Đọc truyện Thập Niên 70 Sống Lại Làm Giàu – Chương 8: Gia Đình Nhà Lão Triệu 2
Lúc này là thời điểm nóng nhất trong năm, buổi trưa tiếng huýt sáo vang lên thì đi làm, cho tới bây giờ mới xong việc về nhà, thật là mệt muốn chết.
Diệp Sở Sở vào trong giúp bà Triệu bưng cơm nước tối nay ra.
Thật ra thì cũng không có cơm nước gì cả mà chỉ là cháo bắp.
Kiếp trước lúc Diệp Sở Sở bị lưu đày cũng không sống tốt, cho nên cô ăn khổ sống khổ rồi, nồi cháo bắp này cũng không khác khi đó là bao.
Chẳng qua là sau khi vào vương phủ đi theo hầu thế tử gia, cô ăn uống còn tốt hơn cả tiểu thư nhà quan.
Bên người thế tử cũng không có bất kỳ người phụ nữ nào khác, chỉ có một mình cô mà thôi, có lúc cô sẽ không nhịn được tự mình đa tình mà nghĩ, trong lòng là thế tử gia không phải là.
.
.
Thích cô đó chứ?Dĩ nhiên, kiếp trước, mãi cho đến chết thế tử gia cũng chưa nói với cô điều đó, cô chỉ nhớ đêm hôm đó thế tử gia rời đi, hắn đã cho cô rất nhiều ngân phiếu, đủ cho cô mua nhà sống cả đời, sắp xếp cô rời khỏi cuộc sống của hắn.
Chẳng qua là cô nào chịu rời đi chứ? Thế tử gia vừa đi, cô đã lập tức bám theo đến cùng.
“Sở Sở, đi kêu Văn Thao dậy ăn cơm.
” Bà Triệu nói.
“Lại đang ngủ?” Cha Triệu liền cau mày nói.
“Cha, hôm nay trên đường chúng con đi về nhà không biết ở đâu nhảy ra một bọn cướp, cướp bóc đồ của một đại tẩu, Văn Thao thấy vậy đi tới cứu người nhưng mà bị đánh một trận, con vừa xoa rượu thuốc cho anh ấy, trên lưng và cánh tay đều là vết thương!” Diệp Sở Sở vội nói.
“Còn có chuyện này?” Mấy anh trai nghe vậy đều sửng sốt.
Đám chị dâu cũng nhìn cô.
“Dạ.
” Diệp Sở Sở gật đầu một cái, nói: “Không tin mọi người hỏi mẹ, chồng của người ta còn cảm kích bọn em, cưỡi xe đạp đưa chúng em về nhà.
“”Người trong thôn đều biết, các người ra hỏi thăm một chút thì sẽ biết, sự việc xảy ra ở thôn sau núi kia.
” Bà Triệu nói.
“Anh ấy bị đả thương cho nên con mới bảo anh ấy đi nghỉ ngơi một chút.
” Diệp Sở Sở nói.
“Vậy đi kêu lão Lục dậy đi, dậy ăn cơm, nếu không chờ lát nữa đồ ăn sẽ nguội.
” Anh ba nói.
Diệp Sở Sở liền đi kêu Triệu Văn Thao dậy.
Triệu Văn Thao đang mơ được ăn bánh bao, bánh bao thịt lớn vừa được nhân viên tiệm cơm Quốc Doanh bưng lên, hắn đang muốn cầm lên ăn thì liền bị tiếng kêu của vợ làm cho tỉnh mộng.
Triệu Văn Thao liền cảm thấy thất vọng.
“Văn Thao, trước dậy ăn cơm, ăn xong ngủ tiếp được không?” Diệp Sở Sở ân cần nhìn hắn nói.
Triệu Văn Thao còn có thể làm gì? Chỉ có thể dậy chứ sao, bánh bao thịt màu trắng trong mơ cứ thế một đi không trở lại.
Hắn quyết định lần sau vào trong thành sẽ đi nếm thử hương vị của bánh bao thịt màu trắng này!Lúc Triệu Văn Thao mặc quần áo xong định đi ra ngoài thì Diệp Sở Sở lại kêu hăn lại, từ dưới gối mò ra hai quả trứng gà, nhỏ giọng nói: “Mẹ nấu cho anh, anh ăn hết đi, ăn xong rồi thì ra ăn cơm.
“.