Bạn đang đọc Thập Niên 80 Danh Viện Quân Hôn – Chương 44: Tới Tòa Soạn
Cô không hiểu biết Quý Hành Tung, cô không có tự tin để ràng buộc cuộc đời mình với một người đàn ông mà cô không biết dễ dàng như vậy.Chương Năm liếc nhìn cô: “Em ủng hộ mọi quyết định của chị.”Nếu có một ngày Chương Dạng thật sự muốn kết hôn cùng Quý Hành Tung, kia anh sẽ chúc phúc, chỉ cần đây là điều Chương Dạng muốn.Không bao lâu, Chương Năm đã lái xe tới cửa báo chiều thủ đô, trước khi Chương Dạng rời nhà đã liên lạc với Ninh Tu Tư, lúc này cũng đã đợi sẵn.Cô vừa bước xuống xe liền nhìn thấy một người đàn ông đứng ngoài phòng tiếp tân.Người kia ăn mặc một bộ tây trang màu xám, trông rất tuấn tú lịch sự.
Không mang mắt kính, đôi mắt đào hoa liếc nhìn qua luôn cho người ta có ảo giác trìu mến.Trước khi Ninh Tu Tư nhìn thấy Chương Dạng, chưa bao giờ anh nghĩ đối phương sẽ có bộ dáng gì.
Khi một chiếc xe jeep dừng lại, một cô gái trẻ bước xuống từ ghế phụ, Ninh Tu Tư nhịn không được ngẩn người.Trong nháy mắt, trong lòng anh chỉ có một suy nghĩ.Tài nữ và giai nhân, thì ra lại có thể kết hợp hoàn mỹ trong một người như vậy.Hiện giờ các cô gái thời thượng trên đường cái đều thích mặc vest hoặc váy, vừa chuyên nghiệp lại phong cách tây, nếu không thì là mặc kiểu Pháp như áo sơ mi và váy dài.
Nhưng mặc sườn xám giống như Chương Dạng thì thật sự là không nhiều lắm.Lúc trước Ninh Tu Tư đã nói chuyện qua với Chương Dạng, loáng thoáng suy đoán cô xuất thân từ gia đình quân nhân, bay giờ thấy cô sử dụng xe Jeep quân dụng thì lại càng thêm khẳng định.
Khi Chương Dạng xuống xe, anh cũng rất nhanh tiến lên, chủ động duỗi tay chào hỏi: “Xin chào, xin hỏi cô là đồng chí Chương Dạng phải không?”Chương Dạng gật đầu.“Tôi là Ninh Tu Tư của toà soạn, chúng ta đã từng liên hệ qua.” Ninh Tu Tư tự giới thiệu.Thật ra Chương Dạng vừa nghe thấy giọng nói của đối phương thì cũng đã đoán được.
Cô cười nói: “Xin chào, còn làm phiền anh phải đi một chuyến, thật là ngại quá.”Ninh Tu Tư đã dẫn cô đến toà soạn: “Không phiền, để cô chạy đến đây một chuyến mới là ngại.
A đúng rồi, công việc của cô cũng là phóng viên sao?”Lúc trước nói ở trong điện thoại, anh cũng không thể nói quá nhiều, chỉ chờ gặp Chương Dạng rồi nói.Chương Dạng gật gật đầu, “Đúng vậy.”“Khó trách.” Ninh Tu Tư cười cười, Chương Dạng nhờ người đưa bài viết, vừa nhìn đã thấy rất chuyên nghiệp.
“Có thể hỏi trước kia cô làm phóng viên của toà soạn nào không?”Chương Dạng báo tên một toà soạn toàn tiếng Anh, thấy Ninh Tu Tư có chút biểu tình ngoài ý muốn, cô giải thích nói: “Ngày trước tôi đều sống ở nước ngoài, cũng là tháng này mới về nước, cho nên kinh nghiệm công việc đều ở nước ngoài.”Ninh Tu Tư rốt cuộc cũng phản ứng lại, tên tòa soạn vừa rồi Chương Dạng nói ra rất nổi tiếng.
Khi anh còn là sinh viên, các câu lạc bộ thường tổ chức cho các thành viên học hỏi lẫn nhau.
Ninh Tu Tư lại nhìn về phía Chương Dạng, trong mắt không khỏi mang theo một sự thưởng thức.“Thì ra là thế, toà soạn D nghe nói ngưỡng đầu vào rất cao.” Ninh Tu Tư nói.Trên mặt Chương Dạng không nhìn ra có sự đặc biệt vui mừng hay kiêu ngạo gì, cô hơi mỉm cười: “Ở đâu cũng giống nhau, dù có khó đi vào hay không thì chúng ta cũng đều chỉ đưa tin chân thật nhất”.Lời nói này chạm đến tận đáy lòng Ninh Tu Tư, anh nhịn không được giơ ngón tay cái về phía Chương Dạng.Toà soạn thủ đô được thành lập từ rất sớm.
Vừa vào cổng đã thấy toà nhà cấp 4 nhỏ, trước mặt toà nhà là hai bồn hoa hình bầu dục, bên trong trồng những cây hồng phổ biến ở phương bắc.“Văn phòng của chúng tôi là ở tầng một, tầng hai có phòng hồ sơ.” Ninh Tu Tư giới thiệu nói..