Thập Niên 90 Niên Đại Con Gái Một

Chương 33


Bạn đang đọc Thập Niên 90 Niên Đại Con Gái Một FULL – Chương 33


Có người tò mò hỏi, “Ngươi cùng mẹ ngươi nói cái gì?”Tô Dĩ Mạt ho nhẹ một tiếng, “Ta nói ta đói bụng.”Những người khác nửa tin nửa ngờ, thiệt hay giả?Trương Ngữ phất tay đuổi người đi , ý bảo mọi người may mau trở về nghỉ ngơi, sau đó lại trấn an nhìn mà như không nhìn Tô Ái Quốc, “Mặc kệ nói như thế nào, hôm nay xác thật là ngươi không đúng.

Hai vợ chồng có cái gì khó đều phải nói ra.

Ngươi ngại nàng cấp tiền tiêu vặt thiếu, ngươi hãy cùng nàng nói a, như thế nào có thể giấu nàng lập quỹ đen đâu ? Làm vậy nữ nhân cảm thấy thất vọng cùng buồn lòng a.

Đi theo ngươi qua nhiều năm như vậy , hài tử cũng đều sinh cho ngươi , ngươi còn có cái gì không hài lòng?”Tô Ái Quốc che lại miệng bị bị cào chảy máu , hướng đối phương gật đầu nhận sai, “Là ta nghĩ sai rồi.”Chờ những người khác vừa đi, đôi mắt của Tô Ái Quốc nặng nề rơi xuống trên người của Tô Dĩ Mạt, đem Tô Dĩ Mạt nhìn đến da đầu tê dại, nàng cười gượng gạo hai tiếng lấy cớ đi mua thuốc cao dán cho hắn đi ra ngoài.

Ai ngờ mới vừa bước ra hai bước, đằng sau cổ bị Tô Ái Quốc xách túm vào phòng, “Nói! Tiền kia có phải hay không là của ngươi?”Hắn vừa mới cùng tức phụ giải thích nói kia tiền không phải là của hắn, nói không chừng là của khuê nữ.


Nhưng tức phụ chết sống không tin, còn nói tiền của nữ nhi còn ở trong tráp nằm đâu.Vì chứng minh lời nói của chính mình không có sai , nàng còn mở ngăn tủ ra , tìm ra tráp tiền , bên trong có 136 đồng.Nữ nhi chỉ có thứ bảy chủ nhật mới có thể đi bày quán, một tháng cũng chỉ có bốn ngày, tuần đầu tiên bán được 70 đồng tiền, bốn tuần chính là 280 đồng , một nửa kiếm được , chính là 140 đồng tiền.

Nữ nhi lại mua chút đồ ăn vặt , hoa rớt 4 khối, còn thừa 136.

Này bút tiền tính đến thanh thanh bạch bạch, một chút sai đều không có, cho nên tiền này khẳng định không phải là của nữ nhi.Nàng thậm chí còn không cần có thầy dạy cũng hiểu tìm được hắn tích cóp tiền từ nơi nào phát ra, “Nữ nhi cực cực khổ khổ bán bong bóng , ngươi trộm tiền của nàng kiếm được.

Tô Ái Quốc, ngươi tốt xấu cũng là cái học sinh cao trung, ngươi còn có biết xấu hổ hay không?!”Nàng thậm chí còn cho rằng hắn sớm đã có dự mưu.


Lý do là: “Trách không được ta hỏi ngươi Tiểu Mạt kiếm được bao nhiêu tiền? Ngươi nói ngươi không biết đâu? Ta cùng với Tiểu Mạt bày quán, nàng thu được bao nhiêu tiền, ta tính đến rành mạch.

Ngươi một cái học sinh cao trung, chẳng lẽ còn không bằng ta?”Hai câu lời nói liền đem Tô Ái Quốc chặt chẽ định ở sỉ nhục ghim chặt.

Tô Ái Quốc hết đường chối cãi, cảm thấy chính mình quá oan khuất , hắn một mực chắc chắn tiền không phải của hắn, khẳng định là của nữ nhi.

Hắn tự mình đi theo đi bày quán, nữ nhi sinh ý có tốt bao nhiêu , hắn biết được rõ ràng, tuy rằng hắn không biết lợi nhuận của bán bong bóng , một tháng kiếm 336 khối cũng xác thật có điểm khoa trương, nhưng hắn cũng có phương pháp bài trừ a.

Một nhà ba người, không phải của tức phụ, không phải của hắn, vậy chỉ có thể là của nữ nhi, hơn nữa tiền kia cũng là giấu ở trong giầy của nữ nhi.

Không phải là của nàng, còn có thể là của ai?Hắn phía trước một cái hỏi đã hết ba cái là không biết, đưa không ra được số liệu chân thật, này sẽ lại chỉ biết giải thích sinh ý của Tô Dĩ Mạt có bao nhiêu hảo, Trương Chiêu Đệ liền cảm thấy hắn bởi vì chính mình giảo biện, hai người cãi đi cãi lại liền kinh động hàng xóm láng giềng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.