Thập Niên 70 Mẹ Kế Nuôi Dạy Đàn Con

Chương 6


Bạn đang đọc Thập Niên 70 Mẹ Kế Nuôi Dạy Đàn Con – Chương 6


Giang Uyển có chút khẩn trương, bàn tay cô nắm chặt tay áo, từ nãy đến giờ trái tim vẫn đập điên cuồng, rối rắm.Lý Thúy Hoa đưa hai người vào nhà ngồi xuống, rót cho mỗi người một ly nước sôi để nguội rồi mở lời: “Tiểu Cố ơi, đây là bảo mẫu mà thím tìm cho nhà cháu.

Cô ấy nấu cơm ngon, làm quần áo cũng đẹp, chăm chỉ có khả năng lại kiên định.


Cháu nhìn xem có được hay không?”Người đàn ông duỗi tay bắt lấy bàn tay Giang Uyển, cất tiếng nói: “Chào cô, tôi chủ yếu muốn tìm một bảo mẫu cho ba đứa nhỏ trong nhà, chỉ cần mỗi ngày nấu bữa cơm chu đáo, mỗi năm làm một ít quần áo giày dép cho cả ba, cũng không cần đi xa, nghe nói nhà cô ở thôn Đại Sơn phải không?Vậy mỗi ngày chỉ cần cô tới thôn Lý Gia là được, ba đứa nhỏ đều ở chỗ này, cách rất gần, tiền lương một tháng là 30 đồng, về phần mua gạo mua đồ ăn mua vải… những thứ tiền này sẽ tính riêng.

Cô xem có được hay không?”Giang Uyển nghe được tiếng nói trầm thấp quen thuộc của người đàn ông ấy, phải cố gắng lắm cô mới ép mình bình tĩnh lại mà nói: “Được, thế nhưng tôi có thể qua nhà anh xem trước không?”Lý Thúy Hoa ở một bên nghe cô nói như vậy, cứ ngỡ cô còn đang do dự, vội lên tiếng vun vào: “Tiểu Giang ơi, một tháng tiền lương của công nhân trong thành cũng là 30 đồng, hiện giờ cháu chỉ ở trong thôn đã có tiền lương cao như vậy ……”Người đàn ông ấy nhẹ nhàng cười cười: “Không sao mà thím Lý, cứ để Tiểu Giang đi xem đi.”“Được, vậy đi nhìn xem, để thím bảo Thiết Trụ đi cùng hai người qua bên đó.” Gần đây, chân cẳng Lý Thúy Hoa không được thoải mái, nhưng sợ hai người trai đơn gái chiếc đi cùng nhau sẽ không tốt lắm, mới đơn giản bảo cháu nội mình đi theo.Ba người đi tới một căn nhà nhỏ, trên sân nuôi gà nhưng mặt đất lại rất sạch sẽ, có thể thấy được đây là căn nhà của một người rất chăm chỉ.


Người bên trong nghe được động tĩnh, đều sôi nổi đi ra.“Anh hai, sao anh lại trở về vào lúc này? Mà anh về sao không sớm nói cho chúng em biết?” Một người đàn ông trẻ tuổi đen gầy có chút bứt rứt không yên, cười nói.Người đàn ông kia nói tiếng phổ thông tiêu chuẩn, thoạt nhìn chính là người thành phố: “Anh mới về, ngày hôm qua ở nhà anh cả, lần này anh trở về muốn tìm cho mấy đứa nhỏ một cô bảo mẫu, mỗi ngày các em đi làm cũng rất mệt.”Cô vợ của người đàn ông kia có chút kinh ngạc, lại có chút áy náy: “Anh hai, làm vậy phải tốn rất nhiều tiền, hai chúng em có thể chăm sóc chu đáo cho ba đứa nhỏ, anh cứ yên tâm.”Cố Trung Quốc lấy ra một phong thư đưa cho bọn họ: “Ba mẹ hai người có gửi phong thư vào bộ đội cho anh, nói là bọn họ cảm thấy hai người quá mệt mỏi.

Anh cũng cảm thấy không sai, cho nên muốn tìm một cô bảo mẫu về chăm sóc đứa nhỏ, làm như vậy hai người sẽ không mệt mỏi nữa.”Người đàn ông kia, cũng chính là Cố Ái Hoa đọc thư xong, lập tức đỏ cả khuôn mặt, thoạt nhìn là vừa tức vừa thẹn: “Sao ba mẹ lại làm như vậy? Chỉ có ba đứa nhỏ, ngày thường cũng không ăn hết bao nhiêu, sao mệt mỏi được? Còn viết thư cho anh nữa……”Giang Uyển nhìn một màn xấu hổ này, trong lòng cũng có chút cân nhắc, cô thoáng nhớ lại tình huống gia đình người đàn ông ấy.Ba của người đàn ông ấy cưới vợ hai, trở thành cha dượng, mẹ kế của anh mang theo một trai một gái tới, ba của anh cũng có hai cậu con trai, anh là con trai thứ hai của nhà bọn họ.Sau này ba ruột và mẹ kế của anh lại sinh thêm một cậu con trai nữa, cũng chính là Cố Ái Hoa trước mặt.Mẹ kế chỉ thương hai con trai một con gái do mình sinh ra, ba ruột của anh thì thương vợ và con trai út của mình, kết quả là Cố Trung Quốc với anh cả của anh bị kẹp trong tình huống nửa vời, chẳng tốt cũng chẳng xấu..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.