Bạn đang đọc Thập Niên 80 Gả Cho Nam Chính – Chương 47: Không Phục 1
Vệ Thành nói có khí phách, thái độ vô cùng kiên quyết.
Vẻ mặt của người thanh niên nằm trên đất trắng bệch, cuối cùng gắng sức nhổ cài đầu giẻ bị nhét trong miệng ra, giọng nói thảm thiết nói: “Tao không phục, tao không phục! Là mày lấy dao chém chú bác anh em nhà tao, là mày làm bọn họ bây giờ nằm trên giường vẫn chảy máu đầm đìa không đứng dậy được, là mày! Là các người bao che cho nó, chúng mày là quan lại bao che cho nhau, tao không phục!”Tất cả người có mặt ở đó nghe thấy lời này của anh ta đều không kiềm chế được đen mặt lại, muốn phản bác lại mấy câu, nhưng nghĩ lại thật sự không có cái gì tốt để nói với người làm càn làm bậy không phân rõ phải trái như này, nói lắm cũng phí lời.
Loại người này, không có chứng cứ bày trước mắt, anh ta sẽ sống chết không thừa nhận, còn sẽ giống như chó điên sủa xung quanh, bắt được ai sẽ cắn người đó, đặc biệt chán ghét.
Lãnh đạo và đồng chí cảnh sát không nhịn được ôm lấy trán, đã cảm thấy đau đầu.
Nhưng mà sau đề nghị của Vệ Thành, đã giải quyết được phiền phức đánh đến trong dự tính của bọn họ.
Sau khi người thanh niên kia dứt lời Vệ Thành nói theo: “Nếu như anh không phục, nhất quyết nói vết thương của những người đó do tôi tạo thành, vậy thì chúng ta để đồng chí cảnh sát mời người chuyên nghiệp đến kiểm tra vết thương, cùng nhau đến nhà anh kiểm tra vết thương cho bọn họ.
”Nói xong, anh nhìn về phía hai đồng chí cảnh sát Nhân dân, người mang theo người thanh niên đến gật đầu, bày tỏ cách này làm được, trong hệ thống của bọn họ có nhân vật như vậy.
Nhưng mà nhìn chung người ngoài đều không biết chuyện này, Vệ Thành có thể nghĩ đến điểm này, ngược lại làm anh ấy không nhịn được mà lau mắt nhìn.
Sau khi Vệ Thành nhận được khẳng định tiếp tục nói: “Dĩ nhiên, dao làm bếp nhà chúng tôi cũng cần phải mang đến giao cho đồng chí cảnh sát kiểm tra, tin rằng cả hai gặp nhau chứng thực như vậy, ai đúng ai sai rất nhanh đã có thể điều tra rõ ràng.
”Nói đến đây, những người khác căn bản đều nghe hiểu ý của anh, đều không nhịn được gật đầu đồng ý với anh, cảm thấy cách này không tệ.
Ngay cả người thanh niên trên mặt đất cũng run miệng không nói được lời phản đối, nếu như phản đối cậu ta nữa sẽ thật sự lộ ra chuyện vẽ rắn thêm chân, không tai quái cũng biến thành có tai quái.
Cũng không dám ồn ào nữa, hai tròng mắt đảo nhanh, trên đầu xuất hiện mồ hôi, hy vọng người mà đồn cảnh sát tìm đến là người không hữu ích, không nhìn ra những vết thương kia là do nhà bọn họ cố ý tạo ra.
Dù sao vết thương thì thật sự có vết thương, còn cuối cùng là dao làm bếp chém, hay là tự vẽ ra, người bình thường đâu hiểu cái này, lừa gạt được là được rồi.
Người thanh niên nghĩ như vậy, trong lòng hoảng sợ, bắt đầu cầu nguyện lát nữa có thể lừa được.
Tâm trạng đang bị kéo căng kịch, trước mắt đột nhiên xuất hiện một đôi chân, lúc đó anh ta giống như chim sợ cành cong, giật mình, vội ngẩng đầu lên, đối diện với đôi mắt âm trầm bình tĩnh của Vệ Thành.
Vệ Thành ngồi xổm xuống, ánh mắt dò xét nói: “Đến lúc đó có chứng cứ, đồng chí không phục cũng phải phục.
”Mồ hôi lạnh của người thanh niên càng chảy nhiều nhanh hơn, cổ lại không chịu nhận thua, dù sao cũng đã hạ quyết tâm muốn cắn chết anh không buông.
Như vậy, nhóm người Vệ Thành cũng không nói lời vô ích, lập tức muốn mang anh đi Đại Sách Lan, đồng thời cử một người pháp y qua, còn con dao làm bếp kia, bởi vì vị trí giống nhau, tạm thời không vội, đến chỗ đó lại bảo người mang đến cũng như nhau thôi.
Trước đó, vẫn còn một chuyện.
Khúc Lập Quốc dưới sự chứng kiến của mọi người, chính thức giao cờ thưởng vẫn luôn cầm trong tay cho Vệ Thành.
Động tác của Vệ Thành dừng lại, không duỗi tay ra đầu tiên.
Đồng chí cảnh sát ở một bên thúc giục: “Đồng chí Vệ, mau chóng nhận lấy, đây là thứ anh đáng nhận, không cần khiêm tốn đâu.
”Tuy rằng bị hiểu lầm, nhưng Vệ Thành cũng không giải thích, tay chỉ dừng lại một chút đã nhận lấy chiếc cờ thưởng trên mặt màu đỏ tươi vàng óng ánh kia.
Mặc kệ người đưa cờ thưởng là ai, trước mắt đối với nhà anh mà nói, nó đến rất đúng lúc, mà thứ này cũng không phải tự đến.
Anh cứu người, người ta đưa cờ thưởng đến giúp anh, vừa vặn không thiếu nợ nhau, chỉ thế thôi.
Sau này phải tính sổ vẫn phải tính, không thể bởi vì cái này mà có thể xóa bỏ tất cả.
.