Thầy Giao Đáng Ghét! Tôi Là Của Anh Sao?

Chương 2: Cái Gì? Làm Thầy Giáo Ư??


Đọc truyện Thầy Giao Đáng Ghét! Tôi Là Của Anh Sao? – Chương 2: Cái Gì? Làm Thầy Giáo Ư??


Tại ngôi biệt thự nọ….
-Phong! Con ra đây ba mẹ nói chuyện chút!_Bà Hoàng Linh Hương gọi con trai mình
-Vâng
.
.
.
-Ba mẹ gọi con có chuyện gì không?

-Phong! Nghe mẹ hỏi này! Con năm nay bao nhiêu tuổi rồi?
-27. Có chuyện gì không mẹ??
-Trời ạ, mẹ mày hỏi mà mày còn không hiểu sao?_Ông Trần Văn Thiên-ba hắn lên tiếng
-Không_Hắn phán một câu xanh rờn
-Mày…mày đã tốt nghiệp đại học rồi đấy!
-Thì sao?_Hắn nhởn nhơ
-Không có kế hoạch gì sao?
-Không
-Trời ơi, con cái người ta thì lo đi làm việc, còn mày còn mày thì sao hả? Suốt ngày cứ lo ăn chơi, nhậu nhẹt, gái gứa. Ông bà già này đâu phải ngân hàng cung cấp tiền cho mày đâu_Ông thật tức chết với đứa con trai mình mà
-Họ làm việc thì kệ họ! Liên quan gì tới con? Với lại việc tiền bạc hãy tính sau!
-Không nói nhiều. Ngày mai mày tới trường dạy học cho tao!_Ba hắn quả quyết
-Trời, tưởng gì! Làm thầy giáo ch..ứ…1s…2s…3s…CÁI GÌ? LÀM THẦY GIÁO Ư??_Hắn hét lên, bật ra khỏi ghế
-Con trai yêu quý à! Cho dù con có phản đối tới đâu thì cũng nghe lời ba mẹ thôi!_Ba hắn đột nhiên đổi giọng
Hắn bỗng chốc rùng mình ” Ông già này lại bày trò gì nữa đây?”. Thấy hắn suy nghĩ, Bà Hoàng liền lên tiếng:

-Thôi, con nghe lời ông ấy đi!
-Ngay cả mẹ cũng ép con sao? Không, con sẽ không nghe lời ba mẹ đâu!_Hắn phản bác
Gì chứ? Hắn là một người đẹp trai, cao ráo, là soái ca với biết bao nhiêu cô gái thì làm sao lại có thể làm một công việc không ra gì đó chứ? Hình tượng hắn để đâu? Với lại bây giờ hắn cũng không có tâm trạng làm việc. Đang thảnh thơi tự nhiên bắt đi làm, thật không công bằng cho hắn mà
-Không muốn cũng không sao…_Ba hắn chợt lên tiếng
-Thật chứ ba??_Hắn mừng quýnh lên, Không ngờ cuộc đời hắn còn tươi đẹp đến thế. Đang vu vơ trên 9 tầng mây thì ba hắn phán một câu làm hắn rơi bịch xuống đất
-…nhưng đổi lại tất cả các tài khoản, thẻ tín dụng bao gồm cả xe của con sẽ bị khóa hết.Tùy con vậy!_Nói rồi ba hắn bỏ lên lầu
Đùng..đùng….Bây giờ trong đầu hắn chỉ toàn sấm sét là sấm sét.
“Cái gì chứ? Không có tiền, Không có xe ư? Thà đi làm còn hơn hắn chết quách đi cho xong”
-Khoan..khoan đã! Con..con đồng ý là được chứ gì?_Hắn hậm hực
-Tốt!_Ba hắn mỉm cười hài lòng

“Ông già chết tiệt! Tại ông nắm được điểm yếu của tui chứ ko thì đừng mơ mà tôi làm theo lời ông!”_Hắn nghĩ
-Vậy con sẽ đi dạy trường nào?
-Trường ROYAL
___________________________________________
Xin chào mọi người *cuối đầu*, Uy có vài lời muốn nói đối với tác phẩm của mình
-Đầu tiên, Uys muốn nói đến vấn đề tuổi tác của bản thân 🙂 Mặc dù mới 14 tuổi, văn học còn chưa vẫn nên viết chuyện chưa hay nhưng Uys rất thích viết chuyện. Nhiều lần cái ham muốn viết truyện lại trỗi dậy trong lòng Uys, Uys đã cố gắng thuyết phục bản thân rằng: mình còn nhỏ, hãy cố gắng học, mai sau lớn lên đợi nắm vững kiến thức rồi viết truyện còn chưa muộn. Uys đã đọc rất nhiều truyện, từ truyện teen, ngôn tình, xuyên không đến cả ngôn tình cổ đại trung quốc. Càng ngày Uys càng đọc nhiều truyện hơn và rất hâm mộ những tác giả của những tác phẩm ấy. Họ thật tài năng! Uys đam mê, Uys tìm tòi về truyện rất nhiều, đến nỗi quên ăn, quên ngủ………kết quả là bị ba mẹ la cho một trận đã đời. Hì! Chắc nhiều người giống Uys lắm! >


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.