Đọc truyện Thay Đổi: Destiny To Love – Chương 117: [Miss Stars 8] Chung kết
Trận chung kết lần này sẽ vô cùng kịch tính khi năm thí sinh được đánh giá cao nhất sẽ đối đầu trực tiếp với nhau. Satake Yui, Satake Mai, Kanami Sakurako, Takamoto Misaki và Okawa Haruka.
Nội dung phần chung kết thường không có bất cứ quy luật gì, chẳng ai có thể đoán trước được. Có năm là phần thi giao tiếp bằng ngoại ngữ, có năm là sáng tạo từ phế phẩm, cũng có năm lại dùng đến kĩ năng hùng biện thuyết minh về một vấn đề. Nói chung là không thể đoán trước.
Các thí sinh bị loại được sắp xếp xuống dưới khán đài ngồi nên hiện giờ cánh gà rất vắng. Khu vực phòng chờ thí sinh cũng chỉ còn năm người cuối cùng và các trợ lí.
Shukasa đã thế chỗ Kazuto, đường hoàng ngồi cạnh bạn gái, bàn tay khéo léo chỉnh lại những lọn tóc lệch khỏi khuôn. Haru với Mika thấy gương mặt rạng ngời tươi tắn của Yui mà cứ cười tủm tỉm.
Sakurako làm mặt lạnh tanh, thản nhiên dựa người vào ghế, cười khẩy.
– Cứ cố gắng tận hưởng đi, trận chung kết này diễn ra xong thì hai người không còn được ở cạnh nhau nữa đâu. – Mãi lâu sau, Sakurako nhẹ nhàng cất tiếng, giọng nói cao vút lộ rõ sự chanh chua.
– Sao cô biết? – Shukasa nheo mày.
– Đằng nào danh hiệu Miss Stars chẳng thuộc về tôi. – Sakurako kênh kiệu. – Anh đừng chối bỏ sự thật, cả Satake Mai và Satake Yui đều mất rất nhiều điểm ở các vòng trước, khi thắng đều chót bảng, còn tôi, tổng điểm cao tới mức có cố cách mấy cũng không thể vượt được. Có chăng cũng tại bạn gái anh quá kém cỏi, cướp được anh từ tay chị gái ả nhưng lại không có bản lĩnh đối đầu mẹ anh.
– Cô câm mồm!! – Haru giận dữ quát to. – Cô đừng vội đắc ý. Hạng đàn bà như cô dám sỉ nhục Yui, đừng hòng tôi để yên.
– Cô làm được gì, Okawa Haruka? – Sakurako nhếch mép quay sang, cười khinh miệt. – Cô chẳng qua cũng chỉ là đứa thí sinh yếu đuối được vớt vát vào top.5, to mồm chẳng qua là dựa hơi gia tộc nhỏ bé của cô và con bạn giàu có của cô thôi. Hạng đàn bà như tôi làm sao? Không phải đứa con gái ti tiện dễ dãi ngủ chung với bao nhiêu thằng đàn ông đến mức bị Otaka Kuro bội hôn như cô mới thấp hèn và bẩn thỉu đó sao?
Nghe từng lời nói xúc xiểm của Sakurako, Haru đắng họng câm nín, ánh mắt đỏ hoe cay cay chực rơi nước mắt nhưng vẫn cố nuốt cơn nhục nhã vào trong.
– Đủ rồi đó Kanami Sakurako. – Mai không cầm được mà vươn tay lên, giọng nói thâm trầm. – Có bản lĩnh thì lên sàn đấu rồi đối đầu, đấu khẩu chỉ tổ khiến cô mất mặt thôi.
– Chưa đến lượt chị giáo huấn tôi. – Sakurako ngẩng đầu, câng mặt điêu ngoa. – Chị vẫn nghĩ chị là tiểu thư danh giá? Chị mất hết rồi, tập đoàn của chị đã bị cô em gái yêu dấu cướp mất, hôn phu của chị cũng thẳng thừng bội hôn chị. Chị còn lại gì nào? Chị chẳng qua cũng chỉ vì dòng máu của chủ tịch Satake chảy trong người, từ lúc mẹ chị chết đi chị đã mất tất cả rồi. Bởi vậy đừng tự làm cao nữa.
“Xoẹt!!”
Tiếng kéo kim loại vang lên, bộ váy trên người Sakurako bị cắt nát một đường. Bộ ngực tròn đầy trong chốc lát bị phơi bày, cô ta hoảng loạn lấy tay che.
Yui vơ chiếc kéo trên bàn trang điểm, cứ thế mà rạch nát bộ váy của cô ta. Shukasa liền đứng dậy rời khỏi phòng chờ, mặc cho Yui hành sự thoải mái.
– Cô làm gì vậy? – Sakurako hoảng loạn dùng tay chặn lại, nhưng hết dùng kéo Yui lại dùng tay xé nát bộ váy của cô. Sakurako yếu đuối không chặn được Yui lại, chỉ bất lực gào thét.
Trong chốc lát, cơ thể cô ta hiện hữu trước mặt. Nhưng vết đỏ còn lưu trên người, dấu hôn cuồng nhiệt chỉ sau một ngày không thể nào xóa hết.
Sakurako đỏ mặt che đi cơ thể đầy rẫy những vết hôn khiến người ta đỏ mặt, bất lực co ro, ánh mắt sắp khóc.
– Cô xem cô có tốt đẹp gì mà dám phỉ báng Haru? Cô biết gì về Haru, hay chỉ dựa vào tin đồn thất thiệt? – Yui cười khẩy, giọng nói ngạo nghễ. – Còn cô, cô còn gì để nói? Đường đường là tiểu thư của tập đoàn Kanami mà lại đánh mất sự trong trắng sớm thế này, cư nhiên còn dám sỉ nhục người ta. Đúng là không biết xấu hổ. Tôi không quan tâm cô ngủ với ai, nhưng nếu cô còn to mồm phỉ báng những người tôi yêu thương, tôi không chỉ phơi bày hết sự thật nhục nhã của cô mà còn cho cái tập đoàn cô tự hào dựa dẫm tan thành mây khói.
Từng lời của Yui sắt đá và cương nghị đến mức khiến Sakurako tái mặt. Cô ta cúi gằm cắn môi chửi rủa, nhưng người cũng chả dám làm gì khác.
Lát sau, Shukasa quay trở lại với một bộ đồ dự thi khác trên tay. Yui nhận lấy rồi khinh miệt ném xuống người Sakurako. Cô ta như bắt được vàng, dù trong lòng phẫn uất bằng trời nhưng vẫn cam chịu mặc đồ vào. Trợ lí của cô ta giúp cô ta sửa soạn lại, ánh mắt cô ta vẫn rực lửa, hận mình không thể đẩy Yui xuống vũng bùn nhục nhã.
Lát sau, trận chung kết đã diễn ra. Năm thí sinh bước ra sân khấu, hồi hộp chờ đợi phần thi.
Vị MC nhận lấy tờ giấy từ ban giám khảo, mỉm cười vui vẻ phổ biến.
– Phần thi chung kết lần này là nấu ăn. Các thí sinh có ba mươi phút để chế biến món ăn bất kì từ những nguyên liệu mà ban tổ chức chuẩn bị. Ai nấu được món ăn ngon nhất và phù hợp nhất sẽ được vinh danh Miss Stars lần thứ 8.
Tiếng chuông vang lên, các thí sinh liền chạy về khu vực bày biện nguyên liệu.
Sakurako chuyên nghiệp lựa chọn những nguyên liệu tươi nhất, ánh mắt rực lửa nhìn sang Yui bên cạnh.
Yui không nhanh chóng như Sakurako, chỉ cẩn thận chọn nguyên liệu bỏ vào giỏ. Thấy cô, Sakurako lại trào lên lửa giận, đôi môi anh đào cắn chặt lại suýt tứa máu.
Mai điềm tĩnh lựa từng nguyên liệu. Với chị, món ăn ngon thì phần lớn là phải lựa được nguyên liệu tươi ngon và phù hợp với nhau. Dù sao cuộc thi cũng lựa nguyên liệu rất đa dạng, thứ gì cũng có, từ bình dân đến thượng hạng, chẳng khác gì siêu thị thu nhỏ.
Yui cẩn trọng xem từng thứ. Hết nấm hương rồi sang bắp cải, thật sự không biết ra làm sao. Cô không biết nấu nhiều, hồi nhỏ thì hay làm bếp còn lớn rồi thì đúng là chỉ biết ăn.
Lúc tạt sang gian hải sản, chợt đập vào mắt cô một con bạch tuộc nằm phơi bụng trên khay đá, đầu óc lóe sáng lên, Yui vội trả lại số nguyên liệu đã lựa nãy giờ và vơ ngay chú bạch tuộc như thể sợ ai cướp mất.
Haru mỉm cười ung dung lựa bột chiên. Cô sẽ làm món tempura sở trường của bản thân nên lựa kha khá hải sản, ngoài ra còn phải chọn thêm nấm kim châm nữa. Dù biết chắc sẽ không thắng nhưng cô tự nhủ vẫn phải cố hết mình.
Sau phần lựa nguyên liệu, Sakurako là làm nhanh nhất nên sớm đã sơ chế xong. Mai cẩn mẩn nên có chậm hơn những người còn lại đôi xíu.
Lát sau, mọi người đã đứng vào bếp của mình. Từng hành động và cử chỉ điêu luyện khiến tất cả khán giả mãn nhãn. Sakurako như một đầu bếp chuyên nghiệp mặc sức múa dao, gương mặt ngời ngời sự tự tin kiêu ngạo.
Thời gian trôi qua quá nửa, món tempura của Haru gần xong, chỉ cần bước vào khâu trang trí. Cô nàng cười mỉm thử mùi vị, và chợt hoảng hốt khi thấy nó mặn khác thường.
Gương mặt Haru tái đi trong thoáng chốc. Cô vội vã nhìn lại chỗ nguyên liệu và phát hiện mình đã nhầm đường với muối. “Thôi chết rồi, với món tempura này không thể nào đem lên trình giám khảo được.”
Nhìn xuống đồng hồ, chỉ còn hơn mười phút, không đủ để nấu món khác. Haru vội tìm một món vừa nhanh với chỗ nguyên liệu ít ỏi còn sót trên giá.
Như tên lửa, cô nàng vội chạy lại chỗ nguyên liệu, vơ luôn một con cá hồi, một con lươn, một ít trứng cá, giấm và gạo. Tốc độ tăng đáng kể, Haru vừa nấu cơm xong đã quay sang chế biến hải sản.
Cả hội trường nhìn gương mặt tái mét cùng hành động vội vã của Haru liền cười vang không ngớt. Ai nấy đều chắc mẩm có thí sinh bị hỏng rồi.
Yui loay hoay nhớ lại công thức làm bánh năm xưa. Hồi đó cô cứ đòi Mai dạy làm Takoyaki bằng được, đến mức còn đem cho Shukasa ăn nữa. Chắc là món này sẽ giúp cô chiến thắng cuộc thi.
Mai cẩn trọng chế biến gan ngỗng. Món này là thức ăn truyền thống của Pháp chị thử đã lâu, đến mức có thời gian còn tập làm món này với đầu bếp nổi tiếng nữa. Có thể nói gan ngỗng chính là món ăn yêu thích và sở trường của chị.
Sakurako nhếch mép cười nhạt. Nhìn sang Yui bên cạnh cô đã đoán được món Takoyaki bình dân. Nhìn ban giám khảo mà xem, toàn là giới quý tộc, thứ bánh tầm thường kia sao đủ dành chiến thắng?
Cô nhìn xuống thành phẩm của mình. Trứng cá Caviar, được mệnh danh là ngọc trai đen của biển cả, món ăn thượng lưu đắt nhất thế giới. Cô chắc mẩm món trứng cá này sẽ làm hài lòng những vị khán giả kén ăn khó tính kia.
Nhờ chút ít thủ thuật bà ngoại bày, chỉ trong tám phút nồi cơm của Haru đã chín. Cô nàng mừng rơn lựa phần cơm ngon nhất, trộn với giấm cho vừa vị. Hải sản cũng đã chế biến xong, bây giờ chỉ cần tạo hình cho món Sushi dự thi là được.
Thời gian dự thi kết thúc, năm món ăn được bày biện đẹp mắt trưng lên giữa sân khấu.
– Số báo danh 26, Takamoto Misaki dự thi với món sườn cừu nướng. – Vị MC hào hứng hô to, máy quay lập tức quay cận cảnh món ăn chiếu lên màn hình lớn. Ai nấy đều trầm trồ trước độ hấp dẫn món ăn mang lại.
Một vị trợ lí gắp sườn cừu ra năm đĩa nhỏ rồi bưng xuống bàn ban giám khảo. Như những gì Yui tưởng tượng, họ cầu kì đeo khăn ăn, dùng dao và nĩa để thưởng thức. Yui cười thầm vì món sườn cừu nướng này khi ăn cô luôn cầm cả miếng lên miệng gặm. Với cô đó chính là cách thưởng thức ngon nhất rồi.
Ăn một miếng nhỏ, rồi lại lấy khăn lau miệng, Yui thở dài phiền phức.
– Thí sinh số báo danh 12, Satake Yui và món bánh bạch tuộc nướng Takoyaki.
Nghe đến lượt mình, Yui khẽ nuốt khan hồi hộp.
Năm viên Takoyaki lại được cầu kì gắp ra năm đĩa nhỏ bưng xuống bàn ban giám khảo. Quan sát kĩ, Yui thấy chân mày Hanagato Yuko nheo lại trong chốc lát.
Mọi người đã nếm thử cả rồi, chỉ còn Yuko là còn chưa ăn. Phải mãi khi MC mời thêm một tiếng, bà ta mới miễn cưỡng cắn một mẩu nhỏ xíu. Yui liền chau mày bực dọc.
– Số báo danh 70, Satake Mai. Món dự thi của cô là pate gan ngỗng kiểu Pháp.
Yui lén nhìn sang Mai, gương mặt chị vẫn thản nhiên và điềm tĩnh, những vẫn dễ dàng nhận ra sự căng thẳng xen lẫn hồi hộp hiện lên qua ánh mắt.
Năm đĩa khác lại được bưng đến, họ vẫn nếm thử theo một cách “sang chảnh” quá đà – Yui nghĩ. Gương mặt mỗi người một vẻ, rất khó đoán.
– Số báo danh 31, Kanami Sakurako cùng với món bánh mì đen và trứng cá caviar kiểu Nga.
Nghe tên gọi, trên môi Hanagato Yuko nở một nụ cười. Sakurako ngạo mạn cười đắc ý khi thấy vẻ mặt hài lòng của ban giám khảo, liền quay sang lườm nguýt Yui.
– Số báo danh 38, Okawa Haruka. Cô đã chế biến món Sushi truyền thống cho phần chung kết này.
Haru hồi hộp nín thở, nhưng trong lòng cũng đã cười xuề xòa. Món này cô làm vội chỉ trong mười phút, hơn nữa những món kia lại thượng hạng và đẳng cấp hơn cô bao nhiêu, dĩ nhiên là sẽ về chót bảng.
Đứng cùng bốn thí sinh xuất sắc kia, Haru chợt thấy bản thân quá nhỏ bé.
Các món ăn đã được nếm thử xong, bây giờ là tiết mục văn nghệ trong thời gian đưa ra kết quả chính thức. Năm thí sinh có một quãng thời gian để nghỉ ngơi.
– Ban giám khảo, đặc biệt là mẹ anh, có vẻ không hài lòng với món Takoyaki của em. – Mặt Yui buồn xo, cái đầu nghiêng nghiêng dụi vào ngực Shukasa.
– Không sao, chắc chắn là sẽ ngon. – Anh mỉm cười trấn an.
– Làm sao anh biết được?
– Năm xưa em từng làm cho anh rồi mà.
Nghe anh nói, Yui cũng an tâm phần nào, bình yên mà làm nũng Shukasa, được anh yêu chiều. Những lúc này với cô là quãng thời gian êm ả nhất.
– Bạn gái làm gì mà chả ngon, với mức độ “ngon” đó thì đừng mơ mà thắng cuộc. – Sakurako nhếch môi cười cợt.
– Mới ban nãy vừa bị “ăn hành”, không lẽ cô quên rồi? – Haru trừng mắt nhìn. – Liệu hồn mà để ý mồm mép.
Sakurako nghe vậy liền im bặt.
– Haru, cậu còn đáng sợ hơn cả tớ. – Yui cười nhạt.
Bên ngoài vui vẻ là vậy, nhưng sâu trong lòng Yui rất trống rỗng. Cuộc thi này cô đã đánh cược tất cả vào, được ăn cả ngã về không, hoặc có một cái kết trọn vẹn với Shukasa hoặc đánh mất anh mãi mãi.
– Các thí sinh chuẩn bị ra sân khấu nào. Đã có kết quả rồi. – MC bước vào thông báo một tiếng rồi rời đi, tim Yui đánh một tiếng thật mạnh.
– Ổn mà, Yui. Hãy tự tin lên nào. – Shukasa dịu dàng trấn an cô, cô cũng cười để đáp lại anh rằng cô sẽ ổn.
Kết quả cuộc thi, kết quả của mối tình này, kết quả của cuộc đời cô đang ở ngay trước mắt…
___o0o0o___
END Chapter 101.