Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 111: Khảo Nghiệm 3


Đọc truyện Thất Nguyệt Tu Chân Giới – Chương 111: Khảo Nghiệm 3


Bạch Kiếm Đế không nghĩ tới điều này, chưa thời đại nào, một thằng nhóc niên kỷ còn nhỏ, tu vi đã kinh người.

Ngay cả phương diện luyện thể cũng ưu tú như vậy, tên tiểu tử này quả thật rất ưu tú.

Phải biết kiếm tu, thể tu đa số không thực sự mạnh, Bạch Kiếm Đế hắn cũng không có thiên phú luyện thể.
Hắn bước vào con đường thể tu và khi đạt tới Kim Đan kỳ, muốn đột phá cực hạn kiếm đạo, mới quyết tâm rèn luyện thể chất.

Vượt qua bao nhiêu cay đắng mới từng bước vượt qua, Luyện khí kỳ đột phá Cốt cảnh, ha ha? Chắc ngươi đang nằm mơ!
Nhưng bây giờ lại xuất hiện trước mặt hắn, Bạch Kiếm Đế ánh mắt hiện lẻ vẻ tán thưởng, càng ưu tú thì hắn càng thích.

Cửa ải này hắn chủ yếu dùng kiếm chiêu, bởi vậy xét về mặt lực lượng có chút kém hơn Bắc Tiểu Lục.
Bạch Kiếm Đế lập tức thi triển một bộ kiếm chiêu tinh diệu, dùng nhu thắng cương, khéo léo phá vỡ lực lượng của Bắc Tiểu Lục.

Lực lượng của Bắc Tiểu Lục nhanh chóng liền bị kiếm chiêu hạn chế, không có cách nào toàn lực bộc phát, dần dần đánh mất ưu thế.
Kiếm chiêu do Bạch Kiếm Đế đánh ra rất tinh diệu, cũng là ưu thế của hắn, bởi vì hắn sớm đã lĩnh ngộ đến một cảnh giới cao hơn.


Hắn chỉ cần có kiếm trong tay, thực lực bản thân sẽ tăng lên ba phần.
Hơn nữa kiếm chiêu của Bạch Kiếm Đế vô cùng gọn gàng, linh hoạt, không có nhiều hoa mỹ, mỗi một động tác đều đánh trúng chỗ yếu hại.
Mặc dù áp chế, chưa làm Bắc Tiểu Lục bị thương, nhưng để cho hắn cảm giác có một loại nguy hiểm đáng sợ.

Hai người đánh tới khí thế ngất trời.
Đối mặt với từng chiêu kiếm pháp sắc bén của Bạch Kiếm Đế, Bắc Tiểu Lục mặc dù có chút chật vật, nhưng vẫn không bị thương.
Trong phút chốc, Bắc Tiểu Lục vận dụng lực lượng cường đại, cả người hắn lại giống như một con mãnh thú vậy với khí thế mười phần.
Bạch Kiếm Đế ánh mắt thâm thúy, hắn cuối cùng đã biết, Bắc Tiểu Lục vẫn còn ẩn giấu thực lực.
“Tới rất hay!”
Chỉ có điều Bạch Kiếm Đế lại đặc biệt hưng phấn, hắn muốn chính là Bắc Tiểu Lục toàn lực đánh với hắn một trận, mà không phải có bất kỳ giữ lại nào.
“Bạch tiền bối, ngài phải cẩn thận”.
Bắc Tiểu Lục nhắc nhở một tiếng, ngay lập tức tốc độ toàn thân của hắn tăng mạnh, tu sĩ bình thường khó có thể nắm bắt được bóng dáng của Bắc Tiểu Lục.
Trong nháy mắt, Bắc Tiểu Lục đã vọt tới trước mặt của Bạch Kiếm Đế, đánh ra một quyền.
Một quyền này vô cùng đơn giản, không có bất kỳ hoa chiêu gì, nhưng khiến cho Bạch Kiếm Đế có một loại cảm giác không có chỗ nào có thể trốn được, cảm giác hít thở không thông.

Một quyền này thể hiện chính là lực lượng cực hạn nhất!— QUẢNG CÁO —
Ở trong chớp mắt, Bạch Kiếm Đế cũng phản ứng cực nhanh, thân hình nhanh chóng lui về phía sau, đồng thời một kiếm chém về phía Bắc Tiểu Lục.
Một kiếm này cũng vô cùng xảo quyệt, chính là một kiếm Bạch Kiếm Đế chém ra để khống chế Bắc Tiểu Lục.
Chỉ có điều Bắc Tiểu Lục lại không liếc mắt nhìn tới, trực tiếp nắm lấy cổ tay đang cầm kiếm của Bạch Kiếm Đế.
“Cái gì?”
Bạch Kiếm Đế hơi bất ngờ, tốc độ xuất kiếm đã hết sức nhanh, nhưng Bắc Tiểu Lục lại có thể chính xác nắm được cổ tay của mình, lực quan sát kinh khủng tới mức nào?
Phiền phức vẫn còn ở phía sau, cổ tay bị Bắc Tiểu Lục nắm lấy, Bạch Kiếm Đế liền biết sẽ phiền toái, hắn muốn kéo cổ tay về, lại phát hiện bàn tay giống như bị Bắc Tiểu Lục ghim lại, căn bản không thể động đậy được, hoàn toàn không tránh thoát được.
Trường kiếm trong tay Bạch Kiếm Đế lập tức bạo phát ra một đường kiếm quang, cố gắng ép Bắc Tiểu Lục lui lại.
Nào ngờ Bắc Tiểu Lục đạp một cước ra, còn không đợi kiếm quang này bạo phát ra uy lực, trường kiếm liền trực tiếp bị Bắc Tiểu Lục đạp bay ra ngoài.
Động tác của Bắc Tiểu Lục vô cùng đơn giản, nhưng đặc biệt hiệu quả, trường kiếm từ trong tay của Bạch Kiếm Đế bay ra, rơi sang một bên.
Bạch Kiếm Đế thấy một tay của mình bị Bắc Tiểu Lục khống chế, không có cách nào nhúc nhích, tay kia lại hóa thành kiếm, trực tiếp chém ở đầu vai của Bắc Tiểu Lục.
Nhưng Bắc Tiểu Lục dường như hoàn toàn không cảm giác được, một quyền đập mạnh ở chỗ ngực của Bạch Kiếm Đế.
Lần này, Bạch Kiếm Đế không chịu nổi, thân hình liên tục lùi về phía sau, hình ảnh có chút hư ảo hơn..
Bạch Kiếm Đế ăn trọn một quyền của Bắc Tiểu Lục, thân ảnh có chút chật vật, hình ảnh hư ảo hiển nhiên bị hao tổn không ít.

Bạch Kiếm Đế thần sắc hết sức ngạc nhiên, nhưng chỉ chốc lát liền khôi phục lại bình tĩnh.
“Tiểu tử, ngươi thực sự làm ta từ bất ngờ này sang bất ngờ khác.”
— QUẢNG CÁO —
Bạch Kiếm Đế cười nói, không có chút tức giận nào, ngược lại rất bình thản.
Bắc Tiểu Lục cười nói:
“Kiếm chiêu của Bạch tiền bối, cũng khiến cho ta chịu thiệt không nhỏ”.
Bạch Kiếm Đế vỗ hư không, lấy xuất hiện một thanh trường kiếm trắng noãn, mở miệng nói:
“Lực lượng của ngươi quả thật rất mạnh, lúc ta bằng tuổi ngươi, giao chiến trực diện có chút yếu thế, nhưng ta cũng có biện pháp đối phó ngươi”.
Nói xong, Bạch Kiếm Đế hành động, trường kiếm trắng noãn trong tay hắn điên cuồng phun ra ánh sáng u ám.
“Vô Ngân!”
Trong miệng Bạch Kiếm Đế khẽ kêu lên một tiếng, Bắc Tiểu Lục chỉ cảm thấy cảm thấy trước mắt hoa lên, không ngờ trường kiếm trắng noãn kia đã là đến gần.
Sắc mặt Bắc Tiểu Lục chợt đổi, lập tức né tránh, nhưng vẫn chậm một chút, chỗ ngực hắn đã bị trường kiếm quét qua, lưu lại một vết máu.
“Thật là kiếm chiêu lợi hại!”
Trong lòng Bắc Tiểu Lục trầm xuống, một kiếm này thật sự giống như không có dấu vết, hoàn toàn khó có thể tìm được vết tích, căn bản khó lòng phòng bị.
Bạch Kiếm Đế đánh thi triển sau đó, hắn cũng thoáng ngừng lại một chút, cho Bắc Tiểu Lục có cơ hội thở dốc.
“Đến đây đi!”
Ý chí chiến đấu của Bắc Tiểu Lục dâng cao, mắt nhìn chằm chằm vào từng hành động cử chỉ của Bạch Kiếm Đế, nhất là trường kiếm trắng noãn trong tay hắn, càng khiến Bắc Tiểu Lục cảnh giác.

Nhưng cảm giác vừa rồi lại xuất hiện, trường kiếm trắng noãn kéo tới, căn bản hoàn toàn không có quỹ tích nào, lại giống như là giữa đường biến mất vậy, sau đó bỗng nhiên xuất hiện ở trước mắt Bắc Tiểu Lục.
Loại kiếm chiêu khó có thể đề phòng này, khiến cho Bắc Tiểu Lục vô cùng đau đầu, căn bản cũng không biết nên làm thế nào để ứng phó được.— QUẢNG CÁO —
Cho dù Bắc Tiểu Lục có phản ứng nhanh hơn nữa, một kiếm này đã đến trước mặt, cũng khó có thể hoàn toàn tránh thoát.
Lại là một vết máu lưu lại ở trên người Bắc Tiểu Lục, trong lúc nhất thời Bắc Tiểu Lục thoạt nhìn có chút chật vật.
“Tiểu tử, đây chiêu Vô Ngân của ta, kiếm chiêu này cũng không có bao nhiêu đặc biệt, cũng trong lúc đột phát Trúc Cơ lĩnh ngộ ra, ngươi có muốn học hay không?”
Bạch Kiếm Đế ngừng tay, cười như không cười nói với Bắc Tiểu Lục.
Bắc Tiểu Lục hừ một tiếng:
“ Ta mới không cần! Ta chỉ cần quan sát một lát, nhất định có thể nghĩ ra được phương pháp ứng phó.”
Bạch Kiếm Đế cười ha ha:
“Nếu như ta thật sự động sát tâm, chỉ sợ ngươi đã không có thời gian tìm ra biện pháp phá giải một chiêu này của ta.”
Bắc Tiểu Lục không nói gì, bỗng nhiên hắn hình như nghĩ tới điều gì, trong lòng khẽ động.
“Lại một lần nữa! Lần này ta lại phá cho ngươi xem!”
Bắc Tiểu Lục quát.
Bạch Kiếm Đế nghe vậy, lại một lần nữa thi triển ra kiếm chiêu quỷ dị khó lường này, lại ở trong nháy mắt khi kiếm chiêu gần biến mất, Bắc Tiểu Lục nhắm hai mắt lại.
“Cái gì?”
Đây là muốn làm cái gì vậy? Tiểu tử này chẳng lẽ nhận ra điều gì?.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.