Bạn đang đọc Thập Niên 70 Cuộc Sống Hàng Ngày Của Quân Tẩu Trên Hải Đảo – Chương 20: Gặp Gỡ 2
Editor: HannahLời còn chưa kịp nói xong, Giang Hoành đã lên tiếng cắt ngang lời hắn ta, nói: ”Được rồi Tiểu Triệu, cậu làm loạn đủ rồi đấy.
Ba mẹ cậu đưa cậu tới chỗ này chắc chắn không muốn bị cậu làm cho phải mất mặt đâu.”Nói xong ông lại quay sang mấy người công nhân trẻ tuổi đang đứng xem náo nhiệt ở bên cạnh, vẫy vẫy tay với bọn họ rồi nói: ”Đừng chỉ mãi đứng ngây ra đó mà nhìn nữa, mau mau tới đây rồi mang Tiểu Triệu đi đến phòng y tế để kiểm tra một lượt xem có vấn đề gì hay không đi.”Người thanh niên mà trước đây bị Triệu Dược Tiến gọi là huynh đệ bỗng dưng được điểm đến tên, đành phải không cam lòng miễn cưỡng cùng với một người công nhân khác đỡ lấy Triệu Dược Tiến, đưa hắn ta đi tới phòng y tế.Người thanh niên kia còn cố ý đi rất nhanh, tốc độ đã gần bằng với chạy bộ, khiến cho Triệu Dược Tiến lại một lần nữa nhảy dựng lên, lớn tiếng quát tháo: “Đi chậm một chút, đi chậm một chút cái tên này!!Á, chết tiệt thật mà!! Đau chết tôi rồi.”Mấy người đứng vây ở bên ngoài xem náo nhiệt thấy cảnh này cũng không nhịn được mà cảm thấy cực kỳ buồn cười, muốn cười nhưng lại e ngại xưởng trưởng vẫn còn đang ở đó, cho nên bọn họ cũng không có một ai dám cười.Sắc mặt của Giang Hoành thật ra cũng có chút trắng bệch, hiển nhiên là ông cũng đã bị chuyện hồi nãy dọa rồi, ông đảo mắt nhìn thoáng qua Lâm Đào, cảm thấy cô gái này rất lạ mắt, không biết là người ở bộ phận nào.Nhưng ông cũng không quá để tâm đến, quay sang nói với Lý Thành Hề bên cạnh hai câu, liền đuổi kịp đám người Triệu Dược Tiến.Không đuổi kịp thì có thể làm gì bây giờ? Bị nhân viên của chính mình đụng phải, tốt xấu gì cũng là cậu quý tử của lão Triệu, cho nên dù không ưa tên Triệu Dược Tiến đó thì ông vẫn đành chạy tới hỏi thăm tình hình xem sao.
Hơn nữa cô gái nhỏ kia còn đá đến chỗ quan trọng nhất và mềm yếu nhất của mỗi thằng đàn ông, thì nhất định còn phải xem việc đá vào hạ bộ một cước như lúc nãy của cô gái có làm cho tên công tử bột kia bị liệt hay bị tàn thật hay không? Ngộ nhỡ trên kia bị đá đến mức tuyệt hậu luôn rồi thì sao?Lý Thành Hề không đi theo mà vẫn đứng chôn chân tại chỗ, ánh mắt dừng lại ở trên người của Lâm Đào, nhìn cô một hồi thật lâu.Trong lòng anh thầm nghĩ cô gái này nhìn qua vẫn còn rất trẻ tuổi, nhưng không ngờ lá gan lại lớn đến như vậy.Dưới ánh nhìn chăm chú và biến thái của hắn ta, cô không những không sợ, mà ngược lại thẳng sống lưng, cú đá một chân vào hắn ta lúc nãy rất chắc và tàn nhẫn, nói chung là không hề nhẹ một chút nào.Lâm Đào thấy Giang Hoành đi rồi, mới thở nhẹ nhõm một hơi, nhưng lại cảm thấy được có một cậu trai trẻ khác đang nhìn chằm chằm vào mình, trong lòng không khỏi lại có chút hồi hộp lên.Không biết là vừa rồi xưởng trưởng Giang đã nói với anh ta cái gì? Là nói chuyện của cô sao?Nhưng cô cũng suy nghĩ kĩ rồi, việc này nói toạc ra, thì chính là do cái tên Triệu Dược Tiến kia không đúng trước.
Là Triệu Dược Tiến động tay động chân với cô trước, cô làm như vậy vốn dĩ cũng chỉ là đang phòng vệ chính đáng thôi mà.Ngoại trừ nếu đó là xưởng trưởng, một người có chức vụ cao đến đây để giảng đạo lí mới được.Triệu Dược Tiến dám giở trò lưu manh ở trước mặt đám đông, mọi người tận mắt nhìn thấy, chẳng lẽ bọn họ còn dám không thừa nhận nữa hay sao?Lâm Đào hít một hơi thật sâu, căng thẳng nhìn vào mắt của Lý Thành Hề, môi mím chặt, nói: ”Anh muốn nói cái gì thì nói luôn đi, nhưng nhớ trước tiên là các anh phải làm cho rõ ràng chuyện này trước, là tên Triệu Dược Tiến kia dở trò lưu manh với tôi trước.
Tôi đã nói là tôi không biết khiêu vũ, và cũng không muốn khiêu vũ cùng với hắn ta, nhưng hắn ta lại không chịu nghe mà vẫn luôn bôi nhọ thanh danh của tôi, nói tôi giả tạo, thích làm cao, rõ ràng là rất muốn mà còn bày đặt làm giá, hơn nữa tên đó lại còn mơ mộng ảo tưởng rằng tôi thích hắn ta.
Còn nữa, cũng là do hắn ta đụng tới tôi trước cho nên tôi mới động thủ.”.