Thay Lời Vong Linh

Chương 23: Nhà Cũ Lưu Gia 4


Đọc truyện Thay Lời Vong Linh FULL – Chương 23: Nhà Cũ Lưu Gia 4


“Sao cơ? Tại sao lại như vậy?” Tiểu Tô thân mình lung lay, sắc mặt trắng bệch ngã ngồi trên mặt đất.

Vừa chịu đả kích mất đi bạn trai đã làm cô ấy muốn hỏng mất, không ngờ nhanh như vậy lại chết thêm một người.

Bi thương sợ hãi đan xen, hai mắt trợn lên hôn mê bất tỉnh.
Thích An thấy thế vội vàng nói: “Không được để cô ấy ngất! Nhất định trong lúc ngủ mới có thể có nguy hiểm!”
Mã ca tiến lên một bước, ngồi xổm bên người Tiểu Tô ấn chặt nhân trung miệng hét lớn: “Mau tỉnh lại, mau tỉnh lại đi!”
Không biết có phải do anh ta dùng sức quá lớn hay không, Tiểu Tô rất nhanh đã tỉnh, chỗ nhân trung để lại một vết thương thấm máu.
Thấy cô ấy tỉnh, Thích An thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Nhưng chỉ có Thích An lúc này còn thở phào được, ba người còn lại kể cả người vẫn luôn biểu hiện tương đối bình tĩnh lí trí là Mã ca trên mặt cũng rõ ràng tràn ngập sợ hãi.
Thích An đến trước thi thể chủ bá giả, cầm di động lên thấy trong phòng đã nổ tung, do dự một lát mở miệng nói: “Chào mọi người, nếu muốn xem tiếp mọi chuyện, mời mọi người hai phút nữa vào phòng live stream chính thức của tôi.”
Cô đóng phòng phát sóng, mở điện thoại của mình mở app gõ tiêu đề: Tiết lộ thảm án tại nhà cũ Lưu gia.
Vốn dĩ nhiệm vụ lần này Thích An không định live stream vì ở đây có nhiều người không quen biết, ai mà biết trong số họ có thể có người dụng tâm kín đáo hay không.

Nhưng tình huống hiện tại đã khác, liên tiếp chết hai người rồi, nếu không mở live stream để những người khác chứng kiến ai biết về sau cảnh sát có thể cho là những người còn sống sót đã giết người hay không?
Vừa mở live stream chưa đến mười giây đã lục tục có người xem tiến vào.
[Bình luận]: Đậu má??? Đây là chuyện gì vậy???
[Bình luận]: Vậy vừa rồi là Lý quỷ giả mạo trước mặt Lỳ Quỳ gạt chúng ta?
[Bình luận]: 23333 thật là trùng hợp!

[Bình luận]: Từ từ…!Nếu đây mới là chủ bá thì người đàn ông bên cạnh là ai?
Thích An nhìn một đống bình luận quét qua, chỉ nói: “Sự việc lần này có chút phiền toái, hy vọng mọi người có thể cùng tôi suy ngẫm biện pháp.”
Ba người bên cạnh đã ngây dại, lúc cô buông di động họ cũng không dò hỏi chuyện thân phận nữa.

Chỉ có Mã ca hỏi một câu: “Nếu cô mới là chủ bá thật, vậy cô có nhìn thấy quỷ ở nơi này hay không? Thời điểm nó giết người cô cũng thấy chứ?”
Thích An lắc đầu: “Đến bây giờ tôi chỉ thấy con quỷ mọi người đưa đến lúc chơi bút tiên, nhưng đó là người phụ nữ vừa chết cách đây không lâu.

Hiện tại chỗ này…!không có bóng dáng của quỷ hồn.”
“Sao có thể như vậy?” Mã ca nhíu mày: “Nếu không có quỷ, bọn họ vì sao mà chết?”
Thích An nói: “Tình huống đã rõ ràng, chỉ cần ngủ sẽ xảy ra chuyện.

Nếu ở đây không thấy quỷ thì hẳn là quỷ hồn giết người trong mộng.”
Cô dừng một chút, hỏi Mã ca: “Lúc trước anh với Tiểu Tô, Vương Khôn cùng ngủ, vì sao anh không có việc gì? Lúc ngủ có nằm mơ thấy gì hay không?”
Mã ca cau mày hồi tưởng, lắc đầu: “Tôi không nhớ gì cả, nhưng mà lúc tỉnh lại trong lòng cứ có cảm giác rất kì quái.

Cảm giác kia không thể nói rõ là như thế nào, không giống sợ hãi nhưng cũng không phải một loại cảm xúc rõ rệt nào, miêu tả không được.”
Thích An nhìn về phía Tiểu Tô còn đang run run rơi lệ: “Tiểu Tô, hiện tại không phải lúc khóc, cô thử bình tĩnh ngẫm nghĩ lúc cô thức dậy có cảm giác giống Mã ca hay không?”
Tiểu Tô không trả lời, co rúm thành một cục ngồi dưới đất, toàn thân run lẩy bẩy, trên mặt đều là nước mắt.

Cô ấy đối với vấn đề Thích An nói không phản ứng gì cả, giống như đã bị dọa cho ngốc luôn vậy.
[Bình luận]: Em gái đáng thương bị dọa choáng luôn rồi.

[Bình luận]: Aiz, mấy hôm trước tôi thấy chỗ này trên diễn đàn, sớm biết vậy tôi cũng đi, kích thích quá mà!
“Trước hết kiểm tra nguyên nhân cái chết của họ đi?” Trần Mặc rất ít nói chuyện bỗng nhiên mở miệng.
Mã ca có chút khó xử: “Bọn họ nhìn bên ngoài đều bình thường, chúng ta cũng không có ai học y, có lẽ không thể nhìn ra được đâu?”
“Không, có lẽ có thể nhìn ra một chút.” Trần Mặc thanh âm không lớn nhưng ngữ khí rất bình tĩnh: “Lúc trước tôi ở trên mạng đã xem qua, trừ một nhà năm người họ Lưu, hai công nhân chết vì nhồi máu cơ tim, người phụ nữ mới chết gần đây bên ngoài bình thường nhưng nội tạng bị đốt chín, cho nên phạm vi kiểm tra của chúng ta chỉ gồm việc: Xác định họ chết vì nhồi máu cơ tim hay nội tạng bị thiêu chín.”
[Bình luận]: Oa, tiểu ca đeo kính này không tồi nha.
[Bình luận]: Trừ bỏ em gái kia, chủ bá cùng với ba người đàn ông này biểu hiện thật trấn định.
[Bình luận]: Tôi còn muốn biết vị bên cạnh chủ bá kia là ai, Tùy tướng quân của tôi đâu???
Trần Mặc ngồi xổm bên cạnh thi thể chủ bá giả, quay đầu nói: “Mã ca, phiền anh dùng di động giúp tôi chiếu sáng với.”
Mã ca vội vàng làm theo, Trần Mặc bỏ khẩu trang kính râm của chủ bá giả xuống, dùng sức cậy mở miệng soi ánh sáng nhìn kĩ.

Sau đó anh ta không nói một lời đi về phía thi thể Vương Khôn, lại kiểm tra trong khoang miệng rồi nhẹ nhàng “A” một tiếng, nói: “Môi và lưỡi cậu ta đều có chút tím tái, giống với biểu hiện bệnh nhồi máu cơ tim.

Nhưng chủ bá kia lại không như vậy.”
Thích An nhíu mày: “Vậy có thể nói Vương Khôn chết vì nhồi máu cơ tim còn chủ bá kia thì không?”
Trần Mặc có điểm ngại ngùng khi bị người chú ý, dưới ánh mắt nhìn chăm chú của Thích An và Mã ca không được tự nhiên nghiêng mặt sang một bên, thấp giọng nói: “Nếu ở tình huống cách chết chỉ có hai loại giống với hai người công nhân và người phụ nữ kia, hẳn là vậy.”
Mã ca nhìn thi thể chủ bá giả, trầm giọng: “Vậy cô ta…!Nội tạng đều chín?”
Tiểu Tô vốn ngồi cách không xa thi thể chủ bá giả nghe vậy kêu lên sợ hãi nhảy bắn ra.

Thích An thấy cô ấy có phản ứng vội vàng lặp lại vấn đề vừa nãy: ” Tiểu Tô, lúc cô vừa tỉnh ngủ có cảm giác giống Mã ca hay không?”

Cô ấy giương mắt nhìn một vòng bọn họ, dùng sức lắc lắc đầu, qua một lúc lâu mới nói được một câu hoàn chỉnh: “Không…!không giống…!Lúc tôi vừa tỉnh cảm thấy thật sợ hãi…!Nhưng ở chỗ này trong lòng mọi người vẫn luôn sợ, tôi bây giờ cũng vẫn đang sợ…!Hu hu hu sớm biết rằng thật sự có quỷ, tôi với lão Vương nhất định sẽ không tới đây! Anh ấy nói đi khu du lịch ngắm cảnh, tôi không chịu một hai đòi tới đây.

Tôi sai rồi, tôi thật xin lỗi anh ấy, người đáng chết phải là tôi mới đúng!”
Cô ấy nói xong lại che mặt khóc lớn.

Thích An đơn giản an ủi hai câu liền hướng hai người kia nói: “Nếu Vương Khôn chết vì nhồi máu cơ tim thì giống với nguyên nhân chết của hai người công nhân.

Vậy ước chừng nguyên nhân chết của chủ bá giả hẳn là tương đồng với người phụ nữ chết gần đây.

Trùng hợp chính là hai người công nhân là đàn ông, Vương Khôn cũng vậy.

Người phụ nữ và chủ bá giả, vừa lúc cũng đều là phụ nữ.”
Mã ca nói: “Cho nên nói nam nữ cách chết khác nhau? Vậy có thể nói…!Giết chết đàn ông và giết chết phụ nữ là hai con quỷ khác nhau.”
Trần Mặc nói: “Ba mươi năm trước chỗ này chết là một nhà năm người, năm con quỷ giết người phương thức có khác biệt cũng rất có khả năng.”
Thích An lắc đầu: “Cũng chưa chắc là họ.”
Hai người kia kinh ngạc quay đầu nhìn cô.

Cô chậm rãi nói: “Trên mạng viết là năm người họ chết trong trận lửa lớn, hơn nữa sau khi bị thiêu chết còn nằm nguyên vị trí trên giường, điểm này vô cùng kì quái.

Vì chỗ này là phía nam, không có đốt than, ba mươi năm trước chỗ hẻo lánh thế này càng không thể có chuyện lấy bếp than sưởi ấm linh tinh, cho nên không có tình huống năm người trúng độc khí than chết xong rồi mới bị thiêu.”
Trần Mặc nói: “Tôi biết rồi, cô hoài nghi có người có thù oán với họ giết người xong ngụy trang thành hỏa hoạn?”
Thích An gật đầu: “Đây là một khả năng, nhưng tôi cảm thấy còn một khả năng nữa: Có lẽ hai công nhân chết ở đây mấy năm trước không phải là nhóm đầu tiên chết vì sự kiện thần quái.”
“Ý cô là…!Một nhà năm người Lưu gia cũng có thể là bị quỷ giết?!” Mã ca kinh hãi, sau đó chậm rãi gật đầu: “Cũng có khả năng đó.


Nếu bọn họ cũng giống những người ở đây thi thể bề ngoài hoàn hảo, mà phòng ở lại trùng hợp nửa đêm bốc cháy, như vậy người khác hôm sau sẽ phát hiện một đống xác chết cháy, không thể nghĩ đến chuyện bọn họ bị quỷ giết!”
[Bình luận]: Cảm giác rất có đạo lý…
[Bình luận]: Chậc chậc, hơn nửa đêm xem cái này tôi thấy sau lưng lạnh vù vù.
[Bình luận]: Lầu trên có phải đang nằm trên giường xem hay không? Mau nhìn dưới giường có cái gì kìa?
[Bình luận]: Aaaaaaa chủ bá mau mute người này!!!
“Dù thế nào thì trước mắt đây cũng chỉ là suy đoán,” Thích An nói: “Hiện tại quan trọng nhất là chúng ta không thể ngủ, nhất định phải cố thức chờ trời sáng.”
Tùy Uyên vẫn luôn nhớ kĩ Thích An dặn không nói chuyện trước mặt người khác, lúc này lại mở miệng: “Mấy người có phát hiện hay không, mặt trăng trên trời từ đầu tới giờ không hề di chuyển?”
Nghe được lời này mọi người đều sửng sốt, ngay cả người vẫn luôn không ngừng khóc Tiểu Tô cũng nín bặt, ngơ ngác ngẩng đầu cùng mọi người nhìn trăng tròn đang treo trên bầu trời đêm.
Kỳ thật đúng là không ai chú ý đến mặt trăng.

Lực chú ý của họ đều đặt trong tiểu viện, hơn nữa mọi người đều có di động, muốn biết giờ phản ứng đầu tiên chính là xem di động.

Chỉ có Tùy Uyên là khác.

Anh là người cổ đại, ban đêm muốn biết canh giờ trừ việc nghe tiếng gõ mõ cầm canh thì chỉ có xem trăng ước đoán thời gian.

Cho nên chỉ có anh mới chú ý mặt trăng không hề di động.
Mà nếu thật sự mặt trăng trước sau không hề di chuyển vị trí…!Có phải nói ở chỗ này thời gian không hề trôi qua?
Mọi ngưởi đứng trong viện ngẩng đầu nhìn trăng tròn, tâm tình nặng nề như đè cự thạch ngàn cân.

Qua một lúc lâu, Mã ca mở miệng: “Không nhất định vậy đâu, có khả năng chỉ là chỗ này vẫn luôn như vậy, đến giờ trời vẫn sẽ sáng.”
Hiện tại đúng là bọn họ cần một ý nghĩ lạc quan như vậy.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.