Đọc truyện Thay Đổi Nữ Phụ ! Khi Nữ Phụ Bỏ Rơi Nam Chủ ! – Chương 3
Sáng hôm sau …
Cắn răng uống một ly sữa không đường . Híc … Ba ngày rồi . Sáng uống sữa không đường , trưa ăn cháo trắng , chiều một ly nước hoa quả , tối một bát cơm với rau … Ba ngày không ăn thịt , ăn cá . Cô thật sự rất thèm . Bây giờ nói thật cô mất vị giác luôn rồi . Ăn gì cũng chẳng cảm nhận được mùi vị T_T Ôi cái số tôi ~
Tập chạy xong cô thử cân coi sau . Giảm ! Nhất định phải giảm … Đặt chân lên bàn cân . Mắt nhắm chặt không dám nhìn vào kết quả . Hít một hơi thật sâu cô nhìn xuống ….
” Aaaaaaaaaaa ~ ” Hét một cái thật lớn . Kỉ lục … Cái này gọi là kỉ lục . Ba ngày giảm được 2 kí . Mẹ ơi ~ Con là thánh rồi . Người ta giảm nửa tháng mới được 2 kí … Còn con thì mới 3 ngày , 3 ngày đó . Ôi thần linh ơi ~ Đúng là thế giới tiểu thuyết chuyện gì cũng xảy ra được .
Không uổng công mấy ngày nay cô thắt lưng buộc bụng , nhịn ăn thịt cá đến nỗi mất cảm giác , cực khổ tập bơi , tập chạy … Hí ha hí hửng chuẩn bị tập chạy tiếp thì chuông cửa vang lên …
KÍNH COONG ~
Ai đến vậy ta !? Chẳng lẽ là Ken Akira . Nhân vật quần chúng huyền thoại . Nghĩ vậy liền chạy ra mở cửa .
Đơ người ngay lập tức .
Ôi mẹ ơi ~ Trai đẹp , à không phải gọi là cực cực cực kì đẹp . Là tuyệt thết mỹ nam , đại đại đại đại soái ca mới đúng . Cả đời cô chưa bao giờ thấy người đẹp như thế . Gương mặt lạnh lùng , ngũ quan cân xứng , mày ngài mắt kiếm . Mũi cao tinh tế . Môi mỏng ( bạc tình ) . Con ngươi đen láy linh động như kiểu luôn luôn nhìn thấu tâm tư của người khác . Anh ta đẹp theo kiểu ma mị , yêu nghiệt . Theo chiều hướng ác quỷ . Chậc chậc ~ Đúng là hại nước hại dân nhưng thật tiếc khi phải làm nhân vật quần chúng . Bà tác giả cũng hay ghê , người đẹp thế này thì không cho làm nam chủ lại đi cho làm nhân vật quần chúng . Đáng tiếc a
~~
Ken Akira khi nãy đến giờ quan sát biểu hiện của cô thì khẽ nhíu mày . Cái gì đây ~ Từ thưởng thức đến tưởng nhớ cuối cùng là tiếc nuối . Cô ta chắc là Hàn Thiên Băng – Bạn hồi nhỏ của hắn . Sao khác hồi nhỏ thế … Mà khác thì sao !? Ngoại hình con người lớn lên ai chẳng thay đổi chỉ cần tâm hồn và tính cách không thay đổi là được rồi .
” C… Cậu là Ken Akira ” Cô chần chừ hỏi .
” Ukm ” Bình tĩnh trả lời . Hắn trên mặt chẳng biểu hiện gì . Trong mắt là một mảng yên lặng và bình tĩnh . Cô cũng hơi ngạc nhiên vì trong mắt hắn không có khinh bỉ hay chán ghét như những người khác .
” À … Ờm … Cậu vào nhà đi ” Cô đứng sang một bên để hắn vào . Hắn tay kéo vali bước vào . Sau khi đóng cửa cô cũng bước vào theo .
” Cậu uống gì … ”
” Gì cũng được . Phòng tôi ở đâu !? Tôi lên cất đồ ” Hắn hỏi cô , giọng điệu không lạnh không nhạt , gương mặt vẫn như cũ không có biểu hiện gì . Cô tự hỏi hắn bị liệt cơ mặt hay sao mà mãi chẳng biến sắc tí nào thế .
” À … Ở tầng hai phòng bên trái ” Cô trả lời . Nhận được đáp án hắn gật đầu một cái coi như cảm ơn rồi xách vali đưa lên tầng . Thấy hắ đi cô cũng chẳng để tâm . Đi tập chạy đã …
Đang tập chạy thì Ken lại gần hỏi .
” Giảm cân hả !? ”
” Hộc … Ờ … ” Cô khó nhọc nói . Bây giờ vừa chạy vừa nói chuyện mệt lắm thở không ra hơi nhưng phải kiên trì cho đến hai tiếng cô mới dừng .
” Mệt không ? ” Hắn quan tâm hỏi . Thấy cô chạy mồ hôi nhễ nhại , thở hồng hộc hắn cũng thử hỏi … Cũng không ngờ cô lại kiên trì đến thế . Người bình thường chạy bộ chưa đầy một tiếng đã bỏ rồi còn cô vẫn kiên trì chậy dù rất mệt . Việc giảm béo quan trọng vậy sao !? ( Rất quan trọng là đừng khác )
Ơ !? Cái tên này đui hay sao mà còn hỏi cô mệt không . Mệt chết luôn đi chứ . Tuy thế nhưng cô vẫn trả lời
” Hộc … Có hơi … mệt …chút …t ”
” Vậy tôi dùng bếp được chứ” Hắn hỏi
” Cứ tự nhiên ”
Hắn nghe câu trả lời của cô thì bước đi về phía nhà bếp . Cô cũng chẳng thèm quan tâm . Chạy tiếp ~ Vì sự nghiệp giảm béo vĩ đại cực khổ thế nào cũng nhịn được