Thập Niên 90 Niên Đại Con Gái Một

Chương 15


Bạn đang đọc Thập Niên 90 Niên Đại Con Gái Một FULL – Chương 15


“Tô Dĩ Mạt? Tô Dĩ Mạt?”Mặt trời treo cao ở phía chân trời, các lão sư bồi bọn nhỏ ở sân thể dục chơi đùa.

Tô Dĩ Mạt tránh ở chỗ râm mát phủng khuôn mặt nhỏ xem bọn họ chơi trò chơi đuổi bắt.

Đột nhiên có cái tiểu cô nương chạy tới, cô nương này kêu là Đặng Thư Nguyệt, là nữ nhi của xưởng máy móc xưởng trưởng, nàng bạch ..bạch ….


bạch chạy tới, không khỏi phân trần dắt tay của Tô Dĩ Mạt, “Ngươi đảm đương đầu tàu đi?”Tô Dĩ Mạt có điểm xấu hổ, nàng không nhớ rõ chính mình đời trước là như thế nào đi học nhà trẻ, nhưng nàng bây giờ một cái người trưởng thành đi chơi trò chơi của tiểu hài tử thật sự thực ấu trĩ.

Cho nên mỗi khi tới lúc chơi trò chơi phân đoạn, nàng đều là đứng ở bên cạnh đọc hoặc là làm chút trạng thái tĩnh trò chơi.Nàng bỏ tay của Đặng Thư Nguyệt ra , lắc lắc đầu nói không đi.Chủ nhiệm lớp đi tới, tò mò đánh giá nàng, “Tô Dĩ Mạt đồng học, ngươi gần nhất giống như không yêu thích hoạt động , là bệnh còn chưa khỏi hết sao?”Tô Dĩ Mạt lắc đầu, “Không phải, ta rất tối .”Chủ nhiệm lớp nghi hoặc đánh giá nàng, trong lòng Tô Dĩ Mạt một cái lộp bộp, dắt tay Đặng Thư Nguyệt , “Ta đây cùng chơi đi.”Chơi nửa giờ, khuôn mặt của mỗi vị tiểu bằng hữu nhỏ đều đỏ rực, mọi người mới kết thúc trò chơi này.Đặng Thư Nguyệt ngồi cùng Tô Dĩ Mạt một chỗ chồng xếp gỗ , có chút buồn rầu mà đô đô miệng, “Ngươi gần nhất như thế nào đều không tìm ta chơi a?”Tô Dĩ Mạt nhấp nhấp miệng, nghiêm trang nói, “Bởi vì ta không nghĩ đương tiểu hài tử, ta phải làm người lớn .”Đặng Thư Nguyệt mở to cặp trình mắt thiên chân vô tà kia tỏ vẻ không nghe hiểu, tò mò hỏi, “Như thế nào để làm được người lớn ? Ngươi cũng muốn giống như người lớn giống nhau sinh bảo bảo sao?”Đầu của Tô Dĩ Mạt đầy hắc tuyến, cứ là người lớn liền phải sinh bảo bảo sao? Lời này chỉ có tiểu hài tử mới có thể nói ra.Nàng lắc lắc đầu, “Không phải.

Ta muốn giống người lớn giống nhau đi kiếm tiền.”Đặng Thư Nguyệt vắt hết óc suy nghĩ nửa ngày, “Chính là ngươi quá lùn, ba của ta sẽ không muốn ngươi.”Tô Dĩ Mạt bật cười, nàng lại không tiến xưởng làm công, nào dùng đến Đặng xưởng trưởng gật đầu đồng ý.

Ai, tính, nàng cùng một cái tiểu hài tử nói này đó làm gì?Đặng Thư Nguyệt thấy nàng không nói lời nào, cho rằng chính mình khuyên đã khuyên được nàng, hơi có chút tự hào, không lời nói tìm lời nói, “Lập tức liền phải cử hành lễ tốt nghiệp, ta mẹ nói muốn mang ta đi trung tâm Bạch Mã mua quần áo, chụp một tấm ảnh tốt nghiệp thật đẹp , mẹ của ngươi muốn mang ngươi đi sao?”Tô Dĩ Mạt sửng sốt, suy nghĩ nửa ngày mới từ trong trí nhớ của nguyên thân lục soát ra Bạch Mã thương trường là thị trường bán sỉ.


Quần áo muốn so phố buôn bán tiện nghi, hơn nữa chủng loại càng đầy đủ hết.Ánh mắt của Tô Dĩ Mạt sáng lên, “Muốn đi.

Ta và các ngươi cùng nhau đi thôi?”Nàng nghĩ đến một cái tuyệt hảo điểm tử, đang muốn cuối tuần kéo cha mẹ bồi nàng đi thị trường bán sỉ đâu.

Này thật đúng là vừa định buồn ngủ liền có người đưa lên gối đầu.Đặng Thư Nguyệt hảo tâm nhắc nhở nàng, “Ngươi đến mang mẹ ngươi cùng đi đi, như vậy nàng mới có thể ra tiền cho ngươi mua quần áo.”Tô Dĩ Mạt gật đầu, “Ta không cần quần áo mới, ta quần áo đủ xuyên, ta muốn cùng các ngươi một khối đi thị trường bán sỉ mua đồ vật.”Đặng Thư Nguyệt không làm chủ được, “Ngươi muốn cùng mẹ của ta nói.”Tô Dĩ Mạt tưởng tượng cũng phải , tiểu hài tử có thể làm chủ cái gì ?Về đến nhà, Tô Dĩ Mạt cùng Trương Chiêu Đệ nói chuyện này.

Nàng một cái hài tử mở miệng, mụ mụ của Đặng Thư Nguyệt chưa chắc đã chịu đồng ý , chỉ có thể nhờ mẹ của nàng ra mặt.Trương Chiêu Đệ hỏi nữ nhi đi thị trường bán sỉ để làm gì?.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.