Thập Niên 80 Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày Dịch

Chương 19: Tiền Lương 3


Bạn đang đọc Thập Niên 80 Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày Dịch – Chương 19: Tiền Lương 3


“Có phải con cố ý làm ướt quần áo không hả?” Hứa Đào mặc cho bé bộ quần áo tay ngắn, phía dưới là quần màu xám, đồng thời giả bộ chất vấn tiểu gia hỏa.

“Không có, giúp tưới nước” Tiểu Nam nghe vậy kiên định gật đầu.

“Gạt người chính là cún con” Hứa Đào thay quần áo xong lại bóp bóp mặt béMặt bé quá mềm nên Hứa Đào thật sự không nhịn được nha, từ nhỏ cô có đam mê không kháng cự lại được đối với con nít dễ thương đáng yêu, đặc biệt là khuôn mặt mềm mụp của con nít khiến cô muốn nựng một phát, cảm giác thật thoải mái.

“Không gạt người” Tiểu Nam ưởn bộ ngực nhỏ kiên định nói, bà nội có nói trẻ nhỏ phải thành thật và dũng cảm.


“Vậy được rồi! Mẹ tin tưởng Tiểu Nam” Hứa Đào cười gật đầu, vừa vặn Triệu Vệ Quốc đã rửa xong chén bước từ phòng bếp bước ra, Hứa Đào liền mở miệng sai anh: “Con trai anh gây sự, đất bên ngoài chỉ tưới một nửa, anh tưới nốt phần còng lại đi, chạng vạng trời không nóng có thể rắc hạt giống xuống”“Được”Phải nói Triệu Vệ Quốc rất cần mẫn, bị Hứa Đào sai sử làm việc mà không chút ý kiến nào.

]Hứa Đào nhìn Triệu Vệ Quốc ở trong sân tưới nước, sau đó nhìn lại Tiểu Nam: “Buồn ngủ không? Có muốn đi ngủ trưa một lát” Hứa Đào không có nhiều kinh nghiệm chăm sóc trẻ con, nhưng cũng biết Tiểu Nam tuổi này ngủ nhiều, một khắc trước còn có tinh lực đùa nghịch, ngay sau đó buồn ngủ rồi.

“Buồn ngủ” Tiểu Nam nghe Hứa Đào dò hỏi tay nhỏ nhịn không được đưa tay dụi mắt, ăn uống no say lại chơi nước một chập liền có chút buồn ngủ.

“Vậy đi ngủ một lát nào” Hứa Đào bế bé về phòng để bé trên giường ngủ trưa.

Tiểu Nam cũng thật ngoan ngoãn nằm lên, Hứa Đào lấy chăn lông mỏng đắp lên bụng nhỏ của bé, đang định kể chút truyện xưa cho bé nghe thì bé đã tự thôi miên chính mình đi vào giấc ngủ, nhắm mắt lại là liền ngủ say.

Cái này thật sự làm cho Hứa Đào ở giai đoạn trưởng thành đời trước thường thức khuya thật sự hâm mộ, duỗi tay ăn một chút đậu hủ trắng noãn trên gương mặt bé, sau đó ra khỏi phòng.

Bởi vì buổi chiều tính toán đi nhà chiếu hữu của Triệu Vệ Quốc, từ trong miệng Triệu Vệ Quốc Hứa Đào biết được trong nhà đối phương có vài đứa nhỏ nên cô liền có ý tưởng làm một ít điểm ta đem qua xem như lễ vật gặp mặt đi.

Hứa Đào đến phòng bếp lấy hai củ khoai đỏ thẫm cạo vỏ rồi bỏ vào nồi chưng, đồng thời lấy ra một ít bột mì dự phòng.


Cô dự định làm một ít điểm tâm bằng khoai lang đỏ, nếu có thêm đậu đỏ thì Hứa Đào sẽ làm bánh đậu khoai lang đỏ, loại điểm tâm này rất thịnh hành ở đời sau, cách làm cũng dễ nên thời gian nhàn rỗi Hứa Đào thường giết thời gian bằng cách làm bánh này, nhưng trước mắt nguyên liệu còn hữu hạn nên cô đành phải dùng nguyên liệu đơn giản nhất làm món điểm tâm này.

Mặt trời chói chang nhưng Triệu Vệ Quốc vẫn tưới xong lấy luống đất mà không nghỉ ngơi, nhìn thấy Hứa Đào làm điểm tâm liền hỏi có cần hỗ trợ không: “Có cần anh nhóm lửa giúp không?”“Được, đừng để lửa lớn quá” Điều này cô đương nhiên là không có ý kiến gì, ở chung với Triệu Vệ Quốc có thể nói cả hai đều quen thuộc lẫn nhau nên cô phần nào cũng hiểu tính tình của người nam nhân này.

Từ thời gian gặp mặt đến hiện tại cô có thể phán đoán Triệu Vệ Quốc so với đại đa số nam nhân đời sau tuyệt đối tốt hơn nhiều, khuyết điểm duy nhất là ít nói nhưng Hứa Đào lại thích kiểu nam nhân ít nói.

Nam nhân nói nhiều miệng lưỡi quá trơn tru lại lãi nhãi, nhưng nam nhân ít nói thường nói chuyện lựa chon cái trọng điểm để nói, cô thật sự sợ loại nam nhân miệng lưỡi trơn tru, nói chuyện cứ thích nói nhiều mà không có nói vô trọng điểm, yêu đương cãi nhau cứ thích lôi chuyện cũ ra hoặc làm mọi chuyện um sùm, thật sự quá buồn nôn.

Điểm tâm khoai lang đỏ tương đối dễ làm, cứ việc đem khoai lang đỏ đã luộc chính đi nghiền nát, thêm ít đường trắng và men nở trộn đều sau đó cho bột mì vào rồi nhào lại với nhau, ủ chốc lát cho lên men và cẳt thành những khối nhỏ, bỏ ít dầu vào chảo rồi để thành phẩm vào chiên chín là được.


Một mình dư thừa tinh lực để làm, Triệu Vệ Quốc thì một bên nhóm lửa, một bên nhìn Hứa Đào cảm thấy bầu không khí này thật thư thái.

Từ lúc mười mấy tuổi anh đã bắt đầu đi tòng quân, sinh hoạt mỗi ngày chỉ có huấn luyện cùng một đám chiến hữu, ngày thường trừ bỏ ăn ở nhà ăn, bên ngòai lại cùng nữ nhân khác biệt nên sinh hoạt có thể nói là buồn tẻ và nhạt nhẽo, hình ảnh vợ bận rộn trước bếp như thế này vẫn là lần đầu tiên anh nhìn thấy.

“Em giống như là thích nấu ăn thì phải” Triệu Vệ Quốc phá vỡ không khí yên lặng trong phòng bếp.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.