Bạn đang đọc Thập Niên 70 Cuộc Sống Nhàn Hạ Của Quân Tẩu – Chương 12
Lúc này nghe Lâm Thanh Vãn nói, sự tức giận kia liền không áp chế được nữa.
Mợ Đường đã ờ đây nhiều năm như vậy, em chồng có chủ ý gì, mợ ấy có thể không nhìn ra sao?Chắc là con bé ấy thấy trong tay Thanh Thanh có chút tiền, rõ ràng là muốn tay không bắt cướp đây mà!Dù sao cũng là dì út, sao có thể làm ra loại chuyện như này chứ!?Mợ Đường càng nghĩ càng thêm không vui.
“Càng lớn càng kỳ cục sao? Em đang nói về ai vậy?”Cậu cả Đường trở về phòng khoác áo choàng đi ra, nghe thấy lời này liền hỏi.
Nói ai ư, còn có thể là ai nữa chứ?Mợ Đường thấy cậu cả Đường, miệng lưỡi liền nhanh chóng đem toàn bộ chuyện Đường Thu Đào làm trước kia mà nói ra.
“! ! ! Biết anh là một người đàn ông tâm tình thô kệch, nhưng anh cũng mở mắt ra mà nhìn xem đi, từ khi Thanh Thanh tới, Thu Đào có thêm được bao nhiêu là thứ tốt, trên người mặc toàn là váy mới, túi xách gì đó đều là từ chỗ Thanh Thanh mà ra.
Thanh Thanh là một đứa trẻ tốt, tính tình lại mềm mại, con bé phàm là không muốn đi, Thu Đào liền ở nhà hùng hổ nổi giận lôi đình, cứ như vậy mà phải chi tiền ra bên ngoài, còn nữa, hôm nay con bé đang phát sốt lên như thế, nhưng vẫn còn muốn cùng với Thu Đào đi huyện thành.
Anh nói thử xem chuyện này là như thế nào đây?”Mợ Đường nói thao thao bất tuyệt, lông mày cậu cả Đường liền nhíu lại, đôi mắt Lâm Vãn Thanh rũ xuống, làm ra bộ dạng nhu nhược như tiểu bạch hoa hoảng sợ bất lực, mắt hạnh ươn ướt những giọt nước mắt: “Mợ đừng nói nữa, có trách thì hãy trách con đây, bị mưa một chút liền sinh bệnh, cho dù con có bị bệnh thì cũng không sao đâu.
“Nói xong, thỉnh thoảng còn nức nở vài cái.
Mợ Đường càng tức giận hơn, nói với cậu cả Đường: “Đó anh nhìn xem, đây đều là chuyện tốt của đứa em gái tốt bụng của anh đó!”“Thật sự là quá kỳ cục!”Cậu cả Đường nổi trận lôi đình, tức giận đập mạnh vào cửa, cánh cửa cũ kỹ kêu kẽo kẹt kẽo kẹt rồi đổ sập xuống một tấn tro bụi.
.