Đọc truyện Thập Niên 70 Sống Lại Làm Giàu – Chương 18: Bao Nhiêu Thịt Ở Đây Mà
Lúc này đại gia đình đều đã ở nhà, bao gồm Diệp Sở Sở cũng ở nhà, cô còn rất lo lắng, trên núi mặc dù không nguy hiểm gì nhưng dù sao cũng là trong núi, vẫn có heo rừng gì đó, luôn có khả năng gặp nguy hiểm.
Nhất là còn chưa có trở lại, cô ở ngoài cửa đợi chừng một lúc lâu.
Khiến mẹ Triệu nhìn thấy trong lòng rất vui vẻ yên tâm, nhà lão Lục có thể coi như là đã biết thương chồng mình rồi.
Mà đám chị dâu nhìn thấy thì cay mắt, nhất là chị bốn, nói: “Em sáu à, chú út không lạc được đâu, trong núi này hắn nhắm mắt lại cũng có thể đi về tới nhà, em không cần lo lắng như vậy đâu.
“”Bắt đầu từ hôm qua, chị cảm thấy em sáu và chú út cứ dính với nhau như sam, hôm nay quả nhiên là vậy, chú út đi lên núi, không biết còn tưởng rằng là đi Thủ Đô khiến cho em nhớ trông như vậy đó.
” Chị ba trêu chọc.
Diệp Sở Sở thật ngượng ngùng, nói: “Trên người hắn còn bị thương cho nên em mới lo lắng.
.
“”Vợ ơi, anh về rồi.
” Mới nói xong, liền nghe được tiếng Triệu Văn Thao, hắn còn toét miệng cười chào cô.
Ánh mắt Diệp Sở Sở lập tức sáng lên, liền cười híp mắt đón hắn.
Triệu Văn Thao cũng không biết tại sao, thấy vợ hắn như vậy hắn liền cảm giác rất hưởng thụ.
“Mệt không? Đốn nhiều củi vậy.
” Diệp Sở Sở nói.
Nghe thấy lời này của cô, đám người trong sân ngước mắt nhìn nhau, chờ Triệu Văn Thao vào nhà rồi, bọn họ nhìn thấy bó củi nhỏ kia của hắn thì! Cả gia đình nhất thời: “.
.
.
“Anh ba còn không tin ra nhìn một cái, nhưng mà bên ngoài thật sự không có bó củi lớn nào bỏ ngoài đó cả!”Lão Lục, thật cực khổ cho em, mất cả một buổi sáng mà lại lượm được nhiều củi về như vậy.
” Triệu tam ca nói.
“Anh hiểu cái gì? Anh đâu biết em cực khổ cỡ nào chứ?” Triệu Văn Thao lại không khách khí, trực tiếp đáp lời.
Triệu tam ca nghẹn họng, nói: “Được được được, chú lượm một bó củi về chú cực khổ nhất chú mệt mỏi nhất, bó củi này của chú có thể chụm được một năm.
“Chị bốn trong lòng âm thầm thở phào một cái, quả nhiên anh ba hiểu rõ trong lòng, không giống chồng chị ta, thấy bất bình cũng không nói, thật là tức chết người.
“Anh ba muốn nhìn không, củi này của em có thể đốt được một năm đó.
” Triệu Văn Thao xì một tiếng, liền ném củi dưới chân hắn.
Anh ba cũng không muốn quan tâm tới hắn, Triệu Văn Thao nhíu mày nói: “Cầm vào trong phòng bếp đi, giữ lại cho mẹ đốt.
“”Chị cầm vào cho.
” Chị ba cười ha hả nói, nói xong chị ta liền xách vào phòng bếp.
Triệu Văn Thao ở bên ngoài kêu: “Chị ba, nhớ mở củi ra, bên trong còn chưa khô.
“”Được.
” Chị ba đáp một tiếng, sau đó còn không bao lâu, chị ta đã kích động chạy ra ngoài: “Chú sáu, chú sáu!””Sao thế?” Anh ba liền nói.
“Anh vào xem một chút!” Chị ba nói.
“Con nhỏ tiếng chút cho mẹ!” Mẹ Triệu đang nấu cơm đuổi theo ra nhỏ giọng mắng.
Những người khác vừa nghe thấy vậy, cũng trố mắt nhìn nhau, sau đó cũng vào trong phòng bếp nhìn.
Liền thấy một con thỏ, một con thỏ vừa to vừa mập, đoán chừng lột da còn thịt ít nhất cũng phải ba bốn cân!Đám người đều sững sờ, không trách chị ba kích động, con thỏ đó làm sao có thể không khiến bọn họ kích động được cơ chứ? Con thỏ mập như vậy, bao nhiêu thịt ở đây mà!Nhưng mà cả một nhà đều bị mẹ Triệu ém miệng lại, ai cũng không được phép đi nói với bên ngoài, cả nhà lặng lẽ xử lý lặng lẽ ăn là được, một chút tin tức cũng không cho phép truyền ra ngoài!Ai dám truyền đi người đó chính là tội nhân của gia đình, một miếng thịt cũng đừng nghĩ ăn!Lời này vừa ra, mấy đứa nhỏ đều không lên tiếng, bà nội bọn họ nói được là làm được, nói một miếng không cho ăn chính là một miếng cũng không cho ăn!.