Đọc truyện Thay Đổi Số Mệnh Nữ Phụ – Chương 20: Lớp Âm nhạc
Chu Viễn Kỳ bên đầu dây điện thoại kia thì bất động tại chỗ. Hắn vẫn cố kìm chế cảm xúc của mình.
” Anh có chiếm vị trí quan trọng trong trái tim em bao giờ chưa ” câu nói này hắn đã ấp ủ muốn nói với nàng, lần này hắn can đảm nói ra.
” Không ” Nàng thành thật dứt khoát nói. Khi nói lời này, thân thể nàng có chút run rẩy nhưng đây là cảm giác còn lại của Hàn Khả Hy.
Tí . . . Tách. . . một dòng nước mắt chảy ra từ khóe mắt hắn. Nước mắt ư?? Chu Viễn Kỳ lấy tay sờ khuôn mặt của hắn. Đàn ông không bao giờ khóc vì hãnh diện nhưng hắn lại khóc vì một cô gái hắn đã yêu tha thiết ư??
” Tôi cúp máy đây ” Mặc Yên Nhiên tiết kiệm chữ, nói.
” Tút . . . Tút. . . “
Ngay phố Ergin giữa trời mưa, Chu Viễn Kỳ nhìn tới hướng xa xa có căn nhà của Từ gia. Người đi qua đi lại nhìn thấy hắn cũng thở dài lắc đầu hay chỉ chỉ trỏ trỏ bàn tán. Nếu như không có những giọt nước mưa rơi xuống thì không ai có thể đoán được rằng hắn đang khóc, những giọt nước mắt ấy hòa lẫn với giọt nước mưa tạo nên bức tường vô hình không ai có thể thấy được.
” Mẹ ơi, anh đó bị khùng hay sao mà đứng giữa trời mưa vậy” đứa bé nhỏ đi kế bên người phụ nữ nhìn hắn rồi nói.
” Thôi, đi thôi con, kệ người ta đi” người phụ nữ nghe đưa con nhỏ của cô nói vậy, liền nắm tay đứa bé rồi đi.
Hắn mặc kệ người qua lại vẫn đang bàn tán về hắn, hắn móc từ cái túi ra một tấm hình bị đã được ép thêm một lớp trong suốt không cho bị ướt. Đây là tấm hình hắn lấy từ trong căn phòng của nàng . Một tay ôm hình, một tay lau những trận nước mắt tuôn rơi. Hắn đã biết cảm giác đau là như thế nào rồi, hối hận bây giờ vẫn còn kịp chứ??
Hối hận ?? Hắn còn tư cách để hối hận nữa ư?? Nếu như có thể che chở cho nàng thì hắn nguyện ý cả đời làm một bóng cây to che chở cho cây non nhỏ như nàng — một ý nghĩ xẹt qua đầu hắn.
Vừa nghĩ như thế hắn cũng rảo bước về nhà của hắn .
Sáng hôm sau ~~
” Reng . . . Reng . . . “
Chiếc đồng hồ báo thức ngay đầu giường của nàng kêu inh ỏi.
” Reng . . . Reng . . .”
” Má nó, mới sáng sớm mà thôi, kêu cái gì mà kêu” nàng ngồi dậy với lấy cái đồng hồ trị giá vài chục nghìn quăng vào tường phòng.
” Xoảng . . . ” chiếc đồng hồ 1 giây trước vẫn nguyên vẹn nhưng giờ đây các bộ phận đã vỡ nát.
5 phút sau ~~
” Ting . . . Ting . . .”
Chiếc điện thoại của nàng reo lên.
” Cái gì nữa đây” khuôn mặt hiếm khi tức giận của nàng nhưng giờ đây sự tức giận đã hiện lên khuôn mặt của nàng quá rõ rệt.
” Má nó, cô nãi nãi đang ngủ thích làm phiền lắm ư?? Chuẩn bị điểm danh Diêm Vương đi” mở điện thoại ra lại là một số mới khác. Chu Viễn Kỳ rồi giờ ai nữa đây??” Yên Nhiên, là tớ đây nè, Mai Thi đây” Dương Mai Thi ở đầu dây bên kia nghe thấy giọng đầy bực tức của Mặc Yên Nhiên liền biết nàng đã ” vô tình” đánh thức Yên Nhiên luôn rồi.
” À . . . Mai Thi đó hả, cậu gọi cho tớ chi vậy, tí nữa chúng ta cũng gặp nhau ở trường thôi mà” Mặc Yên Nhiên nghe thấy giọng nói của Dương Mai Thi rồi hạ bớt cơn tức giận của nàng.
” Bây giờ cậu đang làm gì vậy??”
” Ngủ “
” Cái gì??”
” Sao, có chuyện gì??”
” Hôm nay lớp Âm nhạc mở rồi sao giờ này cậu còn đang ngủ, gần 7 giờ rồi đó” Dương Mai Thi buồn bực nói, cô bạn của nàng lại quên mất ngày hôm nay nữa, thật bó tay mà.
” Ách . . . Bây giờ mấy giờ rồi??” Mặc Yên Nhiên bước xuống giường xem lịch, hôm nay đã là 5 tháng 10 rồi ư, nàng lại quên béng nữa.
” 6 giờ 45 rồi đó cậu mau thay đồ lẹ lẹ đi”
” Ờ, ờ, tí nữa hẹn gặp cậu ở lớp Âm nhạc, bye”
” Bye “
Mặc Yên Nhiên làm gọn lẹ trong vòng 5 phút rồi cầm ba lô, lấy chiếc xe đạp phóng nhanh tới trường. Hên thay, vừa kịp lúc đến giờ vào lớp.
Lớp Âm nhạc
” Ê, ê tụi bây nghe tin gì chưa”
” Tin gì??”
” Tiên nữ hình như đăng ký vào lớp Âm nhạc đó”
” Thật không?? Vậy tiên nữ đâu, mày bịa đặt à”
” Tao nghe tin rõ ràng luôn đó, tao không biết mặt của tiên nữ nhưng hình như cô ấy tên la gì đó Nhiên á”
” Cô giáo vô rồi kìa, tí nữa nghe cô đọc tên liền biết thôi”
” Chào các em, cô là cô Trương, dạy môn Âm nhạc cho các em từ nay, bây giờ lớp ta có tổng cộng là 30 bạn. Cô bây giờ điểm danh, ai có thì lên tiếng” lúc này đây, trong lớp đã im lặng vì sự xuất hiện của cô giáo và cô đang cầm danh sách những học sinh đăng ký lớp.
” Em Dương Mai Thi ” cô giáo Trương đọc tên này khiến cả lớp phải sửng sốt . Dương Mai Thi của Dương gia cũng học lớp Âm nhạc luôn ư?? Tin quá sốc với bọn họ luôn rồi.
” Có em ” Dương Mai Thi giơ cánh tay trái nhưn khuôn mặt vẫn chăm chú nhìn vào hành lang nói.
Cô giáo Trương tiếp tục đọc đến tên các học sinh khác cho đến khi một tiếng chạy càng ngày càng gần tiến tới lớp Âm nhạc.
” Thưa cô, em mới tới, cô cho em vào ” Tiếng chạy này là của Mặc Yên Nhiên.
” Yên Nhiên, sao cậu vào muộn thế, mau vào đây ngồi với tớ ” Dương Mai Thi thấy Mặc Yên Nhiên liền đứng lên vui vẻ nói.
” Em tên gì??” Cô giáo Trương thấy sự xuất hiện của Mặc Yên Nhiên liền hỏi .
” Mặc Yên Nhiên” nàng nói xong rồi bước tới chỗ của Dương Mai Thi ngồi xuống, mặc kệ 27 cặp mắt khác đang nhìn chăm chú phía nàng ngoài trừ một nữ sinh khác lại mang đôi mắt sùng bái nhìn nàng. . .
” Tiên nữ đó ư?? Thật là không thể dùng hai từ tiên nữ để hình dung được, phải gọi là siêu tiên nữ luôn mới đúng” một nam sinh khác mặt đã đỏ như trái cà chua thì thầm với đám bạn.
” Quá sức tưởng tượng” một tên khác nói.
” Bây giờ các em chia nhóm đi, mỗi nhóm 3 người ” cô giáo Trương nói.
” Cậu với tớ là một nhóm chắc đủ rồi nhỉ ” Dương Mai Thi kéo tay Mặc Yên Nhiên lại rồi nói :” Thưa cô, em với Yên Nhiên một nhóm 2 người chắc đã đủ rồi ạ??”
” Em tìm thêm 1 bạn mới nữa đi, một nhóm 2 người e là không đủ” cô giáo Trương lấy quyển sách dạy Nhạc ra nói.
Dương Mai Thi nhìn quanh quanh lớp học rồi kéo tay Mặc Yên Nhiên đi tới trước mặt một nữ sinh ở góc lớp.
” Chào cậu, tớ là Dương Mai Thi, người bạn kế bên tớ là Mặc Yên Nhiên. Cậu vào nhóm tớ nhé, cậu tên gì gì vậu” Dương Mai Thi tới bắt chuyện với cô nữ sinh đó.
Thoạt nhìn bề ngoài cô nữ sinh đó đầu tóc và quần áo có chút luộm thuộm khiến ai không hề cố ý tới vẻ bề ngoài. Mái tóc dài tới mũi nên khó có ai thấy được đôi mắt bên trong.
” Tớ . . . Tớ là Âu Dương Thiên Nhi” cô nữ sinh này giọng lắp bắp nói.
” Tớ gọi cậu là Thiên Nhi nha. Cậu đừng có sợ bọn tớ không hề bắt nạt cậu đâu” Dương Mai Thi thấy dáng vẻ nhút nhát nhưng có đôi phần đáng yêu của Âu Dương Thiên Nhi liền khẽ khúc khích cười.
” Um, vậy tớ gọi hai bạn là Yên Nhiên và Mai Thi được không ” Âu Dương Thiên Nhi ngước mặt lên nhìn Mặc Yên Nhiên và Dương Mai Thi. Vô tình để lộ cặp mắt tròn xoe đen lay láy của nàng.
” Giờ ra về, tớ sẽ dẫn cậu đi tới một nơi ha ” Oa . . . Dương Mai Thi thấy đôi mắt của Âu Dương Thiên Nhi liền cũng phải kinh ngạc. Cô ấy có đôi mắt xinh quá nhưng cũng vì mớ tóc mái mà che đi.
Còn Mặc Yên Nhiên bên này thì cũng không khỏi giật mình. Cô gái rụt rè này là Âu Dương Thiên Nhi ư?? Ặc . . . Âu Dương Thiên Nhi?? Đừng có lại nói là một nữ phụ khác đó chứ. Sau này lại bị chính ” tên đó ” tuân theo nữ chính cũng hãm hại luôn. Kế bên nàng bây giờ là 2 nữ phụ rồi, nàng cầu mong 2 tên đó đừng liên quan gì đến nàng.
_____________o0o_____________
Chương sau sẽ là Nhiên Nhiên thử tài nấu ăn, * nhỏ nước miếng* ực . . . ực. . . đành chờ chương sau mới thưởng thức được rồi * lau nước miếng*