Thập Niên 80 Trọng Sinh Trở Thành Quân Tẩu

Chương 37


Đọc truyện Thập Niên 80 Trọng Sinh Trở Thành Quân Tẩu – Chương 37


“Thật vậy sao? Tôi đã nói rồi mà, làm sao có thể cứ thế cho qua chuyện này được, vẫn là viện trưởng anh minh!”Kiều Sơ Dương ngẩn người, mỗi người cộng thêm 10 điểm? Vậy chẳng phải cô được 66 điểm sao? Ba môn đều đạt chuẩn, vậy là có thể gia nhập tổ học tập rồi?Kiều Sơ Dương tùy tiện ném cái bát sang bên, vội vàng chạy về ký túc xá.

Vừa thấy Trần Đào, nhớ tới cô ấy được 50 điểm càng thêm vui vẻ, nói: “Đào Tử, cô nghe nói chưa? Viện trưởng nói phải cộng vào điểm tiếng Anh của mỗi người 10 điểm! Thêm 10 điểm chúng ta đều đạt tiêu chuẩn! Chúng ta đều có thể vào tổ học tập!”“Thật…… Thật vậy chăng?” Trần Đào cũng bị tin vui bất thình lình làm cho không biết phải làm sao.

Kiều Sơ Dương nói: “Tôi cũng là nghe người ta nói thôi, không biết có phải thật hay không, nhưng tôi nghĩ đây hẳn không phải tin đồn vô căn cứ.

”Trần Đào gãi gãi bím tóc, lại vò vò góc áo: “Nếu là thật thì tốt rồi, chúng ta đều có thể vào tổ học tập, chúng ta đều có thể thi đại học!”Hai cô gái còn đang thảo luận tính chân thực của tin đồn, Phạm Vệ Phương đã trở lại, vừa vào cửa liền tươi cười đầy mặt mà nói: “Chúc mừng hai vị, chúc mừng hai vị, viện trưởng đại nhân tự mình phê chỉ thị, mỗi người cộng thêm 10 điểm tiếng Anh, những người có 3 môn đạt chuẩn đều được vào tổ học tập!”“Thật sự sao? Hai người đồng thời nhảy lên, hai đôi mắt chờ mong nhìn Phạm Vệ Phương.

Phạm Vệ Phương kéo hai người ngồi xuống nói: “Đương nhiên là thật, tôi vừa nghe người ta nói còn không tin, còn tự chạy đến xem bảng thông báo! Trên đó viết tên người trúng tuyển, phía dưới còn có chữ kí và con dấu của hiệu trưởng, cái này làm giả kiểu gì?”“Aaaa! ” Trần Đào hét lên đầu tiên, Kiều Sơ Dương cũng nhịn không được hét lên theo, “Aaaa….


”Phạm Vệ Phương xoa xoa tai, hai cô gái này cũng quá điên cuồng rồi.

Chờ hai người dừng lại, hai khuôn mặt đã nghẹn đến mức đỏ bừng.

“Chị Phương, trừ bỏ hai bọn tôi còn có người khác nữa không?” Kiều Sơ Dương thở phì phò hỏi.

Phạm Vệ Phương nói: “Nghe nói là một anh bên phòng nồi hơi nữa, tên gì tôi cũng không nhớ kỹ, không quen lắm.

Nghe nói đã thi vài lần.


”“Lần này chỉ có ba người đỗ à?” Trần Đào nhịn không được hỏi.

Phạm Vệ Phương gật đầu: “Đúng vậy.

”Trần Đào Kiều Sơ Dương liếc nhau, “Sơ Dương, tôi muốn ra xem bảng thông báo.

”“Tôi cũng muốn!”“Chúng ta cùng đi!”“Được! Đi thôi!”Hai người nói đi là đi, Phạm Vệ Phương ở phía sau hô: “Này! Hai người các cô! Phải nhớ mời khách đấy nhá!”“Chị Phương yên tâm, đợi bọn em học xong tiết đầu, bảo đảm sẽ mời khách!” Giọng Kiều Sơ Dương từ xa truyền đến, Phạm Vệ Phương lắc đầu, cô nhóc này biết tính toán lắm, đồ chưa tới tay thì nhất quyết không chịu nhả cái gì ra đâu, lần này cũng thế, còn chưa xác định được chắc chắn được vào tổ học tập sẽ không chịu mời khách.

Kiều Sơ Dương và Trần Đào tay cầm tay đứng ở chỗ dán thông báo, ánh mặt trời chiếu vào bản thông báo trên tường làm tên hai người sáng rực rỡ.

“Sơ Dương, chúng ta thật sự đỗ rồi!” Trần Đào không tự chủ được mà siết chặt tay Kiều Sơ Dương, Kiều Sơ Dương cũng đang hưng phấn, không cảm nhận được gì khác, tên cô viết đầu tiên chứng tỏ cô là người có thành tích tốt nhất!Trần Đào đột nhiên nhảy dựng lên ôm lấy Kiều Sơ Dương: “Thật sự đỗ rồi! Sơ Dương! Tôi thật sự đã đỗ rồi!”Kiều Sơ Dương nghe ra giọng Trần Đào có chút nghẹn ngào, nghĩ tới cô ấy đã đợi ngày này rất lâu rồi, vì thế nhẹ nhàng mà vỗ lưng cô ấy, nói: “Đúng vậy, chúng ta đỗ rồi!”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.