Thầy Giáo Khó Tính ! Lại Làm Khó Tôi Nữa Sao

Chương 57Chương Ngoại Truyện 1


Đọc truyện Thầy Giáo Khó Tính ! Lại Làm Khó Tôi Nữa Sao – Chương 57: Chương Ngoại Truyện 1

Ngoại truyện về Nhung + Huy
Trước ngày cưới.
“Huy, dạo này anh lạnh lùng với em lắm nha. “
Nhung phồng má, liếc nhìn Huy. Huy im lặng giả vờ như không nghe, ánh mắt cứ dán vào trò chơi trong chiếc ipad, ngồi chiễm chệ trên cái ghế sofa.
“Hừ… Anh được lắm ! Chúng ta hủy hôn đi “
Nhung bực tức, mặt đỏ như quả cà chua chín, Nhung giậm mạnh vào bàn chân của Huy. Nhưng hắn ta chỉ nhìn Tuyết Nhung một cái rồi chơi tiếp.
Nhung không còn cách nào nữa, hủy hôn mà Huy vẫn làm ngờ, Nhung ủ rủ bước xuống bếp… vừa bước đi, một bàn tay ấm áp đã choàng lấy eo Nhung, khẽ thì thầm vào tai Nhung, khiến tai mẫn cảm của Nhung đỏ ửng lên…
” Ở yên đó, anh sẽ không cho em hủy hôn đâu. “
“Hứ, tại sao chứ ? Anh mê game còn hơn cả em ?”
“Đúng vậy, game có thể mê, nhưng vợ thì không thể bỏ !”
Dứt lời, Nhung bị Huy cưỡng hôn, nụ hôn nhẹ nhàng lướt trên môi Nhung. Huy cười gian, khẽ liếc nhìn Tuyết Nhung với đôi môi đang sưng đỏ kia. Tuy hôn nhẹ nhưng Huy vẫn cố tình để lại vết sưng ở môi.
” HAy là chúng ta đi thử áo cưới đi ? Dù sao thì hai tuần nữa cũng đã đến ngày cưới ?”
“Được. “
Nhung gật đầu, bàn tay vớ lấy điện thoại trên bàn, bấm dãy.số quen thuộc.

“Alo ? Quân Quân đáng yêu xin nghe “
“Đáng yêu cái đầu mày ! Đi thử áo cưới không ?”
“Tất nhiên là…Không rồi, tao thử ngày hôm qua rồi. Giờ đang đợi Nguyên trổ tài nấu nướng “
“Mày…thôi tao cúp máy đây “
“Ơ…”
Nhung bực bội cúp máy, là bạn với nhau tổ chức ngày cưới với nhau chung một ngày mà Quân không rủ đi thử áo cưới gì cả… thật đáng ghét cơ mà. Lại cùng nhau vui vẻ ăn uống ở nhà cơ đấy.
Thấy Nhung có vẻ bực tức, Huy ôm Nhung từ phía đằng sau, khẽ hỏi.
“Sao vậy ?”
“Quân và thầy đi thử áo cưới rồi chẳng rủ gì cả…”
“À có …mà ?”
“Khi nào ?”
“Nguyên gọi anh nhưng anh nói không đi “
Rầm! Nghe như sét đánh ngang tai, lại là tên Huy này gây tội, tại sao lại không hỏi ý mình chứ ?

Bước vào studio thử áo cưới, Nhung khoác lên cho mình chiếc áo cưới màu trắng tinh khôi, đính đầy hạt cườm. Cô quay vòng nhìn vào gương rồi khẽ gật đầu, quay sang nhìn Huy.
“Anh, thấy em đẹp không ?”
“Xấu ! Em thay bộ khác đi !”
“Hừ…”
Hôm nay Huy làm sao á chứ, lúc nào cũng phật ý Nhung, Nhung phụng phịu nhăn nhớ không chịu thay bộ mới. Huy cau mày khẽ nhăn nhó, bước lại gần Nhung, kéo cái dây áo lên cao, khẽ thì thầm.
“Hở hang như vậy anh không thích !/người khác sẽ cướp mất em !”
Những lời ngọt ngào ấy như rót mật ngọt vào tai Nhung. Nhung gật đầu suy ngẫm, cũng phải! Mặc hở như vậy tuy đẹp nhưng Nhung sẽ không mặc nếu chồng tương lai không thích.
Trong suốt thời gian thử, cuối cùng Nhung và Huy cũng đã lựa chọn những bộ áo cưới lộng lẫy nhất. Họ tay trong tay bước về nhà.

Hai tuần sau,
Ngày cưới cuối cùng cũng đã đến, những đóa hoa bách hợp trắng được đặt vào lọ để trên bàn tỏa mùi hương rất dễ chịu, cánh hoa hồng đỏ tượng trưng cho tình yêu được rãi khắp thảm đỏ. Cô và Nhung đang khoác trên người những bộ váy cưới đẹp nhất. Nụ cười mở thật tươi trên môi của cả hai.
“Tuyết Nhung, Hạ Quân con có đồng ý lấy Minh Huy, Khánh Nguyên làm chồng dù có khó khăń đau đớn bệnh tật vẫn luôn ở bên nhau không ?”
Tiếng cha sứ thốt lên, cả hai nhìn nhau khẽ cười. Gật đầu, đồng thanh.
“Con đồng ý !”
“Minh Huy, Khánh Nguyên con có đồng ý lấy Tuyết Nhung, Hạ Quân làm vơ dù có khó khăn đau đớn bệnh tất vẫn luôn ở bên nhau không?”
“Con đồng ý !”
Cả hai đồng thanh, họ nhìn nhau mỉm cười, đeo nhẫn vào ngón áp út, khẽ cười. Trao cho nhau những nụ hôn nồng cháy. Cô và Nhung tung hoa, người bắt được chính là hảo chị em sinh đôi bạn của cô và Nhung. Đó là duyên phận…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.