Bạn đang đọc Thập Niên 70 Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp – Chương 33: Rắc Rối
Đừng nói là Trần Tư Khả, ngay cả hai người phụ nữ khác trong phòng cũng sửng sốt.Ngày nay ai mà không quan tâm đến thể diện, đặc biệt là những thanh niên trí thức đến từ thành phố, tự xưng là người trong nhóm thanh niên trí thức làm công tác văn hóa.
Hay lắm, một lời không hợp trực tiếp ra tay, rõ ràng là hành vi ngang ngược, người ta khí thế hầm hầm, giống như, giống như một tiểu thư trong phim truyền hình vung tay tát vào mặt nha hoàn vậy, tự tin tát thẳng tay không suy nghĩ!Đôi mắt của Trần Tư Khả trực tiếp đỏ lên, từ bé đến giờ cô ta chưa bao giờ tức giận như vậy.
Lửa giận bừng bừng, cô ta lập tức dắt cuống họng gào lên, giương nanh múa vuốt lao về phía An Tri Hạ.
An Tri Hạ cười nhạo một tiếng, trước khi cô ta lao đến trước mặt, cô đã nghiêng người né sang một bên, thậm chí còn dùng chân chặn đối phương một chút.Rầm một tiếng, Trần Tư Khả đập đầu vào mép giường, khiến đàn chị học năm hai năm ba đại học trong phòng không nhịn được run lên.Cái này, cái này phải đau đến mức nào.Trần Tư Khả đau đến mức nước mắt giàn giụa, không nói được lời nào, hai tay ôm trán run rẩy, ngay cả khi căm tức lườm An Chi Hạ, trông cô ta vẫn rất đáng thương.”Đừng nhìn tôi, là cô tự va vào.
Nhưng mà vừa rồi tôi tát cô hai cái, cô cũng lao đến tát tôi một cái rồi, tuy không thành công nhưng chúng ta hai người tám lạng nửa cân, hoà nhau.
Từ nay về sau cô khoá cái mồm lại cho tôi, nếu không…” Cô đột nhiên cười lạnh một tiếng, khuôn mặt trắng nõn mịn màng lập tức trở nên nghiêm nghị, xoay cổ tay vang lên âm thanh lanh lảnh, nói: “Tôi sẽ ra tay đấy, hừ, cô cũng quen rồi mà!”Rõ ràng cả hai lần cô ta đều chịu thiệt, nhưng Trần Tư Khả cũng không dám mở miệng, chỉ có thể nghiến răng đóng sầm cửa đi ra ngoài.Phí Tranh có chút lo lắng đi qua: “Cô ta có quan hệ khá tốt với hai người hàng xóm, còn có cả đồng hương trong làng nữa, đều đến từ khu giao dịch chứng khoán Thượng Hải.””Chị, chúng em lại gây rắc rối cho chị ạ?” Cô bé nhíu mày lo lắng hỏi.An Tri Hạ cười lau tay chân và mặt mũi bọn chúng sạch sẽ, sau đó thoa đều một lớp kem chống đông dày: “Không sao đâu, bọn họ cũng là thanh niên có văn hóa dấn than xuống nông thôn xây dựng kiến thiết như chị thôi, ngoại trừ đấu võ mồm ra thì còn có thể làm gì chứ? Hơn nữa, sao có thể lấy thanh danh của người khác ra nói đùa được?”Kỳ Vân Lan lạnh nhạt nói: “Thanh niên trí thức Tiểu An, cậu nghĩ như vậy là sai rồi, bọn họ có gia thế tốt, cán bộ trong thôn cũng phải nể mặt vài phần.
Cậu còn chưa bao giờ sống ở nông thôn, không biết đầu mùa xuân năm sau ra đồng sẽ vất vả thế nào, người ta tùy tiện nói xấu về cậu, cậu cũng không thể phàn nàn được.””Cho nên, mọi người phải thật hòa thuận với nhau, cạch mặt như thế cũng không tốt cho cậu đâu.”An Tri Hạ lườm cô ta một cái, cô tạo dựng được tên tuổi trong làng giải trí không phải nhờ vào thế lực của gia đình mà tự nhiên có chút bản lĩnh riêng.
Cô không rõ kế hoạch của nữ chính là gì.
Nhưng người và người sống chung cũng phải có một khuôn mẫu, khuôn mẫu này một khi đã cố định thì rất khó thay đổi.Kỳ Vân Lan không muốn cô tiếp tục vô lý, không kiêng nể ai từ trên xuống dưới.Phí Tranh cũng gật đầu, không suy nghĩ đồng ý nói: “Đúng vậy, mặc dù bọn họ cũng là những thanh niên trí thức nhưng lại làm công việc khác với chúng ta.
Thanh niên trí thức Nhiếp là nhân viên ghi điểm, thanh niên trí thức Trần là nhân viên nhà kho, thanh niên trí thức Hàng có thể lái máy kéo, là một tay lái máy kéo giỏi.””Thanh niên trí thức Trần chỉ dùng miệng xúc phạm người khác, nhưng thực ra người ta cũng không xấu lắm, em phải nghe đều hai lỗ tai…”An Tri Hạ trực tiếp lắc đầu: “Đã muộn rồi, chị cũng biết cô ta lòng dạ hẹp hòi mà, bọn em kết thù rồi.
Dù sao trước mặt bao nhiêu người thế này, bọn họ cũng không thể làm gì quá đáng đâu!” Nếu người trong cuộc không thèm để ý đến thái độ thì người khác cũng khó mà thuyết phục được.”Chị còn chưa biết tên của các em, các em bao nhiêu tuổi?” An Tri Hạ xoa xoa mái tóc khô héo của cô bé, cười hỏi.Cậu bé làm anh cả thẳng lưng nói: “Em tên là Phòng Lễ Hi, năm nay chín tuổi.””Em tên là Phòng Tụng Ngôn, năm nay sáu tuổi rồi.””Còn có em nữa, em tên là Phòng Ca Hân, cha nói có nghĩa là ca hát vui vẻ tổ quốc phồn vinh, năm nay bốn tuổi ạ!”.