Bạn đang đọc Thập Niên 70 Cuộc Sống Hàng Ngày Của Quân Tẩu Trên Hải Đảo – Chương 25: Nhà Họ Thẩm Tới 3
Editor: HannahSau khi Lâm Đào trở về thì đến nhà dì Phương một chuyến, là đi đưa sách cho Lâm Mạn Mạn.
Cô giáo cao trung cũ của cô có chút quan hệ với chính quyền huyện, thấy cô thích xem sách, thì dẫn cô đến thư viện chính quyền huyện làm thẻ mượn sách, hiện tại vẫn có thể dùng.
Chỉ đáng tiếc là, cô giáo kia lại bởi vì vấn đề thành phần nên trong cuộc vận động năm đầu tiên, liền bị chuyển xuống nông trường.
Vì thế mà Lâm Đào đã buồn bực rất lâu, mãi cũng không quên được bạn học mà lúc trước rất tôn kính cô lại mang theo băng tay đỏ, chủ động xông vào trong nhà cô tố cáo.
Cô nghĩ, chuyện này quá hoang đường.
Về sau cô còn mấy lần gửi đồ đến nông trường, không biết cô giáo có nhận được hay không, nhưng ít ra cô đã làm được một ít chuyện trong khả năng của mình, trong lòng cũng có thể an tâm hơn một chút.
Lâm Mạn Mạn có sách mới để đọc, khỏi phải nói vui vẻ nhiều như thế nào, lập tức ôm luôn lấy sách xem.
Dì Phương tương đối quan tâm chuyện vũ hội quan hệ hữu nghị hôm nay, nên hỏi: “Sao rồi?” Lâm Đào nhớ tới trò cười hôm nay, mím môi lắc đầu.
Dì Phương nhìn qua là đã hiểu ý: “Vậy cũng không sao, dù sao đi xem thử một lần, có thể gặp được người thích hợp là tốt nhất, không có thì cũng không mất mát gì.
“”Là đạo lý này.
” Lâm Đào gật đầu phụ họa: “Dì Phương, vậy con về trước nấu cơm tối đây.
“”Được, con nhanh đi về đi.
” Lâm Đào về đến nhà liền bắt đầu chuẩn bị nấu cơm tối, Lâm Thường Hải chẻ củi trong sân, cơm đã được đặt trên bếp lửa.
Lâm Đào đi vào trong chuồng gà sờ soạng một chút, phát hiện gà mái trong nhà hôm nay vừa đẻ một quả trứng, vừa vặn có thể làm trứng tráng cà chua.
Gà mái này đã nuôi mấy năm, năm ngoái còn có thể duy trì một hai ngày một quả trứng, năm nay thì phải chờ ba ngày mới có thể được một quả trứng.
Từ sau đầu xuân thì đã không để dành được quả trứng nào.
Mỗi lần gà đẻ một ít trứng, đều bị Lâm Đào lấy ra nấu đồ ăn luôn.
Trứng gà còn nóng hầm hập, Lâm Đào rửa sạch cứt khô mặt ngoài trứng rồi đánh vào trong chén.
Tiếp theo đi hái hai quả cà chua, lấy thêm hai cành hương xuân mà hôm qua đi trên núi hái được ra rửa.
Lúc Lâm Đào đang rửa rau thì Lâm Tuệ tới.
Cô ta đặc biệt đến nghe ngóng tình hình, lại không thể biểu hiện quá rõ ràng, liền đi đến bên người Lâm Đào, giả bộ như nói việc nhà: “Hôm nay ăn những cái này à?” Lâm Đào ngước mắt nhìn cô ta một cái, ừm một tiếng.
Trên đường cô trở về liền nghe người trong thôn nói chuyện hôm nay người nhà họ Thẩm tới cửa, còn cố ý nói trước mặt cô người nhà họ Thẩm rất hào phóng, dáng vẻ của Thẩm doanh trưởng kia cũng ổn trọng.
Còn giả vờ tốt bụng hỏi Lâm Đào vì sao lại nhường Lâm Tuệ mối hôn sự này, hỏi cô có hối hận không.
Hôm nay nhà bác cả hầm chân giò, lúc cô trở về chỉ nghe thấy bà nói hầm lâu một chút, chân giò phải hầm nát nát ăn mới ngon.
Bác gái của cô lại cố ý hướng về phía bọn họ nói chân giò vừa ngửi đã thấy thơm, ăn vào càng ngon.
Lâm Đào hơi tưởng tượng là có thể hiểu rõ chân giò này là nhà họ Thẩm đưa tới, mà nhà bác cả Lâm thì cố ý khoe khoang với cô.
Chẳng qua Lâm Đào cảm thấy có chút buồn cười, nhà bác cả cho rằng cô sẽ thèm chân giò của bọn họ, hay là cho rằng cô bởi vì một cái chân giò mà hối hận không đồng ý gả cho Thẩm Quốc Bân?Lâm Tuệ nhìn chằm chằm Lâm Đào một lúc, muốn dựa vào nét mặt của cô để nhìn ra được cái gì.
Thế nhưng tính tình Lâm Đào vẫn luôn lạnh nhạt, lúc này cũng nhìn không ra gì hết, liền hỏi: “Hôm nay thế nào? Có người thích hợp không?” Hoá ra là đến hỏi cô cái này, còn tưởng rằng cô ta cũng đến để khoe khoang chân giò.
Ngược lại là cô hiểu lầm, Lâm Đào lắc đầu: “Không có.
“”Không có?!” Giọng nói Lâm Tuệ cao lên một tông: “Xưởng máy móc là nhà máy lớn nhất Tương thành chúng ta đó, trong đó đều là nhân tài của Tương Thành, sao em có thể không gặp được người thích hợp chứ? Triệu Dược Tiến không phải cũng rất được sao?”.