Bạn đang đọc Thật Tệ Tình Yêu Của Mafia [boylove] – Chương 38: Kombai Chương 10
Kom và Baiboon đi bộ mua sắm quần áo tại tượng đài, ra vào hầu hết các cửa hàng. Mua sắm từ đồ ngủ, đồ mặc ở nhà, đến đồ đi du lịch. Ngay cả khi bảo Baiboon là người lựa chọn, Kom vẫn bí mật chọn những bộ quần áo mà anh cho là phù hợp với Baiboon, trả nhiều tiền hơn mỗi lần. Và mỗi lần anh đều nghe thấy giọng nói phản đối của Baiboon, nhưng Kom không để ý đến giọng nói bồn chồn không muốn anh mua nhiều quần áo.
“Nhóc có thể làm ra vẻ mặt phụng phịu như vậy,” Kom nói khi đưa Baiboon bắt taxi quay lại lấy chiếc xe đang đậu thay vì bắt tàu, vì họ đã mua rất nhiều thứ.
“Chà, PKom,” Baiboon nói, miệng em mở lớn.
“Nhóc há miệng thế này rồi lại chu môi ra thế này” Kom nói, đưa tay kéo nhẹ môi Baiboon.
“Ôi” người thanh niên phản đối trong cổ họng của mình. Kom buông tay cười.
“PKom không phải là người nhút nhã” Baiboon nói với giọng đứt quãng và mỉm cười.
“Chúng ta hãy ăn gì đó trước khi về nhà. Và khi về đến nhà, chúng ta sẽ mặc thử bộ quần áo đã mua cho bạn xem”, Kom nói.
“Chúng ta có nên thử tất cả chúng không?” Baiboon hỏi vì anh đã mua rất nhiều.
“Nhóc chỉ cần thử quần áo du lịch, quần áo ở nhà và đồ ngủ, nhóc không cần phải thử tất cả mọi thứ”, Kom trả lời. Baiboon gật đầu xác nhận. Khi taxi đến bãi đậu xe, Kom trả tiền taxi trước khi giúp Baiboon đặt túi vào ghế sau xe và chở em về nhà.
(Là mình có xe nhưng mình thích taxi hay sao?)
Kom và Baiboon quay lại ăn mì. Bởi vì món sushi họ ăn trước đó đã được tiêu hóa hết khi đi dạo và mua sắm quần áo.
…
…
…
“Xách ba lô về nhà. Sau đó đến thử quần áo ở nhà tôi”, Kom nói.
“Dạ” Baiboon trả lời trước khi vội vã chạy về chỗ ở của mình. Kom cũng xách một túi quần áo về nhà.
“Anh mua gì vậy?” Giọng Mai chào khi cô nhìn thấy anh.
“Quần áo” Kom nói ngắn gọn, và người phụ nữ nhướng mày ngạc nhiên.
“Quần áo của Kom? Sao anh mua nhiều vậy? Bình thường không thích mua nhiều quần áo thế này”, cô tò mò hỏi.
(Kom: Chắc mày mẹ tao, nhiều chiện)
“Không phải của tôi, là của Baiboon” anh đáp ngắn gọn như mọi khi khiến cô gái đơ người ra, những gì anh nói cũng đủ để cô đoán ra điều gì đó.
“Quà cho Baiboon?” người phụ nữ tò mò hỏi. Kom gật đầu trước khi đi về phía nhà riêng của mình. Mai chỉ biết đứng dậy và nhìn ra phía sau với vẻ bực bội.
…
…
Khi nghe thấy tiếng gõ cửa nhà, Kom bước ra mở cửa và thấy Baiboon đang đứng cười rất tươi. Em không mặc bộ quần áo cũ lúc nãy, người thanh niên đã thay bộ đồng phục học sinh.
“Vào đây,” Kom nói, trước khi quay lại để Baiboon vào nhà. Anh thanh niên bước thẳng vào với vẻ quen thuộc.
“Quần áo anh mua đâu?” Baiboon hỏi vì em không thể nhìn thấy túi quần áo mình đã mua.
“Trong phòng. Hãy vào phòng của tôi,” Kom nói khi anh bước vào. Baiboon theo sau một cách dễ dàng. Khi bước vào phòng ngủ, Baiboon nhìn thấy túi quần áo mình mua ở giữa chiếc giường rộng. Em nhặt tất cả các túi và đặt chúng trên sàn phòng. Kom đang ngồi dưới chân giường nhìn, em đặt nó sang một bên để cố gắng phóng to nó lên.
(Tại sao lại đem chúng vào phòng?)
“Em nên thử cái nào trước, PKom” Baiboon hỏi vì em ấy không biết nên thử bộ nào.
“Nhóc có thể lấy bất kỳ thứ nào trong số chúng trước. Hãy thử tất cả”, anh ấy trả lời.
“Vậy thì em sẽ mặc thử trong phòng tắm” chàng trai nói trước khi lôi ra một số bộ quần áo du lịch. Trên đường vào phòng tắm và Kom nhìn cậu bé đang mỉm cười. Baiboon biến mất một thời gian và trở lại với một bộ trang phục mới. Kom nhìn lên và mỉm cười vì bộ quần áo Baiboon đang mặc rất dễ thương.
Anh thấy thế nào?” Baiboon hỏi nhỏ. Em không chắc mình đã tự tin đến mức nào. Kom xoa cằm, nhìn chiếc quần trắng dài đến đầu gối và chiếc áo sơ mi dài tay màu xanh đậm có một mô hình hoạt hình ở giữa.
“Rất tuyệt” Kom khen trực tiếp. Nó khiến Baiboon cảm thấy xấu hổ với cái nhìn đó, em ấy xấu hổ về chính mình.
“Đi thử quần jean đi” Kom lại nói. Baiboon gật đầu trước khi vào trong thay đồ rồi quay ra ngoài. Sau mỗi bộ quần áo mà Baiboon mặc thử, nụ cười mãn nguyện của Kom đều lộ ra, những lần mua hàng đều không làm anh thất vọng.
“Được rồi, bộ đồ nào cũng dễ thương” Kom nói khi Baiboon thử xong bộ đồ cuối cùng. Nam thanh niên lau mồ hôi trên mặt, thử quần áo khá mệt. Cử động đó đủ để Kom biết rằng Baiboon đang mệt và đổ mồ hôi vì thử quần áo.
“Nhóc tắm ở đây đi. Nhóc nhớp nháp lắm rồi. Sau khi tắm xong nhóc có nên thay bộ đồ ngủ mà tôi mua không?”, Kom đề nghị.
“Nó làm phiền anh?” người thanh niên khẽ hỏi.
“Làm gì phải phiền tôi? Đừng để ý làm gì, nhớ đây cũng là nhà của nhóc. Nhóc có thể ngồi xuống bất cứ khi nào nếu muốn. Tôi không phiền đâu. Nhóc đi tắm đi. Nhìn kìa, người nhóc đang đổ mồ hôi rồi. Ôi!, đây là một chiếc khăn tắm.” Anh nói. Kom trước khi lấy khăn và đưa cho Baiboon và đẩy em ngửa ta để đi tắm trong phòng tắm. Người thanh niên sẵn sàng đồng ý làm như vậy. Kom để Baiboon vào phòng tắm, cởi hết quần áo đang mặc cho đến khi khỏa thân. Baiboon đặt quần áo của mình lên giá phòng tắm và treo khăn lên lan can. Về phần Kom, anh đang ở trong phòng ngủ, tiếp tục đi bộ để tránh xa phòng.
Baiboon đứng dưới vòi hoa sen với một nụ cười hạnh phúc khi nghĩ về những điều mà Kom đã làm cho mình. Bàn tay nhỏ bé định vươn vòi hoa sen, nhưng phải ngừng ngước lên để nhìn thứ gì đó trên trần nhà.
(Tới rồi đây, chính là nó)
“A! PKom, làm ơn giúp em” tiếng kêu của Baiboon vang lên khiến Kom giật mình. Một bóng người cao lớn tiến đến trước cửa phòng tắm.
“Baiboon, có chuyện gì?” Kom hét lên khi gõ cửa phòng tắm để xin phép vào, nhưng Baiboon đột ngột nhảy ra khỏi phòng tắm.
“Này! Tại sao Baiboon lại ra khỏi phòng tắm một cách khỏa thân?” Kom hỏi Baiboon thành tiếng. Cơ thể anh ấy đông cứng lại. Cảm giác như hơi nóng bên trong cơ thể đang bốc lên mặt. Xem Baiboon chạy xung quanh khỏa thân không có gì để che và nhảy xung quanh trước mặt anh ta.
“PKom, làm ơn giúp em. Có nhện trong phòng tắm,” người thanh niên tái mặt nói. Ngoài việc nhảy cẫng lên vì ghét nhện vô cùng. Em ấy đã quên rằng mình thậm chí còn không lấy chiếc khăn tắm.
Thật khó cho Kom. Anh không khỏi nhìn thân ảnh thiếu niên trước mặt. Chiếc cổ trắng nõn với bộ ngực mềm mại, những nốt nhỏ màu hồng trên ngực tương phản với làn da trắng mềm. Kom phải cắn môi. Nhìn vào cái bụng phẳng lì của em, anh nhận ra người thanh niên trước mặt mình thực sự rất gầy và mắt Kom dừng lại ở một nơi cuối cùng.
“A! PKom, anh đang chảy máu mũi. PKom, anh ổn chứ?” Nhìn thấy máu tươi chảy ra từ mũi của Kom Baiboon, em hoàn toàn quên mất con nhện. Sự lo lắng khi nhìn thấy Kom như thế này thay thế cho nỗi sợ hãi về nhện.
Kom nhanh chóng đưa tay lên hứng lấy thứ chất lỏng ấm nóng chảy ra từ mũi và nhìn vào thì thấy đó thực ra là máu. Baiboon quẹo trái, quẹo phải, vội vàng nhặt chiếc khăn kia lên, nhưng nó để không quấn lấy cơ thể em mà ngược lại lấy máu từ mũi của Kom. Khuôn mặt của chàng trai trẻ càng tái đi vì lo lắng.
“Có chuyện gì với Kom? Đi vào nhà vệ sinh thôi” Baiboon nói với giọng run rẩy. Kom vội xua tay.
“Ồ, không sao đâu, Baiboon. Hãy lấy chiếc áo choàng trong tủ và mặc nó trước. Nhóc đang không mặc gì ngay bây giờ.” Kom nói, lấy chiếc khăn tắm mà Baiboon nhặt được. Anh ta giữ chặt mũi. Baiboon vội vàng lấy chiếc áo choàng Kom và mặc vào. Baiboon tim đập thình thịch, em không nghĩ mình lại trần truồng trước mặt người khác như vậy. Nhưng lúc đó, cảm xúc của em thật kinh khủng. Vì vậy, em đã không làm thế. Không nghĩ ngợi gì hết khi Kom thấy Baiboon không mảnh vải che thân, Kom loạng choạng ngồi vào chiếc ghế bành trong góc phòng, đầu cúi xuống tựa vào lưng ghế.
“PKom, anh làm sao vậy? Sao máu mũi chảy ra nhiều thế?” Baiboon quan tâm hỏi. Cả hai đều cảm thấy xấu hổ về điều đó.
“Thời tiết hẳn là rất nóng, hãy đi lấy một ít đá từ thùng lạnh và chườm đá cho tôi.” Kom nói mà không nhìn Baiboon quá nhiều, bởi vì anh càng nhìn vào mặt Baiboon thì hình ảnh cơ thể trần truồng lại hiện ra, khiến cơ thể của Kom càng nóng hơn. Và nó sẽ kích thích máu mũi chảy trở lại.
Ôi, liệu mình có sống sót được hay không? Anh nói với chính mình, nhắm mắt lại. Trái tim anh cũng loạn nhịp.
Mình đã bị đấm vào mũi rất nhiều lần, máu không bao giờ chảy. Nhưng nó chảy ngay lập tức vì nhìn thấy Baiboon khỏa thân. Mình thật yếu đuối. Kom nghĩ đến việc tự nguyền rủa mình trong lòng khi cố gắng hít thở sâu để dập tắt cơn nóng từ tâm trí và cơ thể.
“Em đến đây!” Baiboon reo lên trước khi người thanh niên đưa túi nước đá cho Kom, người lấy nó để chườm mũi, Baiboon đứng bên cạnh bối rối và lo lắng.
“Không có gì đâu. Nhóc không cần phải làm bộ mặt như vậy,” Kom nói khi anh quay lại để xem biểu hiện của Baiboon trong giây lát.
“PKom có đi gặp bác sĩ không? Đột nhiên máu chảy ra thế này, có thể là bệnh gì đó nghiêm trọng, nếu đi bây giờ có thể cứu chữa kịp thời” Baiboon lo lắng nói, làm cho Kom cười.
“Thực sự không có gì” Kom nói với giọng nghiêm túc để giúp cho Baiboon bớt lo lắng. Baiboon vẫn im lặng trước khi từ từ gật đầu.
“Áo sơ mi của PKom cũng dính máu. Tốt hơn hết hãy cởi nó ra trước”, em nói khi thấy chiếc áo bị dính máu. Kom tiến tới cởi bỏ áo sơ mi của mình. Sau đó anh ta tiếp tục ngồi với túi nước đá trên mũi.
“Tôi nghĩ tốt hơn hết là nhóc nên vứt chiếc khăn vào thùng rác. Nó dính đầy máu, rất khó rửa sạch”, Kom nói, trước khi đứng dậy và rời khỏi phòng ngủ. Baiboon cũng bỏ đi.
(Để loại bỏ vết máu trên quần áo, hãy sử dụng nước có ga với chanh và chúng sẽ tốt như mới.)
“PKom, anh có ở đây không?” Giọng Lop la lên trước cửa nhà nên Kom ra mở cửa trước.
“Có chuyện gì vậy?” Anh hỏi khi đặt một miếng vải quấn băng lên mũi và tiếp tục nén. Máu đã ngừng chảy.
“Tôi định mua cho anh … một ly … này. PKom, tại sao anh lại dính máu trên quần áo của mình?” Lop ngạc nhiên hỏi Lop khi nhìn thấy chiếc khăn trên tay do Kom chưa kịp vứt đi, nhưng anh đã đi ra mở cửa nhà trước. Đã quá muộn để trả lời khi Lop nhìn vào trong nhà và thấy một người nhợt nhạt của Baiboon. Cùng với áo choàng tắm của Kom, Lop lần lượt mở miệng nhìn Kom và Baiboon. Một người không mặc áo, chỉ mặc một chiếc quần dài, trên tay còn có một mảnh vải dính máu. Người kia nhợt nhạt chỉ trong chiếc áo choàng của người kia.
🤣
“PKom … Baiboon và … và PKom!!” Lop kinh ngạc hỏi.
“Câm miệng!!” Đầu của Lop ngay lập tức bị giáng một cái tát nặng nề vào đầu.
“Cậu đang nói gì vậy?” Kom nói với giọng trầm.
“Ôi, đau quá. Ôi trời. PKom, không nên đánh em như vậy và tốt hơn là chặt đầu em đi. Hãy vỗ nhẹ vào đầu em một cái nữa và nó sẽ rơi ra.” Lop lầm bầm trong hơi thở.
“PKom, tại sao anh lại tát PLop?” Baiboon vội vàng hỏi.
“Không có gì. Hãy đợi trong phòng. Tôi sẽ đi đuổi con nhện cho nhóc” Kom nói, vì anh không muốn Lop nhìn thấy Baiboon trong tình trạng này.
“Vâng” Baiboon trả lời khi em nhìn Lop với cảm giác đau đớn. Sau khi Baiboon vào phòng ngủ, Kom quay lại nhìn Lop với ánh mắt dữ dội.
“Sao cậu lại có cái miệng đó? Thật tốt khi Baiboon ngắt lời, cái miệng của cậu thật tệ,” Kom nói.
“Chà, em đã nói những gì mình nhìn thấy ở đây. Bất cứ ai nhìn thấy anh và Baiboon trong tình trạng này cũng sẽ nghĩ như em”, Lop nói lại. Kom giơ tay lên một lần nữa, Lop vội vàng né tránh, nhưng Kom không hề đánh anh ta.
“Sau này, hãy học cách hỏi trước. Đừng cho rằng cậu những gì cậu thấy đều đúng”, Kom nói lại.
“Vậy đó là máu của ai?” Lop tò mò hỏi.
“Mũi của tôi đang chảy máu. Tôi đã mang khăn đến và lau nó đi” Kom trả lời, nhướng mày ngạc nhiên.
“Vậy tại sao anh lại bị chảy máu mũi?” Đã hỏi Lop.
“Cậu không cần phải thắc mắc như vậy, đúng không? Hãy cứ biết rằng tôi và Baiboon đã không làm bất cứ điều gì mà cậu nghĩ, quái quỷ, đừng cố gắng lôi tôi vào tù,” Kom nói
“Anh hành động như thể đang sợ vào tù. Nếu anh sợ vào tù, có lẽ anh sẽ không làm việc ở đây”, Lop cười nói.
“Chuyện ngồi tù vì làm việc ở đây. Không đáng xấu hổ bằng việc phải ngồi tù vì xâm hại trẻ vị thành niên, Lop”, Kom nói với người thanh niên bằng một giọng rất lãnh đạm.
“Wow, anh không muốn lấy đi tuổi thanh xuân của em ấy sao?” Lop tiếp tục hỏi đùa.
“Có vẻ như cậu thực sự muốn hôn chân tôi,” Kom nói với một giọng trầm. Tiếng cười phá lên ngay lập tức.
“Em đã nói đùa, nhưng em có thể hỏi anh một điều nữa được không” Lop hỏi một câu khác.
“Gì?” anh cau mày hỏi.
“Tại sao Baiboon lại mặc áo choàng tắm của anh?” Lop tiếp tục hỏi, vì tò mò.
“Baiboon đến thử bộ quần áo tôi mua. Vì vậy, em ấy phải đi tắm và thay quần áo ở đây. Vậy tại sao cậu lại đến gặp tôi?”, Kom hỏi sau khi để thế hệ trẻ thắc mắc một lúc.
“Ồ, em quên mất, em bị sốc và nghĩ Baiboon đã rời đi. Ahhh, đừng tát em, em vẫn còn chóng mặt” Lop ngay lập tức đưa tay lên để ngăn Kom.
“Em thấy hôm nay anh không đi đâu, chắc anh rảnh nên em đi mua đồ uống cho anh” Lop vội vàng nói ra mục đích của mình.
(Nếu là lúc trước tui sẽ suy diễn là Lop thích Kom. Nhưng không, chuyện tình bánh mì sandwich của anh ta thậy đỉnh)
“Được rồi, chúng ta ngồi ăn trước cửa nhà tôi. Đi gọi AiKit và AiRuth. Tôi sẽ đi đuổi con nhện cho Baiboon trước” Kom nói trước khi vào nhà và đóng cửa lại. Lop sau đó rời đi và Kom đi lấy khăn tắm vào giỏ giặt trước khi vào phòng ngủ và thấy Baiboon đang ngồi ở cuối giường.
“PKom thế nào rồi? Máu mũi đã ngừng chảy rồi phải không?” Baiboon ngay lập tức quan tâm hỏi.
“Nó dừng lại rồi, có phải nhóc đang đợi tôi đuổi nhện không?” Kom cười hỏi, Baiboon cảm thấy hơi xấu hổ.
“Ơ, khi chúng còn là những con nhện nhỏ. Baiboon không sợ. Nhưng đèn chùm trong phòng tắm lớn. Baiboon sợ hãi. PKom, con nhện sẽ đuổi theo Baiboon” Chàng trai trẻ vội vàng nắm lấy cánh tay của Kom và cầu xin, khiến tim anh đập thình thịch với giọng điệu van xin này.
“Được rồi, đợi một chút” Kom nói trước khi bước vào phòng tắm. Bóng dáng cao lớn nhìn lên và thấy một con nhện không quá to đến mức độc, nhưng vẫn to trong mắt Baiboon, đang ở trên trần nhà ở góc phòng. Kom lấy khăn giấy và rời khỏi phòng tắm. Baiboon sợ hãi rút lui khiến Kom bật cười.
“Oh Nong,” Kom giả vờ, tìm Baiboon.
“Ôi không.” Baiboon nhanh chóng nhảy lên giường. Kom giả vờ đi quanh giường trong khi ra hiệu với con nhện trên tay về phía cậu bé. Baiboon nhảy qua lại cùng với những tiếng la hét.
“PKom, Baiboon không chơi. Ugh, Baiboon sợ. PKom bỏ đi, PKom xấu. Baiboon giận PKom”, người trẻ người đàn ông nói với một giọng run rẩy. Đôi mắt em đỏ hoe vì quá sợ nhện. Kom, người lúc đầu đã bật cười trước biểu hiện của chàng trai trẻ, ngay lập tức ngừng đùa.
“Tôi đùa thôi, sẽ vứt ngay đi, đừng khóc nữa”, Kom vội vàng ngăn lại. Baiboon cau mày ngồi xuống.
“Đi tắm đi. Tôi không đùa nữa,” Kom nói lần nữa, trước khi vội vàng bước tới kéo con nhện đang gặp rắc rối ra và ném nó ra ngoài, trước khi quay lại gặp Baiboon. Người thanh niên đang chuẩn bị di chuyển khỏi giường thì vô cùng kinh hãi. Em nghĩ Kom sẽ lại trêu chọc anh.
“Đừng sợ nữa, tôi sẽ mang nó theo,” Kom nói. Baiboon nhìn vào mặt Kom trước khi quay đi và ngay lập tức đi vào phòng tắm.
“Ao, em ấy thực sự nổi điên à?” Kom nói khi Baiboon đóng cửa phòng tắm. Kom cười nhẹ vì hôm nay anh vừa thấy Baiboon tức giận. Kom bước đến cửa phòng tắm với một tiếng gõ nhẹ.
“Baiboon, tôi sẽ ngồi uống rượu với Lop trước cửa nhà. Đi tắm và mặc quần áo, sau đó nhóc có thể ra ngoài ngồi với chúng tôi,” Kom nói, nhưng Baiboon không đáp lại. Kom biết rằng Baiboon đã biết. Kom đi tìm một chiếc áo mới để mặc vào và đi ra ngoài thì thấy đám thuộc hạ đang đợi trước cửa nhà, họ đã chuẩn bị sẵn mọi thứ.
“Đây, PKom.” Kit đưa một ly rượu cho bóng dáng cao lớn. Kom nhận lấy nó và uống một nửa ly.
“Baiboon, PKom đâu?” Lop hỏi về chàng trai trẻ.
“Em ấy đang tắm, có lẽ em ấy sẽ ra ngoài sớm,” Kom trả lời. Kit và Ruth biết Baiboon đang ở nhà Kom vì Lop đã nói với họ. Bốn người tiếp tục ngồi và nói về các sự kiện bóng đá.
Về phần Baiboon, sau khi tắm rửa, thay quần áo và mặc bộ đồ ngủ mới, em đến đứng trước chiếc bàn kính trong phòng của Kom. Em thoa phấn rôm lên mặt trước khi bước đi lấy chiếc điện thoại đang đeo trong người bỏ vào túi rồi đi ra ngoài và nhìn những người khác đã ở trước nhà. Tiếng mở cửa khiến nhóm người đang ngồi nhậu trước nhà quay lại nhìn.
“Sau khi tắm xong, hương thơm từ Baiboon tràn ra” Lop nói đùa, Baiboon cười nhẹ.
“Lại đây ngồi đi” Kom gọi, vỗ về chỗ ngồi bên cạnh. Baiboon gật đầu với nụ cười trên môi. Nhưng em lại không đồng ý ngồi cạnh, khẽ mỉm cười.
“Gì, nhóc vẫn còn giận tôi à?” Kom hỏi, miệng ú ớ, không nói gì.
“Ao, PKom đã làm gì khiến NBaiboon tức giận vậy?” Kit tò mò hỏi.
“Tao chỉ giả vờ chơi với lũ nhện một chút thôi” Kom trả lời, nâng ly rượu lên uống.
“Đó là một nỗi sợ hãi lớn ở đây. PKom không cần phải nói chuyện với Baiboon. Baiboon đang giận anh.” Người thanh niên nói trước khi quay lại, khiến Kit, Ruth và Lop nhìn vẻ mặt của Baiboon một cách trìu mến.
“Được rồi, tôi sẽ không nói chuyện với nhóc nữa.” Kom giả vờ quay trở lại. Baiboon hơi ngước lên. Nhưng khi nhìn thấy anh đang cười, người thanh niên quay đầu đi hướng khác.
“Oh Baiboon, em có muốn uống một ly với những người anh em của mình không?” Lop giả vờ mời.
“Cậu có muốn tôi tát cậu thêm một cái nữa không, Lop? Baiboon vẫn còn nhỏ”, Kom nói với giọng trầm.
“Ồ, PKom, em ấy 15 tuổi. Em ấy không còn là một đứa trẻ nữa. Em uống rượu lần đầu tiên khi tôi 14 tuổi”, Lop nói.
“Chà, em ấy không phải là một tên ngốc như cậu, AiLop,” Kit nói bằng cách nào đó.
“Chà, họ đã giúp tôi rất nhiều” Lop nói, không coi trọng việc đó.
Ánh sáng từ màn hình điện thoại của Baiboon lóe lên, Kom quay lại nhìn ngay lập tức. Nam thanh niên cầm lên thì thấy có người gửi tin nhắn cho Line, nhưng anh không nghe thấy âm thanh vì Baiboon đã cho Line im lặng. Khi thấy đó là người bạn cao lớn của mình, em ấy đã gửi tin nhắn trả lời ngay. Kom vẫn ngồi im, anh không nói gì. Kit và Ruth tiếp tục nói về một vấn đề khác. Baiboon cứ ngồi bấm bấm trả lời tin nhắn của bạn bè.
Baiboon, Kit, Ruth và Lop ngạc nhiên khi Kom đập cốc rượu xuống bàn, gây ra tiếng động lớn.
“Có chuyện gì vậy, PKom?” Lop hỏi.
“Xin lỗi, chiếc ly bị rơi”, Kom đáp, mắt anh cũng nhìn vào màn hình điện thoại của Baiboon, nhưng anh không thể nhìn rõ vì Baiboon di chuyển điện thoại qua lại.
“Nói chuyện với bạn gái của em à, Baiboon?” Lop, xem xét các triệu chứng của Kom, giả vờ hỏi Baiboon một cách tình cờ. Baiboon ngay lập tức nhìn lên khỏi màn hình điện thoại.
“Không, PLop, đang nói chuyện với Phai, bạn của Baiboon, bạn ấy chỉ đến trò chuyện và chơi với Baiboon”, chàng trai đáp.
“Ồ,” Lop trả lời, và tiếp tục uống rượu. Về phần Baiboon, em tiếp tục nhắn tin và nói chuyện với Phai. Một lúc sau, Kom đứng dậy.
“Tôi vào nhà vệ sinh một chút,” Kom nói, trước khi vào nhà. Bóng dáng cao lớn ủ rũ đi về phía phòng tắm.
“Không phải Baiboon đã nói rằng rm ấy không thích nhắn tin sao? Vậy tại sao en ấy lại phải làm điều đó?” Kom cảm thấy khó chịu khi thấy Baiboon đang trò chuyện với người bạn tên Phai của mình. Anh vào phòng tắm và đi ra. Ngay khi Baiboon bước vào phòng ngủ của Kom.
“Nhóc đang làm gì vậy? Nhóc đi vệ sinh à?” Kom cố gắng không buồn và hỏi Baiboon. Cậu bé vẫn còn nhỏ. Kom không nên buồn về những gì không phải của mình.
“Baiboon vào để lấy quần áo về nhà. Baiboon sẽ không ngủ ở đây tối nay” người thanh niên nói. Kom đã bị kích thích, cáu kỉnh hơn trước, nhưng anh ấy vẫn giữ các triệu chứng của mình ở mức thấp.
“Như nhóc muốn, ngủ với tôi sẽ rất bất tiện,” Kom nói trước khi lập tức bỏ đi, để lại cho Baiboon bối rối. Kom nghĩ rằng chàng trai trẻ muốn tiếp tục nói chuyện điện thoại với Phai nên không muốn qua đêm ở nhà Kom. Nhưng thực ra Baiboon sẽ không ngủ với anh vì em vẫn còn đang bối rối trước trò đùa về nhện. Baiboon thu dọn túi quần áo đã mua và những thứ của riêng mình rồi bước ra trước cửa nhà. Kom ngồi uống rượu với đám bạn của Lop một cách lặng lẽ.
“Em đi đâu vậy, Baiboon?” Lop tò mò hỏi vì ngạc nhiên trước những triệu chứng của Kom.
Baiboon trả lời: “Baiboon sẽ đi ngủ ngay bây giờ. Em hải đi học vào ngày mai”.
“Em sẽ không ngủ ở đây?”
“Em sẽ không ngủ ở đây,” Baiboon đáp lại. Lop ngay lập tức quay lại nhìn mặt Kom. Kom không nói gì cả. Baiboon cũng rất ngạc nhiên. Nhưng dm ấy không hỏi gì cả.
“Baiboon sẽ đi trước,” Baiboon nói với mọi người trước khi trở về nhà với bà của mình.
…
…
…
“AiLop, ngày mai đưa Baiboon đến trường cho tôi,” Kom nói khi Baiboon rời đi.
______
😱😱😱