Thập Niên 80 Gả Cho Nam Chính

Chương 35: Vệ Thành Nổi Giận 1


Bạn đang đọc Thập Niên 80 Gả Cho Nam Chính – Chương 35: Vệ Thành Nổi Giận 1


Cô gái mặt trái xoan cứ nghĩ rằng vào lúc cô ta mở miệng nói chuyện này ra thì đã chắc ăn tám chín phần là thành công rồi.

Hoàn cảnh nhà họ Vệ kém như thế, trong nhà lại còn một ông già chân yếu tay mềm, Vệ Thành trông nhơ nhác bẩn thỉu như vậy, có một cô gái trẻ trung xinh đẹp như cô ta nguyện ý bước vào cửa lớn nhà họ đã là phúc tám mươi đời của nhà họ Vệ rồi, như thế tính ra bản thân phải được bọn họ trân trọng nhiều hơn mới phải.

Cô ta cũng không nói rằng sau này khi gả qua sẽ cần họ phục vụ hay là hầu hạ bản thân, nhưng chỉ đáp ứng một yêu cầu nhỏ trước khi cô ta bước chân vào làm dâu nhà họ Vệ cũng không phải là quá đáng quá phải không?Tuy nhiên, đây chỉ là những mơ mộng viển vông mà cô ta nghĩ mà thôi.

Đừng nói đến phản ứng của cô họ và ông nội sau khi nghe xong mấy lời này, chỉ riêng Vệ Thành đã cảm thấy không có một chút hảo cảm nào với cô ta.


Hoàn toàn khác với dự liệu trong tưởng tượng của cô gái kia, Vệ Thành chỉ trầm lặng quay người mở cửa lớn ra, làm động tác mời bọn họ mau chóng rời khỏi nhà mình.

Nụ cười trên khuôn mặt trái xoan của cô gái cứng lại, cảm thấy diễn biến của câu chuyện đáng lẽ không nên xảy ra thế này, vậy là không khỏi hoài nghi hỏi: “Đồng chí Vệ, anh có chắc không đấy?” Nếu như cô ta mà đi rồi thì cả đời này anh cũng đừng hòng tìm được đối tượng kết hôn nào nữa, anh thật sự muốn đuổi bọn họ rời khỏi đây sao? Vệ Thành khẳng định chắc nịch: “Tôi không thích cô, cũng sẽ không đổi một tấc đất nào để làm sính lễ cưới cô vào cửa, các người mau đi đi, nếu không thì đừng trách tôi không khách sáo.

”Thái độ và ngữ khí của anh không được tốt lắm, cô gái có mặt trái xoan còn tưởng là mình bị ghét bỏ rồi, khuôn mặt đang ửng hồng bỗng dưng tái mét, cô ta vừa thẹn thùng trừng mắt nhìn anh, lại vừa thấy tức giận khó chịu, sau đó đáng thương hề hề nhìn về phía họ hàng cô chú của mình.

Đám họ hàng của cô ta xắn tay áo lên, bộ dạng hung hăng nói: “Làm sao? Kiều nữ nhà chúng tôi nhìn trúng cậu mà cậu tỏ thái độ gì với con bé đấy? Cậu cũng không tự nhìn lại bản thân mình bẩn thỉu bao nhiêu, còn dám chê kiều nữ nhà chúng tôi, xem ông đây có đánh chết cậu không!” Nói xong liền lao tới muốn đánh Vệ Thành.

Cô họ thấy không ổn liền muốn chạy đến ngăn cản nhưng lại bị hai bà phụ nữ đồng tâm hiệp lực ôm lấy người, không cho bà ấy chạy tới giúp đỡ cháu trai.

Ông nội vừa nhìn thấy cảnh này thì cũng hiểu ra vấn đề rồi, đây là người ta có chuẩn bị rồi mới đến, muốn mượn cớ kết hôn để nuốt mảnh đất của nhà mình đây mà.

Cái thủ đoạn này cũng quen thuộc lắm, đây chính là dùng đạo lý để thuyết phục trước sau đó mới dùng đến áp lực để ép buộc nhà bọn họ phải nôn mảnh đất ra! “A Thành, cẩn thận!!” Ông không đứng dậy được cho nên không giúp được gì, chỉ có thể trông chừng cháu trai cả để kịp thời nhắc nhở.


Vệ Thành nghe thấy lời cảnh cáo của ông nội liền nghiêng người sang một bên, thuận lợi tránh được cái tát như trời giáng của người đàn ông trung niên, rồi nhân cơ hội đá người đàn ông một cái thật mạnh, trúng vào hạ bộ của ông ta, đồng thời cũng đạp ông ta bay ra xa mình một mét.

Người đàn ông trung niên nắm chặt vật duy trì nòi giống của mình, lúc ngã xuống đất lập tức cong người thành hình con tôm, miệng la lên đau đớn, có vẻ như bị thương khá nặng.

Một cú đá này đã khiến cho đám người nhà của cô gái mặt trái xoan an tĩnh hơn một chút, nhưng mà cuối cùng thì lợi ích cũng che mờ mắt người, mấy gã đàn ông trong nhà nghiến răng nghiến lợi gầm lên: “Đừng sợ, dù cứng rắn đến đâu thì nó cũng chỉ có một mình thôi, chúng ta cùng nhau xông lên, không tin là không dạy được cho nó một bài học!”  Đợi đến khi dạy dỗ thằng nhóc Vệ Thành ngoan ngoãn nghe lời rồi, chịu cưới kiều nữ nhà mình về, lúc đó hai nhà cũng thành một nhà, mấy cái căn nhà kia còn không phải là thành của nhà bọn họ rồi sao.

Đợi đến lúc đó bọn họ không cần phải một nhà đông đúc chen chúc trong một căn phòng chật hẹp rồi, muốn ở phòng nào thì ở phòng đó, muốn dọn đến lúc nào thì dọn đến lúc đó.

Nghĩ tới mộng đẹp, đám người kia ngay lập tức to gan hơn, hò hò dô dô hét lên cùng nhau xông tới tấn công Vệ Thành.


Cô họ tức đến mức mở miệng mắng người, nhưng lại bị hai người phụ nữ kia sống chết giữ chân lại không cho đi.

Ông nội cũng lo lắng chết đi được, muốn nhắc nhở giúp đỡ cháu trai nhưng lại bị đứa trẻ hư đốn đẩy ngã xuống đất không đứng dậy nổi nữa, còn hi hi ha ha cười cợt ném mấy cục đá nhỏ lên người của ông ấy.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.