Thập Niên 70 Hằng Ngày Làm Ruộng Nuôi Tôm

Chương 45


Bạn đang đọc Thập Niên 70 Hằng Ngày Làm Ruộng Nuôi Tôm – Chương 45


Hôm nay cô mặc một cái áo ngoài màu đỏ, tóc đen mượt, dùng dây gân cột thành đuôi ngựa, toàn bộ thân hình trông thật cao gầy và trong sáng.

Hai người đi ở trên đường, thoạt nhìn trông rất đẹp đôi!Đặc biệt là Thẩm Giang Viễn đang mặc quân trang màu xanh lục càng là tiêu điểm khiến cho người ta hâm mộ và sùng bái, nhưng mà rất nhanh thì ánh mắt hâm mộ đó liền rơi xuống trên người Kim Nguyệt Bảo.

Cô nương này cũng không biết là con nhà ai mà có phúc khí như vậy, có thể đi cùng một chỗ với anh chàng quân đội kia, xem dáng vẻ này của bọn họ nếu không phải là vợ chồng thì cũng là đối tượng.

“Đại Hoa, đừng nhìn nữa, bản thân con gái nhà người ta điều kiện tốt thật, nếu không thì sao có thể được đi cùng anh quân nhân bên cạnh chứ?”“Cẩu Đản, anh có ý gì, ý anh là điều kiện của tôi không tốt cho nên chỉ có thể xứng với anh phải không?”“…”Đôi tình nhân vừa mới quen nhau thành công làm tổn thương nhau.

Tai Kim Nguyệt Bảo khá tốt, cô đã sớm phát hiện bản thân trở thành tiêu điểm cho mọi người chú ý, cô lập tức tức giận mà trừng mắt liếc Thẩm Giang Viễn một cái.


Thẩm Giang Viễn hình như cảm giác được, anh khó hiểu đón nhận ánh nhìn của vợ, lại theo phản xạ có điều kiện sờ lên mặt của mình, có chút hoài nghi không biết trên mặt mình có phải dính gì hay không!Hai người mua một ít thức ăn, sau đó lại quẹo vào một hiệu sách, trong lúc Thẩm Giang Viễn vẫn luôn gắt gao đi theo phía sau của vợ, trên người đeo đầy bao lớn bao nhỏ, tay còn phải đẩy xe đạp.

Hai nhân viên trong hiệu sách nhìn thấy anh lập tức ngây người, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng nhìn Thẩm Giang Viễn.

Họ chỉ cảm thán anh lính này quả thực có lòng trách nhiệm, rất biết săn sóc người khác, khó trách người ta đều nói: Chức trách của quân nhân chính là phục tùng mệnh lệnh!“Đem mấy thứ này và hai quyển sách kia bao lại giúp tôi nhé, cảm ơn.

”Kim Nguyệt Bảo lựa sách rất nhanh, có ba cuốn truyện cổ tích là cho trẻ con dùng để tập đọc, còn có hai quyển là tư liệu chuyên dùng cho học sinh tốt nghiệp tiểu học, cái này là cho Thẩm Trạch Lâm.

Còn về bản thân cô thì cô tự mua cho mình một chuyển sách về kỹ thuật chăn nuôi, cùng với mấy quyển bình luận về sự phát triển của thời đại mới.


Xu hướng phát triển xã hội của thời đại này cô vốn đã nắm rõ, nhưng về phần chi tiết hơn thì cô vẫn phải cẩn thận tìm hiểu.

Thẩm Giang Viễn rất tò mò, lúc ra khỏi cửa nhịn không được mà hỏi: “Em cũng đọc sách nữa sao?”Kim Nguyệt Bảo vừa nghe lời này, tức khắc nổi giận: “Sao em lại không thể đọc sách chứ hả? Dù sao em cũng… cũng đã học tới sơ trung mà!” Mặc dù chỉ có hai ngày! Lời này không hề thuyết phục, nhưng mà cô lại không có cách nào khác, không thể để lộ lai lịch thật của mình được!Nhớ tới mấy kiếp trước kia, cô còn từng trải qua một đời làm giáo sư sinh vật học ở thủ đô nữa đó!“Ha ha ha, em có thể đọc mà!”Thẩm Giang Viễn nhịn không được mà bật cười: “Em mang tư tưởng tiến bộ dĩ nhiên là tốt rồi.

”Kim Nguyệt Bảo nhăn mặt, cô biết anh hẳn là nghĩ rằng cô chỉ nói giỡn đây mà, hung hăng mà quát anh rồi liếc mắt một cái.

Thẩm Giang Viễn thấy vợ bày ra sắc mặt này, tức khắc dở khóc dở cười, biết rõ lúc này không nên cười, nhưng thấy lúm đồng tiền hiện lên trên gương mặt xinh đẹp ấy, liền cảm thấy không cách nào nhịn được.

Sủng nịch đưa một bàn tay ra véo véo lúm đồng tiền trên mặt cô.

Thật là mềm mại quá đi!Đôi mắt này khiến ai nhìn vào cũng tức khắc nhốn nháo trong lòng, anh quân nhân cũng là một người lãng mạn nha, cả động tác lưu manh như vậy mà cũng có thể tạo ra một hành động sủng nịnh như thế đấy!“Rồi anh có đi hay không?”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.