người gỗ liễu càng ngày càng làm tới, đến cả cái mắt quỷ sau lưng tôi cũng bắt đầu quấy nhiễu, không ngừng nhả ra sát khí tấn công dương khí ở đan điền của tôi.

Nhất thời, toàn thân tôi từ trong gia ngoài không có chỗ nào không đau đớn.


Nếu là trước đây, có lẽ tôi đã không chịu nổi mà đầu hàng rồi.

Nhưng giờ tôi đã kinh qua nhiều chuyện, cả cơ thể và tinh thần tôi đều đã trải qua quá nhiều thử thách, bao lần đau đớn sống không bằng chết nên tôi dần trở nên mạnh mẽ hơn.

Cho nên trước cơn đau này tôi chỉ cắn chặt răng mà chịu đựng.

Có điều tôi đã nhận ra một điều quan trọng từ lời nói của tượng người gỗ liễu.

Đó chính là ông ta không có cách nào cướp thân xác của tôi.

Nếu có thể làm vậy thì ông ta còn phí lời với tôi như vậy làm gì? Thậm chí còn đem tới đây mấy con rắn lửa này.

Điều đó cũng chứng minh người đang cần lo lắng là ông ta chứ không phải tôi!
Tôi cắn chặt răng không nói.


Một lúc sau, tượng người gỗ liễu quả thực trở nên nóng ruột, sầm mặt lại chỉ lên mặt tôi.

Con rắn lửa đang bò trên mặt tôi như thể nhận được mệnh lệnh, há to cái miệng để lộ cái răng nanh sắc nhọn định lao tới cắn vào mặt tôi.

“Không sao, tôi có rất nhiều thời gian để chơi với cậu.

Nếu cậu đã không sợ chết thì chúng ta cứ từ từ!”
Tượng người gỗ liễu vừa nói vừa nghiến răng nghiến lợi.

Tôi biết rõ ông ta định cho rắn lửa giày vò tôi đau đớn đến nỗi phải thỏa hiệp với ông ta.

Đột nhiên tôi cảm thấy hoảng hốt.

Những thứ khác thì còn được, nhưng nọc độc của rắn lửa tôi mới trải nghiệm lần đầu, vừa nghĩ tới đã khiến tôi dựng tóc gáy, mồ hôi lạnh túa ra.

Liệu có qua được ải này hay không chính tôi cũng không biết nữa!.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.