Đọc truyện Thập Niên 80 Trọng Sinh Trở Thành Quân Tẩu – Chương 6
Hiệu trưởng nhìn chữ viết của Kiều Sơ Dương, lại tự mình kiểm tra khả năng tính toán của Kiều Sơ Dương, cuối cùng kiểm tra đến cộng trong phạm vi hai chữ số, đột nhiên Kiều Sơ Dương nhớ tới bản thân mình có phải biểu hiện quá tốt rồi hay không, vội vàng làm bộ nghĩ nghĩ, mới trả lời.
Hiệu trưởng vừa lòng gật gật đầu, lại yêu cầu Kiều Sơ Dương viết tên của mình, Kiều Sơ Dương rất nhanh liền đặt bút viết.
Hiệu trưởng nhịn không được khích lệ nói: “Tốt! Quả thật là một đứa trẻ thông minh! Bác cả, ngài ở nhà dạy qua đứa nhỏ này sao?”Ông nội vội vàng xua xua tay nói: “Không có không có, tuy rằng ta biết được vài chữ, nhưng lại không có thời gian để dạy dỗ, chỉ dạy viết tên, này vẫn là tối hôm qua mới dạy.
”Kiều Sơ Dương không khỏi âm thầm thở dài, ông nội ngài cũng quá thành thật rồi a?Hiệu trưởng vuốt đầu của Kiều Sơ Dương, nói: “Có ai dạy con viết chữ và toán học không?”Kiều Sơ Dương giả vờ ngây thơ, trả lời: “Không có, toán học là tự con học được khi giúp bà nội tính tiền gà cùng tiền trứng gà, viết chữ là học từ sách thảo dược của ông nội.
”“Thật là một đứa trẻ thông minh.
” Hiệu trưởng khen ngợi.
Ông nội cười tủm tỉm nói: “Có thể cha của đứa nhỏ này là người có học thức, cho nên đứa nhỏ này mới thông minh hơn mấy đứa trẻ khác.
”Hiệu trưởng cười cười, bản thân hắn cũng là phần tử tri thức, biết cái giải thích này không đáng tin, nhưng trừ bỏ nói Kiều Sơ Dương là đứa nhỏ trời sinh đã tương đối thông minh lanh lợi, thì không còn cách giải thích nào khác.
“Tóm lại trẻ con thông minh là chuyện tốt, như vậy đi, đứa nhỏ này trực tiếp học năm 2* là được, nhảy qua năm nhất* đi.
” Hiệu trưởng đối ông nội bà nội nói.
*Năm nhất, năm hai,…: lớp 1, lớp 2,…Thấy ông bà nội còn có chút do dự, hiệu trưởng liền nói: “Nếu đứa nhỏ này đã biết số học biết viết chữ, để con bé học năm nhất cũng không cần thiết nữa, cho dù học thì cũng lãng phí thời gian, chậm trễ việc học tập của đứa nhỏ.
”Ông bà nội nghe vậy liền đồng ý.
Trực tiếp nhảy lên năm 2, Kiều Sơ Dương là không có bất kỳ ý kiến gì, còn nghĩ nếu được nhảy càng nhiều lớp thì càng tốt, còn để cô đi theo một đám nhóc học đánh vần a, o, e hoặc là 1, 2, 3, bản thân cô cũng không có quen.
Cô giáo dẫn Kiều Sơ Dương đến lớp của năm 2, trong lớp học của năm 2 Kiều Sơ Dương có quen biết với vài bạn nhỏ, nhưng cũng không thân lắm.
Buổi tối trở về nhà, ông nội rất vui vẻ, bởi vì Kiều Sơ Dương được hiệu trưởng khích lệ, ở vùng nông thôn chất phác, trong mắt thôn dân, so với giáo viên thì việc hiệu trưởng khen ngợi học sinh càng có giá trị cao hơn nhiều.
Buổi tối, ông nội kéo tay Kiều Sơ Dương, không ngừng dặn dò Kiều Sơ Dương phải cố gắng học tập, không thể làm mất mặt người cha tri thức của mình vân vân.
Kiều Sơ Dương không muốn nghe về người cha tồi tệ đó, bèn hỏi: “Ông nội, mẹ của cháu thông minh không?”Ông nội hưng phấn nói: “Thông minh! Như thế nào có thể không thông minh đâu! Trước kia có người ỷ vào toán học của bà nội cháu không tốt, tính loạn điểm công của bà, còn tính thiếu điểm cho bà nội cháu, đều là mẹ cháu chỉ ra lỗi sai đấy!”Kiều Sơ Dương rung đùi đắc ý nói: “Cháu giống mẹ cháu!”Bà nội ngồi kế bên liền oán trách: “Lão già này, ông lại nói bậy nói bạ trước mặt cháu gái!”“Hắc hắc…… tôi nói chính là chuyện thật nha!”Ngày hôm sau, Đại Ngưu liền tới rủ Kiều Sơ Dương cùng đi đến trường, Đại Ngưu hít hít nước mũi rồi nói: “Dương Dương sao em lại lợi hại như vậy, hiệu trưởng cũng khen ngợi em kìa!”Kiều Sơ Dương gật gật đầu: “Cũng không có gì, nếu anh nghiêm túc học tập, hiệu trưởng cũng sẽ khen ngợi anh.
”Đại Ngưu là đứa nhóc không thể ngồi yên, bình thường không thi cái trứng ngỗng về liền không tồi.
“Ngạch……” Đại Ngưu không muốn nhắc đến chuyện này, vội vàng nói sang chuyện khác: “Mẹ của anh kêu anh bảo vệ em đó! Nếu trong trường học có kẻ nào ức hiếp em, em liền nói cho anh biết, anh sẽ giúp em đánh kẻ đó!”Kiều Sơ Dương tủm tỉm cười gật đầu đồng ý.
.