Thật Tệ Tình Yêu Của Mafia [boylove]

Chương 44: Kombai 21


Bạn đang đọc Thật Tệ Tình Yêu Của Mafia [boylove] – Chương 44: Kombai 21

“Anh có điều gì muốn nói với em à?” Người phụ nữ hỏi khi họ ghé qua nhà. Kom nhìn vào mặt Mai.

“Tại sao cô phải làm điều này?”  Kom hỏi với một giọng nghiêm khắc.

“Em đã làm gì vậy?” Người phụ nữ hỏi.

“Cô có biết rằng mình đã làm cho miệng của Baiboon bị rách ra không Tại sao phải độc ác như vậy?” Kom nói với một giọng dữ dội. Cô gái lập tức cau mày.

“Tại sao PKom lại nghĩ rằng em đáng trách? Em không làm gì cả” Mai nói.

“Đừng nói dối tôi” anh nói khẽ.

“Em không hiểu, em không hiểu tại sao? Tại sao PKom lại phải lo lắng về nó đó? Nó chỉ là chuyện nhỏ. PKom giận dữ thay nó”, cô gái nói.

“Đó là về em trai tôi. Tại sao tôi không nên lo lắng? Tôi đã cảnh báo cô chưa? Đừng bao giờ nghĩ về những điều nông cạn như thế này một lần nữa.”

Cô gái trông sắc lạnh với đôi mắt run rẩy.

“Anh không nghĩ là em vô tội sao?” Cô gái miễn cưỡng cãi lại.

“Có người đã thấy cô làm điều đó,” Kom nói một lần nữa. Cô gái đứng lên và mím môi.

“Bây giờ cô nói dối. Cô không nói dối sao? Đừng để tôi bắt được cô” Kom nói một lần nữa.

Em đã nói là không phải em? Tại sao anh phải trách em?”

“Chuyện gì đang xảy ra vậy?” Giọng nói trầm ấm của Kamol vang lên, khiến cả hai đều đơ ra. Cô gái cúi đầu.

“Sao vậy?”  Kamol hỏi lại, giọng nghiêm nghị.

“Không có gì thưa sếp. Một vấn đề nhỏ thôi” Kom nói khẽ bởi vì anh không muốn nói bất cứ điều gì lúc này.

“Không có gì là tốt. Nhưng đừng đánh nhau như vậy nữa, tôi không thích người dưới quyền của tôi đánh nhau. Tôi muốn họ yêu thương, chăm sóc cho nhau, đừng đánh nhau. Hiểu không?”  Kamol nghiêng đầu ra lệnh.

“Vâng…” Kom và Mai đồng thanh trả lời và Kamol nói thêm vài câu khiển trách. Hắn bảo họ chia nhau đi tắm và mặc quần áo.

“Kom, anh đang ở đâu” Giọng Kim hét lên, khiến Kom và Kamol vội vã chạy ra sau nhà.

“Vâng, Khun Kim.”  Kom chạy đến chỗ Kim, nhưng anh vẫn còn ướt.

“Baiboon, cậu đã thấy vết thương của em ấy chưa?” Kim hỏi. Về phần Baiboon, em ấy đang đi theo Kim, mỉm cười hạnh phúc.

“Tôi đã thấy nó rồi,” Kom trả lời, nhìn Baiboon.

“Ồ, đi đi. Tôi nghĩ rằng cậu vẫn chưa nhìn thấy. Ôi, Khun Kamol, sao anh vẫn đứng đây?” Kim tiếp tục lẩm bẩm trước khi vẫy tay chào khi thấy Kamol đứng cách đó không xa căn phòng ngoài rìa nhà với Kom.

“Lên phòng thôi” anh nói khẽ.  Baiboon hơi cúi đầu và bước nhanh vào phòng, Kom đi lấy khăn tắm cho Baiboon và đi vệ sinh.

MMM!

Baiboon ngay lập tức nắm lấy cánh tay của Kom. Kom quay lại nhìn Baiboon một chút.

“Làm sao?” Kom hỏi.

“Anh có giận Baiboon không?”  Người thanh niên khẽ hỏi.

“Vậy anh không nên tức giận à? Tại sao có điều gì đó mà Baiboon không chịu nói và không muốn nói? Tại sao em lại không nói?” Kom lại nói. Baiboon cúi đầu.

“Em không cố ý. Nếu Baiboon nói với PKom, liệu anh có nổi điên với người đó không?”  Baiboon nói. Kom chỉ thở dài.


“Và nếu Baiboon không nói. Anh sẽ giận Baiboon. Giữa việc nổi điên với người khác và nổi điên với Baiboon, Baiboon sẽ chọn gì?”  Kom hỏi, người thanh niên lắc đầu.

“Baiboon không muốn PKom nổi giận với bất cứ ai,” người thanh niên nói nhỏ. Kom đưa tay lên và xoa mặt khi nghe điều này.

“Khi nào em sẽ như thế này? Em sẽ tốt bụng được bao lâu? Thế giới không trong sạch như vậy”, Kom lẩm bẩm trong khi Baiboon tỏ vẻ khó hiểu.

“Em định nói chuyện với người khác như thế nào? Kể cho anh nghe mọi chuyện từ giờ trở đi, ai đã làm gì em hay chuyện gì đã xảy ra, hãy nói thẳng với anh. Nếu em nói dối hoặc im lặng như vậy một lần nữa. Anh sẽ giận em rất lâu, em biết không?” Kom giả vờ đe dọa nhưng nghiêm túc. Chỉ cần nhìn thấy khuôn mặt buồn bã và âm thanh run rẩy của Baiboon, Kom gần như bất lực.

(Giả vờ đe đọa rồi mà còn nghiêm túc. Tui ổn hông vậy?)

“Vâng” Baiboon khẽ đáp.

“Em đi tắm trước đi. Anh sẽ tắm sau” Kom tiếp tục, trước khi đẩy Baiboon trở lại phòng tắm. Về phần Kom, anh cởi bỏ quần áo ướt sũng, chỉ quấn một cái khăn tắm ở phía dưới. 

Baiboon bước vào phòng tắm. Khi em cởi bỏ quần áo của mình, em nhận ra rằng phía bên kia của phòng tắm là kính trong suốt.

“PKom” Baiboon mở cửa phòng tắm và bước ra đối mặt với Kom, người đang lấy bộ quần áo ướt ra ngoài ban công phơi.

“Hmm,” Kom trả lời và đi về phía em.

“Cái gì?” Kom hỏi.

“Ừm… Baiboon sẽ đi tắm”!Người thanh niên nói khẽ.

“Đi tắm đi” Kom đáp.

“Nhưng phòng tắm…” Baiboon nói khẽ. Kom nở một nụ cười tinh quái.

“Đi tắm đi, không phải chúng ta chưa từng nhìn thấy của nhau đâu” Kom đáp, khiến Baiboon đỏ bừng cả mặt.

(Lúc đầu ảnh nói khác mà)

“Nhưng mà… ” Chàng trai trẻ vẫn còn lúng túng.

“Em đi tắm đi, anh sẽ đợi em. Nếu đợi em lâu quá. Anh sẽ bị viêm phổi. Em phải làm sao đây?” Kom nói. Sự oán hận trong tâm trí của anh đối với Mai lập tức biến mất.

“Được rồi, nhưng PKom, đừng nhìn thường xuyên, hãy coi chừng Baiboon,” người thanh niên trả lời trước khi đóng cửa phòng tắm lại.  Bóng dáng nhỏ nhắn cởi quần áo để trên vách ngăn giữa bồn tắm và bồn cầu trước khi bước vào bồn tắm. 

Về phần Kom, anh bước tới và thu dọn đồ đạc trong phòng. Như thể anh ấy không quan tâm lắm. 

Baiboon nhanh chóng bật vòi hoa sen đi tắm và gội đầu ngay. Kom cười trước khi ngồi xuống mép giường nhìn bóng dáng nhỏ bé đang tắm. Cơ thể trần truồng của Baiboon khơi dậy một số cảm giác trong anh.

“Khỉ thật, mình như một người bị bệnh tâm thần” Kom lẩm bẩm một mình trước khi lấy một điếu thuốc và hút thuốc trên ban công đóng chặt cửa. Bởi nếu nhìn Baiboon tắm quá lâu, anh ta có thể sẽ phá vỡ sự tự chủ của mình, nắm lấy Baiboon. Anh sẽ leo lên giường và ấn em ấy xuống một cách mạnh bạo. Sau đó Baiboon không thể xuống ăn tối một cách an toàn. Không ai nhìn thấy em ấy đâu.

“PKom, Baiboon đã tắm xong,” người thanh niên nói. Sau đó, Kom bước vào phòng.

“Chờ anh, đừng xuống” Kom nói.

“Dạ” Baiboon trả lời trước khi bước tới tủ trang điểm. Kom đi tắm.  Baiboon tự mặc quần áo. Nhìn thấy quần áo của Kom chất đống trên giường, em định đem chúng lên mắc áo.

Đột ngột…

Cha …

Mặt Baiboon đỏ bừng khi quay lại thì thấy Kom đang khỏa thân, đang tắm trong phòng tắm với cái hông và đôi chân mạnh mẽ của mình. Baiboon gần như ngừng thở. Phần lưng rộng đầy hình xăm khiến khuôn mặt Baiboon đỏ bừng. Em biết ơn vì Kom không quay lại nhìn mình, nhưng có vẻ như Baiboon không quá vui vì điều đó. Khi Kom quay mặt lại nhìn. Baiboon nhanh chóng quay người bỏ chạy. Về phần Kom, người đang ở trong phòng tắm, anh ta bật cười trước vẻ mặt của Baiboon. Dáng người cường tráng tắm xong quấn khăn tắm.

“Chuyện gì vậy? Mặt của em đỏ bừng” Kom giả vờ hỏi. Baiboon mím môi nhẹ.

“Không, PKom, mặc quần áo vào, chúng ta sẽ đi xuống cùng nhau.  Baiboon cũng sẽ đi giúp bà” Người thanh niên lập tức chuyển chủ đề.  Kom biết dáng người nhỏ bé đang ngại, xoa nhẹ đầu Baiboon trước khi đi thay quần áo. Baiboon khẽ thở dài. Trong khi nghĩ rằng Kom có ​​thể không biết rằng Baiboon đang nhìn anh khi đang tắm. Khi cả hai đã mặc quần áo, họ cùng nhau xuống bãi biển trước nhà. Em nhìn thấy Kim đang mang đĩa và thìa cho dì Nee.  Kim mời hai người cùng ngồi.


“Em có muốn ăn cua nướng không?” Kom hỏi Baiboon khi người thanh niên ngồi ăn cơm rang.

“Dạ có” người thanh niên đáp. Vì vậy, Kom đứng dậy và đi đến lò nướng và mang hải sản cho những người khác trong bàn. Bàn của Kamol và Kim nằm tách biệt.

“Lại đây, Baiboon. Đây là cho em” Kom nói khi anh đang lấy thịt cua để đưa cho Baiboon. Chàng thanh niên cầm lấy và ăn một cách thích thú.

“Kom hãy ăn một ít. Kom cứ để nó cho Baiboon tự ăn.”  Người dì nói.

“Được rồi ạ, quen rồi, không ngại đâu ạ” Anh cười nói.

“Thật sự, nếu Kom có ​​bạn đời, liệu cậu có chăm sóc người đó tốt không, như chăm sóc Baiboon, hmm?” Dì hỏi mà không cần suy nghĩ, nhưng khiến cả Baiboon và Kom đều có chút lạnh nhạt.

“Ai là người quan trọng đối với tôi?  Tôi sẽ chăm sóc người đó. Nhân tiện, dì có ăn tôm nướng không? Tôi sẽ mở chúng ra cho dì” Kom nói, chuyển chủ đề ngay lập tức.

“Dì không. Đủ rồi,” Dì cười nói.  trước khi Kom ngồi ăn uống với người khác. Khi trời bắt đầu muộn một chút. Người dì muốn được quay lại phòng để nghỉ ngơi.


“Em có buồn ngủ không?”  Kom hỏi khi thấy Baiboon đang ngồi trố mắt.

“Một chút” Baiboon khẽ đáp. Kom biết rằng Baiboon có lẽ đã rất mệt khi chơi dưới nước.

“Anh sẽ đưa em đi ngủ” Kom nói, dắt tay Baiboon vào phòng, tay trong tay. Người thanh niên ngay lập tức nằm xuống giường.

“Ai nói một chút? Có vẻ như em đã ngủ rồi” Kom cười nói.

“Không, em sẽ chỉ ngủ một chút thôi, Kom. Ngày mai, hãy thức dậy để Baiboon ngắm bình minh” chàng trai nói. Kom bước đến và ngồi xuống mép giường nơi Baiboon đã ngủ trước khi đắp chăn cho em.

“Được rồi, em ngủ trước đi. Anh xuống nhà giúp mọi người dọn dẹp một chút” Kom nói với giọng nhẹ nhàng, cúi xuống hôn nhẹ lên trán Baiboon. Baiboon khẽ cười.

“Đi ngủ sớm đi. Ngày mai chúng ta sẽ thức dậy để cùng nhau ngắm mặt trời” Baiboon đáp.

“Vâng” Kom trả lời, trước khi đứng dậy và tắt đèn. Chỉ còn lại đèn trong phòng tắm để chiếu chút ánh sáng.  Ngay khi Kom rời khỏi phòng, Baiboon từ từ nhắm mắt lại vì mệt.

++++++++++++++++++++++++++

“Baiboon, thức dậy” Kom đánh thức bóng dáng nhỏ bé trong vòng tay anh. Đêm qua, Kom xuống tầng dưới để kiểm tra mọi thứ, sau đó lên lầu và nằm trên giường với Baiboon. Nhưng khi Kit gọi anh và nói rằng người của Chen đang ở xung quanh và họ đã bị bắt. Kom đã xuống để xử lý nó. Khi mọi thứ đã ổn định, Kom đi ngủ tiếp.

“Mấy giờ rồi ạ?”  Người thanh niên chậm rãi mở mắt hỏi.

“Đã 5 giờ sáng, đi rửa mặt rửa mắt trước đã. Anh sẽ đưa em đi ngắm bình minh” Kom nói. Baiboon từ từ bật dậy khỏi giường và đi rửa mặt cho thoải mái. Kom đến gấp chăn, cùng với cái vươn vai xua đi cái mệt mỏi rồi mới bước đi tắm rửa. Baiboon kéo Kom ra ngoài ban công để xem bầu không khí trước. Họ vô tình thấy Kamol và Kim đang ngồi trên ban công phòng Kamol. Kim và Kamol đã cùng nhau ra ngoài ngắm bình minh nhưng họ lại ngồi nhìn xuống ban công.

“Mặc áo choàng vào đi. Gió biển thổi mạnh quá” Kom nói khi nhặt áo choàng cho Baiboon. Cả hai đều rời khỏi phòng. Baiboon đến gần bà của mình trong bếp. Nhưng bà của chàng trai trẻ bảo em đi dạo để ngắm mặt trời trước, sau đó em sẽ đến giúp bà. Kom đón Baiboon và đi đến bãi biển.

“Wah … gió cũng rất mạnh,” Baiboon nói khi cảm thấy gió thổi vào người mình.

“Chúng ta cứ ngồi và quan sát theo cách đó, được không? Thật tuyệt.”  Kom chỉ vào cây dừa mọc bên bờ biển. Đến lúc đó, bầu trời sắp sáng tỏ. Kom ngồi xuống bãi cát. Về phần Baiboon, em đứng dậy và nhảy khỏi mặt biển và lên đến bờ với nụ cười sắc nét trên khuôn mặt. Từng chút một ánh sáng của ngày mới bắt đầu chiếu rọi.

“Baiboon, đến và ngồi đây xuống. Mặt trời sắp mọc”  Kom gọi cho chàng trai trẻ. Baiboon sau đó chạy đến gặp Kom và ngồi trên bãi cát bên cạnh anh, cũng như nhìn ra biển. Tiếng sóng vỗ vào bờ khiến cả hai cảm thấy khá thư thái. Baiboon dựa đầu vào vai Kom. Sau đó, Kom đưa tay lên ôm lấy bờ vai mảnh mai của Baiboon.

“Đây rồi. Mặt trời đã lên.”  Baiboon chỉ về phía chân trời nơi có một mặt trời lớn màu cam đang từ từ mọc về phía chân trời.

“Baiboon thậm chí còn không đem điện thoại của mình xuống. Nếu không, em sẽ chụp một bức ảnh và lưu nó” Baiboon tiếc nuối nói.


“Nhưng anh đã mang theo chiếc điện thoại của mình” Kom nói, trước khi nhấc điện thoại của anh ấy và đưa cho Baiboon.

“A, PKom lấy đâu ra bức ảnh Baiboon ngủ vậy? Thật xấu hổ khi đưa nó lên màn hình như vậy” Baiboon xấu hổ nói khi nhìn thấy một bức ảnh của mình đang ngủ làm hình nền trên điện thoại của Kom.  Nhưng hình ảnh màn hình khóa là một vài sắc nét và Baiboon.

“Có gì xấu hổ, em dễ thương lắm đó” Kom đáp lại với một nụ cười.  Baiboon nhăn mũi và làm sắc nét nó một chút trước, sau đó bắt đầu chụp ảnh mặt trời. Sau một lúc, Baiboon đứng lên.

“PKom, chúng ta hãy chụp ảnh cùng nhau. Hãy xem mặt trời sau lưng” Baiboon nói, và Kom đứng dậy.

“Tốt hơn là nên chụp những bức ảnh như thế này,” Kom nói, trước khi dùng một tay để nhấc Baiboon lên.

Baiboon ngay lập tức ôm cổ vì sợ ngã. Anh ấy đã làm cho chiều cao của cả hai bằng nhau.

“PKom mạnh quá” Baiboon cười nói.

“Baiboon hãy là người chụp bức ảnh,” Kom nói. Baiboon bật camera trước và dang một cánh tay ra. Tay còn lại ôm cổ Kom. Má hai người áp vào nhau trước khi em cười thật tươi. Baiboon bấm ảnh ngay lập tức.  Cả hai đã chụp nhiều bức ảnh cùng nhau cho đến khi ưng ý. Mặt trời đã mọc một nửa. Nó đã bắt đầu được nhìn thấy ở một số nơi khác.

“PKom, hãy hạ Baiboon xuống. Chắc anh mệt lắm” Baiboon nói và ôm Kom quay mặt về phía mình, vị trí đầu của Baiboon cao hơn đầu của Kom. Baiboon nhìn sắc mặt và nhướng mày bối rối. Kom sẽ làm gì?

“Cúi xuống một chút” Kom nói.

“Tại sao em lại phải cúi đầu?”  Người thanh niên hỏi, nhưng hơi cúi đầu.

“Anh hôn em được không?” Anh nhẹ nhàng hỏi. Khuôn mặt của Baiboon ngay lập tức nóng lên khi nghe điều này.

“Ôi, sẽ có người nhìn thấy chúng ta” Baiboon nói khẽ vì cả hai đều ở trên bãi biển, nhưng nhà lại khá xa. Cũng có một cái cây che nó.

“Trời chưa sáng lắm. Không ai đi bộ ở đây. Nếu Baiboon chậm, sẽ có người đến, anh không biết đâu đấy” Kom giả vờ đe dọa. Kom chỉ muốn biết Baiboon có dám làm theo lời mình yêu cầu hay không. Baiboon quay trái quay phải, trước khi cúi xuống hôn nhẹ lên môi anh và quay đi ngay.

“Bây giờ chỉ có vậy thôi” Baiboon nói với vẻ ngượng ngùng, Kom mỉm cười chấp nhận trước khi để Baiboon thất vọng.

“Vậy nếu ở trong phòng, anh sẽ yêu cầu nhiều nụ hôn hơn vừa rồi”, Kom nói, điều đó làm cho mặt Baiboon đỏ hơn trước.

Dì Nee nấu cháo cho mọi người. Hôm nay Kamol dẫn mọi người đi lặn ngắm san hô khiến Baiboon khá thích thú.

(Dì Nee nấu cháo thì liên quan gì Kamol dẫn đi lặn? Tui lại đỉnh nữa rồi)

“PKom, em phải làm gì khi lặn biển?” Baiboon hỏi vội vàng đi lên phòng tắm rửa và thay quần áo, bởi vì buổi sáng họ đã đi xuống để ngắm bình minh và em chỉ rửa mặt.

“Anh sẽ nói với em sau. Chúng ta đi tắm trước đi” Kom nói, vì vậy Baiboon đã đi tắm. Căn phòng vẫn như thường lệ.

“PKom” Baiboon hét lớn cùng với cái bĩu môi bên ngoài phòng tắm.

“Gì cơ?” Kom đáp, quay lại nhìn Baiboon.

“Phòng tắm cũng có rèm. Tại sao PKom không nói với Baiboon?” Người thanh niên rên rỉ. Kom dừng lại một chút trước khi mỉm cười nhẹ.  Anh không nghĩ Baiboon sẽ sớm biết rằng có một bức màn.

“Ồ, cũng có rèm sao?”  Kom giả vờ như không biết.

“PKom đừng giả vờ. Baiboon biết rằng PKom biết rằng có một bức màn. Nhưng anh đã không nói với Baiboon, phải không? Đây này.”  Baiboon đánh vào vai mạnh mẽ của Kom, bướng bỉnh tức giận.

“Ơ…” Kom cười trong cổ họng khi đưa tay lên chặn nắm đấm nhỏ của Baiboon, cho đến khi Baiboon dừng lại vì mệt.

“Em có mệt không? Thôi, anh đi tắm đây”, anh cười nói.

(Chê cái kiểu để bồ đánh xong rồi hỏi không á. Mệt chết m* luôn á)

“Đóng rèm lại đi. Nếu không, Baiboon thực sự rất tức giận” Baiboon khàn giọng nói.

“Vâng” anh trả lời một cách trêu ghẹo trước khi bước vào phòng tắm.  Baiboon sau đó đi thay quần áo trước gương.

*Cốc cốc*

Có một âm thanh như thể ai đó đập vào kính. Baiboon sau đó quay lại nhìn vào kính phòng tắm. Em phát hiện ra rằng Kom đã cởi bỏ áo sơ mi và quần dài, chỉ để lại nội y, đứng vẫy tay chào Baiboon từ trong bồn tắm với tấm màn mở.

(Má, ông ấy điên rồi)

“PKom!!!” Baiboon hét lên. Kom bật cười trước khi đồng ý đóng rèm khi người thanh niên nhìn anh. Mặt em đỏ lên vì xấu hổ. Baiboon thở dài một hơi khi Kom đồng ý đóng rèm cửa theo yêu cầu. Baiboon giơ cả hai tay lên. Em bước đi và vỗ nhẹ vào má để đánh thức các giác quan của mình.  Sau đó, Baiboon ngồi xuống và đợi Kom tắm rửa và mặc quần áo để họ có thể xuống nhà cùng nhau.




Bây giờ mọi người đang dần lên thuyền lặn để đến đảo Nồm Sao. Kom dẫn Baiboon lên tàu trước. Kom luôn đi bên cạnh Baiboon. Còn Mai thì dọn đi chỗ khác ngồi. Vì hôm qua Mai đã làm hại quá nhiều vào Baiboon. Điều này khiến Baiboon cảm thấy thoải mái hơn. Khi mọi người đã có mặt trên tàu, tàu lập tức rời bờ.

“Baiboon, chúng ta bôi kem chống nắng trước,” Kom gọi. Ban đầu Baiboon ngồi với bà của mình. Vì vậy, em đứng dậy và đến ngồi cạnh Kom. Kom đã thoa kem chống nắng cho Baiboon gần như khắp cơ thể.  Baiboon còn có tên là Kom. (?)

(Dại trai quá cục cưng à)

“Baiboon, thoa nó vào cho anh.”  Lop ngồi cạnh Baiboon và nói.

“Được ạ” Baiboon trả lời mà không cần suy nghĩ thêm. Nhưng kem chống nắng trên tay Baiboon đã bị giật mất và Lớp bị đập vào đầu.

(Kom: Thì ra mày chọn cái chết?)

Kom nói: “Hãy tự làm hoặc để AiKit và AiRuth làm giúp cậu”

(Lop: Đồ tòi)

“Ồ đó là tất cả những gì anh biết làm, em có thể tự làm được” Lop lầm bầm, anh ta chỉ đang cố gắng chơi một trò đùa. Baiboon ngồi cười cho đến khi tàu cập đảo Nồm Sao. Người dì cho mọi người ăn trưa trước. Về phần Kamol và Kim, họ đi lặn trước rồi lên lầu ăn cơm. Do đó, người dì đã chuẩn bị thức ăn.

“Đừng ăn quá nhiều,” Kom cảnh báo. Baiboon gật đầu, ăn xong. Sau đó Kom đã mang một bộ bình dưỡng khí đến và đặt nó trên Baiboon và chỉ cho em cách lặn biển cơ bản.

“PKom chắc ở gần Baiboon rồi” chàng trai hào hứng mỉm cười nói.

“Kom, nhìn Baiboon giúp dì” Dì nhờ anh, vì dì biết cháu mình chưa bao giờ làm bất cứ điều gì như thế này trước đây.

“Vâng,” Kom đáp, trước khi dẫn mồi bằng tay đến đuôi tàu để lội xuống nước. Baiboon nắm tay anh.

“Đừng sợ, anh sẽ mặc áo phao cho em” Kom nhẹ nhàng nói, và Baiboon gật đầu. Khi xuống nước, Kom ôm eo Baiboon để nổi sát vào người anh.  Baiboon nhìn xuống san hô, lâu lâu lại nhìn lên vì em không quen với việc lặn. Kom luôn ở bên cạnh để hỗ trợ em. Và Kom cố gắng tìm kiếm những thứ thu hút sự chú ý của Baiboon. Kom liên tục chỉ mọi thứ cho Baiboon để em ấy sẽ nhìn nó dưới nước. Cho đến khi Baiboon bắt đầu ngày càng thích lặn biển hơn. Em biến thành một em bé Baiboon vui vẻ, luôn nhắm chặt để xem những con cá tuế bơi xung quanh.

“Chúng ta lên tàu chưa được chưa?”  Kom hít một hơi thật sâu bằng miệng và hỏi. Baiboon lắc đầu vì em vẫn không muốn.

“Cho em một phút thôi, trời nắng gắt, anh không cảm thấy khỏe,” Kom trả lời. Baibon gật đầu. Họ tiếp tục lặn cho đến lúc quay trở lại tàu. Baiboon vội vàng nói với bà ngoại những gì em đã thấy.



Sau khi lặn trở về, Baiboon đi tắm và thay quần áo. Em đi giúp bà ngoại chuẩn bị đồ ăn. Như thường lệ, Kom chuẩn bị địa điểm. Và bữa tối hôm nay cũng giống như ngày hôm qua.  Baiboon ngồi ăn với Kamol và Kim bên hồ bơi. Kim đi bơi và Baiboon đung đưa chân bên hồ bơi. Một thời gian trôi qua. Kamol gọi Kim lên phòng. Baiboon bước vào thì thấy Kom đang ngồi uống rượu với bạn của Lop.

(Khụ khụ, chồng… khụ khụ khụ)

“PKom say ạ?”  Baiboon quan tâm hỏi.

“Anh không say, em buồn ngủ à?” Anh hỏi.

“Em bắt đầu buồn ngủ,” Baiboon trả lời khẽ. Kom bước ra khỏi vòng rượu.

“PKom, uống tiếp đi. Baiboon có thể ngủ trước” Baiboon nói. Vì suốt thời gian họ ở đây, Kom luôn đi theo chăm sóc Baiboon. Baiboon muốn cho Kom chút thời gian ngồi nói chuyện với những người khác.

“Vậy trong chốc lát, anh đi theo em, em ngủ trước đi, không cần phải đợi anh” Kom nói, vì bản thân anh bắt đầu nghiện gió.

“Dạ” Baiboon trả lời trước khi bước vào phòng ngủ.

+++++++++++++++++++++

Bạn sẽ mất bao lâu để tìm thấy tấm rèm?  😂

++

“Dạ chú cảnh sát ơi”

Kom: /bịt miệng kéo đi/ Mọi người tiếp tục đi ạ.

++
Mọi người có thấy OK với mấy dòng bình luận mà mình thêm vô không?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.